Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 249: Chương 249: Giải khai khúc mắc




“Nhã Phi tỉ, chào buổi sáng!”

“Lôi Mị, chào buổi sáng!”

“Thanh Lân chào buổi sáng các tỉ tỉ”

Như thường lệ, Nhã Phi nhóm thường dậy từ sớm, sau đó cùng nhau luyện tập trước khi tự mình chuẩn bị bữa ăn sáng cho mọi người.

Dù cho Lăng Thiên đưa cho các nàng những cuốn thiên giai công pháp, những đấu kỹ uy lực hay các pháp bảo thần kỳ nhưng với thế giới nhược nhục cường thực này, sức mạnh tự thân mới là trên hết.

Mặc dù biết rằng, cho dù các nàng có chỉ là một tên đấu giả cấp đi chăng nữa, Lăng Thiên vẫn sẽ chắc chắn bảo vệ và che chở đến hết đời nhưng nữ nhân mà, ai lại muốn bản thân vô dụng, ăn bám nam nhân suốt cả một thế đi chứ?

Thế nên, việc các nàng cùng nhau đối luyện là một điều cần thiết!

So với lần đầu tiên gặp gỡ, tu vi của Nhã Phi chỉ rơi vào khoảng đấu sư, nhưng sau bao ngày tháng dạng háng leo rank cũng như nỗ lực tự thân, Nhã Phi chỉ trong một thời gian ngắn cũng đã đạt tới Đấu Linh đỉnh phong, chỉ kém một chút là đột phá Đấu vương cường giả, có thể tự do phi hành.

Tiểu Y Tiên lần đầu Lăng Thiên gặp cũng tương tự Nhã Phi, nhưng do nàng bản thân cũng không quá chăm chỉ do ham chơi nên thành ra tu vi nay mới chỉ Đấu Linh trung kỳ.

Lôi Mị và Lâm Phỉ tu vi là tương đương nhau, tuy hiện tại 2 nàng mới chỉ là đại đấu sư đỉnh phong nhưng ai bảo các nàng gặp gỡ Lăng Thiên chậm đây, nếu như cùng lúc như Nhã Phi và Tiểu Y Tiên chắc có lẽ tu vi 2 người đã đột phá đến Đấu Linh rồi.

Còn về phần Thanh Lân thì hiện tại Lăng Thiên chưa có cho nàng công pháp tu luyện. Một phần cũng vì Thanh Lân chưa ý thức được tầm quan trọng của việc tu luyện mà vẫn chỉ muốn bên cạnh Lăng Thiên ca ca và các tỉ tỉ làm nũng, còn một phần khác thì là... do Lăng Thiên quên! . truyện kiếm hiệp hay

“Kẹt!”

Ngay khi các tiểu nữu cười nói vui vẻ với nhau thì vang lên tiếng cánh cửa mở, 2 thân ảnh tràn đầy đẹp nghiêng nước nghiêng thành từ trong phòng Lăng Thiên đi ra ngoài.

Nữ nhân đi đầu với mái tóc đỏ rực, thân mang chiếc váy tử sắc, trên gương mặt hiện ra chút lãnh ngạo. Mỗi bước đi của nàng dù cho không cố tình nhưng vẫn có thể thấy được từng khí tức bá đạo từ trên người nàng phát ra. Đặc biệt nhất, trên tay nàng lúc này còn đeo lên một tấm khiên hình mặt người với mái tóc tựa giống như bách xà, với khí tức kì dị phát ra từ người nó càng làm tô thêm vẻ đẹp cao quý của nàng.

Người đi sau thì mang mái tóc màu vàng cam, làn da nâu săn chắc và mang trên người hoàng sắc y sa. Khác với nữ nhân phía trước, từ trên người nàng phát ra một vẻ đẹp yêu diễm, tràn đầy mị hoặc. Thỉnh thoảng, nữ nhân này còn đưa tay lên mân mê mái tóc mai của mình khiến cho dù có là nữ nhân đi chăng nữa, chắc có lẽ vẫn cảm thấy say đắm.

Chỉ có điều 2 nàng đi đứng với tư thế hơi kì lạ, giống như đang rạng háng mà đi a...

Không sai, 2 người vừa bước ra chính là Mỹ Đỗ Toa cùng Nguyệt Mị, cả 2 lúc này đã nhân loại hóa hoàn toàn sau đợt mây mưa với Lăng Thiên. Tuy nếu xét về chiều cao có thể khiêm tốn so với khi thân mang xà vĩ nhưng bù lại, với đôi chân quyến rũ của mình, các nàng có thể làm được nhiều việc “khác” mà trước đó đuôi không thể làm được.

- “Ngươi-” Nhã Phi thấy người xuất hiện là Mỹ Đỗ Toa liền trừng mắt, nhưng khi nàng nhìn xuống dưới thân nàng, thấy một đôi chân người thì liền sững sờ, không dám tin nói:“Tại sao lại có thể?'

