Vốn tưởng rằng có thể hoàn
toàn thành công, nhưng không nghĩ tới thực lực Tô Nghiên đã đột phá,
tương đương với mình, mặc dù mình còn mạnh hơn một chút, nhưng cũng
không biện pháp áp chế được Tô Nghiên.
Mạnh mẽ cướp đoạt là không thể nào, như vậy Lưu Hồng Binh muốn lợi dụng
cả Huyền Nguyên Tinh đến uy hiếp, hơn nữa hắn vốn nghĩ mình sẽ thành
công, thật không nghĩ đến hắn thất bại, hắn đánh giá thấp địa vị của
Dương Lỗi trong lòng Tô Nghiên, nhìn bộ dạng nổi giận của Tô Nghiên,
trong lòng Lưu Hồng Binh thầm nghĩ không xong.
Hắn hiểu rõ Tô Nghiên, xưng hô lãnh huyết ma nữ không phải hư truyền,
một khi chạm đến điểm mấu chốt của nàng, khiến nàng hoàn toàn bùng nổ,
đây không phải chuyện đùa giỡn, nàng là kẻ điên, tuyệt đối xưng tụng là
người điên.
Cảm thấy không thích hợp, Lưu Hồng Binh nháy mắt thối lui.
Nhưng lúc này Tô Nghiên đã phẫn nộ đến cực điểm, làm sao chịu bỏ qua cho Lưu Hồng Binh, bàn tay siết chặt, nháy mắt đánh ra vài quyền, lực lượng kinh khủng như viên đạn pháo bắn nhanh tới, tốc độ khủng khiếp, mắt
thường không cách nào nhìn thấy.
Không gian nháy mắt chấn động, từng khe không gian không ngừng xuất hiện.
- Đáng chết, kẻ điên, ngươi là điên bà nương!
Tuy thực lực Lưu Hồng Binh cường hãn, nhưng đối mặt công kích như vậy lại không thể không tránh né.
Nơi này là tinh cầu, tinh cầu thật không thể chịu nổi lực lượng chiến
đấu của hai siêu cấp cường giả, một khi hoàn toàn bùng nổ, như vậy tinh
cầu này nhất định sẽ bị hủy diệt, đến lúc đó sản sinh ra không gian
phong bạo, đây tuyệt đối là khủng bố, đủ hủy diệt hết thảy.
Lưu Hồng Binh không cho rằng mình có thể ngăn cản lực lượng khủng bố như thế.
Nháy mắt hắn hóa thành một đạo hắc mang, tránh né ra xa.
- Ca ca ca…
Quyền kình kinh khủng của Tô Nghiên làm không gian nháy mắt nổ tung,
từng đạo không gian loạn lưu khủng bố bộc phát, làm cả mặt đất đều bị
xốc lên xé rách.
Dương Lỗi vội vàng nhảy dựng, tránh thoát không gian loạn lưu, trong
lòng vô cùng giật mình, lực lượng như vậy mình còn kém quá xa, trước lực lượng khủng bố như thế, chút thực lực của mình căn bản không đáng là
gì, chênh lệch thật sự quá lớn.
Bỗng nhiên Dương Lỗi cảm giác mình bị một lực hấp xả mãnh liệt lôi kéo, trói chặt người hắn, muốn kéo hắn ra ngoài.
Trong lòng Dương Lỗi cả kinh, muốn tránh thoát trói buộc nhưng lại phát
hiện, vô luận hắn giãy dụa thế nào cũng không thể tránh thoát.
- Chết tiệt!
Dương Lỗi biết đây là do Lưu Hồng Binh ra tay, cỗ lực lượng này nhất định là hắn, không còn ai khác.
- Lưu Hồng Binh, ngươi muốn chết!
Nhìn thấy Dương Lỗi bị Lưu Hồng Binh bắt được, hai mắt Tô Nghiên biến thành đỏ đậm, lúc này nàng đã phát điên.
- Đáng chết, tại sao lại như vậy!
Nhìn thấy ánh mắt đỏ đậm của nàng, Lưu Hồng Binh biết gặp phiền toái lớn.
- Kẻ điên, nữ nhân này là một kẻ điên, lại tiến vào loại trạng thái này, chẳng lẽ tiểu tử kia là tiểu tình nhân của nàng hay sao?
Lúc này Lưu Hồng Binh cực kỳ bị động, bởi vì có Dương Lỗi rườm rà, không thể toàn lực ra tay, mà bản thân hắn lại không thể đánh Dương Lỗi bị
thương, một khi Dương Lỗi bị giết thì nhiệm vụ của hắn không còn ý
nghĩa.
Tô Nghiên đánh ra vài đạo quyền kình, từng quyền càng thêm lợi hại, không gian căn bản không còn chịu nổi, nháy mắt phá nát.
- Xuyên qua!
Lưu Hồng Binh biết ở loại tình huống này mình tuyệt đối không thể thủ
thắng, chỉ còn đường né tránh, một tay nắm lấy Dương Lỗi, tay kia vẽ vào hư không, một cánh cửa không gian xuất hiện trước mắt.
- Ngươi chạy thoát sao? Buông Dương Lỗi cho ta!
