Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 797: Chương 797: Đường tắt đi thông Vô Cực đại lục.




Vốn Dương Lỗi còn có chút bận tâm, khả năng này là một âm mưu, nhưng hiện tại yên tâm rồi, những pháp quyết này là thực, hơn nữa lúc này Dương Lỗi cảm giác mình cùng cả Bách Hoa Cung thành lập nên một ít liên hệ kỳ dị, tuy không thể hoàn toàn khống chế Bách Hoa Cung này làm tiên phủ , nhưng muốn ở bên trong Bách Hoa Cung tới lui tự nhiên, vẫn là rất dễ dàng.

- Bạch Liên.

- Dương Lỗi, ngươi còn có chuyện gì muốn hỏi hay sao?

Bạch Liên nhìn xem chủ nhân tương lai kia của mình, trong nội tâm vô cùng không cam lòng, lại nghĩ mãi mà không rõ, tại sao chủ nhân muốn vứt bỏ mình , tại sao lại đem mình giao cho một người như vậy, hơn nữa còn là một nam nhân, một tiểu tử tu vi còn chưa tới Thiên Tiên.

- Là như thế này, ta muốn biết, Bách Hoa Cung này có phải có đường đi trực tiếp đi thông Vô Cực đại lục hay không?

Dương Lỗi nhìn xem Bạch Liên hỏi.

Ngẫm lại Dương Lỗi cũng có chút buồn bực, mình bây giờ mặc dù đã trở thành chủ nhân của Bách Hoa Cung, nhưng lại căn bản không có biện pháp sử dụng Bách Hoa Cung, thậm chí ngay cả Khí Linh cũng không nể mặt mũi của mình, muốn biết gì đó, mình còn phải ăn nói khép nép.

Nhưng mà ngẫm lại cũng bình thường, dù sao tu vi của mình quá yếu , mặc dù trên người mình có Tiên Khí cường đại, thậm chí là Tiên Thiên Linh Bảo, chúng nó đều có Khí Linh, mà những Khí Linh cường đại này đều có cao ngạo, cho nên ở trước khi mình không có mạnh mẽ, chúng nó căn bản sẽ không cùng mình liên hệ, để cho mình triệt để điều động chúng nó.

Nhưng mà Dương Lỗi tin tưởng , thời điểm mình có thể triệt để khống chế bọn nó chắc chắn sẽ không quá xa, chỉ cần tu vi mình đạt tới Đại La Kim Tiên, như vậy liền đủ để khống chế chúng nó rồi.

- Có.

Bạch Liên nói.

- Ngươi muốn đi Vô Cực đại lục sao?

- Thật sự là tốt quá, ta xác thực muốn đi Vô Cực đại lục, nhưng mà bởi vì hiện tại đường đi đi thông Vô Cực đại lục, trở nên nguy cơ trùng trùng rồi, cho nên vì lý do an toàn, không thể không tìm phương pháp khác.

Dương Lỗi nghe nàng vừa nói như vậy, tâm tình cao hứng không thôi , chỉ cần có đường, vậy thì thật quá tốt, liền không cần phải đi mạo hiểm rồi.

- Ngươi không nên cao hứng quá sớm.

Bạch Liên nghe được Dương Lỗi nói như vậy, ngữ khí thản nhiên nói.

- Có ý tứ gì?

Trong lòng Dương Lỗi có loại dự cảm xấu, nhìn xem Bạch Liên nói.

- Mặc dù có đường đi, nhưng cũng không phải dễ đi như vậy, trên đường đi vẫn là khó khăn tầng tầng, đối với ngươi mà nói, chỉ sợ có chút khó khăn.

Bạch Liên nhìn xem Dương Lỗi cái dạng này, trong lòng có chút chán ghét, gia hoả này làm sao lại không hề có một chút lòng cầu tiến, phải biết rõ chủ nhân của mình bây giờ là đã đạt đến Chuẩn Thánh cảnh giới, tiểu tử này, ngay cả một chút khiêu chiến nho nhỏ cũng lo lắng sợ hãi, vậy sau này làm sao có thể thành siêu cấp cường giả?

- Ah. . .

Dương Lỗi nghe xong lại sững sờ, hoàn toàn không ngờ sẽ là kết quả như vậy, nếu như mình đi qua cũng có chút khó khăn, cái kia xem ra thật đúng là không phải đơn giản như vậy, phải biết rằng thực lực của mình bây giờ , đây chính là đủ để đối phó Cửu Cực Tạo Hóa đỉnh phong, đây cũng chính là nói, cái lối đi kia rất có thể có trở ngại đạt tới Thiên Tiên.

- Ngươi thật không có con đường an toàn một điểm sao?

Dương Lỗi vẫn còn có chút chưa từ bỏ ý định, nhìn xem Bạch Liên nói.

