Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần

Chương 346: Chương 346: Anh Tài Bảng




Huyết Minh bất đắc dĩ chuyển dời ánh mắt đến trên thân đám người mặc tử y kia. Đứng trước bọn họ, là một cái lão đầu gương mặt âm độc, gầy đến trơ xương giống như một bộ thây khô. Mà đứng bên cạnh lão, là một nam tử gương mặt tuấn lãng, góc cạnh lạnh lùng, mang theo cảm giác ngạo thị quần hùng.

Phát giác ánh mắt của Huyết Minh, “bách khoa toàn thư” như Trác Thiên Hạo cũng lập tức tỏ ân cần. Bắt đầu “phổ cập khoa học” cho hắn:“Kẻ này là Quý Lưu Vân, thiếu chủ của Thiết Vũ Môn. Xếp hạng thứ 180 trên bảng xếp hạng. Tu vi cùng Phương Nghĩa giống nhau, nhưng lại trẻ tuổi hơn hắn ta rất nhiều. Kẻ này tương đương tàn nhẫn, lãnh tâm, cùng Phương Nghĩa có chút thù oán.”

Mà quả nhiên, Trác Thiên Hạo chỉ vừa mới dứt lời. Thì Phương Nghĩa và Quý Lưu Vân đã bắt đầu diễn cho Huyết Minh xem thế nào là mâu thuẫn sâu sắc. Chỉ thấy, Phương Nghĩa trước hết liền khiêu khích Quý Lưu Vân:“Thiếu chủ Thiết Vũ Môn hôm nay cũng tới thăm dò một cái tiểu hình bí cảnh như vậy hay sao a? Đúng là thiên tử tới nhà thường dân mà, không tiếp đón từ xa, quả thật là bất kính.”

“Nhưng Thiếu chủ ngươi vẫn phải cẩn thận một chút a. Bên trong bí cảnh vô cùng nguy hiểm, yêu thú cũng không có dịu ngoan như yêu sủng nuôi trong nhà của ngươi đâu. Chớ có bị dọa sợ a. Dù sao ngươi còn muốn trở thành Hàm Vũ thứ hai mà.”

Hóa Nguyên bí cảnh là mười năm mở ra một lần. Những năm trước, Quý Lưu Vân bởi vì tu vi nhỏ yếu, nên cũng không có theo đến bí cảnh. Nay đã đột phá Kiếm Tiên cảnh, nên mới được môn chủ Thiết Vũ Môn phê chuẩn tiến vào.

Do đó, Phương Nghĩa mới thừa cơ châm chọc Quý Lưu Vân một phen. Ý bảo Quý Lưu Vân lông cánh còn chưa cứng cáp liền đã không tự lượng sức, nghé con không sợ cọp, mơ mộng hảo huyền.

Dù sao Phương Nghĩa cũng không có quên mất, ba năm trước, trên Tiên Minh đài, kẻ này là làm sao dùng bản thân làm đá kê chân, sỉ nhục trước mặt mọi người. Đoạt đi vị trí mà bản thân cố gắng giữ vững biết bao lâu nay. Thậm chí còn tuột xuống tận hai hạng! Phải biết, hạng trên Anh Tài Bảng là có bao nhiêu khó thăng a.

“Ngươi vẫn là nên tự lo cho bản thân mình đi. Hai năm sau, ngươi cũng sẽ giống như rác rưởi, bị người vứt bỏ. Bại tướng.” Đối với Phương Nghĩa châm chọc, Quý Lưu Vân vô cùng dễ dàng dỗi trở về. Giọng nói hiện ra khinh miệt không chút che giấu.

Gương mặt Phương Nghĩa nhanh chóng cứng đờ, bị Quý Lưu Vân chọc trúng chỗ đau. Phẫn nộ khiến hắn phải siết chặt nắm tay, hai mắt đỏ bừng. Cắn răng đáp lời:“Đa tạ Thiếu chủ quan tâm. Chúc ngươi sớm trở thành Hàm Vũ thứ hai.”

Lần thứ hai nghe Phương Nghĩa dùng Hàm Vũ đến chọc giận Quý Lưu Vân. Huyết Minh cũng không khỏi chợt nhớ tới, Hàm Vũ không phải là vị kia...quanh năm luôn bế quan ở trên Lạc Kiếm phong hay sao a?

