Tâm ma kiếm khí không nhận cản trở, lập tức xuyên thẳng qua tường đất, chui vào trong người của Công Lương lão thái, khiến bà trở tay không kịp. Tâm cảnh của Công Lương lão thái xem như cứng cỏi, nên cũng không bị Tâm Ma Kiếm Pháp mê hoặc. Thế nhưng, vẫn là không tránh khỏi thất thần trong giây lát.
Trong chiến đấu, dù một giây cơ hội cũng đã đủ nhiều. Huyết Minh thừa cơ đánh tới, kiếm ý bộc phát, trong nháy mắt liền chém bay hai cánh tay che ở trước người của Công Lương lão thái.
Công Lương lão thái bị đau đớn làm bừng tỉnh, đối diện với lưỡi kiếm đỏ tươi gần ngay trước mắt. Sát khí đập vào mặt, khiến bà cảm thấy cả người băng lãnh, lập tức đạp mạnh vào trong không trung. Cả người bay thẳng về sau.
Thế nhưng, mất đi hai tay, tốc độ của Công Lương lão thái lấy mắt thường có thể nhìn thấy được mà suy giảm thật lớn. Kiếm khí từ trong Hy Tà quét qua, liền tạo thành một vết cắt thật sâu trước ngực bà. Gần như đem bà trảm thành hai nửa. Đập thẳng vào trong nền cát.
Máu tươi loang ra, Công Lương lão thái cả người đều là máu, giãy giụa muốn đứng dậy. Nhưng sau vài lần cố gắng, con ngươi của bà ta cũng dần dần tan rã, khí tức tiêu tan.
Gần đó, vốn đang cố gắng cùng Sát Vô Quan đánh cái ngang sức. Nhìn thấy Công Lương lão thái nhanh như vậy liền bị Huyết Minh trảm dưới kiếm. Cả Thiết Lực và Lý Viên Khắc đều không khỏi trợn mắt, biểu tình như gặp quỷ.
Kẻ này mặc dù tu vi nông cạn, nhưng sức chiến đấu lại rất cường. Không hổ là ám vệ của Ma cung a! Tâm tư khẽ chuyển, Lý Viên Khắc liền đắc ý thầm nghĩ. Có “Thất Cửu” trợ giúp, lần này, bọn họ xem như là thắng định rồi!
Trong lúc đó, Trác Thiên Hạo vốn đang cùng đám đệ tử Phong Chân tông chém giết. Khi nhìn thấy Huyết Minh giết chết Công Lương lão thái, nhớ đến kế hoạch định sẵn ban đầu. Hắn liền cắn răng, bất ngờ bộc phát, một kiếm chém bay hai tên đệ tử chắn trước mặt mình. Căm phẫn quát lớn, chạy về phía Huyết Minh:“Ngươi cư nhiên dám giết Công Lương lão thái, ta giết ngươi!!!”
Nhàn nhạt liếc nhìn Trác Thiên Hạo, không mang theo nửa điểm cảm tình, Huyết Minh khinh miệt xùy cười. Thoắt cái liền đã xuất hiện ở trước mặt hắn, một cước đá thẳng vào trên ngực.
Ngay tức khắc, Trác Thiên Hạo liền bị đá văng đến bên bờ hồ, cách Lưu Ly quả chưa đến 2 trượng. Một thanh xương sườn đều bị Huyết Minh đá gãy, máu tươi hộc ra giống như không cần tính tiền.
Tên này cư nhiên lại làm thật!!! Xuống tay mạnh như vậy, đây là muốn mưu sát thân phu...khụ khụ, thân huynh đệ hay sao a!!!
Mặc dù nghẹn khuất, nhưng Trác Thiên Hạo cũng chỉ dám lẳng lặng phun tào trong lòng. Hung hăng phun ra một ngụm máu nữa, nhắm mắt lại, bắt đầu nằm thi giả chết.
Những người xung quanh đương nhiên cũng phát hiện ra tình huống của Trác Thiên Hạo. Nhưng rất nhanh liền sa vào trong chiến đấu, căn bản cũng không ai chú ý hắn là giả chết hay chết thật. Bởi vì vừa mới Huyết Minh biểu lộ ra quá mức cường thế. Nên bọn họ đều đã nhận định, Trác Thiên Hạo bị hắn đạp một cước “toàn lực”, cho dù không chết, nhất định cũng sẽ cửu tử nhất sinh!
