Vù vù vù vù vù!
Ngoài rìa Cổ Tiên tinh vực truyền đến các tiếng xé gió, vô số bóng kiếm kèm theo bóng trắng bay tới, tựa như mưa to đổ ập đến, thanh thế to lớn.
Dương Bắc Minh đứng trên kiếm đá, dưới chân toàn là bóng kiếm. Dương Bắc Minh đã thay áo trắng vằn đỏ, hai tay chắp sau lưng, tóc dài hoa râm bay trong gió. Chân mày như lưỡi đao hơi cau, mắt nhìn thẳng đằng trước, sau lưng là sông kiếm không thấy cuối.
Rất khó tưởng tượng những bóng kiếm này toàn là kiếm khí của Dương Bắc Minh biến ra, có thể ngưng tụ nhiều bóng kiếm như vậy thì pháp lực đã hùng hậu đến mức độ đa số sinh linh khó thể ngước nhìn.
Quan trọng nhất là Dương Bắc Minh dùng nó để đi đường chứ chưa phải đánh nhau.
Dương Bắc Minh lẩm bẩm:
- Cổ Tiên tinh vực . . . khác với trước.
Mặt Dương Bắc Minh không biểu tình, dù chưa lộ ra sát khí nhưng tạo áp lực không thể ngăn cản.
Chân đạp song kiếm vượt qua trời sao.
Tốc độ của Dương Bắc Minh rất nhanh, nơi đi qua đụng vào dãy thiên thạch đều nát vụn, lão vụt qua ngôi sao, hình ảnh vô cùng đồ sộ.
Không lâu sau có sinh linh trông thấy cảnh đó.
- Ức vạn kiếm hà vượt tinh không!
- Dương Bắc Minh đến!
Đám sinh linh hoảng sợ vội rút lui. Dương Bắc Minh quá nổi tiếng, đám sinh linh sợ hãi vội dùng phép thuật truyền tin đi.
Kiếm Thần Dương Bắc Minh rốt cuộc giết vào Cổ Tiên tinh vực!
Bọn họ không cần đoán cũng biết mục tiêu của Dương Bắc Minh là Tần Tiên giới.
Tần Thiên Đế bá chiếm Tiên giới, đa số sinh linh trong Cổ Tiên tinh vực không thích, thậm chí hận hắn. Nếu để Dương Bắc Minh giết Tần Thiên Đế thì họ sẽ rất vui.
Dương Bắc Minh nổi tiếng là độc hành hiệp, sẽ không phát triển thế lực.
Giết Tần Thiên Đế xong Dương Bắc Minh sẽ đi, lúc đó thế lực khác trong Cổ Tiên tinh vực có cơ hội giành nhau ngôi báu bá chủ.
Tin Dương Bắc Minh giết tới nơi truyền ầm ĩ trong Cổ Tiên tinh vực, chưa đầy hai ngày đã truyền vào Tần Tiên giới.
Thiên Đế phong, trong ngự hoa viên.
Tần Quân ngồi xếp bằng trên lô đỉnh, nước thuốc bốc hơi từ bên dưới phất vào người hắn, bị hắn hút vào cùng linh khí chuyển thành pháp lực.
Tần Thiên Đế đứng cạnh lô đỉnh báo cáo tin Dương Bắc Minh đến.
Tần Quân không mở mắt ra, khẽ ừ:
- Ừm, kệ đi.
Bây giờ trong óc Tần Quân chỉ có một việc là nhanh chóng đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh.
Tỳ Bà lắc đầu cười, vung tay phải lên, thiên tài địa bảo chất đống bên cạnh bay vào lô đỉnh, lửa phực cháy, hơi nóng dâng lên cuồn cuộn đốt người Tần Quân nóng đỏ.
Tần Quân cảm giác cách đột phá càng lúc càng gần.
Tần Quân vốn có thiên phú siêu đẳng cộng thêm Tần Tiên giới thu thập dược liệu tôi thể, hắn phỏng chừng khoảng ba ngày là có thể đột phá.
Cùng lúc đó, bên ngoài Tần Tiên giới, ngày càng nhiều sinh linh tụ tập đáp xuống Vạn Pháp đảo hoặc đảo bay gần đó. Bọn họ đang chờ Dương Bắc Minh đến.
Các sinh linh bàn tán rôm rả:
- Khi nào Dương Bắc Minh tới?
- Chắc sắp rồi.
- Ức vạn kiếm hạ vượt tinh không, vũ trụ vô nhất Dương Bắc Minh. Kích động chết được, sắp tận mắt nhìn thấy phong tư của Kiếm Thần!
- Nghe nói Kiếm Thần đã mấy vạn năm không ra tay?
