Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 677: Chương 677: Chiến yêu thú.




- Nhã Như tỉ, sao tỉ lại khách khí như vậy. Nếu như tỉ lại nói như vậy, thì việc này coi như xong, Thủy Linh Tinh này ta cũng không cho tỉ. Ta cũng không cần tỉ giúp ta đối phó Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú này .

Dương Lỗi giả bộ ta rất tức giận .

- Không, không... Tiểu Lỗi ta không phải có ý tứ này, dù sao... Dù sao ta... Ta không phải ý tứ này là được, ta không nói, tóm lại ta cám ơn ngươi.

Kỳ thật Liên Nhã Như muốn nói, dù sao tương lai ta cũng sẽ là người của ngươi, nhưng có lẽ không hề nói ra miệng .

- Chuyện nhỏ ấy cám ơn cái gì.

Dương Lỗi cười

- Tất cả mọi người không phải người ngoài. Được rồi, trước hết chúng ta có lẽ thương lượng nên làm như thế nào để đối phó với con nầy đi.

- Trực tiếp bắt nó không được sao, làm sao phải phiền toái như vậy.

Nhìn yêu thú xa xa, Liên Nhã Như nói

- Ngươi không phải nói yêu thú này chẳng qua là tương đương với cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương sao. Mặc dù là Thất Tinh Luyện Cương đỉnh cao, ta cũng có thể dễ dàng giết chết. Cho nên, tiểu Lỗi, ngươi hoàn toàn không phải lo lắng.

Dương Lỗi suy nghĩ một chút, như vậy cũng có thể đi, chính mình là không cần lo lắng. Nhưng mà Dương Nguyệt và Tiêu Tiêu ở chỗ này liền không thích hợp. Vì vậy hắn xoay người nói với Dương Nguyệt và Tiêu Tiêu:

- Nhị tỷ, Tiêu Tiêu, các ngươi trước tạm tránh một phen, hoặc là trước hết vào trong thế giới Mộng Huyễn, để tránh yêu thú này nổi giận, làm tổn thương đến các ngươi.

Dương Nguyệt gật đầu. Yêu thú này nếu như thật sự lợi hại như Dương Lỗi nói vậy, lại có thần thông bẩm sinh đặc thù, như vậy có lẽ cẩn thận một chút thì hợp hơn, miễn thành vướng chân

- Vậy được rồi, ta và Tiêu Tiêu muội muội trước hết đi vào trong thế giới Mộng Huyễn đi.

- Không, không, ta không quay về đâu. Dương đại ca, ngươi để cho ta ở chỗ này, ta cam đoan sẽ núp rất xa, không để cho các ngươi lo lắng.

Tiêu Tiêu quả thật không muốn bỏ qua chuyện vui như vậy, làm sao có thể đồng ý trở lại trong thế giới Mộng Huyễn .

- Tiêu Tiêu, đừng làm rộn, chỗ này đâu phải là nói giỡn. Yêu thú này có thần thông bẩm sinh, đâu phải là nói giỡn. Chỉ hơi không cẩn thận sẽ bị đóng băng, ngay cả ta đều có hơi lo lắng, tu vi của ngươi quá yếu.

Dương Lỗi nhăn mặt nói.

- Đây không phải còn có Nhã Như tỉ tỉ sao. Nhã Như tỉ chính là cảnh giới Ngưng Thần, đối phó cấp bậc Luyện Cương nho nhỏ này chẳng qua là chuyện dễ dàng, làm sao có thể sẽ bị gây tổn thương đến ?

Tiêu Tiêu kéo tay Liên Nhã Như lại mà làm nũng

- Nhã Như tỉ, ngươi nói vậy có đúng hay không ?

Liên Nhã Như bảo:

- Tiểu Lỗi, ngươi để cho Tiêu Tiêu và Dương Nguyệt lưu lại đi. Ta che chở bọn họ hẳn là không có chuyện gì, cứ yên tâm, ta cam đoan bọn họ sẽ không phải chịu thương tổn. Hơn nữa ta còn có Tiên Khí hộ thân sao? Đến lúc đó nếu như xuất hiện vấn đề gì, lại dùng Côn Lôn Kính của ta đây để ngăn cản, xem ra lần này ngươi hẳn là yên tâm chứ ?

Côn Lôn Kính, Dương Lỗi suy nghĩ một chút, mặc dù vẫn còn có hơi lo lắng, nhưng nhìn ánh mắt của Tiêu Tiêu và Dương Nguyệt thì cuối cùng cũng vẫn đồng ý.

Dù sao Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú này chẳng qua là cảnh giới Luyện Cương mà thôi. Mặc dù là thần thông bẩm sinh của nó có cường thịnh hơn đi chăng nữa, thì cũng không có khả năng công phá phòng ngự của Tiên Khí.

- Được rồi.