Huyết Minh đem tầm mắt đặt vào trên mười tên đệ tử Phong Chân tông đang lùi lại kia. Không nói một lời liền nâng lên Hy Tà kiếm chém tới, kiếm khí đỏ hồng một mảnh, giống như nhật nguyệt soi sáng, không chút cản trở gặt hái sinh mệnh của tất cả bọn họ. Đơn giản đến quá mức tưởng tượng.
[ Đinh, ký chủ chém giết tu sĩ Kiếm Đế cảnh tầng 1, thu hoạch 100 Điểm phản diện.]
[ Đinh, ký chủ chém giết 5 tên tu sĩ Kiếm Tôn cảnh tầng 9, thu hoạch 250 Điểm phản diện.]
[ Đinh,..................]
Huyết Minh thu hồi Hy Tà, bỏ lại một đám thi thể không đầu nằm dài ở phía sau lưng. Hắn không chút chậm trễ thả người vào trong chiến trường, liên thủ với Lý Viên Khắc và Thiết Lực vây công Sát Vô Quan.
Sát Vô Quan mặc dù thọ mệnh sắp tận, khí huyết lụn bại vô cùng. Nhưng dẫu sau cũng đã lưu tại cảnh giới này lâu như vậy. Mặc dù vẫn chỉ ở Kiếm Tiên cảnh viên mãn, nhưng trên thực tế, tu vi của lão cũng đã xấp xỉ nửa bước Kiếm Thánh. Trong nhất thời, cùng bọn họ triền đấu lên, lại vẫn không rơi vào thế hạ phong.
“Lão già này tại sao lại khó chơi như vậy chứ?”
Lý Viên Khắc thầm mắng một tiếng. Cũng không phát hiện ra, “Thất Cửu” bên cạnh lão bề ngoài nhìn như là dùng hết sức để đánh, nhưng trên thực tế, chỉ là đánh xì dầu, làm ra vẻ mà thôi. Ngay cả một thành thực lực đều chưa hề thi triển ra.
Bên dưới, Phương Nghĩa cùng Quý Lưu Vân đã sớm đem chiến trận dời đi xa. Cũng không biết đã đi đến tận nơi nào. Có lẽ là lo sợ bị người xung quanh ám toán hoặc đánh nhầm đi.
Mà cũng nhờ đó, Trác Thiên Hạo mới có thể lặng yên không một tiếng động, bắt chước sâu đo, từng chút một lần mò về phía Lưu Ly thụ. Không gây nên sự chú ý của bất kỳ người nào. Đương nhiên, ngoại trừ Huyết Minh ra.
Huyết Minh bắt đầu ngưng tụ lôi hệ nguyên tố về phía bàn tay của mình, truyền vào trong Hy Tà kiếm. Ngay khi Trác Thiên Hạo từ trên mặt đất nhảy cẩng dậy, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hái trọn mười cái Lưu Ly quả. Thì Huyết Minh cũng đồng thời ra tay.
Ngự Lôi Kiếm Quyết vừa ra, đỉnh bí cảnh liền bắt đầu vang lên tiếng “răng rắc” nứt vỡ. Mặt đất, khí lưu bắt đầu chấn động không ngừng, phảng phất như tận thế phát sinh. Bầu trời dần dần bị xé rách ra một cái lỗ hỏng, ít nhất cũng có chu vi chục trượng. Thanh thế so lần trước Huyết Minh vận dụng đối phó Hỏa Thạch Viên Hầu còn phải to lớn hơn gấp trăm lần.
Trong lúc đó, dù sớm đã bàn sẵn phương án chạy trốn với Huyết Minh. Nhưng khi nhìn thấy loại thanh thế này, Trác Thiên Hạo vẫn không khỏi rung động từ sâu trong tâm can, lo lắng nhìn xem Huyết Minh. Nhưng rốt cuộc, hắn vẫn là sử dụng lá bài tẩy, trực tiếp truyền tống ra khỏi bí cảnh.
Hắn...không muốn bản thân trở thành gánh nặng của Huyết Minh.
**Hổm rày flop quá rồi a~ Làm ta chẳng có động lực gì cả. (。ŏ_ŏ)