Ngày hôm sau vào buổi chiều, có một nam nhi đang quỳ giữa khu chợ đeo tấm bảng “ Ta bất hiếu, dại nữ nhi” miệng cứ lẩm bẩm theo những dòng chữ ấy. Người nam nhi ấy chính là tâm điểm chú ý của mọi người. Mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt xa lánh, kỳ thị, xem hắn như là một tội đồ vì chữ hiếu đặt trên hàng đầu. Người nam nhi ấy đó chính là Tiểu Minh. Tiểu Minh thấy xấu hổ, muốn khóc.
Chuyện là như vậy: vào lúc sáng, một người phụ nữ tầm 28 tuổi mang theo sự tức giận đùng đùng xông vào phòng của Tiểu Long không tiếng gõ cửa. Cả ba người ngơ ngác nhìn người nữ nhân, Tiểu Long hỏi:“ có chuyện gì làm thê tử Ngọc Nhi của ta tức giận?“.
Ngọc Nhi hiệu ứng nổi lủa tức giận nói thật to:“ chàng xem, nhi tử nhà ta cho các thê tử hắn ăn thịt hồn thú 100 vạn năm mà chẳng cho chúng ta một miếng thịt, chàng xem có được không“.
Tiểu Long nổi lửa nhìn Tiểu Minh cười giận nói:“ nhi tử ngươi thật là biết giấu lại còn dại gái chống đối phụ thân, mẫu nha“.
Tiểu Minh lúng túng không biết giải thích thế nào nói:“ ta ta định cho hai người ăn vào hôm nay cơ mà ai nói cho phụ mẫu biết tin?“.
Ngọc Nhi nghe nói hôm nay được ăn thịt hồn thú 100 vạn năm liền nguôi giận nói:“ hôm nay thì được hahaha, đúng là hài tử ngoan a, người nói với ta việc đó là Tiểu Bạch “.
Tiểu Minh tạo vẻ mặt buồn nói:“ ta định làm một bất ngờ cho mọi người a vậy mà mọi người lại phát hiện ra mất tiêu rồi, thật là không đúng như kế hoạch ta dự tính“. Thiệt ra hắn có làm bất ngờ gì âu, hắn định dấu đi chuyện đó cho đến khi hắn có đủ điểm tích phân.
Hai người thân của hắn vui vẻ cười khen đứa nhi tử này nhiều lời khen như:“ nhi tử nhà ta thật là quá tốt, con nhà người ta khó có thể so sánh bằng nhi tử của chúng ta ha chàng- thiếp“. Thái độ của họ thay đổi 360 độ thật là bật cha mẹ thật là thâm sâu a.
Hai người nhìn Tiểu Minh với ánh mắt mong đợi đồng thanh nói:“ thịt đâu, chừng nào ăn?.
Tiểu Minh lấp ba lấp bắp nói:“ cái này cái này“. Lúc này, mồ hôi hắn chảy ròng rọc liên tục suy nghĩ lối thoát. Đột nhiên có một âm thanh phát ra.
“ Ting”
“ ký chủ đối với hệ thống lười biến cũng tốt nhưng sự lười biến ấy không có lợi cho ký chủ. Mong ký chủ nhanh chóng tìm hồn thú thăng cấp“.
“ Ting”
“ ký chủ đã quá lâu không tìm hồn thú để thăng cấp, hệ thống sẽ cho nhiệm vụ:
- Ký chủ hãy tìm hồn thú trong 10p ngay từ bây giờ.
Ký chủ còn: 9p58 giây
Phần thưởng: 30k vàng, 30k tích phân, 1 hồn cốt phần não
Không hoàn thành: sẽ chết, đầu thai thành hồn thú năm???.
Ghi chú ( làm thần lười ăn với ngủ vận động một tí thì sẽ có nhà lầu xe hơi, máy bay).
Nhiệm vụ mức độ: F
Nhiệm vụ cưỡng chế.
“ Ting “
“ Hệ thống rất vui vì ký chủ đã chấp nhận”
Tiểu Minh ngơ ngác chửi thầm hệ thống:“ Dcm hệ thống ta chưa chấp nhận gì mà“.
“ Ting”
“ Hệ thống đã được lập trình khi giao nhiệm vụ này rằng:
-1 là có người chửi thầm hệ thống( tên này bị tật, khùng điên, tâm thần bẩm sinh được xét vào danh sách thú xấu nhất vũ trụ cần tránh xa 10m)
-2 là có người khen hệ thống( người đó thật là đẹp trai soái ca quá đi a, hệ thống yêu chết mất)
- 3 có người không làm nhiệm vụ ( Tên này bất cần đời sống chật đất nên chết đi).
