Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 263: Chương 263: Cá cược




- “Yên Nhiên, ngươi bị sao vậy?” Vân Vận nghi hoặc hỏi.

Sau vài canh giờ tạm thời xử lí xong mọi việc, nàng liền quay trở lại đại sảnh để báo cáo chút việc cho sư tôn. Bước vào phòng, nàng ngửi thấy trong không khí có chút mùi vị là lạ, ngoài ra gương mặt Nạp Lan Yên Nhiên lại đỏ ửng, tóc tai rũ rượi đầy mồ hôi, đôi chân thì bủn rủn...

“Chả nhẽ sư tôn vừa trách phạt Yên Nhiên?” Vân Vận bất chợt nghĩ, sau đó nghiêm mặt lại nhìn nàng:“Yên Nhiên, mau ra khỏi đây, nhớ suy nghĩ về những việc mình đã làm đấy!”

- “Dạ, sư tôn!” Nạp Lan Yên Nhiên như được đại xá, vội vàng mau chóng chạy ra ngoài.

Đùa chứ, nếu còn cố nán lại ở đó thêm nữa, nàng sẽ không thể giữ nó lại được mất...

Nếu như Vân Vận tinh mắt hơn, khi Nạp Lan Yên Nhiên chạy qua nàng thì sẽ thấy dưới bắp đùi của Yên Nhiên, một giọt màu trắng đục đang từ nơi nào đó chảy ra ngoài.

Thấy Nạp Lan Yên Nhiên đã rời đi, Vân Vận lúc này mới bước tới, mở miệng nói:“Sư tôn, tiệc đón mừng người đột phá đã bắt đầu, người có cần xuất hiện không?” .

||||| Truyện đề cử: Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy |||||

- “Khỏi đi, ta không thích ồn ào!” Lăng Thiên hời hợt giải thích.

Vân Vận gật đầu, sau đó tiếp tục báo cáo. Từ những lời nàng nói ra, Lăng Thiên nghe thấy một tin tức khá thú vị.

Đặc Thước Nhĩ Đằng Sơn, lão tổ của Đặc Thược Nhĩ Nhã Phi đã đột phá tới cảnh giới Đấu Hoàng. Điều này khiến cho hắn gia hàng đội ngũ thập đại Đấu Hoàng của Gia Ma đế quốc.

Thông tin này Lăng Thiên cũng không bất ngờ lắm bởi trước khi từ biệt Nhã Phi, hắn đã đưa cho nàng viên đan dược do chính tay hắn luyện trước đó.

Cực phẩm đan dược cộng thêm đan văn... Thứ độc nhất vô nhị!. Nếu như tên Đằng Sơn đó còn không đột phá nổi thì đúng là ngu xuẩn!

Lăng Thiên mỉm cười, hắn im lặng cứ thế mà ngồi nghe Vân Vận nói chuyện. Từng lời nói phát ra từ miệng nàng giống như gió xuân vậy, khiến cho hắn thật thoải mái, cứ như đang ngồi trên ghế mát xa toàn thân Maxcare Max684plus hồi hắn mua ở kiếp trước vậy.

“Hahaha, Vân Sơn, lão già ngươi rốt cuộc cũng đã chịu xuất quan rồi sao?” Đang trong lúc Lăng Thiên cùng Vân Vận trò chuyện, một tiếng nói kiêu ngạo liền vang lên.

- “Khí tức này, là Đấu Hoàng!” Vân Vận cau mày, định lao ra đại điện nghênh tiếp.

- “Vận nhi, không cần thiết!” Lăng Thiên nhếch miệng, hắn đã biết kẻ đến là ai từ lâu rồi.

Một già một trẻ vào lúc này liền xuất hiện giữa bầu trời Vân Lam Tông. Người trẻ tuổi là một thiếu nữ tuổi chỉ khoảng 13-14, nhưng trên ngực áo nàng lại có huy chương của một luyện dược sư tam phẩm!

Có thể từng độ tuổi đó mà đạt tới đẳng cấp như vậy chỉ có thể là một người, tiểu công chúa - Nguyệt Nhi, luyện dược sư tam phẩm trẻ tuổi nhất trong lịch sử Gia Mã đế quốc. Mà lão già bên cạnh nàng, khí tức Đấu Hoàng đỉnh phong không kiêng nể gì càn quét tứ phương cũng chẳng phải ai xa lạ, kẻ mạnh nhất hoàng tộc và đồng thời là gia gia của công chúa Nguyệt Nhi - Đấu Hoàng Gia Hình Thiên.

Gia Hình Thiên mang theo Nguyệt Nhi bay xuống, nhìn thấy Vân Vận đang cau mày đứng đó, hắn cười trừ nói:“Vân tông chủ, đừng căng thẳng quá, lão phu không tới để khai chiến, ta chỉ tới chúc mừng lão bằng hữu đã đột phá thành công thôi mà!”

