Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 849: Chương 849: Độc dược lão tổ.




- Thật sự có người sao? Vì sao ta không cảm giác được?

Tô Anh lại hỏi.

- Nha đầu ngốc, sư tôn còn nói dối sao?

Tô Nghiên vỗ nhẹ lên vai Tô Anh:

- Công phu ẩn nấp của người kia không tầm thường, hơn nữa tu vi rất mạnh, ngươi làm sao phát hiện? Nếu ngươi không muốn nói thì thôi.

- Sư tôn, kỳ thật cũng không có gì không thể nói, đệ tử tu luyện một loại công pháp đặc thù, ân, là một loại công pháp dành cho ánh mắt, nghiêm khắc mà nói là một loại đồng thuật, sau khi tu luyện có thể nhìn thấu thật nhiều đồ vật mà người bình thường không thể nhìn thấy, tỷ như một ít cơ quan, cấm chế, thậm chí ảo trận, với ta mà nói đều không có hiệu quả. Tuy thuật ẩn nấp của người kia hết sức lợi hại, nhưng ở trong đêm tối một khi ta thi triển đồng thuật, chẳng khác gì là giữa ban ngày, có thể dễ dàng nhìn thấy hắn.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, giải thích.

- Đồng thuật, ngươi lại biết đồng thuật, đồng thuật thất truyền đã từ lâu, mặc dù là ta chỉ nghe nói qua, không nghĩ tới ngươi có cơ duyên này.

Tô Nghiên vừa nghe kinh ngạc vạn phần.

- Sư tôn, đồng thuật rất lợi hại sao?

Dương Lỗi vốn không hiểu lắm trong chuyện này, bèn hỏi ngược lại.

- Phải, đồng thuật là bí thuật lưu truyền từ thời thượng cổ, mỗi loại đồng thuật đều cực kỳ lợi hại, tu luyện tới cực hạn có thể dùng song đồng tiêu diệt thánh nhân.

Tô Nghiên gật đầu nói.

- Diệt sát thánh nhân?

Dương Lỗi cùng Tô Anh trợn tròn mắt.

Chẳng lẽ thánh nhân nơi này không phải là thánh nhân như trong tưởng tượng của hắn?

Đúng rồi, chỉ có thể giải thích như vậy, nếu thánh nhân dễ chết như vậy, đã không còn là thánh nhân.

- Sư tôn, đồng thuật lợi hại như vậy, một khi sư đệ tu luyện đến cực hạn, chẳng phải là thiên hạ vô địch sao?

Tô Anh liền hỏi.

Tô Nghiên lắc đầu:

- Thiên hạ vô địch, nói dễ hơn làm, trong thiên hạ cường giả như mây, cao thủ lánh dời vô số, dù trong Vô Cực đại lục đã không biết có bao nhiêu, nếu có thể tu luyện đồng thuật tới cực hạn vẫn có thể thiên hạ vô địch, nhưng dễ tu luyện như vậy sao? Thật khó khăn, nếu ta không đoán sai, tuy ngươi luyện được đồng thuật, nhưng tiến cảnh rất chậm, thậm chí không có tiến cảnh gì đi?

Dương Lỗi nghe vậy gật đầu.

- Không dối gạt sư tôn cùng sư tỷ, kỳ thật đồng thuật của ta không lợi hại như vậy, thậm chí thập phần gân gà.

Dương Lỗi nói.

- Sao lại nói thế?

Tô Nghiên hỏi.

- Bởi vì đệ tử tu luyện không thể dùng giết địch, mà chỉ xem xét cấm chế, trận pháp, hơn nữa khi sử dụng tiêu hao tinh thần lực cực lớn, cho nên rất ít dùng, trừ phi ở tình huống bất đắc dĩ.

Dương Lỗi nói.

- Nếu nói như vậy đồng thuật của ngươi đích thật không có tác dụng gì, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô dụng, hơn nữa trợ giúp ngươi thật lớn, bởi vì bản thân ngươi là trận pháp sư, có thể dùng đồng thuật giúp ngươi gia tăng lĩnh ngộ trận pháp thêm mấy lần, thậm chí là mấy chục lần, ngươi còn chưa thấy đủ?

Tô Nghiên liếc mắt nói:

- Hơn nữa ta tin tưởng đồng thuật tuyệt đối không đơn giản như vậy, không có pháp môn công kích, không thể dùng đối địch, đó là bởi vì chính ngươi không tu luyện đủ cảnh giới, nếu ngươi tu luyện tới đủ cảnh giới, nhất định uy lực vô cùng.

- Không đúng, không ngờ còn có độc trùng, không chỉ là một người, Độc Dược lão tổ, không nghĩ tới hắn cũng đến, xem ra lần này bọn hắn lỗ vốn.

Tô Nghiên lạnh lùng nhìn về phía trước, bóng đêm mê người nhưng sát khí mai phục khắp nơi.

