Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 136: Chương 136: Bích Thủy Cung thần bí. (2)




Bích Thủy Cung, Dương Lỗi nhướng mày, chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì Nhị tỷ đã nhận được vị tiền bối kia truyền thừa? Nhớ rõ ở dưới Minh Thủy Hồ, Nhị tỷ Dương Nguyệt lấy được chính là bích Thủy Tiên tử Bích Yên Thủy truyền thừa, xem ra sự tình có lẽ chính là như vậy. Nhưng Dương Lỗi không rõ chính là, vì cái gì đối phương sẽ biết Nhị tỷ đã tiếp nhận truyền thừa? Vậy thì kỳ quái rồi, bất quá những nghi vấn này đến hỏi tự nhiên sẽ tinh tường.

10 phút sau, Dương Lỗi lần nữa bước vào Uy Vũ Vương phủ.

Đi vào trong đại viện Uy Vũ Vương phủ, có năm người, ngồi ở phía trên chính là Nhị tỷ Dương Nguyệt của mình, mà ngồi ở hạ phương là bốn vị nữ tử che mặt.

Dương Lỗi thi triển Giám Định Thuật, không khỏi chấn động, bốn người này mình vậy mà xem xét không ra, điều này cũng ý nghĩa bốn người này tu vi thâm bất khả trắc, tuyệt đối là trên Vũ Thần cấp, dù sao hiện tại Dương Lỗi Giám Định Thuật đã đạt đến cao cấp, ngoại trừ cao thủ Vũ Thần cấp trở lên ra, những người khác, hoàn toàn có thể xem xét, đương nhiên nếu như đối phương có bảo vật thu liễm khí cơ đặc thù mà nói, cái kia lại ngoại lệ rồi, bất quá loại bảo vật này phải là Cực phẩm Linh khí trở lên, thì ra là Địa giai cửu phẩm trở lên, bằng không thì không có loại khả năng này.

Nhưng nếu như trên người có được loại bảo vật này che dấu khí cơ của mình mà nói, Chân Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi lại hoàn toàn có thể nhìn thấu, cho nên cho dù có được bảo vật có thể che dấu khí cơ bản thân cũng là vô dụng, đây cũng chính là nói, bốn người trước mắt tuyệt đối là cường giả trên Vũ Thần.

- Đệ đệ ngươi đã đến rồi, nhanh đến bên này ngồi.

Dương Nguyệt nhìn thấy Dương Lỗi đã đến, lập tức trên mặt phủ lên dáng tươi cười mừng rỡ, đem Dương Lỗi kéo đến chỗ ngồi bên cạnh mình.

- Nhị tỷ, đến cùng là chuyện gì, các nàng là ai?

Dương Lỗi nhỏ giọng hỏi.

Dương Nguyệt thấp giọng nói:

- Các nàng là Bích Thủy Cung trưởng lão, lần này tới nói là muốn tiếp ta đi Bích Thủy Cung đảm nhiệm Bích Thủy Cung Cung Chủ.

Dương Lỗi nói tiếp:

- Bích Thủy Cung là Bích Yên Thủy tiền bối sáng tạo hay sao?

Dương Nguyệt nhẹ gật đầu.

- Vậy ý của ngươi là đồng ý hay là không đồng ý?

Dương Lỗi nói khẽ.

- Ta không biết, ta. . . ta phải rời đi Càn Nguyên quốc.

Dương Nguyệt nhỏ giọng nói ra.

Lúc này nữ tử ngồi ở phía trước nhất kia đứng lên, nhìn xem Dương Lỗi nói:

- Ngài là Dương Lỗi, đệ đệ của Cung Chủ chúng ta đúng không?

- Phải.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu.

Dương Lỗi cũng suy đoán đến đi một tí, đoán chừng Nhị tỷ của mình cầm chủ ý bất định, cho nên để cho mình trở về, mà một bên khác là bốn vị trưởng lão này lại nhất định phải mang Dương Nguyệt đi, nhưng lại không thể cưỡng bức, đành phải từ chỗ mình với tư cách đột phá, hy vọng có thể thuyết phục Dương Nguyệt. Bất quá đối với bốn người này, Dương Lỗi vẫn là mang theo thái độ hoài nghi, ai biết các nàng có hảo ý hay không, muốn cướp đoạt truyền thừa của Nhị tỷ thì sao? Đây cũng là có khả năng đấy.

- Bốn tỷ muội chúng ta là Bích Thủy Cung trưởng lão, lần này tới là hy vọng có thể mang tỷ tỷ ngươi Dương Nguyệt đi, trở thành tân nhiệm Cung Chủ của chúng ta, trở về tiếp nhận chưởng quản Bích Thủy Cung.

Dương Lỗi nhìn xem nàng nói:

- Ta rất ngạc nhiên, ngươi là làm sao biết tỷ tỷ của ta chính là Bích Thủy Cung Cung Chủ của các ngươi?

