Nhìn thấy biểu tình dâm tà của Cao Quyền, Quân Tam liền lập tức bừng tỉnh đại ngộ. Vội vàng bò đến phía trước một chút, nở nụ cười nịnh nọt, gật đầu vâng dạ:“Vâng, đương nhiên là được rồi Cao lão gia. Đó là phúc khí do nhi tử nhà tiểu nhân tích đức tám đời nên mới được lão gia ngài coi trọng a.”
“Nếu đã vậy, vậy thì hôm nào...người sẽ đưa đến cửa đây?”
“À...cái này...” Có phần hơi băn khoăn, Quân Tam ấp úng trả lời. Dù sao đi nữa, gã cũng chỉ có duy nhất một cái nhi tử này thôi a. Nhưng là, khi nghĩ đến 100 lượng bạc lấp lánh sắp đến tay. Do dự gì đó đều thoắt cái biến mất sạch sẽ.
Không còn nửa phần suy tư, Quân Tam liền chém đinh chặt sắt, đưa ra hứa hẹn với Cao Quyền:“Ngày mai, ngày mai chính là sinh thần thứ 18 của khuyển tử. Khi đó, tiểu nhân sẽ đem nó đưa đến trước mặt của lão gia ngài.”
Đối với sự hiểu biết thời thế của Quân Tam, Cao Quyền biểu hiện ra vô cùng vừa lòng mà cười khà khà một tiếng. Nhưng là, trong lòng cũng không khỏi hiện lên một điểm miệt thị cùng chán ghét. Cuối cùng, gã phất phất tay, phân phó cho tên gia nô đứng hầu ở bên cạnh.
“Người đâu, mau đi lấy 100 lượng bạc ra đây. Lại phái người, hộ tống Quân tiên sinh về nhà...”
“Vâng.” Người hầu lập tức khom người, cung kính đáp.
Được hai cái nô bộc đỡ dậy, không những thế, còn được Cao Quyền xưng hô một tiếng “Quân tiên sinh“. Quân Tam chỉ cảm thấy đầu óc lâng lâng, thụ sủng nhược kinh bái chào:“Đa tạ Cao lão gia.”
Chẳng mấy chốc, Quân Tam đã được nô bộc tiễn ra khỏi cửa lớn Cao phủ. Bóng lưng của gã chỉ vừa mới biến mất, biểu tình cao cao tại thượng trên mặt Cao Quyền liền lập tức thu hồi trở lại. Phất tay, hạ lệnh cho một đám gia đinh lui ra ngoài.
Trong chốc lát, theo một tiếng “cạch” đóng lại của cửa phòng. Đại sảnh vốn dĩ đang chật ních người cũng trở nên vắng tanh không còn ai. Từ trên trường kỉ đứng dậy, gương mặt béo ú của Cao Quyền liền treo lên một nụ cười xu nịnh. Hướng về tấm bình phong cao lớn sau lưng mình, chắp tay quỳ xuống.
“Bẩm đại nhân, việc mà ngài giao, tiểu nhân đã làm xong.”
“Ha ha, tốt, rất tốt a.” Vài giây sau, phía sau bình phong liền phát ra một tiếng cười vui vẻ với âm điệu kỳ dị. Ngay khi Cao Quyền còn đang bối rối không biết có nên hỏi tiếp hay không, âm thanh kia lại tiếp tục truyền đến:“Đợi ngày mai xong việc, lệnh kỳ nhất định sẽ được đưa đến tay của ngươi.”
Nghe đến lệnh kỳ, đôi mắt của Cao Quyền lập tức sáng lên. Gã cũng không biết vì sao, thế lực sau màn chấp chưởng những thành trấn lân cận đã sớm được thay đổi. Nhưng hết lần này đến lần khác, Thanh Hà huyện của gã, vẫn như cũ ngay cả một bọt sóng cũng đều không nổi. Cho nên, khi được vị đại nhân này liên hệ, gã mới không chút do dự chấp nhận việc này.
“Cũng đừng làm ra vẻ thân bất do kỷ nữa. Ngươi có phải từ sớm đã đánh chủ ý lên Quân Mặc hay không, ngươi không phải là tự mình có điểm số sao?”
“Có lẽ, cũng không cần ta nhắc nhở ngươi về 5 cái “tiểu tình nhân” phong thần tuấn lãng được ngươi nuôi bên ngoài đi?”
