Chớp mắt đã qua ba ngày thời gian. Mấy ngày này, Huyết Minh toàn bộ đều dùng vào việc tu luyện. Linh thạch cực phẩm cung cấp xuyên suốt, cùng với thiên địa thuộc tính dồi dào, khiến cho Huyết Minh ẩn ẩn sắp đột phá thêm một tiểu cảnh giới.
Trong nội thị đan điền, hai luồng nguyên tố phân biệt là Lôi - Hỏa, đều đã có tăng trưởng mặc dù không nhiều. Nhưng hình dạng của chúng cũng đã trở nên tinh thuần hơn trước. Chỉ riêng luồng lốc xoáy Ám nguyên tố to cỡ ngón tay kia là vẫn chậm chạp không có tiến triển, có chút cảm giác bị hai nguyên tố còn lại vượt mặt áp chế.
Đây cũng là một trong những việc khiến Huyết Minh tiếc nuối. Hoàn cảnh tu luyện ở Vạn Kiếm tông quả thật là rất tốt, tất cả các loại nguyên tố đều vô cùng sung túc. Nhưng chỉ có duy nhất Ám nguyên tố là ít đến đáng thương, ngay cả một sợi nhỏ đều không có. Mà cho dù có, Huyết Minh cũng không muốn nếm thử bại lộ phong hiểm đi hấp thu.
Huyết Minh quyết định, bản thân nếu muốn để mọi nguyên tố phát triển đồng đều. Thì về sau cách một khoảng thời gian nhất định phải tìm cớ rời khỏi Vạn Kiếm tông đi ra ngoài tu luyện. Bởi vì hắn có một dã tâm, một suy nghĩ to gan lớn mật - tập hợp tất cả nguyên tố kiếm tu vào trong người mình!
Nếu để người khác biết được việc này, nhất định sẽ khinh bỉ không thôi, cho rằng hắn nhất định là điên rồi, bởi vì đây là việc không có khả năng. Thế nhưng, Huyết Minh biết rõ, người khác không thể làm được, không có nghĩa là hắn làm không được! Chỉ cần có đầy đủ điểm phản diện hối đoái Thức Tỉnh thạch, 7 loại nguyên tố đồng tu cũng không phải là việc trong mơ.
[ Hệ thống có cảm giác, ký chủ giống như đang thu thập 7 viên ngọc rồng vậy a. Không biết sưu tập đủ rồi thì ký chủ sẽ triệu hồi ra thứ gì...]
Nghe thấy hệ thống nhỏ giọng reo hò, Huyết Minh mặc dù đang tu luyện. Nhưng cũng bỏ ra được một chút tinh lực cùng hệ thống câu thông, không hề do dự phun ra ba chữ:“Cẩu hệ thống.”
[...............] Tại sao lúc nào ký chủ cũng phải mắng nó hết vậy!!! Buồn bực, hệ thống chỉ có thể tự an ủi mình, chửi là thương, mắng là yêu. Ký chủ nhất định là yêu thầm nó rất lâu rồi.
Đang hấp thu linh khí bàng bạc từ khắp ba bên bốn phía. Huyết Minh liền nghe thấy được tiếng bước chân đang chạy vội xuất hiện trong khuôn viên trúc xá. Đem Huyết Minh từ trong trạng thái nhập định cho tỉnh dậy.
“Tiểu cung chủ, Tiểu cung chủ.”
Bên ngoài truyền tới tiếng hô nhỏ vụn cùng với tiếng gõ cửa của Thanh Giác. Mắt thấy sắc trời đã vượt quá xế trưa, Huyết Minh liền đạm thanh:“Vào đi.”
“Kẹt~” Cửa phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra. Thanh Giác một thân phục sức tương đương với ngoại môn đệ tử liền bước vào. Gương mặt đỏ bừng, không ngừng chảy xuôi mồ hôi, nhưng lại ẩn chứa vẻ vui mừng.
“Tiểu cung chủ, khảo hạch đã kết thúc rồi a. Tổng cộng 1000 người vượt qua 500 bậc thang, đạt đến chỉ tiêu tấn cấp vòng hai. Trong đó, có 9 người thành công leo đến đỉnh của Đăng Thiên Tập. Được các vị trưởng lão để mắt tới.”
