Đã vài ngày kể từ khi Cổ Hà mất tích, điều này gây lên rúng động vô cùng lớn.
Phải biết, thân là một tên Đan Vương, giá trị của Cổ Hà là quá quan trọng đối với Gia Mã đế quốc nói chung và hiệp hội luyện dược sư nói riêng.
Lần cuối cùng có người trông thấy Cổ Hà là khi hắn rời khỏi Vân Lam tông, nhưng hiển nhiên điều này chẳng có quan hệ gì với Lăng Thiên cả bởi ai cũng nhìn thấy Cổ Hà một thân một mình chạy đi.
Gương mặt lúc đó rất phấn khởi, giống như đang bị động tình vậy!
Lăng Thiên biết chuyện chỉ cười khẩy, bởi hắn là người duy nhất biết Cổ Hà hiện đang ở đâu.
“Dám có ý nghĩ với nữ nhân của ta? Xuống địa ngục mà thủ dâm đi!” Lăng Thiên cười lạnh, nụ cười hắn chính là chứng cứ lớn nhất cho nơi mà Cổ Hà cư trú hiện tại.
Việc Cổ Hà biến mất cũng khiến Vân Vận có chút nghi ngờ bởi hôm đó, chính sư tôn nàng là người đưa cho Cổ Hà tấm bản đồ kia. Đương nhiên, theo nàng chuyện hắn biến mất có thể liên quan tới sư tôn mình, nhưng mà hiện tại sư tôn đã có thể luyện đan, thế nên cho dù hắn có bị sư tốn hố thật thì cũng không khiến Vân Vận thất lạc, trái lại càng khiến nàng vui mừng bởi bên cạnh nàng đã bớt đi một con ruồi à.
Trong vài ngày tiếp theo, Nạp Lan Yên Nhiên sau khi được Lăng Thiên tặng cho bảo bối, nàng tiến bộ vô cùng nhanh chóng. Ngoài việc chăm chỉ tu luyện công pháp Lăng Thiên đưa cho ra, hằng đêm nàng lại banh háng cho hắn chơi cũng khiến tu vi gia tăng mạnh mẽ!
Chỉ việc nằm rồi tận hưởng sung sướng, sau đó cảnh giới gia tăng ầm ầm... Một công đôi việc!
Nhìn thấy đệ tử mình ban đầu vốn chỉ có đấu sư cảnh giới, nay đã đạp một chân vào đấu linh khiến Vân Vận vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới Nạp Lan Yên Nhiên thiên tư lại cao như vậy.
“Có lẽ nàng có kỳ ngộ đi...” Vân Vận gật gù suy nghĩ, đệ tử của mình càng mạnh thì nàng càng mừng!
Giải quyết xong Cổ Hà, Nguyệt Nhi cũng được Gia Hình Thiên chuyển nhượng dưới trướng của hắn để học tập đan dược cũng khiến Lăng Thiên gần như hoàn thành xong chút việc vặt. Hiện tại, việc hắn cần làm duy nhất tại Gia Mã đế quốc này có lẽ là để cho Vân Vận triệt để yêu mình cùng với hoàn thành cái nhiệm vụ vớ vẩn kia.
Về phần nhiệm vụ, Lăng Thiên đã nghĩ tới một vài bước cần làm sắp tới. Bởi hệ thống không cho hắn sử dụng đan dược để gia tăng tu vi của đám đệ tử nên Lăng Thiên chỉ có thể để cho bọn hắn tu luyện công pháp mà hắn đưa ra...
Trong phòng Lăng Thiên.
Lăng Thiên nhìn về phía chiếc bàn trước mắt, sau đó lẩm bẩm, vận dụng sức mạnh của Arceus để biến hóa ra các loại Pokemon cần thiết.
“Bùm Bùm Bùm”
Khói bụi lóe lên, hơn 18 món bảo vật hư không xuất hiện trên bàn, có quyền sáo, có kiếm, có cung,... thậm chí là chai, lọ cũng có.