Tiểu Minh lúc này khuôn mặt tức giận mặt toàn màu đỏ máu gần như dồn hết lên não.
Ngọc Nhi và Tiểu Long thấy vậy liền thầm nghĩ tương tự nhau:“ nhi tử nhà ta mới nhỏ chửi một tí đã như vậy rồi sau này lớn lên biết như thế nào?“. Ngọc Nhi nói nhỏ nhẹ:“ ta mới vừa bàn luận với ngươi một tí đã như vậy rồi sau này ngươi sẽ thế nào?.
Tiểu Minh lấy cánh cổng dịch chuyển ra vội vàng bước vào. Vì lúc nãy hệ thống báo cáo:
“ Ting “
“ ký chủ còn 7p xin mau chóng làm nhiệm vụ“.
Tiểu Minh như điên vì sắp cận kề cái chết, liền không bỏ một chút thời gian để hoàn thành nhiệm vụ trước thời gian mà nhiệm vụ giao cho.
Hắn tới trước khu rừng tinh la đấu sâm hắn nhận ra một vấn đề cổng dịch chuyển không kết nói không gian khu rừng được. Hắn thử nhờ hệ thống tìm hồn thú. Hệ thống báo tin.
“ Ting“.
“ Không thể xác định được không gian thời điểm của khu rừng“.
Hắn liền chửi ôi cái dm ta còn bao nhiêu thời gian?. Hắn liền mở ra bảng nhiệm vụ hiện lên:
“ký chủ đã quá lâu không tìm hồn thú để thăng cấp, hệ thống sẽ cho nhiệm vụ:
- Ký chủ hãy tìm hồn thú trong 10p ngay từ bây giờ.
Phần thưởng: 30k vàng, 30k tích phân, 1 hồn cốt phần não
Không hoàn thành: sẽ chết, đầu thai thành hồn thú năm???.
Ghi chú ( làm thần lười ăn với ngủ vận động một tí thì sẽ có nhà lầu xe hơi, máy bay).
Nhiệm vụ mức độ: F
Nhiệm vụ cưỡng chế
Ký chủ còn: 5p
Hắn liền dùng hết sức bình sinh chạy vào khu rừng. Hắn đi đến đâu khu rừng vắng tanh đến đó. Không một bóng hồn thú, hồn thực vật cứ như bình chúng đã đánh hơi được hắn từ 100m. Hắn chạy đi chạy lại trong khu rừng tìm hồn thú nhìn thắng lúc này như một người tìm kho báu giá trị nhất thế giới. Cũng đúng thôi một con hồn thú có thể đổi lấy mạng sống của hắn mà. Đã qua một phút hắn không vẫn không tìm được hắn dùng hết sức bình sinh lao vào khu rừng trung tâm. Đến đây hắn vẫn không thấy một bóng hồn thú vì chắc có lẽ các hồn thú ở đây đã cảm nhận sự hiện diện của hắn ngay khi hắn đặt chân ngay tại đây. Hắn cố gắng tìm tìm hoài tìm mãi và thời gian Còn 1 phút 30 giây,,hắn buồn nghĩ:“ chẳng lẽ phải chết sao“. Đến 1p bỗng nhiên một con giun trong manh manh bộ dáng nhỏ một tí dài, thân hình con giun này có vài cái vẫy rồng trên đầu có hai cái sừng nhỏ. Tiểu Minh nổi lên ý niệm con giun ấy lại chui vào xuống đất. Tiểu Minh như dập tắt hi vọng chìm trong đen tối thì con sâu lại một lần nữa chòi lên. Tiểu Minh lần này liền dùng hết điểm tích phân mua vài chiếc lá được gọi là ngon nhất trên cái đấu la đại lục này. Tiểu Minh kiềm nén ý niệm. Con sau không màng đến lá của Tiểu Minh nhưng nó nhìn bộ dạng thèm khát hướng lên trên nhìn Tiểu Minh. Lúc này, Tiểu Minh gãi đầu búa lua xua làm cho tóc rụng văng tung toé. Hệ thống thông báo:
“ Ting ký chủ còn 5 giây“.
