Đi gần nửa nén hương, Trác Thiên Hạo mới đưa Huyết Minh vào trong một căn biệt viện hoang phế đã lâu. Cửa viện là khóa, trên sân lấm tấm cỏ dại, xung quanh vắng lặng không thấy bóng người. Trên tường vây vẫn còn phủ lên một lớp bụi mỏng.
Trác Thiên Hạo tìm tòi một hồi, cuối cùng cũng tìm tới một gian phòng nghỉ không có khóa trái. Hắn mở cửa phòng ra, đem Huyết Minh đưa vào trong phòng. Khốn Tiên Tác cũng đã sớm được Huyết Minh thu hồi.
Huyết Minh lúc này đã hồi phục được khá tốt, ngoại thương trên cơ bản đều đã khép lại. Nhưng nội thương thì vẫn vô cùng nghiêm trọng. Trong thể nội vẫn còn lưu động một cỗ linh lực vừa rút ra từ trên người Thiên Tu, cần được luyện hóa ngay tức khắc.
“Giúp ta hộ pháp.” Ngồi xuống giường, Huyết Minh liếc nhìn Trác Thiên Hạo một chút. Mặt không đỏ, tim không đập đưa ra nhờ vả. Hơn nữa, còn không quên bổ sung thêm.
“...Ở gần một chút.”
Đương nhiên, Huyết Minh cũng không phải là tin tưởng Trác Thiên Hạo đến mức nào. Hắn đã sớm đem Hy Tà đặt ở một bên, để nó giám thị nhất cử nhất động của Trác Thiên Hạo. Chỉ cần hắn ta dám gây bất lợi cho hắn, thì Hy Tà liền sẽ tức khắc đem hắn ta chém chết. So với Trác Thiên Hạo, hắn vẫn là tin tưởng Hy Tà hơn.
Thế nhưng, Trác Thiên Hạo cũng không có nghĩ nhiều như vậy. Bởi vì cho đến hiện tại, hắn vẫn chưa biết Hy Tà đã sớm sinh ra kiếm linh. Vì thế, khi nghe thấy Huyết Minh đối mình coi trọng, Trác Thiên Hạo liền vui vẻ ra mặt. Cũng không chê bàn ghế phủ đầy bụi. Vô cùng nghiêm túc ngồi xuống.
Thấy vậy, Huyết Minh cũng chậm chạp nhắm mắt lại. Ngồi xếp bằng xuống, hóa giải luồng linh lực kia ra khắp cơ thể. Chậm rãi hấp thu vào trong khiếu huyệt cùng kinh mạch. Chia đều linh khí ra thành từng mảnh nhỏ, để bốn loại nguyên tố kiếm tu trong người đều đạt được cân bằng.
Theo lực lượng dần dần được luyện hóa. Khí tức quanh thân Huyết Minh cũng dần dần kéo lên. Nội thương cấp tốc được linh khí chữa khỏi. Trong nháy mắt, sắc mặt tái nhợt của hắn cũng từ từ có lại huyết sắc, trở về như thường.
Mặc dù kỹ năng thôn phệ nhìn như rất ngưu bức. Nhưng Huyết Minh biết rõ, kỹ năng này vẫn còn rất nhiều khuyết điểm. Tỉ như, chỉ có thể hấp thu được lực lượng của kẻ có tu vi không cao hơn bản thân quá một đại cảnh giới.
Hơn nữa, lúc thôn phệ, cũng phải chú ý đến an toàn của bản thân. Bởi vì trong quá trình thôn phệ, đối phương cũng rất có khả năng kịp phản ứng lại mà làm ra phản kháng. Cũng tỷ như lần này, vì để Thiên Tu đến gần, mà hắn đã phải chịu một chưởng của hắn ta.
Nhận thấy được đan điền của bản thân đã bắt đầu chủ động thu nhập lực lượng. Huyết Minh mới có thể buông ra một tia tâm trí, cùng hệ thống trò chuyện với nhau.
[ Danh hiệu: Tiểu nhân đắc chí.
--Khiến chỉ số thù hận của nhân vật chính đối với ký chủ gia tăng 20%.]
Nhìn thấy danh hiệu này, Huyết Minh không chút do dự liền nhấn vào chấp nhận. Nghe tới quả thật là có chút xấu. Nhưng miễn sao có hiệu quả tích cực liền được rồi, thịt con muỗi cũng là thịt.
“Hệ thống, giúp ta rút ra một bản Thiên cấp công pháp.”