Cười nói với Vân Vận xong, Gia Hình Thiên liền quay mắt nhìn chính giữa đại điện, nơi một tên thanh niên đang ngồi đó.

“Ngươi-” Gia Hình Thiên ánh mắt co rút lại, định nói cái gì đó thì bất chợt, từ trong ánh mắt Lăng Thiên hiện ra một hoa văn kỳ lạ, tựa như cánh hoa 9 cánh!

“Koto Amatsukami (Biệt Thiên Thần)!”

“Quên mất lão già này đã quen tên Vân Sơn kia từ hồi trẻ, tí thì bại lộ để Vân Vận nghe thấy!” Lăng Thiên thở dài, mau chóng sử dụng Eternal Mangekyou Sharingan để thôi miên Gia Hình Thiên.

Trong mắt Gia Hình Thiên nổi lên đồ án Sharingan một lúc sau đó biến mất, hắn nhìn Lăng Thiên, cười cười nói:“Lăng Thiên, không ngờ ngươi có thể đột phá Đấu Tông, ta đại diện cho hoàng tộc tới đưa quà chúc mừng!”

- “Ân, Lăng Thiên?” Vân Vận nghi hoặc nhìn Gia Hình Thiên hỏi.

- “Ah? Vân tông chủ không biết? Tên thật của hắn là Lăng Thiên, Vân Sơn chỉ là cách gọi khác của hắn thôi!” Gia Hình Thiên cười giải thích.

Vân Vận gật đầu, nàng nhìn Lăng Thiên một lát rồi tò mò hỏi:“Sư tôn, không ngờ người tên thật lại là Lăng Thiên đấy. Vậy giờ đồ nhi phải gọi người là Vân Sơn sư tôn hay Lăng Thiên sư tôn đây?”

- “Ta thích đồ nhi thân ái của ta gọi ta là Lăng Thiên là được rồi!” Lăng Thiên hiền lành nhìn Vân Vận nói ra.

Thấy ánh mắt chìu mến của Lăng Thiên nhìn mình, Vân Vận không tự chủ đỏ mặt quay đi.

“Tại-Tại sao từ lúc sư tôn đột phá đấu tông rồi trẻ ra lại khiến ta tim đập nhanh đến như vậy?” Vân Vận ngượng ngùng nghĩ.

Phía bên dưới, Gia Hình Thiên nhìn Lăng Thiên một chút, sau đó tiếp tục nói:“Lăng Thiên, ta ngoài việc tới đưa lễ vật ra còn có chút việc cần ngươi giúp!” Nói xong, hắn đưa tay chỉ vào công chúa Nguyệt Nhi bên cạnh nói:“Đây chính là cháu gái ta, là thiên tài luyện dược sư của đế quốc, ta hi vọng ngươi có thể để nàng bái ngươi vi sư!”

Nghe được Gia Hình Thiên nói xong, ngoài Lăng Thiên ra thì Vân Vận và Nguyệt Nhi đều vô cùng bất ngờ.

Nguyệt Nhi trừng mắt, nhìn gia gia mình căm tức nói:“Thối gia gia, người bị ngốc à? Vân-Lăng Thiên tông chủ hắn tuy tu vi cao cường, nhưng luyện đan thuật hoàn toàn không biết gì. Ta chỉ muốn trở thành luyện dược sư thôi, người để ta theo hắn để mai một tài năng của ta à?”

Vân Vận cũng gật đầu đồng ý, không biết vì lí do gì mà Gia Hình Thiên lại nói như vậy!

- “Haha, Nguyệt Nhi, ngươi ngây thơ lắm. Đừng nhìn tên Lăng Thiên kia chưa từng luyện đan bao giờ, nhưng thực chất hắn so với cái tên Đan Vương Cổ Hà đó thì hơn nhiều lắm!” Gia Hình Thiên há miệng cười lớn.

- “Ta không tin! Đan vương Cổ Hà chính là thần tượng của ta, hắn ở đế quốc chính là luyện dược sư tài hoa nhất, người đừng có nói xấu hắn!” Nguyệt Nhi bực giọng, dẫm chân nói.

Nhìn hai người đó cãi nhau khiến Vân Vận cười khổ, nàng không biết làm thế nào đành đưa mắt sang nhìn Lăng Thiên cười nói:“Sư tôn, Gia Hình Thiên cùng chất nữ hắn đúng thật là vui tính!”

Theo Vân Vận nghĩ, Gia Hình Thiên chắc chỉ muốn chọc cười chất nữ của hắn nên mới nói như vậy.

