Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 460: Chương 460: Đông Tà chuyển biến.




Dương Lỗi nói xong từ trong trữ vật giới chỉ xuất ra một quyển sách, đó chính là Cửu Âm Chân Kinh bản đầy đủ, hôm nay mình đã học xong Cửu Âm Chân Kinh, cái này cũng không cần phải giữ lại làm gì nữa, hơn nữa Cửu Âm Chân Kinh hắn đã ghi tạc trong óc rồi.

Hoàng Dung nghe vậy sắc mặt đỏ bừng, ngón tay trắng nõn không ngừng véo lấy góc áo, cúi đầu không nói lời nào.

Thấy con gái mình bộ dạng như vậy, tăng thêm bị Dương Lỗi chọc giận, Hoàng Dược Sư liền hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi tên là gì, ngươi cho rằng ta chắc chắn sẽ gả con gái cho ngươi sao?

Dương Lỗi cũng không tức giận, mỉm cười nói:

- Sẽ vậy, bởi vì ngươi là Đông Tà, sẽ không nhìn con gái mình mất hứng, hơn nữa ta còn có thể cho ngươi một ít thứ, khiến võ công của ngươi càng tiến một tầng, cho ngươi thấy cái gì là tu luyện chân chính, cái gì là võ đạo.

Hoàng Dược Sư vốn rất tức giận lại lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Tốt, vậy ngươi ngược lại nói xem thử, ngươi có thể cho ta cái gì? Khiến võ công của ta lai tiến một tầng? Ngươi cũng biết đấy, đã đến cấp độ này của ta, muốn lại tiến một bước, ngươi cho rằng dễ dàng như vậy đấy sao? Ngươi có biết ta đã ở cảnh giới này bao nhiêu năm không?

Dương Lỗi nghe vậy nở nụ cười:

- Ngươi cho rằng võ công của ta như thế nào?

Dương Lỗi không trực tiếp giải thích, mà mỉm cười nhìn Hoàng Dược Sư.

- Ở tuổi của ngươi, có thể đánh bại Âu Dương Phong, rất mạnh, ta tự nhận không bằng, nhưng nếu như ngươi cho rằng như vậy liền muốn bức bách ta gả Dung nhi cho ngươi, vậy ngươi cũng quá hoang đường rồi.

Kỳ thật đối với việc Hoàng Dung trở thành thê tử của thanh niên tuấn kiệt như Dương Lỗi, trong lòng Hoàng Dược Sư vẫn rất hài lòng, nhưng trong lòng vẫn có chút bất mãn đối với lời hắn nói lúc trước.

- Ta cho ngươi biết, tu vi của ta đã sớm đã vượt qua cấp độ của ngươi rồi, mặc dù là ngũ tuyệt các ngươi cùng một chỗ, cũng không phải đối thủ của ta.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, tiếp theo còn bổ sung nói:

- Có một số việc không tiện nói ở đây, nếu có hứng thú thì về sau chúng ta tìm một chỗ nói chuyện.

- Hừ.

Đối với lời Dương Lỗi nói, Hoàng Dược Sư hiển nhiên không tin, hắn cũng không phải là người dễ hồ lộng như vậy, hơn nữa Đông Tà Hoàng Dược Sư hắn cũng là một người cực kỳ cao ngạo, cho tới bây giờ đều không thích được người khác trợ giúp, mà Dương Lỗi như vậy, thậm chí có thể nói là bố thí rồi, cái này bảo hắn sao có thể chịu được chứ.

- Phụ thân, Dương đại ca thật sự rất lợi hại đấy.

Hoàng Dung ở một bên nói.

- Lợi hại cũng là chuyện của hắn. Tốt rồi, chúng ta về Đào Hoa đảo, về phần chuyện của Mai Siêu Phong, ta mặc kệ.

Hoàng Dược Sư cũng rõ ràng, nếu việc đã đến nước này, mình có nhiều lời cũng vô ích, hôm nay mục tiêu của mình đã đạt thành, Cửu Âm Chân Kinh toàn bộ đã được đến, cũng đến lúc nên trở về Đào Hoa đảo, mang phần bí tịch này đến thiêu đốt trước mộ thê tử rồi.

Hắn nhìn Hoàng Dung nói:

- Dung nhi, cùng ta quay lại Đào Hoa đảo.

Hoàng Dung nghe xong, lập tức không hài lòng, quệt mồm lắc đầu nói:

- Không, ta không quay về, ta muốn ở cùng với Dương đại ca.

Nghe giọng điệu này của Hoàng Dung, Hoàng Dược Sư lập tức sắc mặt tối sầm, trong nội tâm cao hứng, nhưng lập tức liền thở dài, con gái rốt cục vẫn phải trưởng thành, có ý nghĩ của mình rồi.

- Được rồi, tùy ngươi.

"Thật sự, phụ thân, ngươi thật tốt quá.

Hoàng Dung nghe vậy cao hứng không thôi.

