- Được, ngươi trước tiên bố trí trận pháp, ta an bài Ngũ Nhạc thành.
Tô Nghiên gật đầu.
- Dạ, sư tôn, vất vả ngài.
Dương Lỗi gật đầu, ở một bên bố trí trận pháp, từng khối cực phẩm tiên
thạch bay ra, khiến cho hắn vô cùng đau lòng, nhưng đây là vì cần thiết, không thể không làm.
Rất nhanh một tòa trận pháp thật lớn đã bố trí xong, đại trận đem không
gian cách ly, phạm vi năm mươi dặm hoàn toàn bao phủ, mà nơi hồ nước
linh khí lại được ngăn cách riêng biệt, hắn dự định thi công một tòa tu
luyện tháp, phân cấp bậc cho người vào tu luyện, muốn luyện chế tu luyện tháp cũng phải chờ sau khi đạt được kỹ năng luyện khí lần nữa, cũng có
thể làm cho thuộc hạ gia tăng thêm độ trung thành, có được ý thức cùng
vinh dự trong quá trình cạnh tranh tiến bộ.
Chỉ cần tu vi đầy đủ hơn nữa còn phải có cống hiến mới được đi vào, như
vậy sẽ làm cho mọi người có được mục tiêu phấn đấu, cũng có chỗ tu luyện tốt nhất.
- Sư tôn, trận pháp đã bố trí xong.
- Tốt.
Tô Nghiên gật đầu nói:
- Ngươi tránh ra một chút, ta đặt thành trì xuống.
Dương Lỗi nghe vậy liền vội vàng bay ra xa, phỏng chừng khoảng cách đã
đủ liền ngừng lại, chỉ thấy Tô Nghiên vung lên tay phải, một tòa Ngũ
Nhạc thành nho nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay của nàng, sau đó bay
thẳng lên không trung, chậm rãi thành lớn, rất nhanh biến thành một tòa
thành trì cực lớn, cũng giống như Ngũ Nhạc thành trước kia không hề có
chút thay đổi, nhưng bên trong thành trì không một bóng người, thậm chí
cũng không hề có một sinh vật nào.
- Oanh long…
Một tiếng vang thật lớn, tòa thành trì hạ xuống, cả mặt đất chấn động một phen, tro bụi nổi lên bốn phía.
Dương Lỗi vung tay lên đánh ra một cỗ kình khí, hình thành trận gió lớn thổi tan tro bụi ra ngoài.
Cả thành trì xuất hiện trước mắt, dưới hoàn cảnh phụ trợ Ngũ Nhạc thành
như có tiên khí quanh quẩn, mỹ luân mỹ hoán, còn đẹp hơn xưa rất nhiều,
làm cho người ta có cảm giác say mê, có thể sinh hoạt ở nơi này là một
chuyện vô cùng tốt đẹp.
- Đẹp quá!
Dương Lỗi cảm giác mình sắp sa vào cảnh đẹp trước mắt.
- Đích xác rất đẹp.
Tô Nghiên đã xuất hiện bên người Dương Lỗi, nhìn cảnh sắc ngay trước
mắt, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới sau khi an bài Ngũ Nhạc thành nơi đây, lại có cảnh đẹp như thế.
- Nếu tiếp tục bố trí thêm một chút, đây sẽ biến thành một tòa ảo trận cực kỳ huyền diệu.
Dương Lỗi cảm thán không thôi, đặt Ngũ Nhạc thành ở chỗ này quả thật như thượng thiên chú định, nơi này thật sự rất thích hợp, giống như trời
sinh Ngũ Nhạc thành nên được kiến tạo ở trong này.
Làm xong hết thảy mọi chuyện, Dương Lỗi bố trí truyền tống trận trong
thành, đối với hắn mà nói dùng Không Gian Truyền Tống Thạch bố trí
truyền tống trận là chuyện vô cùng đơn giản, còn chưa đầy một phút đã bố trí xong, lúc này thời gian đã qua nửa giờ, thấy thời gian không sai
biệt lắm Dương Lỗi cùng Tô Nghiên đi vào trong truyền tống trận.
Một trận quang mang chớp lên, Dương Lỗi cùng Tô Nghiên đều xuất hiện tại bìa rừng Mê Vụ sâm lâm.
Mà Dương Lỗi vừa xuất hiện, liền phát hiện sự tình không đúng, không khí khác lạ, có tiếng đánh nhau.
Từ xa nhìn lại, nhân mã Ngũ Nhạc thành đang giằng co cùng một đội nhân
mã mặc kim sắc khải giáp, nhân số đội ngũ kia không nhiều, nhưng thực
lực cực mạnh, đã đạt tới ngụy thánh nhất giai, yếu nhất đã là huyền
tiên, có thể đoán được nếu không có trận pháp mà Dương Lỗi bố trí, phỏng chừng tổn thất của Ngũ Nhạc thành không nhỏ, hơn nữa giờ khắc này trận
pháp cũng đã lung lay sắp đổ, không còn ngăn cản được bao lâu.
- Đáng chết.
Dương Lỗi nổi giận, lúc này lại có người đến, nếu như mình không kịp trở về, chỉ sợ Ngũ Nhạc thành thật sự chơi xong rồi.
Lắc mình vượt qua, Dương Lỗi nhanh chóng xuất hiện trước trận pháp, ngăn chặn một kích của ngụy thánh.
- Ngươi là ai?
Ngụy thánh kia vốn nghĩ một kích này có thể đánh vỡ trận pháp, nhưng
không nghĩ tới lại bị người ngăn chặn, là một nam tử trẻ tuổi.
- Ta là ai? Hừ, ngươi thật to gan, lại dám tấn công quân đội của ta.
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn người nọ, hỏi:
- Ngươi là ai? Vì sao ở trong này?
- Nếu nói vậy ngươi chính là thành chủ của bọn hắn sao?
Người nọ vừa nghe chẳng những không lui bước, ngược lại vẻ mặt vui vẻ.
- Không sai, ta chính là thành chủ của bọn họ, cho ngươi một cơ hội,
xuất ra hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, ta sẽ bỏ qua ngươi, nếu không
các ngươi đều phải chết.
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn nam tử mặc kim giáp trước mắt nói.
- Ha ha, ha ha, buồn cười, quả thật là chuyện cười, ở trong này không
ngờ còn có người kiêu ngạo như vậy, Hồ Kim Nam ta lần đầu tiên gặp được
có người dám nói chuyện như vậy với ta, ha ha, ha ha, tốt lắm, rất thú
vị, chỉ bằng dũng khí này của ngươi, ta tạm tha cho ngươi một mạng,
đương nhiên, nếu ngươi nguyện ý theo ta hỗn, ta bảo đảm ngươi ăn ngon
uống ngon, có thể đi ngang cả tiên giới.
Kim giáp nam tử cười lên điên cuồng, tựa hồ như nghe được chuyện gì rất thú vị.
Dương Lỗi vừa nghe, trong lòng sửng sốt, người này thật đúng là hoa
tuyệt thế, tu vi chỉ đến ngụy thánh sơ kỳ mà thôi, dám kiêu ngạo như
vậy, còn nói đi theo hắn có thể đi ngang trong tiên giới, khẩu khí này
thật sự không nhỏ, tuy rằng tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới ngụy
thánh, nhưng ở cả tiên giới ngũ đại tiên vương không có người nào yếu
kém, tuy thủ hạ không có nhiều ngụy thánh, nhưng tuyệt đối cũng không
ít, ngoại trừ thế lực của ngũ đại tiên vương, nhóm người này có tu vi
ngụy thánh đếm được trên đầu ngón tay, cũng tuyệt đối không vượt qua
mười người, mà thủ hạ của ngũ đại tiên vương ít nhất có tám chín mươi
người có tu vi ngụy thánh, đây là lực lượng kinh khủng bậc nào.
Đương nhiên những người này đều bị ngũ đại tiên vương lung lạc, bình
thường sẽ không xuất hiện, chỉ chuyên tâm tu luyện, người đạt tới cấp độ kia mục tiêu đều đặt trong việc tu luyện, vì muốn tu vi nâng cao hơn
một bước, chỉ có rất ít người có hứng thú đối với quyền lợi.
- Đi ngang, khẩu khí thật lớn, chẳng lẽ ngươi tự cho rằng thực lực còn mạnh hơn ngũ đại tiên vương?
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, người này dám hiêu trương càn quấy như thế, nhưng thực lực không phải đỉnh cấp, chẳng lẽ hắn có lá bài tẩy gì hay
sao? Hoặc là người này có linh bảo cường đại?
Nếu hắn có một món tiên thiên đỉnh cấp linh bảo, như vậy thực lực tuyệt
đối không kém, chỉ sợ dù là nhóm người Tai Hỏa chưa hẳn chiến thắng, dù
sao uy lực tiên thiên đỉnh cấp linh bảo cũng không hề tầm thường.
Nghĩ đến đây, Dương Lỗi mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, phát hiện trong đan
điền người kia có một đồng tiền sáng lóng lánh, linh khí bức người.
Nhìn đến đây, ánh mắt Dương Lỗi sáng lên, đó nhất định không phải vật
tầm thường, linh khí cường thịnh như vậy, còn mang theo chân khí kim
nguyên, tuyệt đối là một linh bảo, rất có thể là tiên thiên đỉnh cấp
linh bảo, mà khả năng duy nhất chính là Lạc Bảo Kim Tiễn trong truyền
thuyết.
Nghe đồn đãi Lạc Bảo Kim Tiễn hình dạng tròn tròn như đồng tiền, hai bên có đôi cánh, có khắc chữ Thiên Đạo trên linh bảo.