Vốn dĩ còn muốn xin xỏ một chút chỗ tốt, nhưng bị những lời này của người kỳ bí kia vạch trần. Kế hoạch của Cao Quyền liền lập tức đổ vỡ từ trong trứng nước. Đúng vậy, Cao Quyền chính là một tên nam nữ thông ăn. Không kén cá chọn canh một chút nào. Đương nhiên, sở thích này của gã, cũng không có lộ ra ngoài.
“Nhưng là, việc đại nhân kêu ta đảm bảo tính mạng cho Quân Mặc, đúng là có phần khó a. Dù sao, ta cũng không nghĩ hắn sẽ ngoan ngoãn phục tùng đâu.” Nếu đã trực tiếp bị vạch mặt, Cao Quyền cũng không tiếp tục giả vờ giả vịt nữa. Vô cùng thẳng thắn nói ra băn khoăn của mình.
Gã vừa nói xong, người thần bí ở phía sau bình phong kia liền lập tức im lặng một chút. Ngay khi gã cho rằng người kia cũng là đang suy nghĩ kế sách như gã thì “lộc cộc” một tiếng. Từ trong bình phong liền lăn ra một bình dược, lăn đến bên chân của gã rồi mới dừng lại.
“Bình xuân dược này, dùng như thế nào, không cần ta nói ngươi cũng có thể hiểu được đi?”
Đưa tay nhặt lên bình dược, đầu óc của Cao Quyền liền lập tức khai thông. Bởi vì loại xuân dược này, gã đã từng gặp qua người khác dùng nó một lần. Nó chính là loại xuân dược mạnh nhất được công nhận ở hiện tại. Chính là thiên kim khó cầu, số lượng vô cùng ít ỏi. Sau khi dùng vào, đừng nói là người bình thường, đến ngay cả trinh tiết liệt nữ thì cũng đều phải ngoan ngoãn nghe lời.
Vì thế, kinh hỷ khôn cùng, Cao Quyền lập tức dập đầu tạ ơn:“Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân. Tiểu nhân đã hiểu rồi a...”
Đợi một lúc lâu, vẫn không thấy người nào trả lời. Cao Quyền mới có phần câu nệ ngẩng đầu. Nhưng bởi vì bình phong quá dày, gã cũng không thể đem khung cảnh sau bình phong nhìn vào trong mắt. Lại thêm nửa nén hương sau, đánh bạo, Cao Quyền mới cẩn thận nhẹ giọng gọi.
“Đại nhân.”
“Đại nhân.”
Sau đó, đợi khi Cao Quyền đứng dậy, vòng ra sau bình phong. Gã mới phát hiện ra được, người thần bí kia, đã sớm biến mất từ lâu.
- -------------------------
Lúc này, ở chợ huyện. Huyết Minh đang một thân một mình, dưới lớp áo choàng đen, rảo bước không có mục đích. Đánh giá những cửa hàng dọc theo đường đi. Cuối cùng, khi đến trước một cửa hàng binh khí, Huyết Minh liền từ đại môn tiến vào.
Một khắc sau, trong dòng người tắp nặp, hắn lại lần nữa chậm rãi từ trong cửa tiệm bước ra. Không có nửa phần không hợp nào, lách mình vào trong đám người ngược xuôi. Nhưng là, âm thanh nhẹ đến không rõ của hắn, lại phả vào trong không khí. Mang theo ý vị kỳ lạ vô hình.
Lưỡi đao đều phải trải qua nung nấu và mài dũa, thì mới có thể sắc bén được.
**Hôm qua tới giờ có rất nhiều man mới hỏi ta A Minh có phụ tình nữ chính hay không. Câu trả lời là không a!
**Thế giới này trăm chương nữa sẽ kết thúc. Tất cả những thắc mắc của mọi người, ở chương đầu tiên khi A Minh tỉnh lại ở Thương Lang đại lục. Hắn sẽ tự mình giải đáp cho mọi người.
**Đã là truyện, thì phải có yếu tố khiến người đọc động não. Đã là người đọc, thì phải chú ý đọc kỹ một chút, cũng như chờ xem những chương về sau để tự giải tỏ thắc mắc cho mình.
**Tại vì ta thấy có một số bạn đọc không kỹ, rõ ràng ta có viết rồi mà vẫn vào hỏi một số chuyện hiển nhiên, đã được nói ở trước đó. Mệt tâm lắm luôn.