Chưa để cả hai nói gì thêm. Xung quanh cũng đã nhiều ra ba đạo khí tức khác nhau, mỗi cái đều cường đại vô cùng, rõ ràng đều là đại năng hàng đầu trong đại lục.
Thấy thế, bạch y nữ tử cũng không sợ, chỉ là cười duyên một tiếng:“Tới thật đông đủ a. Tiểu nữ xin ra mắt các vị đại nhân, không biết các vị có muốn cùng tiểu nữ tới một trận chiến hay không?”
Đoán được Thần vừa mới rời đi không lâu. Nàng làm sao có khả năng để cho đám ruồi bọ này bấu víu lấy hắn được chứ? Cho nên, vẫn là giúp Thần tranh thủ một chút thời gian đi thôi.
- -------------------------
Lúc này, Huyết Minh cũng đã đi vào nội thành, tìm đến biệt viện của Quách gia.
Vừa vượt tường đi vào, hắn liền đã bắt gặp Lãnh Kỳ đang ngồi dưới lầu vọng nguyệt. Bên cạnh y còn có một nam tử niên linh 19, tu vi Kiếm tôn cảnh sơ giai. Ngoại hình tuấn lãng, nhiều một cỗ linh động, phong lưu.
“A Kỳ, Kỳ nhi~ Ngươi đừng giận ta a!”
Đối diện với thái độ “liếm cẩu” của nam tử. Lãnh Kỳ chỉ lạnh lùng quay mặt đi, ghét bỏ răn dạy:“Hàn Phong! Ngươi rốt cuộc muốn làm phiền ta tới bao giờ đây?”
Nói nói, ánh mắt Lãnh Kỳ lại khẽ lướt qua, nhìn thấy Huyết Minh một thân áo choàng đen đang ngồi trên bờ tường. Y tức khắc liền đứng dậy, kinh hỷ hô lên.
“Chủ thượng!”
Biết rõ không thể nào ngồi xem kịch vui được nữa, Huyết Minh liền đạm nhiên bước xuống. Vừa mới đứng vững liền đã bị Lãnh Kỳ ôm lấy.
Lúc này, nghe xưng hô của Lãnh Kỳ, lại nhìn y phục trên người Huyết Minh. Hàn Phong mặc dù nghi hoặc, nhưng vẫn học theo Lãnh Kỳ đến bái chào hắn.
“Tham kiến chủ thượng.”
Huyết Minh nhàn nhạt quăng một cái Tra Xét Thuật lên người hắn, đem thông tin ghi nhớ.
[ Hàn Phong:
Độ trung thành: 91.
Suy nghĩ hiện tại về ký chủ: Đây chính là chủ thượng mà mọi người thường nhắc tới sao? Nhìn xem đúng là rất thần bí a.]
Nhìn thấy dù là lần đầu gặp mặt, nhưng độ trung thành của hắn lại vượt qua 90. Huyết Minh không khỏi kinh ngạc, đạm mạc hỏi:“Ngươi là?”
“Bẩm chủ thượng, tiểu nhân Hàn Phong, là một tiểu đường chủ của Lãnh Khuyết cung.” Huyết Minh chủ động dò hỏi, khiến Hàn Phong không khỏi thụ sủng nhược kinh đáp lời.
Nghe thấy thế, Huyết Minh cũng đã biết được vì sao độ trung thành của hắn lại cao như vậy rồi. Xem ra là công sức tẩy não của đám người Y Trân.
Lúc này, Lãnh Kỳ cũng đã rời khỏi lồng ngực của Huyết Minh, có phần oán trách bĩu môi:“Chủ thượng, nãy giờ ngài vẫn chưa để ý tới ta a. Ngài có phải hay không là chán ghét A Kỳ rồi?”
“Không có. Ngoan, đi vào bẩm báo cho Y Trân là ta đã trở về đi.”
“Vâng.” Lãnh Kỳ không tình nguyện nói, gục đầu đi vào trong nội viện, nhưng trong lòng đã sớm nước mắt chảy ròng. Xem ra chủ thượng đã không còn thích y nữa rồi.
Lãnh Kỳ vừa đi, Huyết Minh đã dời ánh mắt lên trên người Hàn Phong. Lúc sắp đi ngang qua hắn, Huyết Minh liền thấp giọng nói:“A Kỳ là nữ tử tốt, cố gắng một chút.”
Cũng không để Hàn Phong lĩnh hội ý tứ trong đó, Huyết Minh đã trực tiếp rời đi. Để lại một mình hắn ngây người ra đó. Một lúc lâu sau mới kịp phản ứng lại. Lập tức mừng rỡ cảm tạ.