Nàng nói:

- Lúc tiền nhiệm Cung Chủ rời đi, đã từng để lại Cung Chủ một kiện tín vật, dựa vào cái tín vật này chúng ta có thể tìm đến người thừa kế của nàng, cũng chính là tân nhiệm Cung Chủ.

Dương Lỗi lắc đầu nói:

- Cho dù là như vậy, nhưng vậy thì sao? Ai biết có phải các người thật sự ý định để cho Nhị tỷ ta đi làm Cung Chủ, chấp chưởng Bích Thủy Cung mà không phải muốn cướp lấy truyền thừa của Nhị tỷ ta hay không?

Nghe xong lời này, nàng lắc đầu liên tục nói:

- Cái này là không thể nào, Cung Chủ truyền thừa không ai có thể cướp đoạt, nếu như động ý niệm như vậy mà nói, tất nhiên sẽ tao ngộ Thủy Tiên các cắn trả.

Lúc này Dương Lỗi nhìn về phía Nhị tỷ của mình, thấy nàng nhẹ gật đầu.

- Coi như là như vậy, ta cũng vẫn là lo lắng, trừ khi các ngươi dùng Tâm ma thề, tuyệt đối sẽ không đối với Nhị tỷ ta bất lợi, hơn nữa phải bảo vệ an toàn của nàng.

Bốn người nhẹ gật đầu, đối với Tâm ma phát ra lời thề, thấy vậy lúc này Dương Lỗi mới yên lòng lại.

- Nhị tỷ, ngươi cùng các nàng đi thôi, chỉ có đi theo các nàng ngươi mới có thể đạt được bồi dưỡng tốt nhất, có thể mau chóng bước vào Vũ Thần cảnh giới.

Dương Lỗi nhìn xem Dương Nguyệt nói ra.

- Thế nhưng mà. . . Thế nhưng mà. . .

- Nhị tỷ, chuyện tốt như vậy, đừng do dự, chờ thực lực bản thân ngươi đủ rồi, muốn làm cái gì cũng có thể, không có người có thể ngăn được.

Dương Lỗi trước kia là nghe được tiếng gió, Dương gia ý định sẽ cùng Triệu gia kết minh, quan hệ thông gia, mà đối tượng quan hệ thông gia rất có thể là Nhị tỷ của mình. Chuyện này Dương Nguyệt cũng biết một chút, bất quá nàng là kiên quyết không đồng ý đấy.

- Hơn nữa về sau ta có thời gian sẽ đi gặp ngươi.

Dương Nguyệt cuối cùng vẫn gật đầu:

- Đệ đệ, ngươi nhất định phải tới xem ta, bằng không thì ta sẽ. . . Ta sẽ. . . Không nhận ngươi cái đệ đệ này rồi.

...

Dương Nguyệt đi rồi, ngược lại là mang đến một tia lo nghĩ trong nội tâm Dương Lỗi.

- Tiểu Lỗi, ta có chuyện cùng ngươi nói.

Lúc này Dương Hữu hiện ra ở cửa ra vào.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu, cũng suy đoán đoán chừng là cùng Nhị tỷ có quan hệ, cùng Bích Thủy Cung kia có quan hệ.

Đi vào thư phòng, Dương Lỗi liền hỏi:

- Ngươi muốn biết cái gì?

- Các nàng là người nào?

Dương Hữu phát hiện bốn người các nàng tu vi cả đám đều so với mình không kém, thậm chí so với mình cường đại ra rất nhiều, để cho hắn không khỏi thầm giật mình, phải biết mình đã là Vũ Thần nhất giai, như vậy bốn người này tu vi đạt đến hạng trình độ khủng bố gì.

- Kỳ thật ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ biết chính là Nhị tỷ đã nhận được một vị cường giả truyền thừa, mà vị cường giả này gọi là Bích Yên Thủy, nàng thành lập Bích Thủy Cung, mà các nàng là Bích Thủy Cung trưởng lão, lần này đến không có ác ý.

Dương Lỗi nói ra.

- Được rồi, như vậy cũng tốt.

Dương Hữu thở dài, gia tộc cố ý cùng Triệu gia quan hệ thông gia, chuyện này hắn như thế nào lại không biết, dù sao là nữ nhi của mình, biết rõ nàng không muốn, gặp nàng mất hứng, mình cũng không vui.

- Còn có chuyện gì sao? Không có mà nói, ta phải đi về rồi, ta còn có chuyện.

Dương Lỗi tính thời gian một cái, cũng không sớm, mình còn phải đi gặp phụ thân Triệu Viễn, dù sao mình đã đáp ứng, cũng không thể nuốt lời.

Lần này Dương Hữu tìm Dương Lỗi, về sự tình Dương Nguyệt chỉ là một cái trong số đó, mà trọng yếu nhất lại là một chuyện tình khác.

- Ngươi gần đây có phải là gặp sự tình gì hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.