- Ta vốn từ Ngũ Nhạc thành
tới đây, nếu không phải tại các ngươi ta đang ở Ngũ Nhạc thành tu luyện, là do ma tộc các ngươi làm cho Ngũ Nhạc thành biến thành mục tiêu công
kích, chẳng nhưng ma giới muốn đối phó Ngũ Nhạc thành, ngũ đại tiên
vương cũng đánh chủ ý, hiện giờ ta thật sự tò mò rốt cục các ngươi muốn
lấy gì trong Ngũ Nhạc thành? Ma giới, tiên giới cũng vô cùng quan tâm về tòa thành của chúng ta.
- Việc này ta có thể nói cho ngươi biết, Ngũ Nhạc thành quan hệ đến một
bảo tàng cực lớn, là bảo tàng do một vị chí tôn lưu lại. Ngũ Nhạc thành
chính là mấu chốt mở ra bảo tàng này.
Ma Nguyệt nói.
- Bảo tàng? Chí tôn bảo tàng?
Dương Lỗi nghe vậy ngây dại, chí tôn là gì, thiên quân cũng đã là tột
cùng, không nghĩ tới lại là bảo tàng chí tôn, bao nhiêu năm rồi, cả Bàn
Cổ thần giới, thậm chí là Huyền Hoàng đại vũ trụ, trừ bỏ Bàn Cổ không
còn cường giả chí tôn, thân thể Bàn Cổ hóa thành Bàn Cổ thần giới, sau
đó hắn siêu thoát vũ trụ, thành tựu chí tôn, hiện tại không biết đã đi
địa phương nào, cho nên đã thật lâu không có chí tôn xuất hiện. Tu vi
Hồng Quân đạo tổ tuy rằng cường hãn, cũng là người chưởng quản Huyền
Hoàng đại vũ trụ, nhưng vẫn chưa tìm được biện pháp đột phá chí tôn, đã
lưu lại cảnh giới thiên quân đại viên mãn vô số năm tháng.
Cho nên nếu thật sự là bảo tàng chí tôn, chính Hồng Quân đạo tổ cũng sẽ tâm động.
- Không, điều đó không có khả năng, ở Ngũ Nhạc thành làm sao có bảo tàng chí tôn, mặc dù là cả tiên giới, cả đại vũ trụ cơ hồ không thể có bảo
tàng chí tôn, hơn nữa Hồng Quân đạo tổ chưởng quản thế giới này, chỉ cần nằm trong Huyền Hoàng đại vũ trụ căn bản không thể tránh ánh mắt của
hắn, trừ phi có vô số đại năng siêu cường giả cùng nhau phong tỏa. Cho
nên nếu thật sự là chí tôn bảo tàng, phỏng chừng đã sớm bị đạo tổ lấy
đi, còn chờ cho các ngươi đến lấy.
Dương Lỗi nói.
- Ta đã nói cũng không phải bảo tàng chân chính, mà là mấu chốt mở ra
bảo tàng, có thể khẳng định bảo tàng không nằm trong Viêm Hoàng đại vũ
trụ, mà là nằm trên một tinh cầu bỏ hoang tận hư không.
Ma Nguyệt nói:
- Về phần vị trí cụ thể, chỉ là suy đoán mà thôi.
Nghe lời nói của nàng thập phần hợp lý, nếu một chí tôn muốn che giấu, thật quá dễ dàng.
- Chí tôn bảo tàng, thật đáng tiếc, ai cũng mơ tưởng lấy được, nhưng
phải có thực lực mới xong, ta tự mình hiểu lấy, tu vi cảnh giới chỉ có
chuẩn thánh mà thôi, cho nên dù có tin tức bảo tàng, ta cũng sẽ không
ngu ngốc đi làm vật hi sinh cho người ta.
Dương Lỗi nói.
- Không nghĩ tới ngươi khác biệt với những tu luyện giả nhân loại khác, lại biết tự mình hiểu lấy.
Nghe được lời nói của Dương Lỗi, Ma Nguyệt càng đánh giá cao hơn vài
phần, người bình thường nghe được tin tức về chí tôn bảo tàng, tất nhiên sẽ mừng rỡ như điên, sẽ nghĩ hết thảy biện pháp đi cướp đoạt.
Cho nên vô số người đổ xô đi chiếm lấy, mà có thể giống như Dương Lỗi,
chẳng thèm nhìn tới bảo tàng, ít càng thêm ít, cơ hồ là không có.
- Ta đương nhiên tự mình hiểu lấy, hơn nữa bảo tàng kia mặc dù có đi vào cũng không dễ dàng lấy được, bảo tàng của chí tôn, chỉ có người hữu
duyên mới có được, có đi cũng vô ích, huống hồ đối với ta mà nói chỉ có
tu vi gia tăng, từng bước đi tới mới có thể trở thành một đời cường giả
chân chính mà thôi.
Dương Lỗi cười nói.
- Ngươi lại hiểu rất rõ ràng, nhưng người có tâm tình như ngươi thật quá ít.
Ma Nguyệt thở dài nói:
- Có thể dự đoán được kết quả, nhưng người có thể chân chính làm được, lại có được mấy người?