Dương Lỗi cũng thập phần kinh ngạc, vốn cho rằng Hoàng Dược Sư sẽ giống như trong nguyên tác, nhất định bắt Hoàng Dung trở về, nhưng không nghĩ tới hắn rõ ràng đáp ứng để Hoàng Dung lưu lại, như thế thật sự khó mà tưởng nổi.

Kỳ thật Hoàng Dược Sư trong nội tâm sao lại không muốn nữ nhi cũng về với mình chứ? Nhưng tính cách của Hoàng Dung hắn hiểu rất rõ, dù sao cũng nữ nhi của mình, cái gọi là biết con không ai khác ngoài cha, dù mình có mang nàng về thì tâm tư của nàng cũng không ở tại Đào Hoa đảo, vẫn sẽ trốn đi, thay vì vậy còn không bằng hiện giờ liền để nàng lại đây, đi theo bên người thiếu niên này còn khiến mình an tâm hơn một chút.

Hắn nhìn ra được, thiếu niên trước mắt này cũng không phải người xấu gì, một thân chính khí, có hắn chiếu cố, cũng không cần lo lắng.

Hơn nữa tâm tư Dung nhi đã sớm đặt trên người hắn, nếu mình áp đặt ngăn trở vậy thì chỉ sợ sẽ khiến con gái ghi hận, cho nên Hoàng Dược Sư cũng không cưỡng cầu nữa

... ...

Theo Hoàng Dược Sư và Tây Độc Âu Dương Phong rời đi, Quy Vân Trang liền do Dương Lỗi chủ đạo.

Đương nhiên mục đích Dương Lỗi lần này tới Quy Vân Trang đã rất rõ ràng, thứ nhất là gặp Đông Tà Hoàng Dược Sư, cũng chính là nhạc phụ tương lai của mình, thứ hai, cũng là chủ yếu nhất, chính là muốn thu phục Quy Vân Trang cho mình dùng, thứ ba, chính là xem thử Hoàn Nhan Khang như thế nào, lúc này độ trung thành của Hoàn Nhan Khang chỉ còn lại có 50, Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng chỉ còn có 53 mà thôi, ngược lại độ trung thành của Quỷ môn Long Vương Sa Thông Thiên, còn có Lương Tử Ông bọn hắn lại không giảm bớt chút nào, thậm chí còn hơi có gia tăng, cái này khiến Dương Lỗi hết sức hài lòng.

Độ trung thành của Hoàn Nhan Khang bọn hắn giảm xuống, cái này cũng có nghĩa là bọn hắn có lòng phản loạn, chỉ có điều chưa xác định Âu Dương Phong có thể đánh bại, thu thập mình được không cho nên vẫn còn có chút do dự bồi hồi, nếu như Âu Dương Phong không thể đổi phó mình thì bọn hắn vẫn còn một đường lui.

Những việc này trong lòng Dương Lỗi rất rõ ràng, cho nên cuối cùng nên giải quyết phụ tử Hoàn Nhan Hồng Liệt thế nào, Dương Lỗi cảm thấy vẫn nên đợi lần nữa gặp được Hoàn Nhan Hồng Liệt rôiif nói sau, dù sao Hoàn Nhan Hồng Liệt với tư cách là Triệu Vương, của Kim quốc, rất được hoàng đế Kim quốc tín nhiệm, trong tay nắm giữ binh quyền, có hắn trợ giúp thì mình muốn chiếm cứ Kim quốc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

- Tìm một chỗ yên tĩnh, ta trị liệu chân cho ngươi.

Dương Lỗi nhìn Lục Thừa Phong nói.

- Dương công tử, thật sự có thể chứ?

Lục Thừa Phong vẫn còn có chút hoài nghi, dù sao võ công Dương Lỗi mặc dù tốt, nhưng tuổi thật sự quá nhỏ, không có khả năng võ công tốt như vậy, y thuật cũng kinh người a? Nếu thật thật sự vậy thì cũng quá mức yêu nghiệt rồi?

- Yên tâm, ta nói có thể là có thể, mắt của Mai sư tỷ ngươi chính là do ta trị tốt, muốn trị liệu tốt hai chân của ngươi quả thực quá dễ dàng, không cần tốn nhiều sức.

Dương Lỗi cười nói, đối với hoài nghi của Lục Thừa Phong trong lòng hắn cũng không hề để ý, nếu như hắn dễ dàng tin lời mình vậy thì mới kì quái, dù sao mình thoạt nhìn quá trẻ tuổi, hơn nữa chân của hắn đã tàn phế nhiều năm, khẳng định đã tìm không ít danh y, lại không thể chữa tốt, như thế, hoài nghi cũng không có gì kỳ quái.

- Ta có thể cam đoan, nhiều nhất một giờ, liền có thể khiến ngươi khôi phục được năng lực đi lại

Dương Lỗi thập phần tự tin, mình chỉ cần bẻ gãy chân hắn, sau đó nối gân lại, sau đó lại sử dụng chữa bệnh phù là được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.