- “Không không không, các ngươi không cần biến thành pháp bảo, mau trở lại hình dạng nguyên thủy cho ta” Lăng Thiên ra lệnh.
18 chiếc pháp bảo rung động một cái, sau đó biến hình.
Geodude, Mankey,... các loại Pokemon từ từ xuất hiện...
Nhìn chung, đám pokemon trước mặt Lăng Thiên hầu như đều chỉ là cấp một, không có tiến hóa và cũng chẳng thuộc loại Pokemon mạnh mẽ gì, nhưng cũng không vì thế mà xem thường khả năng đặc biệt mà chúng đem lại.
Mười tám con pokemon nếu như diễn hóa thành công pháp tương đương với 18 loại công pháp địa cấp hạ phẩm, mỗi quyển lại mang những thuộc tính riêng biệt.
Có thể thuật công pháp, có gia tăng tinh thần lực công pháp, có chuyển hóa độc đấu khí công pháp,... Đủ tất cả các loại tương ứng với các hệ của Pokemon!
Thậm chí, với số lượng đầy đủ như thế này, có khi viễn cổ bát tộc tại trung châu cũng không thể có như vậy được!
Lăng Thiên nhìn đám pokemon trước mặt, hắn lúc này liền lâm vào trầm tư.
Nếu như để bọn hắn sử dụng huyết kế với đám đệ tử Vân Lam tông thì cuối cùng chỉ có 18 tên đệ tử được truyền thừa mà thôi, so với mấy ngàn tên đệ tử thì điều này như muối bỏ bể.
Mất một hồi nghiên cứu, cuối cùng Lăng Thiên cũng nghĩ ra một phương án, đó là hắn ra lệnh cho đám Pokemon diễn hóa thành các cuốn công pháp, sau đó hắn sẽ dùng ngọc giản sao chép lại.
Sau đó để Vân Vận đặt những tấm ngọc giản này ở tàng kinh các, rồi cho các đệ tử có cống hiến lớn đối với tông môn vào đó tự ghi chép lại mà tu luyện.
Điều này chính là phương pháp tốt nhất mà Lăng Thiên nghĩ ra. Mặc dù vậy, việc không huyết kế mà vẫn tu luyện công pháp do Pokemon diễn hóa thành cũng có những yếu điểm nhất định.
Đầu tiên là việc công pháp được sao chép ra không có mang đấu kĩ đi kèm, đây chính là giá trị then chốt nhất của các loại công pháp từ Pokemon diễn hóa ra, nếu như nó biến mất thì thực sự sẽ giảm đi một nửa sức mạnh.
Một cuốn công pháp được tu luyện từ việc huyết kế tối thiểu cũng có tới hơn hai mươi đấu kĩ, mất đi chúng không khác gì tự đoạn một nửa bởi trong đám pokemon yếu đuối này, có vài con nếu như tu luyện tới đấu vương, đấu hoàng thì bọn chúng sẽ đem lại nhưng đấu kĩ vô cùng mạnh mẽ, địa cấp trung, thượng phẩm không thiếu!
Thật ra Lăng Thiên cũng có thể tiếp tục dùng ngọc giản ghi chép xuống đấu kĩ, nhưng mà hắn không làm, đơn giản là vì... Mất thời gian a!
Hơn 18 cuốn công pháp, bắt hắn ngồi ghi chép mỗi loại hơn 20 đấu kĩ... Mười tám nhân hai mươi, kết quả bằng... năm mươi?
Lắc lắc đầu một chút, nói về các yếu điểm tiếp theo đó, tu luyện giả cũng không có pháp bảo đi kèm do Pokemon biến thành.
Thử nghĩ mà xem, khi đối đầu với kẻ địch. Trong khi kẻ địch sử dụng những món vũ khí được tôi luyện bằng thép thường thì ngươi lại cầm một thanh kiếm địa giai hạ phẩm! Lợi thế quá còn gì!