“Đa tạ chủ thượng dạy bảo, ta nhất định sẽ cố gắng hơn nữa.”
[ Ký chủ, ngươi tại sao lại chủ động tác hợp cho bọn họ a? Chẳng lẽ ngươi thật không thích Lãnh Kỳ?] Còn nhớ trước kia Huyết Minh đã từng nói sau này muốn tìm phu quân cho Lãnh Kỳ, hệ thống liền hỏi.
Đã không có người ngoài, Huyết Minh cũng liền không làm ra vẻ nữa, vô cùng khẳng khái thừa nhận:“Ừ, Lãnh Kỳ cũng không phải là “món ăn” ta ưa thích. Trước kia ta trêu chọc nàng cũng chỉ là vì dao động Lãnh Hàn mà thôi. Nhưng bây giờ đã không cần nữa, cho nên, ở bên người khác mới là kết cuộc tốt nhất cho nàng.”
“Kỳ thật, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ta vẫn rất ưa thích cuộc sống tiêu sái không vướng bận như Lăng Phàm. Không có thân nhân, không có ràng buộc, tùy tâm sở dục, đó mới là thứ mà kể từ khi hắc hóa đến giờ ta luôn hướng tới.”
[..................]
[ Kia trước khi hắc hóa, ký chủ mong ước có một sinh hoạt như thế nào?] Hệ thống tìm ra lỗ hỏng trong ngôn ngữ của hắn. Có phần hứng thú hỏi.
“Trước khi hắc hóa sao?” Huyết Minh nhướng mày, tựa như đang nghiêm túc suy ngẫm:“Kỳ thực cũng rất đơn giản, rất ngây thơ a.”
“Cưới một cô vợ không cần xinh đẹp, nhưng phải ôn nhu thiện lương. Sau đó sinh một trai một gái. Sáng sớm đi ra ngoài cày ruộng, thê tử thì ở nhà may vá, nấu cơm, chăn nuôi gà vịt gì đó. Khi mặt trời lặn liền về nhà, ăn một bữa cơm, cùng nàng trò chuyện những việc trải qua trong một ngày.”
“Dành hai ba mươi năm tiết kiệm một chút tiền, đợi khi nhi tử lớn một chút liền cưới vợ cho nó. Khi tuổi già rồi liền ẫm tôn tử, để nữ nhi nhổ tóc sâu. Cuối cùng thì đặt chân vào quan tài.”
Trong lúc tán gẫu với hệ thống, Huyết Minh cũng đã đi vào nội viện. Y Trân lúc này đang được Lãnh Kỳ đỡ ra. Ở trong gian phòng phía sau nàng, giống như còn có một cái yếm nhỏ cho trẻ con đang thêu dở.
“Để ta đỡ nàng.” Thay vào chỗ Lãnh Kỳ, Huyết Minh liền cẩn thận dìu Y Trân trở về phòng. Không cần biết trong lòng hắn kỳ thật đang nghĩ gì, nhưng thứ nên làm thì vẫn phải làm cho đúng.
Y Trân vui vẻ để Huyết Minh dìu vào trong, đáy lòng tràn đầy cảm giác ngọt ngào.
Lúc này, Huyết Minh cũng tiện tay đem Hắc ám chi linh thả ra, để hài nhi trong bụng Y Trân hấp thụ. Sau khi phát hiện nàng cũng không có biểu lộ ra vẻ đau đớn hay khó chịu gì. Hắn mới chuyển dời sự chú ý của nàng, lấy ra đôi hài nhỏ đặt lên bàn.
“Thứ này ta lấy được từ trong một tòa bí cảnh. Ta nghĩ rằng nó sẽ thích hợp với hài tử của chúng ta, nên liền mang đến đây.”
Một khắc nhìn thấy đôi hài này, Y Trân liền yêu thích không buông tay. Mặc dù Huyết Minh không nói, nhưng nàng vẫn cảm thấy, “bí cảnh” này nhất định là sẽ hung hiểm vạn phần.
Hơn nữa, hắn thế mà lại vượt qua trăm vạn dặm đến đây, chỉ vì đưa hài cho hài tử.
Nhất thời, Y Trân cũng có chút ghen tị với hài tử chưa ra đời của mình.
**Lão thiên gia, rốt cuộc những FC nữ này là bị A Minh chuốc thuốc gì vậy a? Tại sao lại u mê + não bổ đến vậy rồi...