Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 685: Chương 685: Tai họa một năm trước. (2)




- Ta nghĩ hỏi một phen về chuyện Vô Tận Chi Hải. Không biết Tiểu nhị ca ngươi có biết hay không?

Dương Lỗi cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp liền hỏi ra chuyện mà chính mình muốn hiểu cho rõ - Vô Tận Chi Hải. Đây là đích đến của Dương Lỗi nên hắn liền quyết định đi thẳng vào vấn đề .

- Vô Tận Chi Hải? Khách quan muốn hiểu cho rõ chuyện Vô Tận Chi Hải?

Tiểu nhị kia của quán quả là có hơi kinh ngạc.

- Sao nào, Tiểu nhị ca, cái này có vấn đề gì sao?

Vẻ mặt của Dương Lỗi nhìn tiểu nhị của quán này càng kinh ngạc hơn .

- Vấn đề như vậy là không có. Nhưng mà ta thấy quan ngài có tu vi không cao, nếu như muốn đi Vô Tận Chi Hải như vậy, thì ta nghĩ có lẽ không nên đi sẽ thỏa đáng hơn.

Tiểu nhị này của quán nói với giọng điệu cực kì đúng trọng tâm.

- Thế này lại là vì sao? Theo ta được biết, Vô Tận Chi Hải mặc dù cực kỳ nguy hiểm, nhưng mà nếu như tu vi vượt qua cấp bậc Võ Thần, một khi tiến vào thì đó chính là nguy cơ trùng trùng, cửu tử nhất sanh, thậm chí là chết nhiều hơn sống.

Dương Lỗi càng tỏ ra, vấn đề kia khẳng định là có nguyên nhân của nó.

- Khách quan có chỗ không biết, tại Vô Tận Chi Hải này vào một năm trước đã xảy ra biến cố lớn lao .

Tiểu nhị kia của quán đáp.

- A, là biến cố gì?

Dương Lỗi hiếu kỳ hỏi.

- Một năm trước vào một ban đêm đã xảy ra đại biến. Bỗng đột nhiên xuất hiện đại thảm họa, làm cả bốn phía Vô Tận Chi Hải đều thay đổi.. .

Dương Lỗi kinh ngạc không thôi. Thì ra chính mình cũng không hề tìm lộn địa điểm, nơi này đích thật là Vô Tẫn Chi Thành. Nhưng mà bởi vì một hồi đại biến cố một năm trước kia, đã làm cho cả Vô Tẫn Chi Thành biến thành phế tích.

Mà vũng đất ven bờ Vô Tận Chi Hải này vốn là cực kì yên tĩnh, nhưng mà từ một lần biến kia cố tới nay mà cũng trở nên khí trời bất thường.

Mà ở trong một lần đại bão táp kia, cả Vô Tẫn Chi Thành bị phá hủy. Ngay cả cả Hải Triêu Tông cũng chỉ còn lại có hơn trăm người. Hơn một trăm người này đều có tu vi vượt qua Võ Giả cấp bậc Ngũ Khí Triêu Nguyên. Còn những người khác, đều chết không có chỗ chôn.

Sau biến cố này, Hải Triêu Tông cũng tan rã. Còn làng chài nhỏ nơi này, vốn là do một số trưởng lão Hải Triêu Tông thành lập lên, chủ yếu là người tu luyện Hải Triêu Tông, ngoài ra còn có một chút dân chúng bình thường trong lần đại biến cố đó. Cho nên vốn là một thành trì phồn hoa lớn như thế, nay nó biến thành làng chài nhỏ hiện nay .

Đương nhiên mặc dù xảy ra chuyện lớn như thế, nhưng số người lại tới đây, muốn đi vào Vô Tận Chi Hải cũng là không ít, so với vào lúc trước đây cũng vẫn không ít.

Có điều những người đi vào Vô Tận Chi Hải, tu vi thấp hơn cấp bậc Thông Huyền, thậm chí vẫn còn không hề đạt tới cấp độ an toàn đích thực trong Vô Tận Chi Hải cũng đã ngã xuống. Những ai còn sống cũng vẻn vẹn là những người có tu vi vượt qua cấp bậc Ngũ Khí Triêu Nguyên.

Hơn nữa mặc dù là đến được Vô Tận Chi Hải, những Võ Giả có tu vi tại cấp bậc Võ Thần trên cơ bản chưa hề trở về. Có thể thấy được Vô Tận Chi Hải này cũng xảy ra biến cố lớn lao. Mà duy nhất một ngườiVõ Giả quay về từ Vô Tận Chi Hải, lại chiếm được một kiện Tiên Khí.

Cũng chính bởi vì như vậy, lượng người tiến vào Vô Tận Chi Hải, chẳng những không có giảm bớt, ngược lại nhiều hết mức .