- Được rồi, a đầu, ngươi đã trả lời câu hỏi của ta, như vậy ngươi có thể rời đi, ma tộc trên Kim Nguyên Tinh đều đã chết, cho nên chính ngươi tự rời khỏi Kim Nguyên Tinh đi.
Lúc này Dương Lỗi đã nghe được thanh âm nhắc nhở của hệ thống, nhiệm vụ ở Kim Nguyên Thanh của hắn đã hoàn thành xong, ma tộc ở nơi này đã bị hắn khu trừ, ban thưởng cũng đã có, hắn đã chiếm được tinh hạch bổn nguyên
đồng thời trở thành chủ tể Kim Nguyên Tinh.
Hiện tại Dương Lỗi đã hoàn thành xong hai nhiệm vụ, trở thành chủ tể hai tinh cầu.
Như vậy mục tiêu kế tiếp chính là Thủy, Hỏa, Thổ Nguyên Tinh.
Lúc này ba tinh cầu kia đều bị uy hiếp, ma tộc đang tấn công, chỉ là ba
tinh cầu kia còn chưa bị công phá mà thôi, nhưng thời gian cũng đã lâu,
ba tinh cầu kia cũng không còn duy trì được bao lâu, điểm này trong lòng Dương Lỗi hiểu rõ ràng.
- Ngươi là một người tốt, hi vọng chúng ta còn có thể gặp lại.
Ma Nguyệt nói xong biến mất trong hư không, đã truyền tống về ma giới.
Mà Dương Lỗi cũng đã bay lên bầu trời, từ xa nhìn lại chỉ thấy thân ảnh
Tô Nghiên đang bay qua, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện ngay trước mắt hắn, trong tay nàng cầm một thi thể thật lớn, chính là thi thể của Thôn Hư
Kim Giác thú.
- Sư tôn, ngươi thành công đánh chết Thôn Hư Kim Giác thú.
Dương Lỗi có chút giật mình nói.
- Phải, Thôn Hư Kim Giác thú sơ sẩy nên bị ta bắt được cơ hội đánh chết.
Tô Nghiên gật đầu, tiếp theo vung tay rạch một đường sau gáy mãnh thú,
tay chộp tới, một viên trân châu xuất hiện trong tay Tô Nghiên.
- Đây là nội đan Thôn Hư Kim Giác thú, có trợ giúp đối với ngươi, ngươi đem luyện hóa hấp thu đi.
Tô Nghiên đưa nội đan cho hắn, nói.
- Không, không cần đâu sư tôn.
Dương Lỗi cự tuyệt:
- Công pháp tu luyện của ta đặc thù, sư tôn cũng biết tuy nội đan của
Thôn Hư Kim Giác thú huyền diệu, nhưng đối với ta mà nói chẳng tác dụng
gì, còn không bằng cấp cho sư tỷ.
Tô Nghiên thấy hắn cự tuyệt, chăm chú nhìn hắn một lúc, cuối cùng gật đầu nói:
- Được rồi, để cho tiểu Anh, nhưng hiện tại ngươi giữ đi, tự ngươi giao cho tiểu Anh là được.
Nói xong cũng không để Dương Lỗi cự tuyệt, bỏ vào trong tay hắn, sau đó đi xử lý thi thể mãnh thú.
Dương Lỗi khẽ lắc đầu, thu lại nội đan.
Chỉ chốc lát sau thi thể mãnh thú đã xử lý xong, sau khi làm xong hết thảy chuyện này Tô Nghiên nói:
- Ngươi đã lấy được bổn nguyên tinh hạch Kim Nguyên Tinh rồi chứ?
- Đã tới tay, sư tôn không cần phải lo lắng.
Dương Lỗi gật đầu đáp.
- Mục tiêu kế tiếp chúng ta đi Hỏa Nguyên Tinh.
Tô Nghiên nói.
Dương Lỗi nghe vậy hơi có chút kinh ngạc, khoảng cách từ nơi đây đi Hỏa
Nguyên Tinh là xa nhất, vì sao lại đi trước đây? Dương Lỗi khó hiểu,
hỏi:
- Sư tôn, không phải đi Thủy Nguyên Tinh gần hơn sao? Vì sao lại đi Hỏa Nguyên Tinh trước?
- Ta nói đi Hỏa Nguyên Tinh thì cứ đi.
Tô Nghiên lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Ngươi có ý kiến? Cho dù có ý kiến ngươi cũng phải đi.
Đây là lần đầu tiên Dương Lỗi thấy Tô Nghiên nói chuyện như vậy, lại
không chịu giải thích, hắn cảm thấy bất đắc dĩ, đành nghe theo lời nàng.
Một giờ sau Tô Nghiên mang theo Dương Lỗi đi Hỏa Nguyên Tinh.
- Ngươi thả nữ nhân ma tộc kia sao?
Trên đường Tô Nghiên đột nhiên hỏi.
Dương Lỗi sửng sốt, gật đầu nói:
- Dạ, sư tôn.
- Nàng là nữ nhân ma tộc, là địch nhân của ngươi.
Tô Nghiên nói:
- Ta hi vọng ngươi có thể hiểu rõ về mình, hiểu được mình đang ở trong tình cảnh nào.