Vạn Kiếm tông được xây dựng đã hơn vạn năm, có tổng cộng 5 vị tông chủ, cùng 8 đời tử đệ. Ân Như Tuyết là đời thứ 4, Liễu Chính, Ôn Tri Tín,...là đời thứ 5. Hàm Vũ, Nhạc Minh Trạch, Đường Khanh,... thuộc đời thứ 6. Âu Dương Thụy, Trần Tĩnh thuộc về thứ 7. Mà hắn và những đệ tử khác, đều là nhóm bái nhập vào trễ nhất.

Trước khi Huyết Minh đến, thì Hàm Vũ chính là đệ nhất thiên tài của chính đạo. Hai mươi lăm tuổi, dung mạo, khí chất đều là tuấn mỹ vô song. Nghe nói trước khi bế quan vào hai năm trước, tu vi của hắn cũng đã là nửa bước Kiếm Thánh. Không biết đến khi xuất quan, tu vi của hắn sẽ trở nên kinh khủng tới mức nào.

Làm Huyết Minh để tâm nhất chính là. Kẻ này cũng sở hữu cấp 9 linh căn, chỉ có điều là thủy hệ. Hơn nữa, độ thuần túy của linh căn cũng là không sánh bằng hắn. Cho nên mới bị hắn cướp đoạt đi vị trí “Đệ nhất thiên tài“.

“Hàm Vũ chính là Anh Tài Bảng đệ nhất danh. Thứ hai là Lâm Phi của Ma cung. Diệp Thiên Thu thì xếp hạng ba, cũng là Thánh tử của Minh Nhật tông...” Thấy Huyết Minh trầm ngâm không nói. Trác Thiên Hạo liền theo phản xạ giảng giải cho hắn biết. Khi nói tới Diệp Thiên Thu, sắc mặt lại có chút khó coi, phảng phất nghĩ tới một số việc không mấy tốt đẹp.

Bên trong Minh Nhật tông, tổng cộng có hai loại vị trí có quyền hạn vô cùng to lớn, là chỗ mà hầu hết các đệ tử trẻ tuổi đều ngưỡng vọng, muốn đạt tới. Đó chính là Thần tử, Thánh tử. Thần tử chỉ có một vị duy nhất, là người được lựa chọn kế nhiệm cho chức vị tông chủ. Mà Thánh tử, thì lại có tận 3 cái danh ngạch. Về sau sẽ trở thành trưởng lão tối cao trong tông môn.

Diệp Thiên Thu là nhi tử của đại trưởng lão. Xếp theo vai vế, thì là chất tử của Ôn Bác. Bởi vì Minh Nhật tông cấm chỉ thành thân, nên môn đồ thường sẽ ra ngoài tìm một ít hài tử có căn cốt tốt, mang về làm con thừa tự, nuôi dạy như đệ tử thân truyền. Tỷ như Ôn Văn, hắn mặc dù mang danh là nhi tử của Ôn Bác. Nhưng trên thực chất, lại cùng ông ta không có nửa phần máu mủ ruột thịt.

Huyết Minh chưa kịp phát hiện ra cảm xúc bất ổn của Trác Thiên Hạo, liền phát hiện được đám người phía trước đã lục tục tiến vào trong lối vào bí cảnh. Theo sau đó, đám tán tu cũng nối đuôi theo. Khiến Huyết Minh lập tức lôi kéo cánh tay của Trác Thiên Hạo, đi thẳng về phía cánh cổng.

“Mỗi người 5000 viên hạ phẩm linh thạch.” Đứng trước lối ra vào, hai tên thủ vệ trưởng lão có tu vi Kiếm Đế cảnh liền nhàn nhạt nói ra. Trên mặt đều là thần sắc kiêu căng, phảng phất như vô cùng siêu việt so với đám “phàm nhân” như bọn họ.

Đường đường là Thánh tử Minh Nhật tông, cư nhiên lại bị người khinh miệt, Trác Thiên Hạo kém chút liền nổi giận. Nhưng cánh tay bị Huyết Minh kéo một cái, làm hắn nhanh chóng ép buộc bản thân bình phục cảm xúc. Đem một túi lớn linh thạch vứt cho hai người bọn họ, mang theo Huyết Minh cùng một chỗ tiến vào.

Bước qua vòng xoáy, trong nháy mắt, cả hai liền cảm thấy trời đất quay cuồng. Cảnh sắc trước mặt bất chợt biến đổi. Sườn núi cùng hai tên trưởng lão đã biến mất vô tung. Thay vào đó, là một mảnh cát vàng không nhìn thấy điểm dừng.

**Hôm nay ta tranh thủ đăng đủ chương rồi nha. “3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.