Sau khi một thành trì khó có thể chống đỡ được thì cần có chiến tranh, lợi dụng chiến tranh đi chinh phục những thành trì khác, như vậy không ngừng chinh phục từng cái
thành trì, cuối cùng nắm trong tay cả Tiên giới, nếu như đạt tới cảnh
giới kia mà nói, chứng đạo cũng không phải là việc khó gì.
Nhưng con đường như vậy muốn đi xuống là cực kỳ khó khăn, cả Tiên giới
cường giả như mây, vẻn vẹn là Chuẩn Thánh ở Ngũ Nhạc thành này có lẽ coi như là một nhân vật, nhưng một khi tiến vào trong Tiên giới mà nói, cái này căn bản là không đáng giá nhắc tới, nơi đó vô số cao thủ, cảnh giới Chuẩn Thánh đoán chừng cũng không được tính là cao thủ bình thương,f
cũng chỉ là tương đương với hộ vệ của những đại nhân vật kia mà thôi.
- Dương huynh đệ, nếu như không có ngươi mà nói, Ngũ Nhạc thành này ngay từ nửa năm trước đã không còn tồn tại ròi, nếu nói tới, công lao của
Dương huynh đệ ngươi là lớn nhất, có ngươi làm thành chủ nhà nói, người
nào không phục?
Nhạc Bất Phàm cất cao giọng nói.
- Đúng vậy, Dương huynh đệ, nếu như ngươi làm thành chủ của Ngũ Nhạc
thành, đó là chuyện đương nhiên rồi, còn nữa, cả Ngũ Nhạc thành hôm nay
cần Dương huynh đệ ngươi tới chỉ huy, trấn giữ, chỉ có làm thành chủ,
hết thảy cái này mới thuận lý thành chương, cho nên Dương huynh đệ,
ngươi cũng đừng có lại từ chối, liền nghe đại nhân đi!
Ngoài ý liệu của Dương Lỗi, vốn cho là Chung Hán Dũng sẽ phản đối, lại không nghĩ tới hắn cũng ở một bên nói phụ họa.
Nhìn hai người Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng một chút, thấy thần sắc của bọn họ cực kỳ nghiêm túc, Dương Lỗi gật đầu.
- Tốt, ta đây liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi, vì tương lai của
Ngũ Nhạc thành, ta tất nhiên sẽ không cô phụ nhờ vả của hai vị đại ca.
Dương Lỗi nói.
Ngũ Nhạc thành, chính mình sớm muộn phải nắm giữ, nếu như bọn họ không
giao ra mà nói, mình còn có chút ít khó làm, nếu như bọn họ chủ động đem quyền lợi của Ngũ Nhạc thành giao vào trong tay mình, đó là không thể
tốt hơn rồi, cho nên Dương Lỗi giả vờ từ chối một phen, sau đó liền đón
nhận nhất phương thành chủ đại ấn này.
Thấy Dương Lỗi nhận lấy đại ấn, hai người Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng đều là hết sức cao hứng.
- Cái này là được rồi, ta tin tưởng Dương huynh đệ ngươi nhất định sẽ
làm cho Ngũ Nhạc thành trở nên càng thêm huy hoàng, ở dưới sự chỉ đạo
của Dương huynh đệ ngươi, những Ma tộc kia đích thị là không chịu nổi
một kích.
Chung Hán Dũng ha ha cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai của Dương Lỗi, nói.
- Thành chủ đại ấn này, Dương huynh đệ ngươi trước tiên nhỏ máu nhận
chủ, sau khi nhận chủ, Dương huynh đệ sẽ biết được diệu dụng của thành
chủ đại ấn này, tin tưởng có thành chủ đại ấn này, thực lực của Dương
huynh đệ ngươi tất nhiên sẽ lại tiến một bước. Việc thủ thành cũng vì
vậy mà trở nên càng thêm dễ dàng, bày trận hay làm gì cũng đều thuận
buồn xuôi gió.
Nhạc Bất Phàm ý bảo Dương Lỗi đem thành chủ đại ấn nhỏ máu nhận chủ,
trước đó Nhạc Bất Phàm đã sớm giải trừ ấn ký của mình trên thành chủ đại ấn, cho nên giờ phút này một cỗ uy nghiêm của thành chủ ở trên người
hắn nhất thời biến mất không thấy gì nữa, mà một sợi hắc sắc ma khí ở
chỗ mi tâm cũng là trở nên sống động.
Nhạc Bất Phàm khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia khác thường, nhưng rất nhanh bị hắn áp chế xuống.
- Nhạc đại ca, ngươi không có chuyện gì chứ?
Thấy một màn như vậy, Dương Lỗi rõ ràng đây là bởi vì nguyên nhân thành
chủ đại ấn, có thành chủ đại ấn này, Nhạc Bất Phàm cố gắng áp chế được
ma khí, cho nên nó có công lao không nhỏ.
