Tại trong một tiểu thế giới, nơi đây màn sương lập lờ mờ mờ ảo ảo.
Huyền Y gắng mở đôi mắt nặng trĩu, phát hiện bản thân hai tay hai chân đều bị một loại xích sắt kì bí kéo căng sang hai bên.
Nàng cố vùng vẫy, nhưng bị phong ân đấu khí, Đấu Tôn như nàng giờ cũng hóa tầm thường!
- “Khốn kiếp, là ai! Mau thả ta ra!” Huyền Y kêu gào.
Lúc này, trước mặt nàng, một bóng người từ từ trong màn đêm bước ra. Hắn đi tới, nở nụ cười kỳ bí.
- “Là ngươi!” Huyền Y đôi mắt phẫn nộ, nhìn chằm chằm thân ảnh trước mặt.
Người kia không ai khác chính là Lăng Thiên, người mà nàng vừa mới gặp trước đó không lâu...
Lăng Thiên đưa tay cầm lấy cằm của Huyền Y, giọng nghiền ngẫm nói ra:“Chậc chậc, quả là một vưu vật!”
Huyền Y ngoái đầu, không cho Lăng Thiên tiếp tục chạm tay vào người mình. Nàng ánh mắt phẫn nộ, nhìn chằm chằm Lăng Thiên nói ra:“Nói mau, ngươi rốt cuộc có quan hệ gì với Dược Trần, hắn đang ở đâu?”
- “Ngươi không lo cho bản thân hiện tại mà còn lo cho người khác sao?” Lăng Thiên cười khinh bỉ, sau đó từ trong lòng bàn tay hắn, triệu hoán ra Cốt Linh Lãnh hỏa.
Nhìn đóa dị hỏa gần ngay trước mặt, Huyền Y đã không có một chút nghi hoặc nào nữa, bởi đây chính xác là Cốt Linh Lãnh Hỏa của Dược Trần!
- “Nói! Tại sao ngươi có Cốt Linh Lãnh Hỏa?” Huyền Y há miệng ra lệnh.
Lăng Thiên ánh mắt nheo lại, đưa tay tới bóp lấy đôi má của Huyền Y, giọng nói lạnh lùng:“Đừng có dùng cái giọng ra lệnh đó với ta, nếu như không phải ngươi có chút tư sắc, ta đã không thèm quan tâm tới ngươi rồi!”
“Biết thân biết phận đi!”
Từ đằng sau Lăng Thiền, Huyền Y bất chợt chứng kiến một hư ảnh hắc ám, nó có ba đầu sáu tay. Tuy không nhìn rõ tướng mạo, nhưng rõ ràng đây là một tôn viễn cổ ma thần.
Tại sao lại là ma thần ư? Cứ nhìn hắc ám và sát khí nó tỏa ra thì biết... Nàng thân là Đấu Tôn, gặp qua Đấu Thánh cũng không phải lần một lần hai, nhưng chưa có ai có thể làm nàng run sợ như lúc này.
“Ực”
Huyền Y nuốt nước bọt, không dám lớn giọng với Lăng Thiên nữa, lúc này mới hạ tông nói ra:“Vị công tử này, ngài có thể cho ta biết Dược Trần hắn đang ở đâu được không?”
- “Thế này mới đúng!” Lăng Thiên cười khẩy, sau đó giống như không có chuyện gì to tát nói ra:“Hắn sao? Bị ta giết rồi!”
“Giết-Giết rồi?”
Nghe được lời nói của Lăng Thiên, bên tai Huyền Y liền ngay tại thời khắc đó liền đông cưng lại, mọi âm thanh xung quanh đối với nàng giống như trở lên hư vô...
Hahaha, hắn chết? Hắn thực sự chết? Bị tên này giết?
Thế giới của nàng sụp đổ!
Huyền Y nước mắt tuôn rơi, nụ cười nàng cười thảm thiết một chút, sau đó thay vào đó liền là nụ cười dữ tợn, nhìn Lăng Thiên hét toáng lên:“Sao ngươi dám giết hắn? Tại sao ngươi dám giết hắn, ta giết ngươi!”
Vừa nói, nàng cố gắng vung tay vung chân đánh về phía Lăng Thiên, nhưng tất cả đều không có ích gì bởi hai tay hai chân đã bị xiềng xích.
Lăng Thiên mặc cho nàng vung vẩy một lúc, thấy nàng đã im lặng, lúc này mới mở miệng nói:“Ta giết ai là quyền của ta! Ta cướp lấy dị hỏa của hắn cũng là quyền của ta! Tại sao ta lại không thể chứ?”
- “Hơn nữa...” Nói tới đây, Lăng Thiên liền mỉm cười, đưa sát miệng vào tay Huyền Y nói ra:“Ta cướp nữ nhân của hắn chắc cũng chả sao đâu nhỉ?”
- “Ngươi-” Huyền Y vừa há miệng, ngay lập tức Lăng Thiên đã nhân cơ hội, cưỡng hôn bờ môi ngọt ngào của nàng.
