Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 297: Chương 297: Báo ân thôi mà!




Vốn tưởng rằng hệ thống update phải tốn kha khá thời gian, ai ngờ chỉ vỏn vẹn 3 ngày sau liền kết thúc.

【 Ting, hệ thống update hoàn tất, mời ký chủ tự mình kiểm tra 】

【 Ký chủ 】: Lăng Thiên

【 Tu vi 】: Thần ma đạo cảnh (Map: Yêu Thần Ký) ; Đấu tôn ngũ tinh (Map: Đấu Phá Thương Khung)

【 Vàng 】: 5000

【 Sức mạnh 】: Pokemon, Mera Mera no mi, Eternal Mangekyou Sharingan, Hỏa Long Igneel

【 Dị hỏa 】: Cốt Linh lãnh hỏa, Kim Đế Phần Thiên Viêm, Thanh Liên Địa Tâm hỏa, Long Phượng Diễm, Vẫn Lạc Tâm viêm, Hải Tâm diễm

【 Nữ nhân 】: Nhã Phi, Tiểu Y Tiên, Lâm Phỉ, Lôi Mị, Mỹ Đỗ Toa, Nguyệt Mị, Nạp Lan Yên Nhiên, Vân Vận, Nguyệt Nhi, Nhược Lâm, Tiêu Ngọc, Tiêu Mị, Hàn Nguyệt

【 Vật phẩm 】: Thánh Y vàng chòm Nhân Mã

【 Danh hiệu 】: Kẻ dẫn đạo

【 Nghề nghiệp phụ trợ 】: Thần cấp luyện đan sư, thần cấp y sư, thần cấp họa sư,...

(Đã lược bỏ trang sức, tiền tệ cùng với nhiều thứ không quan trọng)

Nhìn bảng thông tin sau khi update, Lăng Thiên lướt qua thấy không có gì khác lạ liền định đóng lại, ai dè....

“Hệ thống, cái quỷ gì? Sao vàng của ta chỉ còn 5000 thế kia?” Lăng Thiên gào thét.

Vỏn vẹn hơn 20 vạn của hắn biến đâu mất rồi? Quân ăn cướp trắng trợn!

【 Ting, hệ thống sau khi update sử lý bug, đã sử dụng toàn bộ 20 vạn vàng của ký chủ làm phí sửa chữa, còn 5000 vàng hiện tại chính là phần thưởng sau khi thu phục thành công dị hỏa Hải Tâm Diễm】

“Vô lý, nào có hệ thống update phải sử dụng vàng của chủ nhân? Với lại ta nhớ không nhầm thì thu phục một đóa dị hỏa thành công thì hệ thống thương thành thưởng cho 10.000 vàng cơ mà?” Lăng Thiên tức giận nói.

【 Hệ thống sau khi update xong, từ này ký chủ kiếm vàng bằng cách thông thường như mọi khi sẽ khó khăn hơn một chút. Tuy vậy, từ nay về sau mọi phần quà hệ thống thưởng cho ký chủ mà bên trong cửa hàng đã có sẵn sẽ không bị biến mất khi chuyển sang thế giới khác nữa】

Ah, có đổi mới này?

“Nói như vậy là “Hỏa long truyền thừa”, “Thánh y vàng chòm nhân mã” hay “Doku Doku no mi” mà ta đem cho Nguyệt Mị nếu sang thế giới khác cũng còn nguyên giống như Mangekyou Sharingan mà ta vất vả cày tiền mua hả?” Lăng Thiên vui mừng nói, nhưng sau đó rất nhanh liền ngẫm lại căm tức:“Khoan đã, vậy còn mấy thứ đại loại như Thiên Sinh nha (Tensaiga) hay Mega Stone dành cho Pokemon ta đạt được bên map Yêu Thần thế giới đâu sao không có?”

Hệ thống trầm mặc một lúc, sau đó trả lời.

【 Xét thấy ký chủ bị thiệt hại nặng nề về mặt kinh tế, hệ thống tưởng thưởng cho một rương may mắn, phần quà bên trong là ngẫu nhiên, xin ký chủ từ từ sử dụng】

Ánh sáng lóe lên, trước mặt Lăng Thiên hư không xuất hiện một cái rương bằng vàng ròng, cấu tạo rắn chắc, nhưng có lẽ chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy.

Lăng Thiên bực mình, rõ ràng là hắn đã chuẩn bị đủ tiền để update Eternal Mangekyou Sharingan lên Rinnegan rồi, tự dưng lại lấy hết vàng của hắn đi xung quỹ rồi đền bù cái rương chết tiệt này.