- Không có, đây là đường tắt duy nhất, đương nhiên ngươi cũng có thể đi con đường kia, cũng chính là con đường mà các ngươi biết đến, con đường kia nguy hiểm tuy muốn nhỏ hơn một chút, nhưng mà lộ trình là gấp trăm lần con đường này.

Bạch Liên nói.

- Muốn đi con đường nào, ngươi có thể tự mình lựa chọn.

- Lộ trình là gấp trăm lần?

Trong nội tâm Dương Lỗi buồn bực, nói như vậy, lộ trình kia rất xa, cái này đối với Dương Lỗi mà nói , ngược lại là không có gì, nhưng mà có thể đi đường tắt, Dương Lỗi tự nhiên là hi vọng đi đường tắt rồi, thời gian của mình vẫn còn có chút gấp gáp, mình chỉ có mười năm thời gian, ở trong mười năm thời gian, mình nhất định phải khống chế Vô Cực đại lục, cho nên nếu như có thể sớm một chút đi qua, vậy dĩ nhiên là tận lực sớm một chút đi qua cho thỏa đáng.

Gấp trăm lần lộ trình cũng ý nghĩa phải nhiều ra gần một trăm lần thời gian, nhưng mà trong đường tắt tính nguy hiểm tương đối cao, trước đó nghe nói con đường đi thông Vô Cực đại lục kia, cũng đã được lưu truyền đến mức huyền diệu khó giải thích rồi, mà đường tắt này rõ ràng còn muốn nguy hiểm hơn, vậy thì càng làm cho Dương Lỗi cảnh giác.

- Phải, đương nhiên nếu như thực lực của ngươi đạt tới Thiên Tiên cảnh giới, có thể khởi động Thượng cổ Truyền Tống trận , trực tiếp tiến vào Vô Cực đại lục, không cần đi qua hai lối đi này rồi.

Bạch Liên lại nói.

- Truyền Tống trận?

Dương Lỗi nghe vậy ánh mắt sáng lên.

- Bạch Liên, ngươi là nói còn có Truyền Tống trận có thể trực tiếp truyền tống đến Vô Cực đại lục?

- Đúng vậy, nhưng mà muốn khởi động Truyền Tống trận cũng không phải dễ dàng như vậy, cần Tiên Linh Chi Khí, cái kia là cần ngươi đạt tới Thiên Tiên cảnh giới, đương nhiên nếu như ngươi có Thượng phẩm tiên thạch, cũng có thể làm được.

Bạch Liên gật đầu nói.

- Tiên thạch?

- Đúng vậy, là tiên thạch, nhưng mà ngươi không nên đánh chủ ý lên ta, tuy trong Bách Hoa Cung có tiên thạch, nhưng ta sẽ không cho ngươi, hơn nữa dọc theo con đường này ta sẽ không trợ giúp ngươi quá nhiều, trừ phi ngươi lâm vào cảnh sống chết trước mắt chân chính, bất đắc dĩ, ta mới có thể trợ giúp ngươi, cho nên thời điểm ngươi chưa lâm vào tuyệt cảnh, ta là không thể nào ra tay giúp ngươi.

Bạch Liên thấy Dương Lỗi nhìn mình, vội nói.

- Vì cái gì?

Trong nội tâm Dương Lỗi sững sờ, nói đùa, mình bây giờ cũng đã là chủ nhân Bách Hoa Cung, chẳng lẽ ngay cả tư cách sử dụng một ít tài nguyên của Bách Hoa Cung cũng không được sao? Nếu như là như thế, chính mình làm chủ nhân của Bách Hoa Cung còn có thể dùng làm cái gì? Còn bằng không làm thì hơn.

- Vì muốn ngươi trưởng thành nhân chóng hơn, Bạch Liên nói như thế nào cũng là một kiện Hậu Thiên Chí Bảo, nếu như ngươi cũng không đủ thực lực, như vậy cũng không xứng làm chủ nhân của ta, nếu như không phải xem mặt mũi Bách Hoa tiên tử chủ nhân của ta lúc trước, ngươi căn bản không có cơ hội này.

Bạch Liên nói.

- Được rồi, nếu ngươi không chịu cho ta tài nguyên, vậy tại sao còn muốn nhận ta làm chủ nhân đây?

Trong nội tâm Dương Lỗi phẫn nộ, ngữ khí nói với Bạch Liên cũng không tốt thế nào.

- Ngươi cho rằng ta muốn sao?

Bạch Liên lườm Dương Lỗi, nói:

- Thật không biết chủ nhân vì sao nhìn trúng tiểu tử ngươi, thực lực yếu không nói, còn nhát gan như vậy.

- Ta nhát gan?

Dương Lỗi tức giận, lại còn nói hắn nhát gan, nói đùa, chính mình rõ ràng biến thành người nhát gan, đây đúng là trò cười to lớn.

- Chẳng lẽ không đúng sao?

Bạch Liên hỏi ngược lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.