Không chỉ Nhã Phi, Tiểu Y Tiên các nàng cũng nhìn Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị như nhìn thứ gì đó kỳ lạ. Các nàng không dám tin rằng, chỉ một ngày trước thôi, 2 người này vẫn còn là xà nhân mà bây giờ đã hoàn toàn chẳng khác gì nhân loại bình thường.

Mỹ Đỗ Toa thấy Nhã Phi đang mắt chữ A, mồm chữ O nhìn mình khiến nàng vô cùng tức cười, sau đó liền đàng hoàng bước tới, dí ngực mình đè lên ngực Nhã Phi, miệng nghi hoặc nói:“Vô lí, sao ta cảm giác nó đâu có to hơn ta đâu?”

- “Ngươi-” Nhã Phi thấy Mỹ Đỗ Toa lại gần mình, lại còn định đọ size ngực với bản thân thì liền đỏ mặt, nhanh chóng lùi sau một bước, miệng nói không ra lời.

- “Nữ vương tỉ tỉ, người đừng chọc tức nàng nữa không lát nàng lại mách tên nhân loại kia hành hạ chúng ta bây giờ~” Nguyệt Mị bước tới bên cạnh Mỹ Đỗ Toa, nhìn đám Nhã Phi trêu ghẹo nói.

“Bốp!”

Ngay sau khi Nguyệt Mị vừa nói xong, một bàn tay to lớn lúc này liền vỗ xuống, ngay chính giữa bờ mông vểnh của Nguyệt Mị mà đập.

“Á đau ta!” Nguyệt Mị kêu lên một tiếng, từ kích thước bàn tay và giọng nói nàng cũng biết người vừa đến là ai rồi.

- “Thế nào, lại muốn ta gia pháp trừng trị?” Lăng Thiên nhìn Nguyệt Mị mỉm cười.

Nguyệt Mị nhanh chóng đi ra đằng sau Mỹ Đỗ Toa, miệng lẩm bẩm:“Thú vật, biết mông ta vẫn còn đau mà còn đánh vào chỗ đó!”

Mỹ Đỗ Toa thấy Lăng Thiên xuất hiện, cũng nhìn hắn cười lạnh nói:“Ngươi ngoài việc bắt nạt nữ nhân yếu đuối thì còn bản lãnh nào khác nữa không?”

Lúc này, sau khi đã cùng Lăng Thiên lăn ga giường, Mỹ Đỗ Toa đã không còn câu nệ, nàng lúc này có thể mọi lúc mọi nơi mà chọc ghẹo lấy hắn, không cần thiết phải dè chừng như lần đầu mới gặp mặt nữa.

Thấy Lăng Thiên cứ thế vui đùa cùng 2 nữ xà nhân tộc mà 1 trong số đó lại là nữ vương của xà nhân tộc, Nhã Phi mặt mũi liền rủ xuống, buồn rầu nói:“Vậy ra đúng là đại nhân đã cùng 2 người bọn họ...”

Bên cạnh, Lôi Mị và Lâm Phỉ cũng đều phồng má, có chút tức giận nói:“Xà nhân tộc là kẻ thù không đội trời chung của nhân tộc chúng ta, công tử dù biết sao vẫn còn cùng còn chúng?”

Bên cạnh, Thanh Lân thấy 3 vị tỉ tỉ đang có chuyện rầu rĩ cũng không tiện xen vào, đành cùng Tiểu Y Tiên chơi một chút.

Lăng Thiên đang cười đùa cùng Mỹ Đỗ Toa, nhận thấy có chút ánh mắt kì dị, hắn ngẩng đầu chứng kiến 3 vị nữ nhân của mình đang ánh mắt cá chết nhìn phía bên này, Lăng Thiên hiểu ý, bèn 2 tay ôm eo Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị rồi cùng các nàng đi về phía bên kia.

- “Nhã Phi, nàng thế nào? Mọi khi thấy ta có mang tới thêm tỉ muội thì nàng rất hào hứng vì có người chia sẻ gánh nặng cơ mà, sao giờ lại ủ rũ thế?” Lăng Thiên mang Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị tới trước mặt Nhã Phi, trêu ghẹo nói.

- “Đại nhân, người biết rồi còn hỏi, tại sao có bao nhiêu người ngài không chọn mà lại chọn 2 nữ xà nhân cơ chứ?” Nha Phi cúi đầu nói.

- “Ra là vấn đề này” Lăng Thiên lắc đầu cười, sau đó mặt mũi hiền lành nhìn Nhã Phi nói:“Nhã Phi, người có người tốt người xấu, cớ sao xà nhân lại không thể cơ chứ? Cùng là sinh mệnh, cùng có suy nghĩ và cảm xúc riêng,... Thế nên, nàng đừng có giới hạn bản thân bởi những đạo lí cổ hủ đấy nữa!”

- “Với lại...” Lăng Thiên nở nụ cười dâm đãng, sau đó luồn tay xuống dưới, tụt chiếc váy đang mặt trên người Mỹ Đỗ Toa xuống và nói:“Nàng ấy chẳng phải giờ cũng giống nhân loại sao!”

