Ngày mới lên
Ánh năng chiếu rọi vào giường đánh thức Lăng Thiên đang say giấc ngủ, lúc này bên cạnh hắn Thẩm Tú đang như con hồ ly nhỏ rúc bên cạnh. Hắn vội đập vào mông nàng một cái rồi nói
“Dậy mau sáng rồi, mau dậy phục vụ ta mặc quần áo”
Dù cho Lăng Thiên đánh rất nhẹ, nhưng Thẩm Tú cơ thể vẫn run một cái, miệng kêu “Ứ ứ” một cách cực kỳ dâm đãng. Đây cũng không phải là giả vờ mà thực sự cơ thể Thẩm Tú hiện tại thực sự quá là mẫn cảm.
Đêm qua Thẩm Tú không ngại trời tối, sử dụng yêu linh phụ thể với “Vulpix” sau đó lao đi với tốc độ nhanh nhất tới biệt viện của Lăng Thiên nhằm tìm kiếm sự khoan hồng. Lăng Thiên hắn không thèm để tâm tới mấy loại rác rưởi nên cũng khiến nàng bớt lo.
Mỡ dâng đến miệng không húp mới là lạ, hắn vội kéo Thẩm Tú vào giường rồi đ-t nàng cả đêm, mãi tới gần sáng nàng mới được ngủ một lúc.
Phục vụ Lăng Thiên mặc quần áo xong, nàng đi về gia tộc nghỉ ngơi tiếp còn Lăng Thiên thì tập trung ở địa điểm đã hẹn với lũ Trần Lâm Kiếm để chuẩn bị đi khám giá di tích thành Cổ Lan. Trần Lâm Kiếm, Diệp Tử Vân, Thẩm Việt theo thứ tự là Thánh Minh thế gia, Phong Tuyết thế gia, Thần Thánh thế gia - tam đại đỉnh phong thế gia dòng chính đều đã có mặt.
Chứng kiến Lăng Thiên tới, sau đó Diệp Tử Vân lại chủ động ra chào hỏi trước khiến Thẩm Việt cực độ cay cú. Hắn cảm giác dần dần Diệp Tử Vân đang xa lánh mình.
'Đây tất cả là do ngươi ban tặng, lát nữa ta sẽ cho biết thế nào là địa ngục' Thẩm Việt hung ác suy nghĩ.
Hắn vội thì thầm với người hầu vài câu, sau đó nhe răng ra cười. Tất cả đều không qua mắt được Lăng Thiên, nhưng hắn cũng lười để ý. Chuẩn bị hành lý đầy đủ xong, mọi người xuất phát. Do lần này đi mạo hiểm là bí mật nên đối ngoại tuyên bố là đi hạp cốc U Sơn để rèn luyện.
Một đám người đi ra khỏi thành Quang Huy, lượn quanh ngọn núi ở Thánh Tổ sơn mạch. Chỉ là muốn tới thành Cổ Lan phải mất 5-6 ngày, có thể lâu hơn nếu gặp phải yêu thú tập kích. Chỉ tiếc Lăng Thiên vốn cũng muốn du sơn ngoạn thủy nên không sử dụng “Mera mera no mi” để di chuyển, không thì hiện tại hắn hóa thân thành ngọn lửa vèo cái là đã tới nơi rồi.
Hơn 37 người, thực lực rơi vào khoảng từ thanh đồng tam tinh tới bạch ngân nhất tinh, kém nhất chắc là Thẩm Việt và Diệp Tử Vân. Do không giống nguyên tác Diệp Tử Vân được Nhiếp Ly giúp đỡ nên hiện tại nàng cũng chỉ vượt trên Thẩm Việt về linh hồn lực một chút do thiên phú nàng cao hơn, nhưng để đến Thanh Đồng nhất tinh cũng cần một khoảng thời gian nữa.
Tối đến, mọi người tổ chức cắm trại. Lăng Thiên nằm một bên nhớ về nụ cười của Ngưng Nhi, cơ thể vưu vật của Thẩm Tú... Hắn vừa ngủ vừa chảy nước dãi. Chắc vì hắn xuyên qua tới nơi này lên xảy ra hiệu ứng hồ điệp, không còn mấy con yêu thú Hổ Hùng gì đó tới tập kích nữa.
