Phảng phất không cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm của Trương Kiệt. Đợi khi tiểu nhị rời đi, Huyết Minh mới chắp tay chào hỏi:“Tại hạ Từ Huyết Minh, không biết chư vị đạo hữu tìm ta là có chuyện gì?”
“Vạn Kiếm tông - Hầu Tử.”
“Lão hữu Đào gia - Đào Bách Ngạn.”
“Tại hạ Vạn Kiếm tông - Hoa Sưu.”
Lúc này, có lẽ là cảm nhận đến tư khái khiêm nhượng của Huyết Minh. Ba nam tu sĩ kia cũng không có bày ra cái giá của người bề trên gì cả, nhưng cũng không có lộ ra quá mức thân thiện. Đứng dậy chắp tay xem như đáp lễ.
“Tại hạ Triệu Tử Hi, hạnh ngộ!” Nhìn thấy Huyết Minh gần trong gang tấc, Triệu Tử Hi cũng không khỏi cảm khái, không ngờ nhìn xa đã đẹp. Khi nhìn gần, hắn lại càng thêm tuyệt luân.
Thế nhưng, trong khi những người khác đánh cái chào hỏi. Thì Trương Kiệt vẫn ôm lấy bộ mặt đen đúa ngồi yên vị. Sau khi nhận thấy ánh mắt nhắc nhở của Đào Bách Ngạn đang ngồi bên cạnh. Gã mới miễn cưỡng đứng dậy, hừ ra hai từ:“Trương Kiệt.”
“Từ công tử, mời ngồi. Có chuyện gì lại từ từ nói.” Chờ khi mọi người đều xem như nhận biết. Triệu Tử Hi mới không chớp mắt nhìn Huyết Minh. Giọng điệu thoải mái tùy hứng, cùng những người khác ngồi xuống.
Triệu Tử Hi đã nói vậy, Huyết Minh cũng không có khả năng làm ra vẻ bao nhiêu. Cuối cùng, xoắn xuýt một lúc. Hắn vẫn là từ trong tay Hầu Tử nhận lấy một cái ghế. Cẩn trọng ngồi cạnh Đào Bách Ngạn.
“Đi, Từ công tử không cần căng thẳng a. Trước hết uống một ly rượu.”
Nhìn thấy biểu tình có phần không được tự nhiên của Huyết Minh. Những người khác cũng không cảm thấy có gì không đúng. Dù sao, ở trong giang hồ, cẩn thận một chút cũng là đúng. Nếu biểu hiện ra quá mức tự nhiên, thì đó mới là có vấn đề.
Quả nhiên, nằm trong dự đoán của bọn họ. Huyết Minh chỉ là nhận lấy rượu, nhưng lại không uống. Thấy vậy, Đào Bách Ngạn cũng không có làm khó hắn nữa. Mà chỉ hòa ái cười cười:“Từ công tử, chúng ta cũng không có ý xấu a. Không biết xuất thân của công tử là?”
Nghe thấy câu hỏi của Đào Bách Ngạn, những người còn lại, ngay cả Triệu Tử Hi cũng đều hứng thú ghé mắt. Ban nãy, khi giới thiệu tính danh, Huyết Minh giống như cũng không có nói gì về gia thế của hắn thì phải.
Đa số các tu sĩ trong tông môn thế gia, khi giới thiệu tên mình thường sẽ đem thế lực sau lưng báo ra trước tiên. Nhất là các nhân vật nổi danh giang hồ, chỉ cần báo ra tên hiệu thì người khác cũng có thể biết được ngươi là ai.
Tỷ như Liễu Chính, lão chỉ cần giới thiệu Vạn Kiếm tông - Liệp Phong tôn. Thì người nghe cũng có thể biết được, lão nhất định chính là Liễu tông chủ.
Nhưng là, đợi một lúc lâu, đám người cũng không có nghe thấy Huyết Minh đáp lời. Chỉ thấy hiện tại, hắn đã hơi nhíu mày, trên mặt hiện ra một tia nhợt nhạt, hai bàn tay cũng siết chặt vào nhau. Phảng phất là nhớ đến chuyện khó nói gì đó.
