Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1861: Chương 1861: Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh (2)




Nghĩ xong, Hoắc Khứ Bệnh quay đầu liếc nhìn Hạ Thần Võ nói:

- Ngươi dám cùng Bệ Hạ chiến đấu?

Trong chốc lát, cả người Hạ Thần Võ băng lạnh, biểu lộ kịch biến.

Hắn có thể cảm giác được chỉ cần một cái ý niệm trong đầu Hoắc Khứ Bệnh, hắn sẽ chết không có chỗ chôn

- Đây chính là thực lực của Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh sao.

Trong lòng Hạ Thần Võ tràn đầy sợ hãi, giờ khắc này, hắn hối hận không thôi, sớm biết liền không vì Tần Quân trở về.

- Không dám.

Hạ Thần Võ xấu hổ nói, Hoắc Khứ Bệnh không chỉ mạnh hơn hắn, còn có ân với Nhân tộc, hắn không dám vô lễ

Mạnh như Nhân tộc Lục Đế cũng không dám thất lễ với Hoắc Khứ Bệnh

- Đừng uy hiếp hắn, trẫm đến đánh với hắn một trận, chỉ là chiến đấu đơn thuần.

Tần Quân cắt ngang bọn hắn, Hạ Thần Võ cùng hắn không có cừu hận, lúc trước Chí Tôn Vô Địch đột kích, nếu không có Hạ Thần Võ, hậu quả khó mà lường được, cho nên Tần Quân chỉ muốn đánh bại Hạ Thần Võ, mà không phải đánh giết.

Hoắc Khứ Bệnh gật đầu, chỉ là ánh mắt nhìn Hạ Thần Võ, hình như có ý cảnh cáo

Hạ Thần Võ tê cả da đầu, vội vàng cúi đầu.

Tần Quân đột nhiên cảm giác phán chán, nguyên bản Hạ Thần Võ cho hắn áp lực thực lớn, nhưng Hoắc Khứ Bệnh vừa xuất hiện, loại áp lực này liền không còn sót lại chút gì.

Để hắn cao hứng đồng thời bất đắc dĩ .

Vô địch thật là tịch mịch .

- Ngươi trở về đi.

Tần Quân nhìn Hạ Thần Võ nói, ánh mắt nhìn về phía Hạ Thần Võ trở nên đạm mạc, như đối đãi một phàm linh.

Biết thân phận chân thật của Tần Quân, tâm thần của Hạ Thần Võ bất an, lúc này trở lại Bạch Ngọc các

Nguyên lai tưởng rằng Tần Quân chỉ là người thừa kế của Thiên Đế, hoặc là hậu nhân, Hạ Thần Võ mới muốn cùng Tần Quân tranh một chuyến, kết quả Tần Quân lại là Thiên Đế!

Còn chơi như thế nào?

Trở lại bảo tọa, Hạ Thần Võ không nhìn mấy người Mạc Nhược Hà ánh mắt khác thường, nhíu mày rơi vào trầm tư

- Tiếp tục quan chiến đi!

Tần Quân phân phó nói, để Hoắc Khứ Bệnh chỉ có thể kềm chế nội tâm kích động, hít sâu điều chỉnh tâm tình.

Hoắc Khứ Bệnh đến, khiến cho chúng Thần Ma bất an.

- Vô Cực cảnh đến cùng là cái gì?

Doanh Chính nhíu mày nhìn bóng lưng của Hoắc Khứ Bệnh, tuy hắn ngay cả Thánh Nhân cảnh cũng không có, nhưng không trở ngại dã tâm của hắn phát sinh

Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, Lữ Bố, Đế Giang, Chúc Cửu Âm, La Sĩ Tín… các loại bá chủ cũng mơ màng.

- Hệ thống, tiếp tục triệu hoán đi!

Trong lòng Tần Quân tiếp tục phân phó nói, hắn còn có một cơ hội triệu hoán Thần Ma cùng một lần chỉ định triệu hoán Thần Ma

- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán Thần Ma!

Nương theo hệ thống nhắc nhở vang lên, Tần Quân chợt phát hiện Hồ Lâm lão tổ biến mất không thấy gì nữa.

Nguyên lai, Hồ Lâm lão tổ nhìn thấy thái độ của Hạ Thần Võ đối với Hoắc Khứ Bệnh, dọa đến vội vàng tìm cơ hội đào tẩu.

- Hừ!

Tần Quân hừ lạnh một tiếng, hạ lệnh nói:

- Nguyên Bá, bắt Hồ Lâm lão tổ trở lại, chỉ cần lưu một hơi là được!

- Vâng!

Lý Nguyên Bá ôm quyền tiếp lệnh, lúc này biến mất tại nguyên chỗ

Hắn còn nhớ rõ khí tức của Hồ Lâm lão tổ, rất nhanh liền có thể bắt được.

- Đinh! Chúc mừng ký chủ triệu hoán được Đa Bảo đạo nhân, đến từ thần thoại truyền thuyết, phải chăng triệu hoán lần nữa?

Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên, Tần Quân không khỏi suy tư

Đa Bảo đạo nhân ngược lại là kẻ hung hãn a.

Thân là Đại đệ tử của Thông Thiên giáo chủ, rất được Thông Thiên giáo chủ tin cậy, từng huy kiếm chặt lão tử, tuy kết cục thê thảm, để vô số người hậu thế tiếc hận.

Đến cùng muốn triệu hoán Đa Bảo đạo nhân hay không?

Ngay thời điểm Tần Quân do dự, Lý Nguyên Bá xuất hiện lần nữa, trong tay dẫn theo Hồ Lâm lão tổ máu me khắp người

Hắn rời đi một lát, liền bắt được Hồ Lâm lão tổ, có thể thấy được thực lực song phương chênh lệch bao nhiêu

Hồ Lâm lão tổ dù sao cũng là Đại Đạo Chí Tôn, đáng tiếc đối mặt Lý Nguyên Bá, một búa cũng gánh không được, kém chút ngay cả nguyên thần cũng bị đánh tan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.