Dương Lỗi buồn bực, vì sao lại có nhiều người đến mai phục ba người mình đây, sự tình có chút quỷ dị, địch nhân của mình? Hình như không giống, như vậy là địch nhân Tô gia? Hoặc là nói địch nhân của Tô Nghiên, nếu là như vậy còn có thể hiểu được.

- Sư tôn, bọn hắn rốt cục là ai? Lần này vì sao lại đến?

Dương Lỗi hỏi.

- Hừ, lần này bọn hắn vì ta mà đến, không biết bọn hắn làm sao biết được hành tung của ta, xem ra có chút người trong Tô gia đã không nhịn được muốn động thủ, đáng giận, thật sự là quá ghê tởm.

Ánh mắt Tô Nghiên băng sương, thoáng hiện sát khí lạnh lùng.

- Sư tôn, hay là để cho ta đi đối phó bọn hắn đi.

Dương Lỗi nói.

Độc Dược lão tổ sai khiến độc trùng, đối với hắn mà nói không có gì đáng sợ, phải biết rằng hắn đạt được một bộ phận độc kinh, tuy rằng không đầy đủ nhưng đối với độc trùng mà nói thật không đáng để mắt, Độc Vương cường đại thế nào, là tu luyện giả thượng cổ, tu vi dị thường khủng bố, một thân độc công dù là chuẩn thánh cũng phải tránh né, mặc dù hắn còn chưa luyện được cảnh giới như thế, thậm chí chỉ mới nhập môn, nhưng hắn căn bản không để độc trùng vào trong lòng, kỳ thật hắn còn có tuyệt chiêu, thuốc sát trùng, hắn có thể trao đổi cùng hệ thống, tuy rằng không biết hữu dụng hay không nhưng nếu máy đuổi chuột hữu dụng, thuốc sát trùng vẫn có thể.

- Không được, ngươi quá yếu, Thử Vương cùng Độc Dược lão tổ tu vi cực mạnh, hiện tại đã là nửa bước đại la kim tiên, còn có đủ loại thủ đoạn quỷ dị, mặc dù là đại la kim tiên chân chính cũng phải né tránh, ngươi đi có khác gì muốn chết?

Tô Nghiên nghe Dương Lỗi xung phong nhận việc, không khỏi trừng mắt nói.

- Ách…sư tôn, ngài cũng quá xem thường ta, tuy rằng ta không thể giao thủ chính diện với bọn họ, nhưng đùa giỡn chút thủ đoạn, chế tạo chút phiền toái nhỏ cho bọn hắn vẫn còn có thể.

Dương Lỗi nói.

- Ngươi có kỹ năng đó sao? Ngoan ngoãn ở lại đây cho ta, sau khi ta bố trí trận pháp phòng ngự cho các ngươi, sau đó mới đi đối phó bọn hắn.

Tô Nghiên không muốn để Tô Anh cùng Dương Lỗi xảy ra sự cố, Tô Anh là đệ tử đắc ý, cho tới nay nàng luôn xem Tô Anh là nữ nhi, mà Dương Lỗi là nhi đồng của sư tỷ, nhi đồng duy nhất, một khi hắn xảy ra chuyện nàng làm sao giải thích với sư tỷ?

- Sư tôn, ngài không cần lo lắng, ta cũng không phải muốn giao thủ chính diện với bọn hắn, hơn nữa sư tôn cũng biết lúc ta ở trong Long huyệt, đã giao thủ với yêu thú kim tiên hậu kỳ, mà lần này ta có chuẩn bị, chẳng qua đi tặng cho bọn hắn một chút thứ tốt mà thôi, sau khi sử dụng Ẩn Thân Phù bọn hắn không thể nào phát hiện, cho nên sư tôn không cần phải lo lắng.

Dương Lỗi cười cười nói.

- Đã nói không được thì không được, rốt cục ngươi là sư tôn hay ta là sư tôn.

Tô Nghiên thấy Dương Lỗi vẫn không nghe lời, nhất thời trừng mắt liếc hắn, nói.

Thấy thái độ của Tô Nghiên, biết không thể thay đổi ý kiến của nàng, Dương Lỗi không còn cách nào đành im lặng không nói tiếp.

Tô Anh nhìn thấy Dương Lỗi bị mắng, nhìn hắn làm mặt quỷ, thấy ánh mắt Tô Nghiên đảo qua vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt như ngoan ngoãn, Dương Lỗi thật không biết nói gì, tiểu ma nữ này thật sự biết giả vờ.

Tô Nghiên lấy ra vài khối tuyệt phẩm linh thạch, không ngừng kết thủ ấn, rất nhanh linh thạch bay ra bốn phía, nháy mắt một đạo quang mang đem ba người bao phủ bên trong, Dương Lỗi giật mình, đây tuyệt đối là thủ đoạn của trận pháp sư tiên cấp, không nghĩ tới Tô Nghiên còn là một trận pháp sư cao minh như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.