Thấy bộ dáng này của hắn, Triệu Tử Hi không khỏi cau mày. Nhìn hắn như vậy, nàng quả thật là có phần không nỡ. Cuối cùng, nàng liền trầm giọng giải vây cho hắn:“Không sao, nếu ngươi không muốn nói vậy thì liền không nói. Không cần cưỡng ép bản thân mình.”
“Chuyện này...thật ra cũng không phải là bí mật gì to lớn cả. Gia tộc của tại hạ cách đây không lâu đã bị ma tộc diệt môn, tại hạ hiện tại cũng là bị ma đạo truy sát. Muốn bái nhập vào Vạn Kiếm tông, sớm ngày báo thù cho thân nhân!” Vẻ mặt đắn đo, Huyết Minh liền thở dài một hơi. Rốt cuộc cũng là đem mọi chuyện nói ra.
Nghe thấy tao ngộ của Huyết Minh, bốn người đều không khỏi có phần đồng cảm, nhưng cũng chỉ là trong thoáng chốc mà thôi. Bởi vì ở tu chân giới, báo thù diệt môn gì đó cũng không hề hiếm gặp.
Đương nhiên, có người thờ ơ, thì cũng có người vui sướng. Trương Kiệt chính là một trong số đó. Ban đầu, gã vẫn còn từ trên người Huyết Minh nhận thấy một điểm nguy cơ. Nhưng hiện tại, gã đã hoàn toàn không đem hắn để vào mắt. Dù sao, tính ra thân phận của gã vẫn còn tốt hơn một cái vô danh tiểu tốt như hắn a.
Lúc này, Triệu Tử Hi cũng đã đạt được mục đích khi biết được Huyết Minh là một cái tán tu không có bối cảnh. Về phần để hắn bái nhập vào Vạn Kiếm tông? Đó căn bản là việc không thể:“Từ công tử, thật ra ta có thể cho ngươi tài nguyên và điều kiện tu luyện nhiều gấp vô số lần Vạn Kiếm tông. Thậm chí có thể giúp ngươi một hơi giết sạch hết cừu nhân, trả thù cho phụ mẫu mình...”
Triệu Tử Hi vừa buông xuống lời nói, những người còn lại ở đây đã lập tức nhao nhao nhìn về nàng. Mang theo ánh mắt khó thể tin tưởng. Nàng đây là muốn mời chào Huyết Minh...đem hắn mang về nơi đó?
Trong phút chốc, đám người đều ghen ghét liếc nhìn Huyết Minh. Nhất là Trương Kiệt, trên thực tế đã triệt để nổi nóng. Tại sao vòng đi vòng lại, Triệu Tử Hi cứ mãi để tâm đến tên tiểu bạch kiểm này vậy?
Thế nhưng, cũng không ngoài dự đoán của Triệu Tử Hi. Huyết Minh đã không chút do dự mở miệng cự tuyệt. Dù sao ở Thương Lang đại lục này, nàng lại dám mở miệng nói có thể cho hắn đãi ngộ tốt hơn cả Vạn Kiếm tông, thì căn bản sẽ không có người tin.
Trên hết, ngay cả tính danh của nàng hắn cũng chưa từng nghe qua. Mọi mặt đều cho người ta cảm thấy đây là lời nói suông, không đáng tin cậy chút nào.
Bởi vì không ngoài ý muốn, Triệu Tử Hi không chỉ không tức giận mà còn bật cười. Bởi vì nam nhân a, nếu dễ tin người quá thì cũng không phải là một kiện tốt lành gì:“Nếu Từ công tử đã không muốn, ta cũng liền không cưỡng cầu. Hạn trong ba ngày, nếu như ngươi có thay đổi ý định thì cứ đến dịch quán tìm ta.”
**Tháng trước là Top17 a, đầu tháng rồi, ai đẩy KP cho ta đi!!!!
**Chương sau ôm cua gắt nha, yêu cầu đọc giả trang bị áo phao...à nhầm, nón bảo hiểm. ( một bình thuốc trợ tim nếu cần). ≧∇≦
**Hôm qua đi học về mới biết nhỏ bạn cùng phòng vừa mới reload máy tính. Mấy thư mục Excel, Word lưu tên mấy công pháp, nhân vật,... Đồ này kia đều bị mất sạch rồi. Bây giờ ta phải ngồi vắt óc lại từ đầu đây. Huhuhu 555 (╥╯﹏╰╥)ง