Tiểu Minh nhắn mắt lại và chờ chết. Khoảng 4 giây sau hệ thống thông báo:
“ Ting”
“ chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ. Ký chủ nhận được 30k vàng, 30k tích phân“.
Tiểu Minh bất ngờ vẻ mặt ngơ ngác, ta vẫn chưa chết sao?. Ta đã hoàn thành nhiệm vụ?“. Tiểu Minh một hồi lấy lại tinh thần liền mở bảng thông tin của minh:“
Tên:“ Trương Tiểu Minh”
Tuổi: 10 tuổi
Cấp bậc: hồn tôn 40
Võ hồn: Tam Võ Hồn( Thánh Long( tiểu long), Giường Ngủ ( thần), Thần Cấp Giun Long( thần).
Thê tử: Tiểu Bạch( cái này là hệ thống tính ai đã cùng với Tiểu Minh quan hệ).
Tương lai:“ Trở thành thần siêng năng + lười“.
Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác cứ hiện ra trước Tiểu Minh.
Điều bất ngờ lớn nhất mà Tiểu Minh nghi vấn là mình vẫn chưa thăng cấp mà hệ thống đã cho hoàn thành nhiệm vụ?. Tiểu Minh đọc lại nhiệm vụ và nhận ra rằng hệ thống ghi rằng tìm hồn thú. Nhưng mà khi đạt đến móc mới phát động nhiệm vụ này chẳng lẽ ta lách luật?.
Điều thứ hai khiến hắn bất ngờ chính là: Làm sao một con giun có thể trở thành võ hồn của hắn. Hắn nhìn lại xung quanh, hắn vẫn thấy những cái lá ngon nhất từ hệ thống đem gom lại đem bán đấu giá. Còn lại xung quanh đều toàn là đá với đất và cây cối.
Điều thứ ba hắn bất ngờ bởi vì tự nhiên lại cho hắn làm hai chất thần. Hắn phải biết làm sao. wtf
Hắn liền mặc kệ hết mọi thứ hắn lúc này như chưa bao giờ được hạnh phúc vui sướng nhất như bây giờ bởi vì hắn đã thoát chết“.
Hắn liền dùng cánh cổng dịch chuyển về nhà nhìn thấy mọi người vui vẻ cười nói:“ có thịt hồn thú 100 vạn năm rồi đây“.
Mọi người cũng chào đáp cười cười lại hắn. Riêng Ngọc Nhi nỡ nụ cười trong kỳ quái thâm sau huyền ảo nói:“ ngươi có thể lấy thịt ra cho ta chế biến“..
Tiểu Minh:“ có thể hắn nói xong liền miếng thịt to như con voi trưởng thành to bự đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.
Ngọc Nhi nhanh chóng cầm lấy miếng thịt đưa cho Tiểu Long, rồi cười nói:“ bây giờ ngươi hãy đeo tấm bảng kia ra ngoài giữa chợ quỳ hai tiếng cho ta, cho cái tội hỗn láo bỏ đi khi cán bộ giải quyết chuyện“.
Tiểu Minh nói:“ nhưng ta...”
Chưa kịp nói hết câu Ngọc Nhi nói:“ không nhưng gì hết ngay bây giờ thực thi hình phạt, ngươi yên tâm, ngươi ở đây ta quen hết ahahaha“.
Ngọc Nhi vui vẻ nói:“ nào các nữ và chàng hưởng thụ thịt thôi“.
Nam Phong nói:“ Ta là Nam mà“.
Tiểu Bạch và Manh Manh ham ăn nói:“ ngươi là nam vậy ngươi liền không ăn, phần ngươi liền cho các muội nha“.
Nam Phong vì miếng thịt từ bỏ hết tất cả đau khổ nói:“ À, ta quên ta là nữ nhi hahaaaha“.
Tiểu Minh ngoài cuộc nói:“ còn phần ta“..
Ngọc Nhi vui vẻ nói:“ Tất nhiên phải để dành cho hài tử yêu dấu của ta chứ“.
Tiểu Minh nói giọng manh manh:“ hài tử yêu dấu của phụ mẫu có thể xin phụ mẫu được miễn hình phạt không“.
Ngọc Nhi mắt sát khí nói:“ KHÔNG”
Tiểu Minh:“ Vâng“. Tiểu Minh đeo cầm cái bảng có ghi:“ Ta bất hiếu, dại nữ nhi” lộ bộ ra chợ và thực hiện hình phạt như Ngọc Nhi nói.