Lạc Tiêu nghe thấy âm thanh thông báo cũng im lặng không biết nói gì hơn,mà Lâm Tiêu Tiêu đứng bên nghe vậy vui mừng lao vào ôm lấy Lạc Tiêu nói:
“ Ảo Ảnh Kiếm giờ chúng ta lập tức đi sảnh đường kết hôn đi”
Vừa nói cô vừa lôi kéo cánh tay Lạc Tiêu tiến về phía trước, thấy vậy Lạc Tiêu bất đắc dĩ nói:
“Ngạo Tiêu Kiếm ta thấy thế này đi trận này không tính giờ ta solo lại được không “
Lâm Tiêu Tiêu đang vui vẻ nghe Lạc Tiêu nói vậy nước mắt rưng rưng nói:
“Ảo Ảnh Kiếm, chẳng nhẽ ngươi nỡ làm khó ta một cô nương chân yếu tay mềm sao”
Xung quanh mọi người nghe vậy cũng bắt đầu nói:
“Ảo Ảnh Thích Khách ngươi xem làm đàn ông thì phải biết giữ lời, huống chi là cô nương xinh đẹp như vậy ngươi nỡ từ chối “
“Đúng vậy ngươi chẳng nhẽ là loại người kia ngụy công tử nói không giữ lời “
“Đúng vậy “
...............
Mà lúc nạy những người chơi nữ cũng nhao nhao lên phản đối nói:
“Không được ngươi thắng là do may mắn nên không tính “
“Đúng vậy là do Ảo Ảnh Thích Khách chủ quan nếu không ngươi làm sao thắng “
“Ảo Ảnh Thích Khách chủ quan nên lời hứa này không tính “
........
Lạc Tiêu đứng một bên nhìn thấy đoàn người chia thành 2 phe thở dài nói:
“Thôi được rồi dừng lại đi”
Mọi người đang nghị luận nghe thấy vậy cũng im lặng chăm chú nhìn về phía Lạc Tiêu.
Lúc này thấy mọi người im lặng Lạc Tiêu mới quay sang Lâm Tiêu Tiêu nói:
“Ngạo Tiêu Kiếm nếu đã vậy ta cũng đồng ý kết hôn với ngươi nhưng ngươi có thể cho ta biết tại sao lại phải cùng ta kết hôn được không “
Lâm Tiêu Tiêu nghe vậy cũng vui mừng trả lời Lạc Tiêu nói:
“Ảo Ảnh Kiếm ngươi nhớ lúc 3 năm trước khi lần đầu gặp ta không,lúc đấy ta là một người phụ nữ rụt rè cũng không có bạn, ngay cả trong game cũng như vậy, bình thường ta toàn 1 mình solo cày quái nên cũng ít người chú ý đến ta,một lần ta may mắn đánh boos rơi được món đồ sử thi vì kích động nên ngay lập tức sử dụng, ai ngờ lúc ta vừa sử dụng thì có một nhóm người toàn lv11-12 đến cướp, lúc đấy ta mới lv 9 không đồng ý nên bị bọn người truy sát, lúc đấy ta cũng không còn bao nhiêu máu nữa đã triệt để mất hi vọng thì ngươi xuất hiện với khuôn mặt vui cười xòe tay ra đỡ ta dậy hỏi han nói “ cậu không sao chứ “,ngươi cũng đã từng cứu ta cùng với đã giúp ta rất nhiều việc, ngươi cũng là người bạn đầu tiên của ta ngay cả trong game lẫn đời thực, ta nhớ khoảng thời gian khi ở gần bên ngươi trong game,trong khoảng thời gian 1 năm ta cùng ngươi đánh quái cùng nhau cày leve lúc ở bên cạnh ngươi ta cảm thấy rất dễ chịu có chỗ để dựa dẫm ta lúc đấy cảm giác rất hạnh phúc,rồi một hôm ta ta cứ đợi ngươi trong game 1 tiếng.... 2 tiếng ngươi vẫn không online lúc đấy tâm lý ta rất khó chịu, may sao cuối cùng ngươi online nhưng chỉ để lại một lời nhắn rồi không bao giờ xuất hiện nữa”
Lạc Tiêu nghe vậy cũng bắt đầu hồi ức lại, năm đấy hắn 15 tuổi khoảng thời gian hắn bắt đầu ngừng chơi game online là do cha mẹ hắn mất lúc đấy hắn rất đau lòng nên trước khi đi hắn chỉ để lại cho người bạn của mình Ngạo Tiêu Kiếm một câu rồi bắt đầu nghỉ game đó là “sau này nếu có ngày gặp lại ngươi đánh thắng ta ta sẽ làm 1 điều mà ngươi mong muốn “
Lạc Tiêu lúc này mới nhớ lại lời hứa đó hoảng hốt quay về phía Lâm Tiêu Tiêu nói:
“Ngạo Tiêu Kiếm ta hứa là làm 1 điều mà ngươi muốn chứ không phải kết hôn với ngươi á”
Mà Lâm Tiêu Tiêu nghe vậy cũng cười nói:
“Đúng vậy ngươi hứa làm 1 điều mà ta muốn, mà điều mà ta muốn là kết hôn với ngươi để sau này chúng ta cũng không phải cách rời “
Lạc Tiêu nghe nói vậy cũng đau đầu trong lòng lúc này đang bối rối tự trách “tại sao mình lại hứa một lời hứa ngu xuẩn như Thế “
Lúc này đứng bên cạnh Đoạn Lãng nghe kể câu chuyện cũng quay sang khuyên Lạc Tiêu nói:
“Ảo Ảnh Thích Khách ta thấy ngươi nên thực hiện lời hứa đi có gì kết hôn mời ta ta đem sính lễ đến”
Lúc này Lạc Tiêu trong lòng ra quyết định “ thôi kệ dù sao chỉ là kết hôn trong game cũng không phải ngoài đời thật nên cũng chẳng sao chiều theo ý nàng một lần cũng được “
Suy nghĩ xong hắn quay sang phía Lâm Tiêu Tiêu nói:
“Ngạo Tiêu Kiếm nếu ngươi muốn thì giờ chúng ta lập tức đi tìm bà mối đi”
Lâm Tiêu Tiêu nghe vậy vui mừng gật đầu đồng ý nói:
“Được giờ chúng ta đi “