Các thắc mắc lướt nhanh trong đầu họ, vừa hồi hộp vừa siêu hưng phấn. Một trận đại chiến khoáng thế sắp bùng nổ!
Thiên Mệnh Đại Đế chậm rãi đứng dậy, mắt nhìn quét tất cả hùng chủ, hỏi:
- Các ngươi cũng đồng ý?
Thiên Mệnh Đại Đế không ngốc, rõ ràng Đông Hoàng Thái Nhất muốn khiêu chiến với gã, bản thân gã tự cho là trời cao, sợ gì Đông Hoàng Thái Nhất?
Mặc dù kế hoạch ban đầu bị phá rối nhưng Thiên Mệnh Đại Đế càng không cho phép Đông Hoàng Thái Nhất liên tiếp khiêu khích uy nghiêm.
Đám hùng chủ nhìn nhau, không dám trả lời.
Kiếm Chủ lạnh lùng nói:
- Vậy rất tốt, cường giả làm vua.
Viêm Hoàng gật đầu theo.
Nhiên Đăng cười nói:
- Làm vậy mới thể hiện trừ cửu đế đều là con kiến.
Trừ Thiên Mệnh Đại Đế, Tần Thánh Đế, Đông Hoàng Thái Nhất ra những hùng chủ khác không lọt vào mắt Nhiên Đăng.
Hạn Bạt khống chế Từ Trọng Sinh khàn giọng nói:
- Ta cũng đồng ý!
Cơ Như Ý lên tiếng:
- Ủng hộ!
Sau khi được Hình Thiên cứu Cơ Như Ý đã quyết tâm hiệu trung Tần Quân.
Các hùng chủ mười hạng đầu biểu thị đồng ý thì Thiên Mệnh Đại Đế chỉ đành gật đầu.
Thiên Mệnh Đại Đế trịnh trọng nói:
- Bây giờ tuyên bố ứng cử viên cửu đế.
Thanh âm át qua tiếng ồn, các hùng chủ hồi hộp.
Có khi nào là mình?
- Thiên Mệnh Đại Đế, Tần Thánh Đế, Yêu Hoàng, Nhiên Đăng, Cửu U Âm Đế, Kiếm Chủ,Viêm Hoàng, Từ Trọng Sinh, Cơ Như Ý là ứng cử viên cửu đế!
Nói chuyện là Đế Nữ, giọng nàng trong trẻo truyền vào tai mỗi vị sinh linh.
Hai đệ tử đứng sau lưng Đế Nữ mở ra cuộn tranh trống. Đế Nữ lấy một cây bút lông vung lên, tiêu sái viết tên ứng cử viên cửu đế.
Thiên Mệnh Đại Đế tuyên bố:
- Bây giờ tất cả hùng chủ có thể khiêu chiến ứng cử viên cửu đế! Mãi đến khi nào không có hùng chủ dám khiêu chiến, cửu đế bắt đầu tranh giành thứ tự!
Văn không có hạng nhất, võ không có hạng hai.
Thiên Mệnh Đại Đế luôn là số một đương thời nên cũng muốn làm đế số một, gã không muốn ngang hàng với sinh linh khác.
Đông Hoàng Thái Nhất bĩu môi:
- Rắc rối.
Đông Hoàng Thái Nhất thấy nhàm chán, nhưng gã xem trọng cửu đế và sau đó phá trời nên không phản đối.
Sau khi cửu đế phá trời Đông Hoàng Thái Nhất sẽ đi xa thiên ngoại, cơn giận của Cổ Tiên giới thì cứ giao cho Huyền Đương đại thế giới gánh chịu, gã không có nhiều tình cảm với Huyền Đương đại thế giới.
Khiêu chiến chính thức bắt đầu.
Rất nhanh có một hùng chủ vào trận cao giọng quát:
- Cửu U Âm Đế, xuống dưới!
Cửu U Âm Đế vốn bị thương nặng mặt đen như nhọ nồi.
Đám hùng chủ xì xầm.
- Vô sỉ ghê!
- Thì vô sỉ, nhưng lát nữa ngươi có giỏi thì đừng khiêu chiến Cửu U Âm Đế.
- Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đừng quên Cửu U Âm Đế được gọi là bất tử bất diệt!
- Chậc, người này ngốc thật.
- Tuy Âm Đế bị thương nặng nhưng vẫn là ứng cử viên cửu đế khó đánh bại nhất.
Đám sinh linh cũng xôn xao. Tính theo vết thương thì Cửu U Âm Đế thuộc tình cảnh xấu nhất trong ứng cử viên cửu đế.
Cửu U Âm Đế đẩy hai âm tướng dìu mình ra, mặt lạnh băng bay vào trận.
Làm ứng cử viên cửu đế thứ nhất bị khiêu chiến, Cửu U Âm Đế cảm giác mất hết mặt mũi, sát ý gần như tràn ra lồng ngực.