Dương Lỗi thấy Liên Nhã Như đều nói như vậy, liền cũng chỉ đành đồng ý

- Nhưng mà, Tiêu Tiêu, ngươi không được quấy rối, đứng thật ngoan ngoãn ở bên người Nhã Như tỉ, biết không?

- Yên tâm đi, Dương Lỗi ca ca phu quân của ta, Tiêu Tiêu rất nghe lời .

Tiêu Tiêu vui vẻ đáp.

Dương Lỗi thầm nghĩ, ngươi mà vẫn còn biết nghe lời sao. Nếu như là ngươi còn nghe lời, vậy trên đời này liền không có người không nghe lời .

- Được rồi, chuẩn bị tốt, ta đây liền thu phục yêu thú .

Vừa nói, khí thế của Liên Nhã Như đột nhiên tăng lên, cả người phát ra những trận khí lạnh. Từ trong mắt một đạo sáng lạnh lóe lên, trong tay liền xuất hiện một mặt gương man phong cách cổ xưa.

Chiếc gương này là Côn Lôn Kính, từ Côn Lôn Kính này xuất hiện một đạo quầng sáng, nó bao bọc lấy hai người Dương Nguyệt Tiêu Tiêu để bảo vệ ở trong đó.

- Nhã Như tỉ, trước tiên để cho ta tới đi.

Liên Nhã Như vốn cũng muốn bảo vệ cả Dương Lỗi ở trong đó, lại thấy Dương Lỗi tiến lên vài bước, trong tay nắm một thanh trường đao, đó là Hổ Phách Đao. Lúc này Hổ Phách Đao đã không có sát khí khủng bố như ngày đó, nhưng cũng là cực kỳ khủng bố.

Dương Lỗi cầm đao trong tay, cảm giác chính mình như một vị chiến thần, tựa hồ có khả năng đánh một trận cùng thiên địa. Vẫn là yêu thú đó, nhưng trong cảm giác của mình thì nó phảng phất như con kiến hôi .

Có điều Dương Lỗi biết, đây là một loại ảo giác, đương nhiên nếu như chính mình liều lĩnh thúc dục Hổ Phách Đao này, thì đó tuyệt đối là có khả năng thu được lực lượng cường đại, để trong nháy mắt chém giết Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương này.

Nhưng trong lòng Dương Lỗi cực kì rõ ràng, nếu như chính mình thật sự liều lĩnh thúc dục Hổ Phách Đao này, như vậy hậu quả khẳng định là chính mình trở thành một vị sát thần vô ý thức, trở thành một cỗ máy giết chóc, hoặc là cả người bị hút khô mà chết.

Tóm lại bất kể là dạng kết quả gì thì đều không phải chuyện tốt.

Dương Lỗi đối phó yêu thú này, cũng không tính toán sử dụng chân khí để đối chiến. Trong lòng hắn biết rõ ràng sự thật, chính mình hiện nay chẳng qua là Võ Thần đại viên mãn, cảnh giới quá yếu. Mặc dù chân khí dũng mãnh, cực kỳ hùng hậum nhưng mà không có khả năng đạt tới cấp bậc Luyện Cương. Khác biệt quá xa, hắn vẻn vẹn tương đương với cấp bậc Âm Dương Nhị Khí mà thôi.

Vốn Dương Lỗi tính toán sử dụng cách vật lộn, nhưng rồi vừa nghĩ, con nầy thần thông bẩm sinh không biết là cái gì, cho nên có lẽ cẩn thận nhất điểm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.

- Thế này không thích hợp lắm, Dương Lỗi, tu vi hiện tại của ngươi chẳng qua là cấp bậc Võ Thần mà thôi, kém quá xa. Có lẽ để ta tới thu thập nó đi. Nếu như là cấp bậc Luyện Cương, ngươi là vô phương đối phó.

Liên Nhã Như vừa nghe, vội vàng lắc đầu bảo.

- Không có việc gì, Nhã Như tỉ, chính mình ta sẽ có chừng mực. Mặc dù ta không đối phó được nó, nhưng nó muốn giết ta thì cũng là không có khả năng. Chẳng qua là ta muốn mượn con yêu thú này trợ gúp để tôi luyện tu vi của chính mình mà thôi.Ngươi biết, ta tu luyện ngoại công hàng đầu cực kỳ mạnh mẽ. Nếu có yêu thú này để cùng luyện như thế thì cũng là lựa chọn không tồi. Vạn nhất nếu là thật sự không địch lại, khi đó Nhã Như tỉ lại ra tay.

Dương Lỗi bảo.

- Được rồi, một mình ngươi cẩn thận.

Thấy Dương Lỗi tràn đầy tự tin như vậy, Liên Nhã Như cũng không tiện đả kích tính tích cực của hắn. Hơn nữa dịp này đích thật là một cơ hội khó được, lại thêm chính mình ở một bên nhìn nên cũng không lo lắng sẽ xuất hiện vấn đề gì, cho nên Liên Nhã Như vẫn đồng ý .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.