“Hừ!”

Mỹ Đỗ Toa thấy Lăng Thiên dám lấy nàng ra làm ví dụ liền có chút bực, nhưng cũng không có nói gì bởi nàng biết, hắn đây là đang giáo huấn không chỉ Nhã Phi mà cả nàng và Nguyệt Mị nữa.

Đúng là nhân tộc và xà nhân tộc là kẻ thù từ rất lâu, 2 tộc quần hễ gặp mặt nhau là có chiến tranh nhưng không thể phủ nhận điều Lăng Thiên vừa nói. Có lẽ với việc Lăng Thiên xuất hiện ở thế giới này, 2 tộc quần này sẽ có một lúc nào đó mà thực sự bắt tay kết bạn đi...

Được Lăng Thiên sử dụng thông não chi thuật, Nhã Phi ngẩng đầu lên nhìn Nguyệt Mị và Mỹ Đỗ Toa. Xác thực đúng như đại nhân của nàng nói, về bề ngoài hiện tại thì 2 người họ không khác gì nhân tộc bình thường, mà bản thân nàng cũng hiểu nhân tộc có nhiều người sống còn không bằng súc sinh. Thế nên tại sao nàng phải cứ mang thứ suy nghĩ tiêu cực đó mà nhìn nhận Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị đây? Tại sao không thử mở lòng đón nhận 2 người họ?

Thở một hơi thật dài để lấy quyết tâm, Nhã Phi lúc này nhìn Mỹ Đỗ Toa rồi nở một nụ cười, sau đó nói:“Ta- Muội là Nhã Phi, là nữ nhân đầu tiên của đại nhân (chắc vậy...), hân hạnh được gặp xà vương tỉ tỉ!”

Mỹ Đỗ Toa thấy Nhã Phi cười nói với mình, nàng cũng không ngại ngùng mà đáp lời:“Gọi ta là Mỹ Đỗ Toa, là người đầu tiên khiến cho tên nhân loại bên cạnh này cảm thấy sướng nhất (chắc vậy...), rất vui lòng được giúp đỡ!”

Có chút sặc mùi thuốc sung a, mà thôi kệ đi, miễn là các nàng vui vẻ cùng nhau là được rồi...

Nhã Phi đã đi đầu nên không có lí do gì mà 3 người Lôi Mị còn mặt mày cau có nữa, các nàng cũng hồ hởi, liên tục tự giới thiệu bản thân cho 2 người Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị nghe.

Có lẽ, ngoài Lăng Thiên ra, Thanh Lân là người vui sướng nhất vì hiện tại, nàng lại có thêm 2 người tỉ tỉ nữa...

Lăng Thiên thấy cả đám nữ nhân đã cười nói vui vẻ với nhau, lúc này hắn liền bước tới, ôm các nàng vào người, sau đó thì thầm:“Đã coi như gặp nhau rồi, vậy bây giờ chúng ta liền cùng nhau... được chứ?”

Nhã Phi, Lôi Mị, Lâm Phỉ và Tiểu Y Tiên đã quen với phong cách phóng túng dâm dục của Lăng Thiên nên không có nói gì bởi các nàng đã không ít lần cùng nhau nằm làm điều đó. Thế nên khi nghe Lăng Thiên nói thế, 4 người chỉ có hơi đỏ mặt một chút rồi nhẹ gật đầu, ai bảo làm nó... cũng sướng đây!

Còn về phần Nguyệt Mị và Mỹ Đỗ Toa, ban đầu có chút không hiểu, nhưng thấy gương mặt của 4 vị muội muội kia đỏ ửng, thân là người từng trải, các nàng làm sao có thể không hiểu Lăng Thiên đang nói về vấn đề gì cơ chứ.

- “Ta-Ta cảm thấy hơi đói một chút, ta đi trước!” Mỹ Đỗ Toa nói xong, nhanh chóng định vận dụng tu vi chạy chốn. Đáng tiếc, dù tu vi của nàng đã là đấu tông đỉnh phong nhưng làm sao có thể chạy thoát khỏi bàn tay của Lăng Thiên sài lang đây.

- “Dám chạy? Vậy ta sẽ cho nàng biết cảm giác ngất lên vì sung sướng là như thế nào!” Lăng Thiên bắt lấy tay của Mỹ Đỗ Toa kéo lại gần đe dọa.

Bị Lăng Thiên bắt lại, Mỹ Đỗ Toa cắn răng, xem ra cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi một phen hành hạ nữa rồi, chỉ đáng tiếc là nàng vừa mới được nghỉ ngơi một chút, thế mà lại sắp sửa rơi vào địa ngục.

“Hừ, đồ thú vật, không biết mệt là gì à?!” Mỹ Đỗ Toa khinh bỉ trong lòng, sau đó nhìn Lăng Thiên, ưỡn ngực kiêu ngạo nói:“Ai sợ ai chứ, ta xem nhân loại ngươi sẽ ngất trước hay là ta?”

Thật là vuốt râu hùm mà...!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.