Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 735: Chương 735: Lấy oán trả ơn.




Hướng xa xa nhìn lại, phát hiện những người kia đang đối mặt sáu, bảy đầu hầu tử mau lẹ, những hầu tử này bộ lông tối như mực, móng ngón tay cực dài, ước chừng có nửa tấc, hơn nữa cực kỳ sắc bén, từng con từng con hành động nhanh nhẹn, nhe răng trợn mắt, khuôn mặt dữ tợn, tựa hồ muốn đem người xâm nhập nơi này, cả đám đều xé nát.

Dương Lỗi một cái Giám Định Thuật đi qua.

Kinh ngạc phát hiện, hầu tử tại đây thực lực rõ ràng cũng đạt tới Ngũ Khí Triều Nguyên Đại viên mãn, hơn nữa tốc độ công kích của chúng cực kỳ biến thái, mặc dù là gặp được Lục Đạo Luân Hồi cường giả, cũng tuyệt đối là có thể liều mạng.

Khó chơi, cực độ khó chơi, nếu như không phải như vậy, cũng sẽ không biết có nhiều người chết ở chỗ này rồi.

Những người đang chiến đấu kia, cũng đã bị thương, mắt thấy liền gánh không được rồi.

Những người này mới vừa rồi cũng nhìn thấy ba người Dương Lỗi đến, mang trên mặt kinh hỉ, người đến, liền ý nghĩa có giúp đỡ, lúc này mấy người đã khổ không thể tả, có người trợ giúp, tự nhiên là mừng rỡ, vội hô:

- Bằng hữu, nhanh giúp chúng ta, nhanh, chúng ta sắp nhịn không được rồi.

Tiêu Ly vốn muốn động thủ, nhưng Dương Lỗi lại thò tay giữ nàng lại, miệng nói:

- Thực xin lỗi , chúng ta thời gian đang gấp.

Đối với những thứ này, Dương Lỗi là rất rõ ràng, Hoa Diễm Hồng cũng giống như vậy, mà Tiêu Ly bởi vì ít có tiếp xúc, vẫn luôn là ở trong Huyền Thiên Tông tu luyện, đối với lòng người hiểm ác còn không hiểu rõ lắm, cái này Dương Lỗi là biết đến.

- Bằng hữu, đừng, nếu như ngươi cứu chúng ta mà nói, chúng ta có thể cho các ngươi linh thạch, một ngàn Cực Phẩm Linh Thạch như thế nào?

Người dẫn đầu kia gặp Dương Lỗi muốn rời khỏi vội nói.

- Một ngàn Cực Phẩm Linh Thạch?

Dương Lỗi cũng nhịn không được nữa giật mình rồi, không có nghĩ tới những gia hỏa này ra tay rõ ràng hào phóng như vậy, Cực Phẩm Linh Thạch này cũng không phải là rau cải trắng, vừa ra tay chính là một ngàn Cực Phẩm Linh Thạch, cái này thậm chí đầy đủ cho một Tạo Hóa Cảnh cường giả tu luyện mấy tháng rồi, xem ra những người này ở chỗ này thật đúng là đã nhận được không ít thứ tốt.

- Chính là một ngàn. . . một ngàn linh thạch. Chúng ta là đệ tử Linh Việt Các, chỉ cần bằng hữu cứu chúng ta, một ngàn linh thạch tuyệt đối sẽ không thiếu, hơn nữa Linh Việt Các chúng ta ghi nợ các ngươi một cái nhân tình, về sau nếu như cần muốn hỗ trợ, chúng ta có thể ra tay.

Người dẫn đầu kia bị một con khỉ bắt trúng cánh tay, một đạo huyết nhục bị xé nứt, lập tức hút miệng khí lạnh, dĩ nhiên là nỏ mạnh hết đà.

- Được.

Dương Lỗi nghe vậy gật đầu đáp ứng, đón lấy ý bảo hai nữ động thủ.

Những hầu tử này tuy cường đại, nhưng đối với Hoa Diễm Hồng mà nói, không hề áp lực, mà đối với Tiêu Ly mà nói, là lần thứ nhất lịch lãm rèn luyện không tệ, nàng mới vừa tiến vào Lục Đạo Luân Hồi không bao lâu thời gian, cần muốn hảo hảo thích ứng một chút, đây chính là một lựa chọn tốt.

Có hai nữ gia nhập, rất nhanh sáu người Linh Việt Các đã giải trừ khốn cảnh.

Tổng cộng có tám con khỉ, rất nhanh bị thu thập hết rồi, chỉ để lại trên mặt đất từng bãi từng bãi vết máu, rất nhiều chân cụt tay đứt.

Mà sáu người Linh Việt Các, cả đám đều bị thụ thương trình độ không giống, bất quá sau khi nguy cơ giải trừ , bọn hắn đều lấy ra đan dược nhanh chóng dùng, vài phút sau, trên cơ bản khôi phục tu vi, ngay cả ngoại thương đều không có để lại.