Nhưng đáng tiếc ngươi không có...
thứ ba, nếu như tu luyện những công pháp này, mặc dù đấu khí của tu luyện giả có thể chuyển sang các hệ như của công pháp, nhưng hiển nhiên việc tẩy luyện đấu khí sẽ không có.
Ví dụ, Nạp Lan Yên Nhiên tu luyện công pháp do Scyther biến thành, đó chính là hàng thật giá thật một quyển thiên giai phong hệ và trùng hệ công pháp.
Việc huyết thệ với Scyther sẽ đem lại cho Nạp Lan Yên Nhiên phong hệ đấu khí vô cùng tinh thuần, áp đảo tất cả các loại đấu khí khác dưới cấp. Còn nếu như nàng chỉ tu luyện bằng ngọc giản sao chép, độ tinh thuần phong hệ đấu khí của nàng hầu như không thay đổi kể cả khi đẳng cấp cuốn công pháp đó có là thiên phẩm đi chăng nữa.
Cuối cùng thì là công pháp sẽ không thể tiến hóa, điều này là bình thường đối với đa số mọi người nhưng là bất bình thường đối với Lăng Thiên bởi nếu tu luyện công pháp mà hắn đưa, chỉ cần pokemon của tu luyện giả đó còn khả năng tiến hóa thì công pháp trước đó hắn tu luyện cũng vì thế mà tấn giai a!
Mặc dù biết việc này sẽ khiến nhiệm vụ của Lăng Thiên chậm trễ một chút, nhưng hắn chẳng quan tâm bởi nhiệm vụ không có giới hạn thời gian. Quan trọng nhất, hắn đâu có ngu mà giúp đỡ đám đệ tử không công suốt ngày ra ngoài gây chuyện?
Nói tóm lại, hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ nhưng cũng chẳng muốn làm bảo mẫu!
Cho bọn hắn địa giai hạ phẩm công pháp để tu luyện đã là một đặc ân rồi, còn muốn được voi đòi hai bà trưng? Mỡ mà húp nhé!
Xong việc, Lăng Thiên mang đám ngọc giản kia tới giao cho Vân Vận. Sau một phen giải thích cách dùng, Vân Vận nhìn Lăng Thiên như nhìn một con quái vật!
- “Sư-Sư tôn, công pháp trấn tông ta chỉ có 3 quyền huyền giai cao cấp, người lấy đâu ra 18 quyển địa giai hạ phẩm thế này? Lại còn có rất nhiều công pháp vô cùng hiếm có như luyện thể quyết đối với thể tu, luyện tinh thần đối với luyện dược sư và luyện khí sư, và... song tu? Nhầm, công pháp tăng cường sự dẻo dai?” Vân Vận trừng mắt, nhìn chằm chằm đám ngọc giản trên tay mình nói ra.
- “Kỳ ngộ, là kỳ ngộ!” Lăng Thiên ho khan, hắn cũng không tiện giải thích lắm nên chỉ lấy cớ này.
Vân Vận ánh mắt nhìn chằm chằm vị sư tôn đẹp trai của mình, thấy hắn không có lộ ra điểm gì bất thường nữa liền thở dài, sau đó mỉm cười nói:“Có đám công pháp này, chắc hẳn các chưởng lão và đám nội môn đệ tử sẽ tiến bộ nhanh chóng lắm đây!”
Lăng Thiên thấy Vân Vận không có điều tra nữa liền cười cười, hắn biết cái nàng quan tâm nhất chính là sự phát triển tông môn, còn việc hắn từ đâu lấy tới mấy thứ này thì nàng cũng liền mặc kệ.
Ngoài việc đưa cho Vân Vận đám ngọc giản, Lăng Thiên cũng tiện thể bố trí một tòa tụ linh trận tại khu vực nội môn Vân Lam tông. Hắn dự đoán, nếu như một tên nội môn đệ tử vừa tu luyện công pháp hắn đưa, vừa ở trong tụ linh trận tu luyện thì cho dù là đầu heo, cho dù thiên tư kém cỏi thì có là đấu khí cảnh, sau một, hai tháng cũng phải đột phải một cảnh giới nhỏ là điều chắc chắn!