Lúc này, tại Dực Long thế gia
Tiếu Ngưng Nhi ngồi bên cửa sổ, lẳng lặng nhìn thiên không nghĩ
'Thiên ca thật là xấu, dĩ nhiên không cho mình đi theo'
Lăng Thiên hắn thật ra lần này ngoài việc du sơn ngoạn thủy, cũng có một chút việc cá nhân không tiện nói nên tạm thời không muốn Tiếu Ngưng Nhi đi theo.
- “Tiểu thư, gia chủ xin mời ngài tới nghị sự đường” Một người hầu bước vào phòng nói.
Ngưng nhi nghi hoặc, có chuyện gì mà phụ thân nửa đêm triệu tập nàng.
Dực Long thế gia Nghị sự đường.
gia chủ Dực Long thế gia là Tiếu Vân Phong, là phụ thân của Tiếu Ngưng Nhi ngồi chủ tọa, bên cạnh là 6 vị trung niên, đều là đường huynh đường đệ của hắn và cũng là trưởng lão của gia tộc.
- “Phụ thân, ngài tìm ta có chuyện gì thế” Ngưng Nhi nghi hoặc hỏi, nàng nhìn xung quanh tụ tập đủ gia tộc trưởng lão thực sự rất là bất ngờ.
- “Ta-” Tiếu Vân Phong đang định nói thì một vị trưởng lão chen vào nói.
- “Ngưng Nhi tiểu chất, ta nghe nói vài ngày trước có mua rất nhiều Tử Lam Thảo. Nay đã tăng giá, Ngưng Nhi không ngại cống hiến cho gia tộc để gia tộc càng thêm vững mạnh chứ nhỉ”
Người vừa nói là Tiếu Dực, một trong các trưởng lão của gia tộc, và cũng là một trong những người thường đối đầu với gia chủ, hòng mong muốn tương lai soán quyền.
Về việc này, Tiếu Vân Phong cũng đã không quan tâm, hắn biết tiền mua là tiền riêng của con gái hắn, nhưng cái tên Tiếu Dực này không buông tha cơ hội như này.
- “Đây là tiền riêng của ta, ta muốn mua gì thì mua, chả nhẽ Tiếu Dực trưởng lão dùng tiền mình mua giáp, vũ khí riêng cũng phải nộp lên gia tộc ư?” Ngưng Nhi ngạo nghễ trả lời.
Nghe Ngưng Nhi phản bác, Tiếu Dực cũng khá bất ngờ, phải biết bình thường ở trong gia tộc Ngưng Nhi vẫn rất nhẫn nhịn, nhưng bây giờ nàng dám đứng ra đối chọi lại với hắn. Chỉ bởi vì hắn không biết, từ khi gặp Lăng Thiên, nhân sinh của nàng đã thay đổi.
Tiếu Dực vẫn nhất quyết không buông tha, vội nói:“Giá trị của chỗ Tử Lam Thảo đó cũng phải tới vài chục triệu, có thể cứu vãn gia tộc thoát khỏi nguy cơ, nếu Ngưng Nhi tiểu chất cống hiến cho gia tộc sẽ không cần phải gả cho Thần Thánh thế gia nữa”
Thực tế cho dù nàng có nộp lên Tử Lam Thảo hay không, buông tha đám hỏi này không phải hắn có thể nói mà xem quyết định ở Thần Thánh thế gia bên kia.
5 vị trưởng não khác cũng tán đồng ý kiến của Tiêu Dực. Ngồi ở thủ tọa Tiếu Vân Phong chỉ có thể thở dài lắc đầu.
Tiếu Ngưng Nhi bi ai, vì cái gì mình luôn là quân cờ trong gia tộc, cũng may số Tử Lam Thảo đó nàng đã đưa cho Lăng Thiên, nàng nói:“Chỗ Tử Lam Thảo kia là ta được một bị bằng hữu nhờ mua hộ, không có còn trong tay ta nữa”
- “Cái gì” Tiếu Dực lộ vẻ mặt khó coi, hắn nói tiếp:“Đây không phải là Ngưng Nhi tiểu chất đưa ra lí do thoái thác chứ?”