Thật là vớ vẩn mà!

Lăng Thiên từ trước đến nay rất ghét trò may rủi bởi kiếp trước, hắn suýt táng gia bại sạn chỉ vì chơi lô đề. Thế nên, việc hệ thống đền bù phần quà ngẫu nhiên kiểu này, hắn đã dự kiến được một vài tình huống khả thi nhất có thể xảy ra.

Đại loại như là:“Ting, ký chủ mở ra một hộp bao cao su loại một”, hay cũng có thể là:“Ting, ký chủ mở ra một bao thuốc lá...”

Lắc đầu, Lăng Thiên ngao ngán chạm tay vào chiếc rương trước mặt, miệng lẩm nhẩm:“Mở đi!”

“Cạch cạch cạch”

Chiếc rương trước mặt vô cùng cơ giới hóa phát ra âm thanh, sau đó một loạt những hiệu ứng đặc biết thi nhau xuất hiện như lam sắc, tử sắc, xích sắc rồi đến hoàng sắc.

Tia chớp xuất hiện, báo hiệu một thứ nghịch thiên chuẩn bị ra đời khiến Lăng Thiên không tự chủ được thầm chờ mong...

【 Ting, Ký chủ mở rương may mắn, thành công nhận được một khẩu Desert Eagle, đã tự động chuyển vào kho đồ】

“...”

Biết ngay mà!

.....

Đã qua vài ngày kể từ lúc Già Lam học viện sơ ngộ chém giết, nhưng ai nấy trên mặt vẫn không thể ngừng tươi cười.

Không nói tới kẻ xấu đã bị chém để cho học viện từ nay có cơ hội thở dốc lâu dài, quan trọng nhất là Thiên Phần Luyện Khí tháp đã hoàn toàn ổn định xuống.

Sau khi vận động các trưởng lão gia cố trận pháp giam giữ Vẫn Lạc Tâm viêm, Tô Thiên và mọi người vô cùng ngạc nhiên, không nghĩ tới đóa dị hỏa này lại vô cùng an tĩnh, để mặc cho bọn hắn bài bố.

Chính vì lẽ đó, Thiên Phần Luyện Khí tháp giờ đây người người ra vào tấp nập, tâm hỏa cũng được kiểm soát vô cùng dễ dàng khiến cho tu vi các học viên tăng mạnh.

Tất cả công lao, có lẽ đều thuộc về vị đấu tôn đó a...

Nhắc tới Lăng Thiên, giờ phút này hắn đang ở trong nhà của mình, bên cạnh là Nhược Lâm mới từ ngoại viện tới.

Trải qua vài tháng huấn luyện, Nhược Lâm, Tiêu Mị và Tiêu Ngọc ai nấy tu vi đều tăng cường một cách mạnh mẽ.

Thân là đạo sư, Nhược Lâm tu vi hiện tại là Đấu Vương tam tinh, còn về hai nữ đồ đệ của nàng, Tiêu Ngọc và Tiêu Mị phân biệt lần lượt là Đại Đấu Sư bát tinh cùng thất tinh.

“Chụt”

- “Ah, chủ nhân, ngài có nhớ nô gia không?” Nhược Lâm vũ mị xoay người, ngồi trên lòng Lăng Thiên rồi hôn lên miệng hắn, cặp mông thì liên tiếp đưa đẩy.

- “Thế nào? Mới có vài tháng không bị trừng phạt mà đã thế rồi sao?” Lăng Thiên nhếch miệng, tại chỗ kéo rách nội y Nhược Lâm, làm nàng ngay tại trên ghế.

“Phạch Phạch”

“Ah... Ưm... Chủ nhân, chơi chết nô gia!”

Hai người không hề kiêng nể gì mà làm chuyện đó ban ngày ban mặt, Huân Nhi mặt cũng có chút đỏ bừng nhưng nàng cũng chẳng nói câu gì.

Nàng biết Lăng Thiên là người như thế nào, chỉ sau vài đêm nghe lén hắn cùng với Hàn Nguyệt cũng đủ rồi.

Đại ma vương cuồng dâm!

Nếu là bình thường, chắc chắn nàng sẽ xông vào phòng hắn mà chửi đổng, cái gì như là đội nam nữ không biết xấu hổ, rồi lại đê tiện, có làm thì làm ban đêm thôi chứ,... Nhưng không hiếu sao lần này cũng không làm như thế.

Thế mới nói, đôi khi thói quen cũng không phải là quá tệ!