Vừa suy nghĩ, bên trong não hải của Huyết Minh đột nhiên lại hiện ra hình ảnh của một cái vòng quay. Bên trên phân chia làm rất nhiều mục nhỏ. Nhưng dù cho Huyết Minh có dùng cách nào đi chăng nữa, thì vẫn không thể nhìn thấy được bên trên đó viết đều là thứ gì.
Không thấy liền không thấy đi. Huyết Minh cũng không xoắn xuýt quá nhiều ở vấn đề này nữa. Mà là để cho vòng quay chuyển động, chờ đợi xem vận khí của mình có được như mong đợi hay không.
Lập tức, vòng quay liền nhanh chóng chuyển động. Đến hơn một phút sau mới chậm rãi dừng lại. Mũi tên chỉ thẳng vào trên một cái ô nhỏ. Theo sau đó, sương mù bên trên nó cũng tiêu tán đi, hiện ra hàng chữ màu đỏ, được in đậm bên trên.
[ Phá Thiên Kiếm Ảnh: Nhất kiếm phá vạn pháp, nhất pháp phá vạn đạo. Một kiếm chém xuống, thiên băng địa diệt.
Đánh giá: Thiên cấp thượng phẩm công pháp. ( Vô hạn Thánh phẩm.)
**Tu vi chí ít phải đạt tới Thiên Nhân cảnh, thì uy lực thật sự của bộ kiếm chiêu này mới được hiển hiện trọn vẹn ra được.]
Thiên Nhân cảnh?
So với danh tự tràn đầy bá khí của kiếm pháp. Thì Huyết Minh lại càng quan tâm một ít chi tiết nhỏ vừa được tiết lộ ra bên dưới phần lưu ý hơn. Vì vậy, hắn liền hiếu kỳ hỏi hệ thống:“Bên trên Kiếm Thần cảnh, chẳng lẽ liền là Thiên Nhân cảnh?”
[ Đúng vậy. Nếu nói Kiếm Thần cảnh là cảnh giới để tu sĩ chính thức đứng trước tiên lộ. Thì Thiên Nhân cảnh chính là đặt bước chân đầu tiên lên trên con đường tu hành.] Hệ thống dựa theo dữ liệu lưu trữ, khái quát giải thích.
“Nếu nói vậy, thì các cảnh giới bên dưới Kiếm Thần cảnh là gì?” Kiếm Thần mới là bước đệm để thành tiên. Vậy chả phải nói, Kiếm Thánh cảnh, Kiếm Tiên cảnh,... các loại, đều chẳng phải là gì rồi?
[ Mặc dù có chút trát tâm. Nhưng sự thật vốn dĩ chính là vậy. Đạt tới Thiên Nhân cảnh, mới xem như chính thức trở thành tiên nhân, siêu việt người thường. Mà phía dưới Thiên Nhân cảnh, đều chỉ có thể tính là tiểu đả tiểu nháo, nhục cốt phàm thai mà thôi.]
Biết được việc này, Huyết Minh cũng chỉ trầm mặc trong giây lát, nhưng không có quá mức để tâm. Bởi vì những việc này với hắn hiện tại, thật sự là quá mức xa vời. Phàm nhân liền phàm nhân đi. Nếu hắn có thể may mắn sống được thêm vài năm nữa. Thì sẽ có một ngày, hắn nhất định sẽ trở thành chân chính tiên nhân!
Chú tâm luyện hóa lực lượng, rất nhanh, Huyết Minh liền đem tất cả linh lực chuyển hóa vào trong đan điền của mình. Cùng lúc đó, khí tức của hắn bỗng dưng lại bùng nổ một cái, giống như đâm xuyên qua một cái vách ngăn. Cuồn cuộn không dứt tràn ra ngoài. Khiến Trác Thiên Hạo không khỏi “bá” một tiếng, từ trên ghế đứng dậy.
“Hắn đây là...lại đột phá?” Trác Thiên Hạo một mặt ngu ngơ lẩm bẩm. Thử đi cảm nhận tu vi của Huyết Minh. Nhưng rất nhanh liền bi ai phát hiện, hắn căn bản là không thể phát hiện được tu vi của kẻ này rốt cuộc đã đạt đến mức độ nào rồi a!
**Cảm ơn Lythich và Leoaby đã đẩy KP. Hôm nay chắc sẽ có bạo chương, nhưng hơi trễ một chút nhé.