Đang trong lúc Lăng Thiên ngắm nhìn Vân Vận thì đột nhiên thấy nàng nhìn chăm chú vào ngọc giản có chứa thủy hệ công pháp, hắn ngạc nhiên hỏi:“Vận nhi, con đang làm gì?”
Vân Vận bị cắt đứt suy nghĩ, vội vàng ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên nói ra:“Sư tôn, con thấy cuốn công pháp này vô cùng thích hợp, con muốn thử ghi nhớ lại xem liệu có tu luyện được không?”
Ân, nàng rất muốn tu luyện quyển thủy hệ công pháp bên trong ngọc giản này bởi nó ngoài việc là địa giai hạ phẩm công pháp ra thì thuộc tính công pháp cũng tương đương thuộc tính hiện tại của bản thân nàng nữa.
Lăng Thiên nhìn lại, cuốn công pháp thủy hệ trên tay Vân Vận chính là công pháp sao chép từ Poliwag - Pokemon thủy hệ giống con nòng nọc với xoắn ốc ở giữa ngực là biểu tượng đặc trưng. Thấy điều đó, Lăng Thiên vội nhanh chóng giật lại ngọc giản trên tay Vân Vận.
Thấy Lăng Thiên tự dưng không cho bản thân tu luyện, trong lòng Vân Vận nghi hoặc liền nói:“Sư tôn, cuốn công pháp này con không thể tu luyện sao?”
“È hèm!”
Lăng Thiên ho khan, đây là cuốn công pháp không trọn vẹn, cho dù có trọn vẹn thì nó cũng không mạnh, sao hắn có thể để nàng tu luyện cơ chứ, nhất là khi đệ tử nàng còn tu luyện cuốn thiên giai công pháp kia kìa.
- “Cuốn này... Không thích hợp!” Lăng Thiên nghiêm mặt nói ra.
Vân Vận nghiêng đầu, hơi chút khó hiểu, rõ ràng nàng có đọc qua, thấy cuốn công pháp này vô cùng thích hợp với bản thân, nó khiến cho đấu khí thủy hệ của nàng vừa mềm mại lại có lượng sát thương lớn khi chuyển hóa thành đấu kĩ mà?
Không để cho Vân Vận hỏi thêm nữa, Lăng Thiên nhanh chóng tiến sát lại gần nàng, ghé sát miệng vào gần tai mỹ nhân rồi thủ thỉ nói:“Đêm nay qua phòng ta, ta truyền cho con một bộ công pháp mạnh mẽ hơn!”
Cảm nhận thấy hơi thở phát ra từ miệng Lăng Thiên khiến người Vân Vận như run rẩy, nàng nhanh chóng lùi bước, cúi gằm mặt xuống, cố không để cho Lăng Thiên nhìn thấy gương mặt đỏ ừng của mình, sau đó thủ thỉ nói:“Tất cả do sư tôn làm chủ!”
- “Ân, trẻ nhỏ dễ dạy!” Lăng Thiên nhìn Vân Vận nghe lời, vội vàng mau chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng Lăng Thiên đi xa, Vân Vận tim vẫn chưa hết đập mạnh, nàng liền lúc này quên mất việc phải đem đám ngọc giản mang vào tàng kinh các, chỉ biết đứng đó thủ thỉ nói:“Sư-Sư tôn là muốn ta tới phòng hắn lúc đêm khuya?”
Nếu như sư tôn nàng vẫn là bộ dáng trước, già nua nghiêm khắc thì có lẽ nàng sẽ không có dị nghị. Nhưng hiện tại thì... Đến cả việc nhìn trực tiếp mặt Lăng Thiên cũng khiến Vân Vận không dám!
“Ta nên làm thế nào đây?” Vân Vận thẫn thờ, bước chân nặng trĩu rời khỏi nơi này!