Cửu U Âm Đế không nói nhiều, trực tiếp ngưng tụ cửu u long khí, mấy chục con rồng đen dữ tợn vặn vẹo xông hướng hùng chủ kia. Hùng chủ biến sắc mặt.
Tần Quân cười phơi phới:
- Cửu U Âm Đế tội nghiệp, địa vị lung lay.
Vì cái chết của Ưu Công Tử và đại chiến hai giới Âm Dương nên chắc chắn Cửu U Âm Đế luôn muốn giết hắn, bởi vậy Tần Quân không thèm thương hại gã.
Nếu có cơ hội hắn sẽ giết Cửu U Âm Đế!
Bồ Đề Tổ Sư mở miệng nói:
- Trong người hắn ẩn giấu lực lượng không thuộc về hắn.
Bằng Ma Vương, Thạch Cảm Đương ngạc nhiên nhìn Bồ Đề Tổ Sư. Lão đạo nhân này đi theo Tần Quân thì chắc chắn không đơn giản, huống chi bọn họ không nhìn thấu lão.
Tần Quân nhướng mày hỏi:
- Rất mạnh?
Tại sao Cửu U Âm Đế không sử dụng lúc đối chiến với Đông Hoàng Thái Nhất?
Là không kịp hay có tính toán khác?
Tần Quân híp mắt suy tư, chẳng lẽ Cửu U Âm Đế đang đợi Nhan Đế?
Bồ Đề Tổ Sư mỉm cười nói:
- Tàm tạm.
Tần Quân yên lòng, Bồ Đề Tổ Sư là đòn sát thủ lớn nhất của hắn.
Hình Thiên nhìn Bồ Đề Tổ Sư chăm chú, không biết đang nghĩ gì.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mấy chục con rồng đen ngưng tụ bằng cửu u long khí điên cuồng đuổi theo hùng chủ, đánh cho hùng chủ không kịp trở tay, bị áp chế hoàn toàn.
Hùng chủ trợn to mắt nói, lòng dậy sóng dữ:
- Sao có thể như vậy? Tại sao hắn còn mạnh đến thế?
Hùng chủ hai tay cầm trường đao ngăn cản cửu u long khí trùng kích.
Cửu u long khí bá đạo lại làm các sinh linh sôi trào. Tuy Cửu U Âm Đế bị thương nặng nhưng vẫn mạnh như thế, không uổng là chủ cửu u.
Chiến đấu rất nhanh kết thúc, Cửu U Âm Đế mạnh mẽ đánh bại kẻ địch, làm đối thủ té xỉu bên mép đài cửu đế.
Mắt Tần Quân hấp háy:
- Nếu trẫm hấp thu cửu u long khí của hắn . . .
Long khí của Tần Quân vốn dựa vào hệ thống hấp thu được, nếu dung hợp cửu u long khí sẽ càng mạnh.
Cửu U Âm Đế cảm nhận ánh mắt của Tần Quân vụt ngoái đầu, bốn mắt nhìn nhau, thấy rõ sát ý.
Lòng Cửu U Âm Đế chùng xuống:
- Tiểu tử này . . .
Cửu U Âm Đế không muốn kết thù kết oán với Tần Quân, gã đã thấy Hình Thiên mạnh cỡ nào.
Lòng Cửu U Âm Đế nặng nề, gã bay về lầu các của mình. Đám hùng chủ mới kiến thức biểu hiện hung tàn của Cửu U Âm Đế nên không dám tiếp tục khiêu chiến.
Một đám người từ chân trời bay đến, dẫn đầu là Lâu Nam Thiên Tuyển Phủ chủ, và Lệ Thanh bị Vạn Kiếp Ngự Trùng khống chế.
Lệ Thanh cắn răng nói:
- Đằng trước là hội trăm hùng.
Nghĩ đến Tần Quân ở ngay phía trước là Lệ Thanh rét run.
Khuôn mặt già nua của Lâu Nam tràn đầy u ám:
- Hơi thở mạnh quá. Nguy rồi, bọn họ cứ tiếp tục đánh sẽ kinh động Cổ Tiên giới.
Lão đã đánh giá thấp quần hùng thiên hạ.
Thiên Tuyển Phủ được thành lập sau khi thần tiên hủy diệt Thánh Đình, đã được mười ba vạn năm, chấp đạo thay trời, vì sự yên ổn của Huyền Đương đại thế giới. Thiên Tuyển Phủ đã đổi mười mấy đời phủ chủ, lý do khác nhau.
Lâu Nam là phủ chủ lâu nhất, cúc cung tận tụy với thần tiên, còn với Huyền Đương đại thế giới thì mắt nhắm mắt mở.
Trừ Đế Nữ ra không ai biết Lâu Nam có quan hệ với Thiên Mệnh Đại Đế.
Lâu Nam vừa bay hướng đài cửu đế vừa thầm cầu nguyện:
- Ngươi tự nhận là thiên mệnh hướng về, hy vọng ngươi có thể dẫn dắt Huyền Đương đại thế giới vượt qua đại kiếp nạn lần này.