- Chậc chậc, vì bây giờ không có nhiều người đáng để Dương Bắc Minh ra tay.
- Không biết Cường Lương của Tần Tiên giới có cản nổi Dương Bắc Minh không?
Sau trận đại chiến của Minh Hà Lão Tổ và Huyết Sát Ma Đế, tin Dương Bắc Minh cầm kiếm khiêu chiến Tần Tiên giới càng đồn càng nóng bỏng.
Tất cả sinh linh cảm giác gió mưa sắp đến.
Đầu tiên là Thương Hoa Tiên Tôn chết, rồi Hỗn Độn Ma Thai loạn thế, Ma Minh liên tục bị tổn hại nặng, đồ ngốc cũng cảm giác được sắp đổi trời.
Vèo!
Tiếng gió như sấm từ sâu trong trời sao ập tới, là Đế Thiên Vô.
Hai người áo đen theo sau lưng Đế Thiên Vô, họ đeo mặt nạ che khuôn mặt.
Trừ Đế Thiên Vô ra đã có nhiều thiên kiêu tụ tập quanh Tần Tiên giới, nhưng gã xuất hiện vẫn dẫn đến oanh động lớn.
Rất nhanh lại một hơi thở mạnh mẽ ập tới.
- Ha ha ha! Lão tử lại trở về!
Giọng này là của Phong Oa, trông vẫn như đứa bé ăn xin, nhưng hơi thở quanh thân siêu mạnh, không gian hơi vặn vẹo. Khuôn mặt nhỏ lem luốc, tròng mắt đảo trọn.
Phong Oa nhìn Đế Thiên Vô ở phía xa đang bay tới một đảo bay, la lên:
- Tiểu tử phía trước, đứng lại cho lão tử!
Phong Oa vọt lên, y là Nhập Thánh cảnh viên mãn, tốc độ siêu nhanh.
Chốc lát Phong Oa đã áp sát sau lưng ba người Đế Thiên Vô, giơ tay tính túm gã.
Trong khoảnh khắc hai người áo đen cùng đè vai Phong Oa, lực lượng cường đại khó tả buộc y khựng lại.
Một người áo đen trầm giọng quát:
- Càn rỡ!
Hai người áo đen cùng đẩy Phong Oa lùi về.
Đám đông sinh linh đứng xa nhìn xôn xao.
Phong Oa khá nổi tiếng trong Cổ Tiên tinh vực, là quái vật đại chiến với Thương Hoa Tiên Tôn mà không thua, thế nhưng bị hai tùy tùng của Đế Thiên Vô đẩy bay đi?
Lại liên tưởng lần trước Đế Thiên Vô bị thương nặng chạy trốn, không lẽ lần này gã cũng tới kiếm chuyện với Tần Thiên Đế?
Phong Oa ổn định thân hình, bẻ cổ nhe răng cười nói:
- Ô, Thần Hoàng không yên lòng bảo bối nên phái người đến bảo vệ sao?
Thần Hoàng!
Nghe tên này đám sinh linh ở phía xa ồn ào.
Thần Hoàng rất bí ẩn trong vũ trụ, vì hầu như chưa từng ra tay. Nhưng đa số sinh linh biết Đế Thiên Vô có được như ngày nay là nhờ Thần Hoàng nâng đỡ.
Dù thiên phú của Đế Thiên Vô yêu nghiệt đến đâu mà không được bảo vệ, gã có thể hoành hành tới bây giờ không?
Đương nhiên đến hiện tại Đế Thiên Vô đã hoàn toàn trưởng thành, Nhập Thánh cảnh viên mãn, cường giả đỉnh cao rồi. Chỉ có vài người là Hiển Thánh.
Đế Thiên Vô nét mặt sa sầm nói:
- Dư nghiệt thái cổ kia, muốn tìm cái chết sao?
Dư nghiệt thái cổ!
Mặt Phong Oa vặn vẹo, hai tay nhỏ co thành nắm đấm, cơ bắp nổi lên hai tay đầy sức mạnh có vẻ không hợp với vóc dáng con nít, nhưng càng gây rung động.
Mắt Phong Oa đầy tơ máu lạnh lùng cười:
- Thần Hoàng không dạy cho ngươi cái gì là lễ phép sao?
Phong Oa chợt nhấc chân bước ra một bước, nắm đấm phải như kéo cung ra sau, người hơi nghiêng lao vào ba người Đế Thiên Vô.
Nhanh như gió rít vượt qua vài dặm.
Phong Oa thế tới rào rác, hai người áo đen ăn ý vỗ chưởng.
Bùm bùm!
Hai luồng pháp lực như sóng biển tuôn ra từ lòng bàn tay hai người áo đen, tựa như ngọn lửa xanh bao trùm Phong Oa.