4 ngày sau, Tiểu Minh cùng Vũ Mi trở về khu đấu trường để tham gia trận chung kết. Tiểu Minh bây giờ tâm trạng vui vẻ hơn trước và có một chút tình cảm với Vũ Mi.
Đến phòng, Tiểu Bạch khóc lóc chạy thật nhanh đến ôm Tiểu Minh nói:“ Lang quân có biết 1 tuần nay đối với thiếp cứ như là 1 năm không, hu hu thiếp rất nhớ người kể cả trong giấc mơ“.
Tiểu Minh lấy tay xoa xoa đầu Tiểu Bạch:“ Ta biết“.
Tiểu Bạch vui vẻ cái đuôi vẫy qua vẫy lại một lúc sau liền tức giận manh manh nói:“
Tại sao tối đêm đó lang quân không kêu thiếp dậy“.
Tiểu Minh nhỏ nhẹ ấm ấp giọng nói:“ ta thấy ngươi ngủ ngon không nỡ đánh thức“.
Tiểu Bạch lấy cái nắm tay liên tục vỗ vào ngực của Tiểu Minh manh manh nói:“ đáng ghét lần sau có chuyện gì liền kêu thiếp dậy nha“.
Tiểu Minh giờ đây lúc này muốn học máu vì chịu đựng sức vỗ của hồn thú trên 35 vạn năm, cũng may lúc này hắn ở cấp độ hồn thánh cộng với ý chí gần bằng thần kia chứ hắn ở cấp độ hồn tôn thì giờ này hắn đã ngủm củ tỏi. Tiểu Minh lùi lại ho vài tiếng:“ khụ khụ, ta bây giờ tạm thời không còn thân thể như trước kia ngươi đừng vỗ vào ta nữa được không“.
Tiểu Bạch lúng túc liên tục nói:“ ta xin lỗi” x5, ta không cố ý x3.”
Tiểu Minh:“ Không sao, chỉ mong lần sau ngươi vỗ nhẹ tí“.
Tiểu Minh nhìn đồng hồ xong lại nhìn Tiểu Bạch nói:“ đã tới giờ chúng ta đi thôi“. Nói xong Tiểu Minh lại nhìn Vũ Mi:“ ngươi đi cỗ vũ cho ta không?“.
Vũ Mi gật đầu liên tục như kiểu gà mổ thóc và nói:“ ta đi ta đi chứ“.
Tiểu Minh quay mặt lại phía lối ra cánh cửa phòng rồi ra hiệu nói:“ chúng ta đi thôi“.
Một lúc sau, Tiểu Minh và Tiểu Bạch đứng trên sàn đấu với đội “ Ám Minh Khuyết“.
Mọi người đa số đều cỗ vũ reo hò cho đội Ám Minh Khuyết bởi vì Tiểu Minh chơi ăn bám, trốn, một số người cỗ vũ đội của Tiểu Minh vì độ manh manh siêu cấp của Tiểu Bạch. Ở một góc trên khán đài Vũ Mi cỗ vũ cho đội Tiểu Minh chiến thắng rất chi là nhiệt tình nàng ta la hét hết khả năng chỉ để nói:“ Tiểu Minh và Tiểu Bạch chiến thắng“. Mọi người bắt đâu chú ý Vũ Mi. Vũ Mi không để ý xung quanh cứ thế mà nhiệt huyết cỗ vũ.
Trên khán đài theo quan sát của Tiểu Minh thì mỗi người bọn họ đều trên 20 tuổi. Có 4 người ở độ tuổi khoảng 25-30 cấp bậc hồn tôn. Trong đó có 2 người là sắp đột phá lên hồn tông. 1 người còn lại ở độ tuổi 70 ở cấp bậc hồn vương. Vị trọng tài hô to trận đấu bắt đầu. Cả hai bên cùng bắt đầu vào thế thủ, đột nhiên Tiểu Minh đưa tay lên miệng che đậy sự ngáp của mình, Tiểu Minh không chịu được cơn ngáp nữa liền lấy từ trong hệ thống cái giường tặng luôn combo liền nằm lên chiếc giường, trước khi nhắm mắt Tiểu Minh nói nhỏ với Tiểu Bạch. Tiểu Bạch Hưng phấn dùng hơn nữa phần sức mạnh của mình dùng tốc độ nhanh nhất lao đến cho mỗi tên một cước làm cho mấy tên đó văng ra sàn đấu. Vị trọng tài vừa định hô to tuyên bố thì “ suỵt“. Tiểu Bạch đưa ngón kế ngón cái lên miệng rồi bảo nói:“ nhỏ thôi“.tiểu Bạch lại nhìn các khản giả động tác như vậy cũng lời nói như thế. Các khán giả câm nín, từng người từng người một bước nhẹ nhàng đi về. Bởi vì nàng một mình cân 5 đâu ai dám cãi. Còn vị trọng tài bước tới Tiểu Bạch thì thầm nói nhỏ:“ Lúc 5 h chiều sẽ trao giải“. Nói xong vị trọng tài cũng đi ra khu đấu trường lúc này cả khu đều yên tĩnh. Tiểu Bạch nhỏ nước miếng khi nghĩ tới lời nói Tiểu Minh khi nãy:“ Ta sẽ cho ngươi thịt hồn thú 100 vạn năm nếu như ngươi thắng “. Tiểu Minh nói vậy vì tiền thưởng của nhiệm vụ chắc chắn sẽ nhiều. Tiểu Bạch cứ suy nghĩ thịt hồn thú 100 vạn năm sẽ ngon tới mức nào, thịt hồn thú 10 vạn năm thôi Tiểu Bạch đã cảm thấy đó là miếng thịt ngon nhất trên đời.