Bên cạnh nàng, Tiêu Ngọc đang áp tai nghe lén, thấy Huân Nhi gương mặt ngượng ngùng thì cười nhạo nói:“Thế nào Huân Nhi muội muội, ngươi vẫn chưa có cùng chủ nhân hay sao?”

- “Chủ-Chủ nhân?” Huân Nhi kinh ngạc.

Nhìn phản ứng của Huân Nhi, Tiêu Ngọc kiêu ngạo cười lớn nói:“Xem ra đúng như ta dự đoán, ngươi vẫn chưa chính thức trở thành nữ nhân mà vẫn là một cô tiểu thư ngày ngày bám đít Tiêu Viêm a?”

Bị Tiêu Ngọc nhắc tới Tiêu Viêm, lại còn nói to để cho trong phòng Lăng Thiên nghe thấy khiến Huân Nhi bực tức, nàng chống nạnh nói ra:“Tiêu Ngọc biểu tỷ, hóa ra nô tì bây giờ ai cũng kiêu ngạo thế sao?”

- “Ngươi-” Tiêu Ngọc tức không nói lên lời.

Thấy hai người có vẻ căng thẳng, một bên Tiêu Mị nhanh chóng khuyên can:“Tiêu Ngọc biểu tỷ, Huân Nhi tỷ, hai người đừng to tiếng nữa không mất nhã hứng của chủ nhân-”

“Ahhhhh”

Đúng vào lúc này, tiếng rên dâm đãng của Nhược Lâm vang lên, nàng ngả người vào trong ngực Lăng Thiên, miệng thở hổn hển nói:“Chủ-Chủ nhân, Ah... sướng-sướng lắm!”

Rút con c-c trong l-n Nhược Lâm ra, Lăng Thiên nhìn Hàn Nguyệt đang thư giãn trên ghế liền nói:“Nguyệt Nhi, giúp ta đưa nàng vào phòng nghỉ ngơi!”

Hàn Nguyệt gật đầu, sau đó tiến tới bế Nhược Lâm rời đi, đồng thời âm thầm đánh giá nàng.

Hàn Nguyệt cũng đi lên từ ngoại viện, cũng biết tới Nhược Lâm đ*o sư từ sớm, nhưng không nghĩ tới lại còn có thể trông thấy mặt thật của nàng khi bên cạnh Lăng Thiên.

- “Đúng rồi Hàn Nguyệt, nàng ra ngoài phòng cố ý dặn dò đêm nay đừng ai làm phiền ta, ta muốn yên tĩnh nghỉ ngơi!” Lăng Thiên ánh mắt lóe lên tinh quang.

Hàn Nguyệt nhìn tướng công mình lộ ra kỳ lạ, nhưng thân là nữ nhân, nàng cũng mỉm cười gật đầu nói:“Biết, Thiên ca!”

...

Màn đêm buông xuống, ai nấy lúc này cũng đã ở phòng mình, người thì an giấc, người thì tiếp tục tu luyện.

“Kẹt”

Lúc này, âm thánh cánh cửa kêu lên, một đôi chân thon dài rón rén từ trong phòng bước ra ngoài. Nàng nhìn đông nhìn tây, xác nhận không có ai mới đưa hẳn người ra ngoài.

“Chít chít chít”

- “Tiểu bảo bảo, đừng làm rộn, ta có việc phải đi!” Huân Nhi đưa ngón tay lên miệng ra hiệu, sau đó để lại Dedenne lại trong phòng.

Đóng cửa lại, Huân Nhi thở dài một hơi, sau đó ngượng ngùng đánh giá lại trang phục trên người của mình.

Nàng mặc một thân váy mỏng màu lam sắc. Trong bóng tối, nếu như hữu tâm nhân cố gắng nhìn, vẫn có thể dễ dàng thấy được, ẩn sau lớp quần áo đó là bộ nội y trắng tinh khôi quyến rũ.

Huân Nhi rón rén bước từng bước, tiến nhập tới căn phòng cuối cùng.

Nhẹ nhàng áp tai lên cánh cửa, lại một lần nữa xác nhận xem trong phong chỉ độc một tiếng hít thở của một người. Lúc này, Huân Nhi mới thở dài một hơi.

“Được rồi Huân Nhi, đây chỉ là báo ân, là báo ân thôi, không cần căng thẳng quá!” Tự an ủi mình, Huân Nhi nhẹ nhàng đẩy cửa vào phòng... căn phòng của chủ nhân ngôi nhà - Lăng Thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.