Vừa nói, Huyết Minh vừa dùng lực vào cánh tay, từ từ đem tay rụt trở về. Mà theo đó, sợi roi trong tay của Mai Nhi và Lan Nhi cũng đi theo căng ra. Đem các nàng kéo lê trên mặt đất.
“Khốn kiếp!”
Mắt thấy chân của hai người bọn họ bởi vì dùng sức trụ vững mà để lại một vệt kéo dài trên mặt đất. Ám Nhất liền lập tức hô lên một tiếng mà cầm kiếm lao nhanh về phía Huyết Minh.
Đối diện với kiếm của hắn, Huyết Minh là không có một điểm kinh hoàng nào mà chỉ nhẹ nhàng phi thân lên. Đem trường kiếm đang đâm tới của hắn cho đạp dưới chân, chân trái lại nhanh chóng nâng lên đá vào trên thân của hắn. Trực tiếp đem hắn đá bay ra xa, va vào trên thân cây phát ra một tiếng ầm vang.
“Phụt...”
Phun ra một ngụm máu tươi, Ám Nhất liền vội vàng loay hoay muốn ngồi dậy. Nhưng lúc này, trên người hắn đã gãy mất hai cây xương sườn. Căn bản là không thể ngồi dậy được nữa.
“Lên!”
Mắt thấy Ám Nhất bị đánh văng, Mai Nhi, Lan Nhi cũng sắp không giữ chân được Huyết Minh nữa. Cốc lão cùng Chu thúc cũng liền lập tức hét lớn mà lao về phía hắn.
Cốc lão là một cái lão nhân lưng gù, tuổi chừng thất tuần, râu tóc bạc trắng, trên tay cầm một cây quải trượng. Thế nhưng, tốc độ của lão lại vô cùng nhanh nhẹn, vượt xa cả Chu thúc. Chẳng mấy chốc, lão đã đi đến trước mặt của Huyết Minh. Giơ cao quải trượng đánh về phía hắn.
“Di Sơn Trấn.”
Thả người bay về sau vài bước, Huyết Minh liền nhanh chóng thoát khỏi quải trượng đang đập tới của Cốc lão. Theo một tiếng ầm vang, chỉ thấy chỗ mà Huyết Minh vừa đứng lúc nãy. Mặt đất đã ầm ầm đổ vỡ, tạo thành một cái hố sâu vài trượng.
Mà lúc này, Chu thúc cũng đã đi theo đánh tới. Nhíu mày nhìn lấy gã, Huyết Minh liền lập tức thi triển Liệt Hỏa Chưởng.
Đối diện với Liệt Hỏa Chưởng rừng rực thiêu đốt như hỏa diễm. Chu thúc cũng liền vội vàng đánh ra Ngưu Thiên Quyền, mang theo sức lực trăm cân mà cùng Liệt Hỏa Chưởng của Huyết Minh ngạnh kháng.
“Ầm“...
Ngay khi quyền, chưởng va chạm vào nhau, chỉ thấy một luồng kình phong lập tức nổi lên. Sau đó, răng rắc từng tiếng, chỉ thấy cánh tay to lớn vạm vỡ của Chu thúc bỗng dưng lại lấy độ cong không thể tưởng tượng nổi mà dồn lại vào nhau. Xương khớp gãy vụn cũng phá da thịt mà chui ra ngoài. Dư chấn cũng đem gã hất văng ra vài trượng. Liên tục hộc máu mà nằm dài trên đất, không dậy được.
Mà lúc này, một luồng kình phong cũng nhanh chóng từ sau lưng ập tới trên người của Huyết Minh. Thì ra, trong lúc hắn cùng Chu thúc giao thủ, Cốc lão không biết đã từ khi nào đánh tới sau lưng của hắn. Giơ cao quải trượng chuẩn bị đập xuống.
“Vạn Cân Thiên Trượng.”
