Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 397: Chương 397: Một cước đá bạo. (1)




Cổ Tĩnh vì Dương Lỗi cảm thấy cao hứng, đồng thời trong lòng cũng buồn bực, vốn cho là mình hôm nay có thể áp được Dương Lỗi một đầu, lại không nghĩ rằng tu vi của hắn lại tăng lên nhanh như vậy, cư nhiên đột phá Vũ Thánh, đạt đến cảnh giới Vũ Thần, tốc độ này mình là vỗ ngựa cũng đuổi không kịp rồi.

Bất quá vấn đề trước mắt có chút phiền phức rồi, lai lịch của Huyền Chính này không nhỏ, là đệ tử của Cẩu trưởng lão, cũng là người của Huyền gia Thượng cổ tứ đại gia tộc có Huyền Vũ huyết mạch.

- Các ngươi đừng nói ra ngoài, ta còn tính toán giả trư ăn thịt cọp, đánh lén mới là vương đạo a!

Dương Lỗi cười hắc hắc nói.

- Ngươi người này thật không phân biệt tốt xấu, cũng biết đánh lén, môn nhân của Huyền Cơ môn chúng ta chú ý chính là quang minh chính đại, đánh lén vô sỉ đó là cách làm của tà ma ngoại đạo.

Cổ Tĩnh nghe vậy đảo cặp mắt trắng dã nói:

- Mặt khác ngươi coi như là muốn giấu diếm tu vi cũng không được rồi, ngươi giết Huyền Chính, gia hỏa này nhưng là Vũ Thần hậu kỳ danh phù kỳ thực, ngươi có thể giết được hắn, tu vi của ngươi cũng được xác định là ở Vũ Thần hậu kỳ, thậm chí là cảnh giới Vũ Thần đại viên mãn, cho nên ngươi không thể nào lại ẩn tàng, hơn nữa hiện tại chúng ta có phiền toái, không, phải nói là ngươi có phiền toái, giết Huyền Chính, Cẩu trưởng lão là sẽ không từ bỏ ý đồ, còn có Huyền gia cũng là như thế, chúng ta nhanh đi tìm sư tôn Trương trưởng lão của ngươi, còn có gia gia ta, tìm bọn hắn thương lượng xử lý chuyện này như thế nào.

- Giết liền giết rồi, có cái gì phải lo lắng, bọn họ nếu tìm tới ta mà nói, ta cũng không phải là dễ khi dễ!

Dương Lỗi không thèm để ý chút nào, Thiên Đao nhất thức hôm nay của chính mình hoàn toàn có thể nhất kích tất sát, chỉ cần tu vi của đối phương không mạnh hơn chính mình hai mươi cấp liền có thể triệt để chém giết, như thế cần gì lo lắng, ở Huyền Cơ môn này tổng không thể nào có rất nhiều người so với mình cao hơn hai mươi cấp đi? Chính mình hôm nay nhưng là cảnh giới Vũ Thần, nói cách khác, chỉ cần bọn họ không đột phá Âm Dương cảnh mà nói, như vậy chính mình là có thể chém giết.

Huống chi cho dù là gặp cao thủ đạt tới Âm Dương cảnh, mình cũng có thể sử dụng Thuấn Tức Thiên Lý để chạy trốn.

Bất quá hiện tại nhớ tới, Thiên Đao nhất thức này cũng có chút buồn bực rồi, mặc dù là có thể trăm phần trăm nhất kích tất sát, nhưng nếu như là thuộc tính nhất kích tất sát trước kia của Phong Ẩn đao mà nói, vô luận là đối thủ mạnh bao nhiêu đều có thể đánh chết, nhưng hiện tại nếu như tu vi của đối phương cao hơn Âm Dương cảnh mà nói, chính mình căn bản liền không có biện pháp rồi, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Bất quá tựa hồ Thiên Đao nhất thức cũng là có thể thăng cấp, chỉ cần cấp bậc tăng lên mà nói, như vậy chính mình có thể đánh chết người có đẳng cấp càng cao hơn hơn chính mình, với lại, cái thời gian hồi phục kia cũng là có thể rút ngắn, cho nên Thiên Đao nhất thức, chính mình nhất định phải sử dụng nhiều hơn a.

- Hừ, ngươi... Ngươi thật là làm ta tức chết!

Cổ Tĩnh nghe vậy tức giận.

- Tốt lắm, tốt lắm, là ta không đúng, chúng ta vẫn là đi tìm sư phụ của ta đi, nói như thế nào hắn cũng là sư phụ của ta, đồ đệ xảy ra chuyện, tự nhiên có sư phụ ra tay.

Dương Lỗi bất đắc dĩ nói.

- Khụ khụ...

Cổ Tĩnh không khỏi xem thường, Hạ Trúc cùng mấy người Tào Tư Nhã cũng là cười thầm không dứt, thiếu gia của mình cũng thật là.

- Ta xem Trương thúc thúc coi trọng cái đồ đệ như ngươi hẳn là thất bại tám đời rồi.