Chứng kiến thương thế của bọn hắn đều khôi phục, Dương Lỗi nhìn xem sáu người nói:

- Bằng hữu, nguy cơ của các ngươi đã giải trừ , như vậy đồ đạc đáp ứng cho chúng ta, cũng nên thực hiện đi à nha?

- Cái gì đó? Ta đáp ứng ngươi cái gì ư, ha ha. . . ha ha...

Lúc này nguy cơ đã giải trừ, Triển Nhạc Dương một bộ cười toe toét trêu tức, căn bản là không đem ba người Dương Lỗi để ở trong mắt , đối với bọn hắn mà nói, Dương Lỗi không đáng giá nhắc tới, chỉ cần lo lắng hai nữ nhân này, mà bên mình có sáu người , đối phó hai nữ nhân, bất quá là việc nhỏ mà thôi.

Lúc này sắc mặt Tiêu Ly tái xanh, không nghĩ tới bọn hắn sẽ là một bức sắc mặt như thế này.

Về phần Hoa Diễm Hồng dường như đã sớm thấy nhưng không thể trách, lôi kéo tay của nàng, đi tới sau lưng Dương Lỗi.

- Các ngươi không muốn cho sao?

Trên mặt Dương Lỗi mang dáng tươi cười lãnh đạm, ánh mắt nhìn về phía sáu người Triển Nhạc Dương thời gian dần qua lạnh xuống, đối với cách làm của những thứ này, Dương Lỗi đã sớm dự liệu được rồi.

- Ha ha, Triển đại ca, tiểu tử này còn không phục đây này?

Một người nam tử mặc áo đen trong đó nói.

- Triển đại ca, hai cô nàng này dường như không tệ, chờ một chút lại để cho mấy người chúng ta sung sướng lại giết đi?

Một nam tử tóc đỏ khác nhìn xem Hoa Diễm Hồng cùng Tiêu Ly hai nữ, liếm liếm bờ môi của mình, ánh mắt không kiêng nể gì cả ở trên người hai nữ quét mắt.

Triển Nhạc Dương kia cũng nuốt nước miếng một cái, trước đó bị những con khỉ kia quấn quít lấy, hắn căn bản không có chú ý hai nữ, lúc này mới phát hiện, hai nữ nhân này tuy mang mạng che mặt, nhưng nhìn tư thái , đã biết rõ tuyệt đối là mỹ nữ, hơn nữa tư sắc tuyệt đối không kém.

- Hay, hay, hai vị mỹ nữ, nếu như các ngươi đồng ý cùng mấy người chúng ta, ta tạm tha tiểu tử kia, các ngươi thấy thế nào?

Triển Nhạc Dương trừng trừng nhìn xem hai nữ, sắc sắc nói.

- Muốn chết.

Tiêu Ly giận dữ, Giới Xích trong tay vừa ra , chém ra một đạo tia sáng trắng thật dài, lập tức đem Triển Nhạc Dương bao phủ ở bên trong , đón lấy không khí bỗng nhiên giảm xuống hơn mười độ.

- Lạnh quá , đáng chết.

Triển Nhạc Dương vội vàng lui về phía sau, Triển Nhạc Dương này thực lực không yếu, cũng đạt tới Lục Đạo Luân Hồi cảnh giới, bất quá lúc này Tiêu Ly nén giận ra tay, tăng thêm vũ khí trong tay chính là Bán Tiên Khí, uy lực khủng bố, một kích này không chỉ có ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực bản thân Giới Xích, còn có lực lượng đóng băng đến từ bản thân Tiêu Ly.

Kình phong đến đâu , nổi lên tầng tầng băng hoa.

- HEAA..., Diễm Dương Đương Không.

Triển Nhạc Dương chợt quát một tiếng, đôi bàn tay lập tức đánh ra một đạo ngọn lửa màu vàng óng, như mặt trời rực rỡ, muốn ngăn trở một kích khủng bố này của Tiêu Ly.

Bành bành. . .

Sau hai tiếng, Triển Nhạc Dương ngăn không được, đằng đằng đằng lùi lại mấy bước, trên tay nổi lên nhiều băng hoa, trên tay áo đã bị đông cứng, hai tay run không ngừng, đón lấy khóe miệng tràn ra vết máu đỏ tươi.

Thấy một màn như vậy, Triển Nhạc Dương cùng năm người khác không khỏi ngây dại, phải biết rằng Triển Nhạc Dương là mạnh mẽ nhất trong bọn hắn, rõ ràng bị một nữ nhân dễ dàng liền đánh bại như thế, đều cảm thấy khó có thể tin, bất quá đây là sự thật.

Răng rắc. . .

Trên mặt đất phát ra âm thanh răng rắc, lại để cho bọn hắn về lại hiện thực, lúc này thời điểm , bọn hắn mới rõ ràng, phiền toái, những người này không phải mình có thể trêu tới, lần này đá vào tấm sắt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.