Đăng Thiên Tập hiện tại, cũng không phải là Đăng Thiên Tập Huyết Minh leo qua. Trọng lực của nó đã được giảm xuống không dưới trăm lần. Nhưng dù vậy, ngoại trừ cái quái vật như Huyết Minh ra, thì những người khác có thể thành công vượt qua cũng đã là một điều không dễ dàng.
“Về phần người mà Tiểu cung chủ nhờ ta lưu ý, ta cũng đã thành công ghi nhớ tới. Trong đó, kẻ gọi Nhan Mạc Oa kia chỉ mới bước được 516 bậc thì đã trực tiếp rơi khỏi Đăng Thiên Tập, được ngoại viện trưởng lão tiếp được nhưng cũng ngã cái chỏng vó...” Giống như nhớ lại tình cảnh Nhan Mạc Oa mặt mũi tái mét, mồ hôi nhễ nhại, chật vật không chịu nổi. Thanh Giác liền phì cười.
Đăng Thiên Tập khảo nghiệm lớn nhất chính là tâm cảnh, sức bền bỉ cùng lòng kiên nhẫn. Nhan Mạc Oa dù sao cũng là người hiện đại, định lực và kiên trì không đủ là điều rất bình thường. Cũng không nằm ngoài dự đoán.
“Về phần Vô Liên Triệt... Kẻ này xem ra đã sử dụng Ngọc Thủ Hoa mà Tiểu cung chủ đưa tặng. Cho nên chỉ mới vài ngày, thương tích đã xem như hồi phục không tồi. Vừa đi còn vừa đỡ lấy đệ đệ của mình, mãi đến đạp lên bậc thang thứ 501 mới trực tiếp bị đào thải. Vô cùng may mắn...”
May mắn? Đánh giá của Thanh Giác về Vô Liên Triệt khiến Huyết Minh không khỏi cười lạnh. Hắn cũng không tin, đường đường là nam chính đại nhân trùng sinh 1 kiếp người cư nhiên sẽ có chuyện nhẫn nại yếu kém, tâm cảnh dao động. Như thế, chỉ có một loại khả năng duy nhất, đó chính là hắn ta đang giấu nghề, muốn đi vào lối mòn mang tên “Phế vật nghịch tập lưu“.
Nhưng khi nghe Thanh Giác kể về việc người trong Vạn Kiếm tông đều cho rằng thương thế của Vô Liên Triệt được phục hồi là nhờ Ngọc Thủ Hoa của hắn, Huyết Minh liền không nhịn được bật cười. Xem ra, hắn đã thành công tính kế Vô Liên Triệt một bước đầu tiên rồi. Lúc này, hắn ta có lẽ đã sắp tức điên rồi đi?
**Có vài bạn cảm thấy phi logic và khó hiểu ở yếu tố Huyết Minh đọc sách mà không bị nghi ngờ có đúng không? Ta nhớ ta có ghi chú giải rồi mà nhỉ? Có lẽ các ngươi chưa tưởng tượng ra được. Nhưng không sao, bây giờ ta sẽ giải thích cho.
**Hiện giờ các ngươi nhắm mắt, cầm lấy một thứ gì đó ở trong tay. Bắt đầu tỉ mỉ dùng lòng bàn tay cảm thụ ngoại hình của thứ đó, thì có phải các ngươi sẽ lờ mờ trừu tượng ra hình dạng của vật đó, có đúng hay không?
**Mà việc này, ngay cả người thường còn làm được, huống chi là tu sĩ. Huyết Minh chỉ cần đem linh lực tụ ở trên ngón tay, mỗi khi “đọc” đến đâu, ngón tay sẽ lướt đến đó, linh lực cùng mực viết chạm vào nhau. Khiến Huyết Minh thông qua vết mực miêu tả khái quát ra được trên sách có viết chữ gì. ( Đồng thời, khi hắn viết chữ, cũng sẽ dùng cách tương tự như vậy nhưng ngược lại.)