Dương Lỗi nghe vậy không khỏi lảo đảo, tàn bạo trừng mắt nhìn nàng một cái:

- Cái gì gọi là thất bại tám đời, đồ đệ như ta, thiên tư như vậy, có thể làm đồ đệ của hắn đó là phúc phận mà hắn đã tu luyện mấy đời.

Bất quá Dương Lỗi nhớ tới, thời điểm Giám Định Thuật của mình giám định Trương Dật, tựa hồ hắn bất quá là cảnh giới Vũ Thần mà thôi, chẳng lẽ hắn ẩn tàng? Nếu quả thật chỉ là Vũ Thần mà nói, mình cũng quá mất mặt rồi, bất quá vừa nghĩ hẳn là không thể nào, ngay cả tu vi của Tiêu Thanh Liên đều ở trên Thông Huyền, hắn hẳn là cũng không kém đi nơi nào.

Sau mấy phút đồng hồ Dương Lỗi cùng đám người Cổ Tĩnh rốt cuộc đi vào chỗ ở của Trương Dật.

Về phần thi thể của Huyền Chính đã có người đi xử lý rồi, vốn là Dương Lỗi tính toán hủy thi diệt tích, bất quá suy nghĩ một chút cũng là không sao cả, dù sao chính mình cùng Huyền gia có huyết mạch Huyền Vũ kia đã trở mặt rồi, cũng không cần thiết phải sợ hắn.

Huống chi chính mình còn có người hỗ trợ, phía sau mình tựa hồ vẫn có một cỗ thế lực cường hãn bảo vệ mình, hơn nữa ngay cả thực lực Cổ lão cũng là sâu không lường được, địa vị ở Huyền Cơ môn nhất định là siêu nhiên, như vậy chính mình còn lo lắng quan tâm cái gì.

- Trương thúc thúc, Trương thúc thúc!

Còn chưa tiến vào, Cổ Tĩnh liền hướng vào bên trong hô.

- Dừng lại, là ai?

Lúc này một tên tạp dịch chặn lại đám người Dương Lỗi.

- Ngươi là ai, tránh ra cho ta, ta tới tìm Trương thúc thúc!

Cổ Tĩnh cũng mặc kệ nhiều như vậy, quát lên.

- Các ngươi là ai mà lại dám xông vào Điêu Linh phong?

Người nọ nhướng mày, giọng nói vẫn lớn lối như cũ.

- Ta là ai? Ngươi cư nhiên hỏi ta là ai? Ta còn muốn hỏi ngươi là ai đây? Thậm chí ngay cả ta cũng không nhận ra, còn kiêu ngạo như vậy, ngươi là như thế nào ở chỗ của Trương thúc thúc?

Cổ Tĩnh nghe xong ầm ĩ lên, ở Huyền Cơ môn có ai mà không biết mình? Có ai dám ngăn đường của mình, gia hỏa này cư nhiên không mở mắt như vậy.

- Ta tại sao phải biết ngươi là ai, Điêu Linh phong này chính là địa bàn của Trương Nguyên ta, ngươi cái bà nương này ở địa bàn của ta lại làm càn như vậy, xem ra ta phải cho ngươi một chút màu sắc nhìn mới được.

Người nọ hừ hừ hai tiếng, một chút cũng không đem Cổ Tĩnh cùng đám người Dương Lỗi để vào trong mắt, thần sắc lại càng cao ngạo.

- Nha nha, tức chết ta, thật sự là tức chết ta, coi như là Trương thúc thúc cũng không dám nói với ta như vậy, ngươi cái tên hỗn đản này lại kiêu ngạo như thế, ta... Cổ Tĩnh ta hôm nay không thể không phế tên hỗn đản ngươi rồi!

Tâm tình của Cổ Tĩnh vốn là không tốt, lúc này để cho lửa giận của nàng hoàn toàn bộc phát, một cái liêu âm thối liền đá tới, tốc độ cực nhanh, Cổ Tĩnh hôm nay là Vũ Thánh hậu kỳ, mà người cản đường tự xưng là Trương Nguyên có tu vi bất quá là Vũ Đế tam giai mà thôi, chênh lệch to lớn vừa xem liền biết, kết quả này tự nhiên không cần nghĩ cũng biết.

Sau một khắc, Trương Nguyên kia liền là thống khổ che hạ thân của mình, cả khuôn mặt đều vặn vẹo thành một đoàn, không ngừng kêu rên.

- Hừ hừ, đáng đời!

Cổ Tĩnh thu chân lại, phủi tay, tựa hồ giống như làm một chuyện bé nhỏ không đáng kể, Dương Lỗi nhìn tới mồ hôi lạnh ứa ra, cô nàng này lại bạo lực như vậy, thật đúng là không nhìn ra, may mắn chính mình so sánh với nàng còn mạnh hơn, không có bị nàng công kích, nếu không chính mình mặc dù tu luyện Thiết Bố Sam, nhưng cũng là không chịu nổi cú đá như vậy a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.