- Không có chuyện gì, ta không sao, Dương huynh đệ ngươi không cần lo
cho ta, hiện tại cần nhất chính là trước tiên đem thành chủ đại ấn luyện hóa xong, tahnfh chủ đại ấn này muốn luyện hóa thì cần phải có một
khoảng thời gian.
Nhạc Bất Phàm lắc đầu, nói:
- Đợi sau khi ngươi hoàn toàn luyện hóa thành chủ đại ấn này, trừ đi ma khí cho ta, vậy thì sẽ càng thêm dễ dàng.
Dương Lỗi gật đầu, nhỏ một giọt máu lên trên thành chủ đại ấn, sau khi
nhỏ máu, tahnhf chủ đại ấn nổi lên một trận quang mang, Dương Lỗi cảm
giác mình cùng với thành chủ đại ấn kia có một loại liên lạc thần bí,
bất quá lúc này mặc dù đã là nhỏ máu nhận chủ, nhưng Dương Lỗi còn không có hoàn toàn luyện hóa thành chủ đại ấn, cho nên tạm thời còn không có
cách nào sử dụng lực lượng của nó.
Luyện hóa thành chủ đại ấn đích xác là cần mất thời gian, đối với người
bình thường mà nói, hai, ba ngày rất là bình thường, nhưng đối với Dương Lỗi mà nói, đây cũng không phải là vấn đề, Dương Lỗi cần luyện hóa nhất phương thành chủ đại ấn này căn bản không cần dùng nhiều thời gian như
thế, nhiều nhất nửa ngày cũng đã đủ rồi, bởi vì tinh thần lực của Dương
Lỗi cực kỳ cường đại, cộng thêm Tạo Hóa thần quyết cực kỳ nghịch thiên,
cho nên luyện hóa vẻn vẹn là một phương đại ấn thành trì nho nhỏ bất quá là chuyện đơn giản mà thôi.
Ở dưới sự toàn lực của Dương Lỗi, dùng không tới hai canh giời, Dương
Lỗi cũng đã hoàn taonf đem nó luyện hóa xong, thấy tình huống như vậy,
Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng là giật mình không thôi, tốc độ như
vậy, đó thật sự là quá kinh người, quả nhiên không phải là thường nhân
có thể so sánh được.
...
...
Ba ngày sau, Dương Lỗi đem ma khí trong cơ thể của Nhạc Bất Phàm diệt
trừ đi, mà cả người Nhạc Bất Phàm cũng trở nên thần thanh khí sảng, tinh thần thoải mái, mặc dù thực lực hạ xuống Kim Tiên đỉnh phong, nhưng
trong lòng hắn rõ ràng, tu vi lần này mặc dù hạ xuống nhưng chỗ tốt mà
chính mình đạt được cũng là thật lớn, nếu như biết tình huống như thế,
cho dù là hạ xuống Huyền Tiên, hay tới tầng thứ Thiên Tiên, Nhạc Bất
Phàm cũng nguyện ý đi nếm thử.
Dĩ nhiên, diệt trừ ma khí trong cơ thể của Nhạc Bất Phàm đối với Dương Lỗi mà nói cũng là có chỗ tốt không nhỏ.
Một điểm trong đó chính là Tạo Hóa thần quyết của Dương Lỗi đột phá, từ
tầng thứ sáu đạt đến tầng thứ bảy, thực lực mặc dù không có tăng lên
trên phạm vi lớn nhưng cũng khiến cho nguyên lực ở trong cơ thể trở nên
lớn mạnh hơn rất nhiều, cơ hồ tăng thêm hai thành.
Hơn nữa ở trong Ngũ Nhạc thành, thực lực của mình sẽ được tăng phúc thật lớn, cả Ngũ Nhạc thành liền ở trong tay của chính mình, đúng như lời
của Nhạc Bất Phàm, chính mình hôm nay là chủ nhân của Ngũ Nhạc thành,
hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của mình, muốn bố trí trận pháp hay
làm gì đều càng là thuận buồm xuôi gió.
Ở trong Ngũ Nhạc thành, thực lực của mình được tăng phúc mặc dù không
được biến thái như trong Mộng Huyễn thế giới, ở vào cảnh giới vô địch,
nhưng mà cũng không phải là bình thường, cũng để cho thực lực của mình
ước chừng tăng lên gấp đôi. Dĩ nhiên đây chỉ là ở trong phạm vi của Ngũ
Nhạc thành, một khi rời khỏi Ngũ Nhạc thành, như vậy loại hiệu quả gia
tăng này cũng sẽ không có. Nếu không Ngũ Nhạc thành này cũng là quá
nghịch thiên.