Dù rất ghét tên Cổ Hà kia vì năm lần bảy lượt suốt ngày tới bày tỏ tình cảm với mình nhưng không thể không nói, tên đó đích thực là một Luyện Dược Sư giỏi, có lẽ đúng như lời công chúa Nguyệt Nhi, tại Gia Mã đế quốc này không ai có thể hơn hắn được!

Lăng Thiên thấy Vân Vận nhìn mình, biết nàng cũng không tin tưởng Gia Hình Thiên nên chỉ cười cười, đồng thời từ từ đưa tay ra, trong lòng mặc niệm vận dụng sức mạnh của Arceus.

Từ trong chiếc nhẫn trữ vật trên tay hắn bỗng chốc tuôn ra vô số dược tài. Minh linh thảo, Kim tầm hoa,... Hầu hết đều là ngũ phẩm dược tài!

Thấy trên tay Lăng Thiên tuôn ra nhiều dược tài quý giá như thế, trong ánh mắt Nguyệt Nhi sáng lên. Thân là luyện dược sư, nàng biết những thứ đó tuy không phải là độc nhất vô nhị nhưng lại vô cùng hiếm gặp.

Thở dài một hơi lấy lại bình tĩnh, Nguyệt Nhi liền khom người, nhìn Lăng Thiên nói ra:“Lăng Thiên tông chủ, hi vọng ngài có thể bỏ thứ yêu thích, bán cho Nguyệt Nhi vài loại dược tài này có được không ạ?”

Nói xong điều đó, nàng thỉnh thoảng đá mắt sang gia gia, hi vọng hắn có thể lợi dụng thân phận lão bằng hữu cũ, thuyết phục Lăng Thiên bán cho mình.

Tiền? Nàng không thiếu! Nếu quy đổi sang tiền thì đống ngũ phẩm dược tài này nàng dư sức mua, nhưng vấn đề ở chỗ rất ít người đem nó ra để bán, hầu như chỉ tìm được trong những nơi đấu giá to lớn.

Mặc dù hiện tại nàng chỉ có đạt tới tam phẩm luyện dược sư, nhưng... Nhưng lấy về trước cất vào kho để ngắm cũng hay mà!

Hay hoặc là... Dâng hiến cho Cổ Hà đại nhân? Biết đâu hắn lại cho ta vài loại đan phương quý hiếm... Ây da, ngại quá!

Trong ánh mắt nghi hoặc của Vân Vận không biết sư tôn mình lôi ra đống dược tài quý giá này làm gì thì bất chợt, từ trong lòng bàn tay hắn lóe lên một ngọn lửa đỏ sẫm.

Chẳng phải dị hỏa nhưng nhiệt độ của nó lại chẳng thua gì dị hỏa, có chăng nếu thua kém chỗ nào đó chỉ có là đóa hỏa diễm này không có khả năng đặc biệt như dị hỏa mà thôi.

Hỏa diễm biến ra từ hỏa hệ đấu khí bởi người tu luyên công pháp thiên cấp, độc môn chỉ xuất từ tay Lăng Thiên...

“Hỏa chủng đó là loại hỏa gì mà bá đạo như vậy? Là thú hỏa sao?” Nguyệt Nhi kinh ngạc nghĩ.

Lăng Thiên cười cười, hắn nhìn công chúa Nguyệt Nhi, nở nụ cười quỷ dị nói ra:“Nguyệt Nhi công chúa, có dám đánh cược với ta không? Nếu như ta có thể luyện đống dược tài này thành đan dược thì ngươi phải bái ta làm thầy, còn không được ta sẽ tặng cho ngươi toàn bộ đống dược tài này mà cam đoan không lấy một xu nào từ hoàng tộc các ngươi!”

- “Sư tôn người...” Vân Vận kinh hãi, không dám tin sư tôn mình lại dám nói như thế.

Bao năm ở cùng hắn, nàng đã bao giờ thấy hắn luyện đan bao giờ đâu? Thế nên, vụ cá cược này hoàn toàn chính là thua lỗ!

“Đống dược tài kia... Có thể nhờ tên Cổ Hà đó luyện chế một nhóm lớn đan dược giúp tông môn nâng cao sức mạnh a...” Vân Vận buồn rầu nghĩ, nhưng nàng không có can dự vào chuyện này bởi ai bảo đống dược tài đó là tài sản cá nhân đây?

Nếu như Lăng Thiên dám đưa tay vào nội khố tông môn làm trò này, chắc chắn nàng sẽ phải cùng hắn “đấu đá” một phen!

Thấy Lăng Thiên như tự bắn vào chân mình, Nguyệt Nhi nở nụ cười vui sướng, nàng sợ Lăng Thiên đổi ý liền vội vàng gật đầu nói:“Nguyệt Nhi đồng ý!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.