- Nếu như khách quan muốn hiểu rõ càng nhiều hơn, tiểu nhân có khả năng giới thiệu một người cho khách quan. Đương nhiên nếu như khách quan thật sự muốn đi Vô Tận Chi Hải như thế, ta đề nghị khách quan nên tìm một người thích hợp dẫn đường, còn cần một chút hộ vệ, hoặc là một số người có tu vi mạnh hơn một chút để đi thành đoàn. Nếu không ta đề nghị khách quan có lẽ không nên đi vào đó thì thỏa đáng hơn. Trong một năm qua, số người đi vào Vô Tận Chi Hải trên cơ bản không có mấy người có thể quay về .

Tiểu nhị kia của quán nhận ra Dương Lỗi tựa hồ cực kỳ tò mò đối với Vô Tận Chi Hải, hơn nữa là quyết định muốn đi, cho nên nói như vậy .

Nhìn tiểu nhị này của quán không giống như là đang nói dối, Dương Lỗi suy nghĩ một chút. Đích xác, chính mình đối với Vô Tận Chi Hải tuyệt không quen thuộc, mặc dù Chân Thực Ưng Nhãn của mình có khả năng nhìn thấu tất cả ngụy trang, tất cả ảo cảnh.

Nhưng nếu như thật sự khủng bố như vậy thì mặc dù chính mình có thể nhìn thấu, rốt cuộc cũng là không làm nên chuyện gì. Cho nên tìm một chút hộ vệ, thì cũng không sao.

- Được rồi, phiền toái Tiểu nhị ca, tìm người quen thuộc hoặc là ai đó đi qua Vô Tận Chi Hải, rồi giới thiệu một phen .

Dương Lỗi lần thứ hai xuất ra một quả Linh Thạch trung phẩm

- Cái này để trả thù lao cho Tiểu nhị ca ngươi .

Tiểu nhị kia của quán mừng rỡ nhận lấy. Ở chỗ này, người ra tay hào phóng như vậy vẫn là cực kỳ hiếm thấy. Hôm nay, gặp được ông chủ hào phóng như vậy, xem như là vận may của chính mình .

Sau khi tiểu nhị của quán thu hoạch Linh Thạch xong, hắn liền mang theo Dương Lỗi đi về hướng tới một cánh cửa phía sau tửu lâu .

Bỏ qua tửu lâu, tiến vào hậu viện đến một tiểu lâu. Tiểu lâu này cực kì thanh nhã, chung quanh bố trí một cái Tụ Linh Trận loại nhỏ.

Có điều dẫu Tụ Linh Trận này so với Tụ Linh Trận dó chính mình bố trí thì vô phương so sánh, nhưng linh khí cũng không kém gì mấy so với Tụ Linh Trận do chính mình bố trí.

Dương Lỗi phát hiện, nơi này còn có một linh mạch, đây cũng chính là nguyên nhân mặc dù Tụ Linh Trận này vô phương so sánh cùng cái do chính mình bố trí, nhưng mức độ đậm đặc của linh khí lại không kém nhiều lắm so với cái do chính mình bố trí .

Dương Lỗi suy đoán, chỗ này phỏng đoán chính là một chỗ linh mạch của Hải Triêu Tông chăng .

- Tam thúc, Tam thúc, ngài có đây sao?

Tiểu nhị kia của quán đi tới trước cửa tiểu lâu liền gọi to .

- Tiểu Ngũ đấy a, lại đây đi.

Một âm thanh già nua vang lên.

Tiểu nhị kia của quán nghe vậy liền đẩy cửa ra mà đi vào, Dương Lỗi tự nhiên đi theo ở phía sau.

Sau khi đi vào bên trong, Dương Lỗi mới phát hiện. Bên cạnh một cái bàn để sát cửa sổ của tiểu lâu có một ông lão đang ngồi. Nhìn mái tóc trắng xoá, gương mặt tái nhợt, tựa hồ là gần đất xa trời. Thế nhưng hai mắt cũng là cực kì có tinh thần, phảng phất là ánh mắt diều hâu đi săn mồi .

- Vị này là?

- Tam thúc, vị khách quan kia là tìm đến ngài để hỏi chuyện Vô Tận Chi Hải, hắn muốn đi Vô Tận Chi Hải.

Tiểu nhị kia của quán nói .

Dương Lỗi gật đầu, bảo:

- Lão nhân gia, ta gọi là Dương Lỗi, ta muốn đi đại lục Vô Cực, đi tìm thân nhân của ta. Cho nên muốn hiểu rõ một phen về tình huống Vô Tận Chi Hải, nghe nói lão nhân gia đã đi qua Vô Tận Chi Hải, cho nên muốn nhờ lão nhân gia hỗ trợ.

Lão già kia nghe được cái tên Vô Tận Chi Hải này, sắc mặt thay đổi, thở phào một hơi mà nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.