Chứng kiến Lưu Hồng Binh muốn chạy trốn, Tô Nghiên làm sao để hắn chạy
mất, bàn tay hóa thành đại chưởng, hướng Lưu Hồng Binh chộp tới, nháy
mắt đã đi tới sau lưng của hắn.
- Đi!
Lưu Hồng Binh trở tay đánh ra một chưởng, một đạo hắc sắc khí lưu oanh kích lên bàn tay của Tô Nghiên.
- Oanh!
Hai cỗ khí kình cường đại va chạm vào nhau, bàn tay của Tô Nghiên nháy
mắt đánh tan hắc sắc khí lưu, ngưng tụ lại đánh trúng sau lưng Lưu Hồng
Binh.
- Phốc…
Lưu Hồng Binh bị trúng chiêu, phun ra ngụm máu tươi, thân hình cũng mượn lực xung kích bay vào trong cửa không gian.
- Ha ha, ta đi rồi, lãnh huyết ma nữ, nếu ngươi có thực lực thì đến ma giới đòi người đi, ha ha…ha ha…
- Chết tiệt, ngươi đi thoát sao?
Hai mắt Tô Nghiên đỏ đậm, lóe thân, tay vung lên, hư không mở ra một khe hở, Tô Nghiên bước tới nháy mắt đã tiến vào bên trong.
Tô Nghiên đã sớm lưu linh hồn ấn ký trên người Dương Lỗi, chính vì lo
lắng sẽ có một ngày như vậy, cho nên chỉ cần Lưu Hồng Binh mang theo
Dương Lỗi, như vậy vô luận hắn đi tới chỗ nào đều không chạy thoát được
Tô Nghiên truy tung.
- Đáng chết, thật đáng chết, nữ nhân điên kia làm sao tập trung được phương vị của ta!
Lúc này Lưu Hồng Binh căm tức không thôi, hắn đã thi triển bí pháp ẩn
nấp khí tức của mình, đừng nói là Tô Nghiên, cho dù là Hồng Quân cũng
chưa hẳn truy tung được hắn, mà nữ nhân này vẫn luôn đuổi theo phía sau, làm cho hắn không cách nào thoát khỏi.
Chẳng lẽ bởi vì tiểu tử này?
Lưu Hồng Binh nhìn nhìn Dương Lỗi.
Ánh mắt Lưu Hồng Binh dừng trên người Dương Lỗi, làm hắn cảm giác có một cỗ khí cơ cường đại tập trung chính mình, căn bản không có biện pháp
chống cự.
Trong lòng Dương Lỗi kinh hãi, Lưu Hồng Binh rốt cục có mục đích gì? Vì
sao hắn muốn bắt mình? Nếu hắn muốn giết mình khẳng định không cần phiền toái như vậy, nếu không phải giết mình lại hao phí khí lực lớn như thế, như vậy có thể khẳng định mình còn hữu dụng với hắn, về phần mục đích
thì không biết được, nhưng có thể khẳng định chính là hiện tại mình chưa gặp phải nguy hiểm tính mạng.
Nghĩ thông suốt việc này, Dương Lỗi nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm,
nếu bây giờ Lưu Hồng Binh hạ độc thủ đối với hắn, hắn thật không nắm
chắc có thể chạy thoát.
Mặc dù nói chính mình còn có siêu cấp vô địch thủ hộ, có thể ngăn cản
hết thảy công kích, nhưng dù sao thời gian quá ngắn, mà hắn cũng không
nắm chắc sử dụng Hủy Diệt Nhất Thức điệp chồng đánh chết người kia, vì
vậy một khi thời hạn của siêu cấp vô địch thủ hộ trôi qua, chẳng khác
nào mặc cho người chém giết. Cho nên một khi không nắm chắc tuyệt đối,
Dương Lỗi sẽ không dễ dàng động thủ, trừ phi đã đi tới bước đường cùng.
Tuy rằng hiện tại hắn bị Lưu Hồng Binh bắt được, nhưng sư tôn Tô Nghiên
còn đang truy theo, hơn nữa Dương Lỗi biết sư tôn khẳng định có biện
pháp truy tung được mình, bằng không hiện tại vẻ mặt của Lưu Hồng Binh
không phải như thế.
- Không nghĩ tới ta đánh giá thấp nữ nhân điên kia, nàng còn lưu lại hậu chiêu, gieo xuống linh hồn ấn ký trên người ngươi, lại xem trọng ngươi
như thế, thật sự vượt ngoài dự liệu của ta.
Thân hình Lưu Hồng Binh bay nhanh trong không gian, vừa nói với Dương Lỗi.
- Nếu đã biết thì ngươi thả ta ra, còn có thể chạy thoát, ta biết ngươi
đã bị trọng thương, nếu ngươi còn tiếp tục bắt giữ ta, nhất định sẽ bị
đuổi kịp, đến lúc đó ngươi cho rằng ngươi còn có thể chạy trốn sao?
Dương Lỗi nhìn Lưu Hồng Binh tuyệt không sợ hãi, ngược lại mang theo ý cười, ngữ khí châm chọc nói.
Lưu Hồng Binh nghe vậy cười cười, nói: