Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 365: Chương 365: Arina




“Tenryu, kế tiếp chúng ta đi đâu?”

Nằm một bên, cơ thể không mảnh vải che thân, Kagome nép nhẹ vào ngực Lăng Thiên nũng nịu hỏi.

Vốn dĩ rằng, nàng còn tưởng bản thân kìm nén được ham muốn, nhưng khi nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của Sango, Tsubaki hay Kagura, rốt cuộc nàng cũng không nhịn được mà giơ tay tham dự rồi...

Sức kháng cự bằng không!

“Chắc đi theo bản đồ tới tòa cung điện trên đó thôi!” Lăng Thiên ngẫm một chút rồi nói.

Đáng lí ra là, sau khi trảm sát Bảo Tiên quỷ để hoàn thành nhiệm vụ phó bản Thiết Toái Nha kim cương, hắn sẽ tiếp tục đi tìm mục tiêu kế tiếp trong nhiệm vụ phụ bản của Thiết Toái Nha, ai ngờ đâu một công đôi việc...

“Thiết Toái Nha đã hoàn thành 3/4, Thiên Sinh Nha cũng chỉ còn thiếu 15 điểm công đức, xem ra hành trình du ngoạn Inuyasha thế giới của ta cũng sắp chấm dứt...”

Nghe được Lăng Thiên trả lời, ánh mắt Kagome cũng sáng lên, vội vã lấy tấm bản đồ ra ngắm nghía một chút, cuối cùng vui sướng nói:“Từ nơi này cho tới đó khoảng cách cũng không xa, xem ra chúng ta sắp sửa tìm về nửa viên ngọc tứ hồn còn lại rồi phải không?”

Nửa- Nửa viên ngọc tứ hồn còn lại?

Nghe thấy thế, đang “Cưỡi ngựa” vô cùng nhiệt tình Kagura bỗng chốc sụi lơ, nàng ngơ ngác nhìn Kagome một chút, sau đó liếc nhìn về phía Lăng Thiên.

Kagome, nàng ta giống như chưa biết chuyện Lăng Thiên dùng nửa viên ngọc để đổi lấy tự do của mình.

Biết được Kagura đang lo lắng điều gì, Lăng Thiên liền cho nàng một ánh mắt an tâm, sau đó mỉm cười nhìn về phía Kagura ám đạo:“Dĩ nhiên, ta cam đoan tới khi đó, viên ngọc tứ hồn sẽ hoàn chỉnh!”

Đúng, tìm về hoàn chỉnh mà không phải tìm lại nửa viên kia...

“...”

“Oa, tắm xong sau khi làm chuyện đó thật thoải mái!” Kagome hớn hở, hoàn toàn không biết phía sau nàng, có vài đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào nàng hình viên đạn.

Tiểu nữu này, dám khoe khoang trước mặt chúng ta?

Izayoi đi đằng sau, một bên liếc mắt nhìn về phía Lăng Thiên, lại lần nữa liếc về phía đám người Sango bằng ánh mắt hâm mộ.

Từ lúc đi theo Lăng Thiên, nàng thỉnh thoảng làm vài việc lặt vặt như bưng trà rót nước cùng đấm lưng ra, cơ hội thân mật với công tử của mình liền không có.

Đã có những lúc, nàng đã lấy hết dũng khí thử câu dẫn Lăng Thiên, nhưng cái nàng nhận được chỉ là một câu nói:“Để khi khác nha!”

“Chả nhẽ thế giới quan đã thay đổi kể từ lúc ta chết hay sao?” Izayoi có chút nghi ngờ chính mình.

Giống với Izayoi, Kikyo cũng có vài lần giống như vậy, chỉ có điều không có lộ liễu như nàng ta mà thôi.

Tỷ dụ như đi lại trước mặt Lăng Thiên mà không mặc nội y, cố tình để cửa mở khi đang tắm để hắn nhìn vào,... Nhưng kể cả lúc nàng tung tuyệt chiêu giả vờ ngủ không mặc quần áo đi chăng nữa cũng không khiến Lăng Thiên đoái hoài cơ thể.

Vẫn biết là, cơ thể nàng và Izayoi liền không được hoàn hảo cho lắm, nhưng ít ra... Nhưng ít ra cũng phải bày tỏ một chút gì đó để các nàng có đường mà hi vọng chứ?

“Thế mà lần đầu gặp dám nói thèm muốn cơ thể ta, đồ nói xạo!” Thì thào, Kikyo gương mặt có chút bực mình.

Chả nhẽ bản thân nên vứt bỏ cái mác kiêu ngạo giả tạo đó mà chủ động nói ra?

“Không không không, tới lúc đó hắn lại nghĩ ta là nữ nhân tùy tiện, không được!” Kikyo lắc đầu thở dài, nàng lại phải tiếp tục nghĩ tới một phương án khác tốt hơn.

Đi phía trước, Lăng Thiên cũng cảm nhận được hai đôi mắt u oán mà nhìn hắn. Chỉ có điều, hắn thực ra cũng muốn cùng các nàng lắm a.

Kikyo cao lãnh, Izayoi ngọt ngào vũ mị,... Chắc chắn không dưới chục lần hắn đã tưởng tượng cùng các nàng thử nghiệm đủ loại tư thế nhân sinh. Chỉ tiếc các nàng không biết, thân thể được tạo dựng từ uế thổ chuyển sinh ngoài việc có từng vết sẹo dọc trên người ra, nó còn mang ý nghĩa là bất tử đúng nghĩa.

Bất tử ở đây chính là không chết, không cảm nhận thấy đau đớn, linh lực hay thể lực thì vô hạn,... Miễn là Lăng Thiên - người thi thuật còn tại!

Vậy là tốt quá, tại sao còn không làm ta?

Nếu như hai nàng biết được, chắc chắn sẽ hỏi hắn câu đó. Nhưng là, nghĩ đến cái cảnh Lăng Thiên hắn đút tiểu đệ của mình vào cô bé các nàng, gương mặt các nàng liền không có chút cảm xúc đau đớn nào, sung sướng cũng chả có thì làm gì vui vẻ?

Giống như ý bảo:“Của ngươi thật là nhỏ, đút vào ta liền không cảm thấy gì?”

Thật nhục nhã...

Thế nên, vẫn là để hoàn thành phó bản nhiệm vụ của Thiên Sinh Nha đi...

“Đến nơi rồi!” Kagome reo lớn, chỉ tay về phía trước.

Trước mặt đám người Lăng Thiên lúc này, một tòa cung điện nguy nga tráng lệ xuất hiện giữa hoang mạc, nhìn thì trông có vẻ đẹp đẽ, nhưng nếu như người trong nghề biết được, chắc chắn sẽ liền hoảng sợ.

Kiến trúc xây dựng vô cùng mâu thuẫn, xung quanh lại hoang sơ, trường hợp này chỉ xảy ra khi tại đó... có yêu quái!

“Vù vù vù”

Đúng như dự kiến, khi đám người Lăng Thiên vừa đặt chân vào trong phạm vi năm mét, một đám khuyển yêu liền từ bên trong chạy ra.

Nguyên thủy có, hóa hình có,... Nói chung, sặc mùi cẩu!

“Khịt khịt”

“Xem ra chúng ta lại có đồ ăn dự trữ rồi!” Một bên khuyển yêu ăn mặc kiểu hộ vệ vui mừng, vừa vuốt ve tiểu cẩu bên cạnh vừa vui mừng nói.

“Ân ân, đã rất lâu không có con người tự ý đi tới đây, rốt cuộc thì-” Một tên nữ tính trong đó gật đầu hưởng ứng, nhưng khi nàng ngửi về phía Lăng Thiên thì liền giật mình.

Lông tơ dựng ngược... Có nguy hiểm!

“Các ngươi lùi lại, kẻ đến không phải là thứ mà các ngươi có thể đối phó!” Lúc này, một giọng nói thánh thót từ trong cung điện phát ra.

“Công chúa đại nhân, ngài tới?” Đám cẩu yêu mừng rỡ, vội vàng dẹp đường sang một bên.

Bước ra từ trong cung điện, một nữ nhân ăn mặc áo lông vô cùng cao quý, nàng có mái tóc dài mượt màu bạc trắng, đôi môi mỏng dễ thương cùng cặp mắt sắc lạnh.

Nhưng có lẽ, điều mà nhiều người sẽ chú ý nhất chính là, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, tồn tại một đôi tai vểnh cùng hình mặt trăng trên trán!

“Người này là ai, sao cảm giác có chút quen thuộc?” Kagome nhìn tới nữ nhâ- nữ yêu quái vừa xuất hiện liền có chút ngờ ngợ, hiển nhiên tiểu nữu này liền quên mất trí nhớ tạm thời.

Tội nghiệp Sesshomaru!

“Arina?” Lăng Thiên mỉm cười hỏi.

“Ngươi biết ta?” Nữ nhân tên Arina kia nheo mắt, sau đó âm thầm đánh giá Lăng Thiên.

Mùi này... Giống như là của bán yêu?

“Bán yêu sao? Làm ta liên tưởng đến chút ký ức không tốt, thật là bực-” Lầm bầm vài câu, nhưng khi nàng ngẩng đầu định tiếp tục hỏi xem đám người Lăng Thiên muốn làm gì thì đột nhiên, ánh mắt nàng vào lúc này liền co rút lại, sát khí phun trào nhìn về phía Lăng Thiên.

Nhìn Lăng Thiên, hay nói chính xác hơn là khóa chặt về phía thân ảnh nữ nhân sau lưng hắn.

Nữ nhân kia mặc một bộ Kimono kiểu quý tộc, mái tóc dài tới nỗi suýt chạm chân... Thân ảnh kia, nàng có lẽ cả đời cũng không quên được!

“Tiện nhân, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta???”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.