Lúc này tại một cái giường người nam nhi khuôn mặt cười cười miệng liên tục nói:“ các ngươi mặc vậy rất là đẹp“. Trong giấc mơ của Tiểu Minh, Tiểu Minh cùng các nữ nhân của mình chơi đùa trên bãi biển ngắm các nữ nhân của mình mặc những bộ bikini, đồ tấm làm cho Tiểu Minh cảm thấy rất hạnh phúc. Tiểu Minh mơ về giấc mơ này bởi vì ba ngày trước Tiểu Minh định đề nghị đi biển cho các nữ nhân của mình mặc áo tấm thời hiện đại. Tiểu Minh nhờ vã hệ thống mua vài bộ áo tấm. Hệ thống báo rằng:“ hệ thống không bán những đồ tấm thường“. Tiểu Minh đành tự tay thiết kế áo tấm cho các nàng vậy là hắn ta đi tới từng nơi các nàng ở để hỏi số đo ba vòng. Sau khi tập hợp đủ thông tin, Tiểu Minh thức trắng 2 ngày mới may xong được 3 bộ áo tắm nhìn kỹ lại thì Tiểu Minh thốt lên WTF đây là cái vẻ rách nhiều lỗ à. Vậy là kế hoạch cho các nàng mặc áo tấm thời hiện đại đã tan tành mặc dù thức trắng sau hai ngày. Nhưng hắn ta không từ bỏ vụ tấm biển, hắn rủ các nàng đi tấm biển mà chẳng biết biển nằm ở đâu. Hắn đành nhờ hệ thống tìm biển có thể tắm được. Hệ thống nói:“ hiện giờ chưa có biển để tấm được chỉ có biển để bơi 1km lên bờ“. Tiểu Minh đành dẹp cái giấc mọng đi biển với các nàng. Vậy là bao nhiêu công sức, sự nhiệt huyết tan thành mây khói. Hắn bây giờ tâm tranh chỉ còn mệt mỏi uể oải.
Khoảng 7h40p sau Tiểu Minh bắt đầu tỉnh dậy mở mắt ra các khán giả xung quanh lúc này đều vỗ tay,lúc này chiếc giường của Tiểu Minh được đặt ở chỗ dành cho đội hạng nhất. Tiểu Minh cảm thấy xấu hổ vãi lìn liền cất hết đồ đạc vào rương chỉnh chu lại xong. Vừa chỉnh lại vẻ đẹp của mình tất cả mọi người lần lượt ra về, ban tổ chức cũng lần lượt mà đi.
“ Ting”
“ chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ.
Đánh giá mức độ hoàn thành nhiệm vụ: SSS ( vận động khi thi đấu ở mỗi trận đấu ít hơn 3 lần“.
Phần thưởng:“ 1 trăm triệu vàng, hồn hoàn??? Năm ( 10 vạn năm ->?? Năm), Lười Nhẫn ( dùng để chứng nhận thần vị thần lười khi thăng thần).
Vì ký chủ hoàn thành nhiệm vụ mới mức SSS nên hệ thống trao sớm Lười Nhẫn
Ký chủ được khôi phục tất cả.
“ Ting”
“ ký chủ có quay hồn hoàn”
Tiểu Minh:“ có”
Những con số cứ lặp đi lặp lại một lúc sau:“ 1 vạn năm“. Tiểu Minh thở dài vì rất tiết không được hồn hoàn??.
Kế bên Tiểu Minh lúc này Tiểu Bạch đang chảy nước miếng tay cứ liên tục lau nước, khuôn mặt tỏ vẻ manh manh một chút đỏ ửng nhìn Tiểu Minh.
Tiểu Minh biết ý nói:“ ngươi đợi ta chút“.
Tiểu Bạch hạnh phúc vẫy đuôi.
Tiểu Minh vào cửa hàng nói với hệ thống bán ta nữa con hồn thú 100 vạn năm ta.
Ting:“ 9 trăm nghìn vàng“.
Tiểu Minh:“ giao dịch“.
Tiểu Minh lúc này nhìn Tiểu Bạch liền lấy nữa con thịt hồn thú 100 vạn năm ra. Tiểu Minh bất ngờ vì miếng thịt này chỉ bằng nguyên con voi trưởng thành, Tiểu Minh tưởng hồn thú 100 vạn năm phải to dài lắm chứ ai ngờ nữa miếng thịt chỉ to bằng con voi. Tiểu Minh cầm miếng thịt trên tay quơ qua quơ lại trước mặt Tiểu Bạch nói:“ ngươi muốn ăn không?“.
Tiểu Bạch nhìn qua nhìn lại miếng thịt bị hắn điều khiển nghe nói câu:“ ngươi muốn ăn không” Tiểu Bạch gật đầu lia lịa đáp:“ ta muốn, ta muốn mau cho ta ăn đi“.
Tiểu Minh:“ ngươi muốn ăn thì liền theo ta về phòng. Tiểu Minh dùng ý niệm lấy cánh cổng dịch chuyển ra và dùng tay chẻ đôi miếng thịt làm bốn. Tiểu Minh đưa hai miếng thịt cho Tiểu Bạch liền đẩy nàng vào cánh cổng tiếp đó là Tiểu Minh bước theo.
End.