Ngưng Nhin mặt cau lại, nói:“Mỗi câu nói của ta đều là thật, ta thề với danh dự của mình”
Tiêu Dực vẫn không buông tha vội yêu cầu Ngưng Nhi xin lại chỗ Tử Lam Thảo đó về. Nghe xong Ngưng Nhi biến sắc mặt nói.
- “Đường thúc có ý gì, chỗ Tử Lam Thảo đó là hắn nhờ ta, giờ ta xin lại chả nhẽ ta là một tên tiểu nhân sao”
- “Đây là quan hệ lợi ích gia tộc” Tiếu Dực vẫn gân cổ lên cãi.
- “Nếu ngươi là hắn, có người xin lại ngươi sẽ đưa ra sao?” Tiếu Vân Phong cười lạnh hỏi.
- “Hừ, phãi xem đối phưng lại lịch, nếu như không có gì thì...” Nói rồi, Tiếu Dực vội đưa tay lên trước cổ rồi bày tỏ hành động.
Lúc này thực sự Ngưng Nhi không còn chịu đựng được nữa, nàng gầm lên:“Ngươi dám?”
Cùng với đó xung quanh nàng bắn ra từng tia lửa điện, sau lưng mọc ra một đôi cánh màu vàng, nàng lơ lửng trên không. Nhìn từ xa không khác gì một thiên thần hạ phàm.
Phụ thân Ngưng Nhi cùng mọi người kinh hãi đứng dậy, la thất thanh:“Hồn lực hóa hình!”
“Hồn lực hóa hình” là cách biểu thị Linh hồn lực tinh khiết nhất, thường những người làm được điều này đều là thiên tài, nếu không vẫn lạc chắc chắn tương lai sẽ đạt tới Hắc Kim thậm chí là Truyền Kỳ.
Ngưng nhi lạnh lùng nhìn Tiếu Dực nói:“Người đó đối với ta ân trọng như núi, nếu như đường thúc muốn động vào người đó dù chỉ là một ngón tay, ta cho dù liều mạng cũng sẽ ngăn cản. Nàng nói bằng giọng nói hùng hồn, bất chấp việc hiện tại nàng mới chỉ có Thanh Đồng Tứ tinh, cần thêm vài ngày nữa mới lên ngũ tinh và một khoảng thời gian để tiến giai Bạch Ngân mới có thể dung nhập Yêu Linh được.
Trong đầu Ngưng Nhi chỉ biết Lăng Thiên là cô nhi được học viện Thánh Lan thu nhận, cho dù có vài bí mật của riêng mình nhưng nội tình vẫn không có, chỉ sợ...
Rốt cuộc Tiếu Dực đã run sợ, dựa theo gia tộc tổ huấn, nếu có người có thể đạt tới “Hồn lực hóa hình” địa vị còn cao hơn cả Tiếu Vân Phong.
Nguyên một đám trưởng lão trước còn bức bách giao ra Tử Lam Thảo, nay khoanh tay chúc mừng, đúng là chuyển biến thật nhanh a.
Tiếu Dực lầm bầm hỏi:“Thế còn hôn ước với Thần Thánh thế gia?“. Hắn vốn muốn nhờ hôn ước này liên kết với Thần Thánh thế gia để đẩy mình lên vị trí gia chủ nhưng giờ thì...
- “Tiếu Dực, ngươi muốn chắp tay giao nộp thiên tài duy nhất của gia tộc dâng lên Thần Thánh thế gia sao” Một vị trưởng lão lạnh lùng nói. Hiện tại Ngưng Nhi mới 13 tuổi mà đã đạt tới tình trạng này, tương lai chỉ sợ...
Giờ đây, Tiếu Ngưng Nhi thực sự rất cảm kích Lăng Thiên, nhờ hắn mà bây giờ nàng được gia tộc coi trọng, hôn ước giữa nàng và Thẩm Phi có thể được hủy bỏ.
Dực Long thế gia hẳn phải cảm thấy may mắn, bởi vì giờ đây Lăng Thiên đang ở xa, hắn nếu biết tin Ngưng Nhi bị một đám lão già chèn ép chắc chắn hắn sẽ san phẳng Dực Long thế gia thành bình địa...