Thế nhưng, giống như có mọc một cặp mắt ở sau lưng. Huyết Minh liền sử dụng Tiêu Dao Du, cơ thể giống như là tan biến ở giữa thiên địa, chỉ để lại một đạo tàn ảnh mà nhẹ nhõm tránh thoát đi.
Không những vậy, trong lúc Cốc lão vẫn còn chưa kịp làm ra phản ứng thì hắn đã nâng tay lên. Dùng Liệt Hỏa Chưởng bổ thẳng vào đầu của lão. Trong chớp mắt, huyết tinh văng tung tóe, hỏa diễm cũng đem cả cơ thể của lão bao phủ lại.
Nhìn lấy lòng bàn tay dính đầy máu tươi của mình, lông mày của Huyết Minh liền khẽ chau lại. Quả nhiên, loại võ kỹ thô bạo này vẫn là không thích hợp hắn. Bởi vì nó không có mỹ cảm bằng khi dùng kiếm, ngay cả một giọt máu cũng sẽ không dính thân.
Mà ở một bên, trong khi Huyết Minh liên tục di chuyển. Cường lực cũng đã đem Mai Nhi cùng Lan Nhi kéo lê trên nền đất, chật vật không chịu nổi. Ngay cả sợi roi trong tay cũng đều bị kéo căng ra, lòng bàn tay cũng phá da mà trào ra máu tươi.
“Phiền phức.” Hừ lạnh một tiếng, hai bàn tay của Huyết Minh cũng lập tức nắm lấy hai đầu sợi roi. Dùng sức mà đem chúng kéo ngược về phía mình.
“Aaa...”
Ngay lập tức, hai cái tỳ nữ này liền trực tiếp cùng với sợi roi bị kéo phăng về phía Huyết Minh. Té ngã xuống nền đất mà phát ra tiếng rên rỉ đau đớn. Sợi roi cũng trượt khỏi tay, bị Huyết Minh thờ ơ quăng sang một bên.
“Aaaaa...”
Từng bước một đi tới trước mặt của Mai Nhi, Huyết Minh liền nâng chân. Không chút lưu thủ mà dùng sức giẫm lên trên trên lòng ngực của nàng. “Ầm” “Răng rắc” cùng với tiếng hét chói tai của Mai Nhi vang lên, chân của Huyết Minh đã đem lòng ngực của nàng giẫm toái. Để lại một dấu lõm vào sâu bên trong.
Nhìn thấy tỷ muội của mình đã bị Huyết Minh giẫm chết, Lan Nhi liền vội vàng dùng cả tay và chân bò trên nền đất. Hoảng sợ khôn cùng mà chạy trốn:“Không, không,...”
Thế nhưng, tốc độ của nàng làm sao lại có thể nhanh bằng Huyết Minh a? Vì vậy, chỉ thấy nhoáng một cái. Huyết Minh đã trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh của nàng. Nâng chân liền đem nàng đạp sấp xuống nền đất, trực tiếp đem giẫm chết.
“Những kẻ dám cản trở ta, đều phải chết!”
**Cảm ơn Ssoáicca đã ủng hộ LT nhé! Hôm nay sẽ bạo chương.
**Chuyện là hiện tại ta đang có hai ý tưởng cho truyện mới cùng một lúc. Muốn nhờ mọi người góp ý và bình chọn giúp ta trước 5h sáng mai.
- -Thứ nhất: Truyện “Đại Gian Thần”, thể loại dị giới, triều đấu, cung đấu, hệ thống, cổ đại, xuyên không. Main9 là thái tử vong quốc. Tính cách là nhan khống, kiêu - ngạo ( Hắn giả vờ).
- -Thứ hai: Truyện “Thượng Vị Giả”, thể loại hiện đại, hắc bang, xuyên không, hệ thống, huyền ảo. Main9 là thiếu gia bị diệt môn, trở thành 1 tên ăn xin. Tính cách: phũ, vô cùng phũ. Xem đồ ăn là mạng sống. ( Ham ăn a~)
**Hai main này đều có thân phận vô cùng “ngưu“. Và đặc biệt là có “bệnh thần kinh” vô cùng nặng.