Nhìn bằng hữu của mình gan dạ như vậy, Lâm Phỉ vô cùng ngạc nhiên, nàng lắp bắp nói:“Lôi-Lôi Mị, ngươi-”
Đối với Lâm Phỉ, Lôi Mị ngay từ nhỏ đã ở bên cạnh nàng, thế nên nàng hoàn toàn hiểu Lôi Mị là người như thế nào.
Gần gũi, hiền lành, trong sáng... Dù cho bình thường 2 người các nàng vô cùng hay đùa giỡn với nhau, nhưng nhìn chung theo nàng, Lôi Mị là một nữ nhân khá rụt rè.
Lần này nàng giống như chứng kiến một Lôi Mị khác, một Lôi Mị mà nàng chưa từng chứng kiến bao giờ.
- “Lâm Phỉ à, ngươi đâu cần phải kinh hãi thế chứ?” Lôi Mị ngoái đầu nhìn Lâm Phỉ nhếch miệng chế giễu, sau đó nàng tiếp tục nũng nịu nhìn Lăng Thiên nói:“Công tử sư phụ à, ngài kiểm tra lại đi, ta nghĩ ta HOÀN TOÀN phù hợp đấy~”
Lăng Thiên nhếch miệng, hắn đứng lên, từ từ sờ nhẹ vào 2 bầu vú trước ngực nàng rồi nói:“Trái tim... Khỏe mạnh!”
“Ưm”
Bị Lăng Thiên bóp vú giống như một dòng điện chạy qua người Lôi Mị vậy, nàng không tự chủ rên rỉ lên một tiếng.
Sau đó, Lăng Thiên tiến sát tới trước mặt Lôi Mị, hắn đưa tay vòng qua đằng sau, bóp lấy bờ mông cong cớn của nàng rồi lại nói:“Hạ bộ... Vững chắc!”
“Ah...”
Lôi Mị đôi chân lúc này có chút run rẩy, nàng hơi có dấu hiệu thở dốc...
Cuối cùng, Lăng Thiên đưa ngón giữa, mơn trớn cánh cửa bước vào thiên đường của Lôi Mị cọ sát một lúc, sau đó mới rút ngón tay ra nhìn nói:“Nước nôi... Đầy đủ!”
Bị Lăng Thiên liên tục đùa giỡn, Lôi Mị nào phải đối thủ, nàng nhanh chóng lả người xuống, lọt vào trong lòng Lăng Thiên ôm ấp.
- “Cô-Công tử sư phụ, ta thông qua chứ?” Lôi Mị vừa thở dốc vừa vui mừng hỏi.
- “Có thể... Nhưng ta còn phải kiểm tra thêm chút nữa!” Lăng Thiên nhìn Lôi Mị cười dâm đãng nói.
Tuy không có nói trực tiếp, nhưng từ trong ánh mắt và nụ cười của Lăng Thiên, Lôi Mị cũng đã đọc được thứ gì đó, cái thứ mà chỉ có đám nam nhân sắc phôi nhìn nhìn nàng đi qua mới có...
- “Kiểm-Kiểm tra bằng cách nào đây công tử? Có phải cần dụng cụ không~?” Lôi Mị bẽn lẽn, đưa tay gần về phía đũng quần của Lăng Thiên.
Nhìn cử động thân mật của bằng hữu và công tử sư phụ, Lâm Phỉ đứng nhìn đã đần độn hết cả người, nàng lúc này rất muốn chạy ra khỏi phòng để không phải chứng kiến sự ngượng ngùng đó, nhưng chẳng hiểu sao lúc này đôi chân lại không hề nghe lời nàng.
Lí trí gọi mà tâm không thưa, để bộ phận trong cơ thể xung đột thế này là không ổn rồi!
Không ngờ công tử sư phụ lại muốn thân thể các nàng thật, thứ mà nàng đã từng suy đoán trước đó... Nhưng ai ngờ nó lại đến nhanh đến vậy!
Lăng Thiên mỉm cười, hắn mặc cho Lôi Mị từ từ kéo quần của hắn xuống.
Kéo quần Lăng Thiên xuống, ngay lập tức Lôi Mị cảm nhận được thứ nóng hổi, căng cứng, to dài đang đập thình thịch trong lòng bàn tay mình.
“Đây... Đây là thứ của đám nam nhân sao?” Lôi Mị đỏ mặt nghĩ.
- “Thế nào? “Dụng cụ” của ta không có vấn đề gì chứ?” Lăng Thiên đưa một tay tới, sờ lấy cái cằm nhỏ nhắn của Lôi Mị.
Lôi Mị nuốt nước bọt một tiếng, sau đó dò dẫm hỏi:“Công-Công tử sư phụ, thế giờ ngài sẽ kiểm tra thế nào?” Nói tới đây, không hiểu sao trái tim nàng lại đập thình thịch.
- “Trước tiên ngươi có thể dùng miệng làm ướt nó, thứ đó cần có nước dãi của nữ nhân mới có thể phát huy tác dụng...” Lăng Thiên đưa dần bàn tay về phía cánh môi đỏ thắm của Lôi Mị nói.
Lôi Mị đỏ mặt, nàng biết thứ bản thân đang làm là gì, nhưng nếu không có ai xé rách lớp vỏ bọc ngụy trang đó thì càng tốt cho nàng hơn.
Đôi khi chỉ cần một lí do thôi!
Lôi Mị cúi đầu gần về phía con c-c của Lăng Thiên, há chiếc miệng nhỏ nhắn của mình ra rồi từ từ liếm nhẹ vào nó.
“Ục Ục”
Sau một lát, tiếng nước bọt dâm đãng phát ra, lúc này Lôi Mị đã hoàn toàn tập trung vào nhiệm vụ của mình.
Lăng Thiên một tay sờ lấy chiếc đầu với mái tóc bạch kim đang nhấp nhổm dưới háng vừa nhìn Lâm Phỉ đang cúi đầu đỏ mặt đứng bên cạnh điềm nhiên nói:“Trong khi chờ Lôi Mị chuẩn bị, ngươi tới đi!”
- “Đến-Đến lượt ta rồi sao?” Lâm Phỉ ngẩng đầu lắp bắp nói, nàng vẫn chưa chuẩn bị tinh thần a!