“Ưm”
Huyền Y nhắm mắt, nàng đờ đẫn bị Lăng Thiên hôn một lúc. Tới lúc lưỡi nàng sắp bị hắn kéo mở, lúc này nàng mới nhớ ra, vội vã liền cắn một cái.
“Ây!” Lăng Thiên vội rút miệng, nhưng trên môi vẫn như cũ in lấy vết răng nhỏ.
Hắn nhìn nàng nghiền ngẫm, sau đó há miệng nói:“Ngươi có vẻ muốn phản kháng sao? Vậy thì phản kháng cho ta xem nào!”
Nói xong, hắn đưa tay tới, không kiêng nể gì xé toạc toàn bộ quần áo trên người Huyền Y rồi ném đi xung quanh.
- “Ahhhh, ngươi khốn kiếp! Giết ta đi!!!!!!” Huyền Y bị Lăng Thiên làm nhục, nàng hét lớn phẫn nộ.
Nàng muốn tự bạo, nhưng đấu khí bị phong bế, thế nên một tia khí lực cũng chẳng có mà dùng!
Lăng Thiền vô cùng dâm đãng mà đánh giá cơ thể Huyền Y. Cái mông căng vểnh, bầu vú to tròn, dưới mi mắt lại có nốt ruồi nhỏ trông vô cùng quyến rũ.
Xét về cơ thể, Huyền Y không hề thua kém Nhã Phi, trái lại nàng lại hơn Nhã Phi một chút về khí chất của sự thành thục.
Ân, lông l-n cũng rất rậm, chỉ đáng tiếc...
- “Này, sao nách ngươi lại có lông?” Lăng Thiên tò mò hỏi.
Huyền Y lúc này đã bị Lăng Thiên làm cho phát điên, nàng làm gì thèm trả lời câu hỏi ngớ ngẩn của hắn cơ chứ.
Lăng Thiên thấy Huyền Y không trả lời, hắn cũng liền mặc kệ nàng, liền đưa tay tới, bóp bóp vào cặp vú mềm mại kia.
“Mềm, rất vừa tay, núm vú lại hơi căng cứng một chút... Bộ ngươi đang kích thích hay gì?” Lăng Thiên tiếp tục trêu ghẹo.
- “Có ngươi mới kích thích, cả nhà ngươi mới kích thích!” Huyền Y phẫn nộ quát, sau đó còn “phi” một tiếng, phun nước miếng về phía Lăng Thiên.
Lăng Thiên tránh kịp, hắn cười cười nhìn nàng một lúc, sau đó liền đi tới, sử dụng cả hai tay và miệng để mân mê bầu vú của Huyền Y.
“Ưmmmm”
“Ahhh”
Vú Huyền Y bị Lăng Thiên hết bú, rồi mút, rồi lại bị véo hết bên này đến bên khác khiến cơ thể nàng run rẩy. Nàng cố uốn éo người tránh thoát, nhưng như thế càng làm cho bản thân thêm ngứa ngáy hơn.
“Ah, thật đã!” Lăng Thiên đưa tay quẹt miệng một cái, sau đó liền vòng qua sau lưng Huyền Y.
“Bốp”
Đưa tay đánh bộp một cái vào mông nàng, ngay lập tức sự đàn hồi liền diễn ra, bờ mông căng vểnh của nàng rung rung vài cái vô cùng đã mắt.
- “Chết tiệt, ngươi thành công làm ta kích thích rồi!” Lăng Thiên liếm môi, sau đó không đợi được nữa liền cởi toàn bộ quần áo ném ra ngoài.
Không dạo đầu, không làm ướt,... Nhìn bờ mông của Huyền Y làm hắn quá kích thích, ngay lập tức liền không kiêng nể gì mà lao tới ôm lấy Huyền Y từ phía sau, rồi rút con c-c của mình ra một phát đút vào trong.
“Phạch”
Tiếng mông nàng va chạm với đùi của hắn... Con c-c hắn, đã chính thức đút sâu vào trong l-n Huyền Y.
“Ưm”
Huyền Y rên rỉ một tiếng, nhưng ngay lập tức ngậm miệng lại.
- “Hả? Không có máu sao?” Lăng Thiên nhìn xuống dưới hạ thể thì thào.
- “Hahaha, ngươi thất vọng lắm sao? Đúng vậy, ta đã trao lần đầu của ta cho Dược Trần rồi. Thế nên, ngươi vĩnh viễn sẽ không bao giờ có được trái tim ta đâu!” Huyền Y bỗng chốc vô cùng đắc ý cười nói.
Lăng Thiên ngẩn người, nàng đắc ý cái gì? Hắn giương mắt nhìn Huyền Y như nhìn một con ngốc.
- “Ngươi nghĩ ta quan tâm cái gọi là trinh tiết sao? Chỉ cần cơ thể của ngươi là đủ rồi!” Lăng Thiên mở miệng nói.
Huyền Y nghe hắn trả lời liền sững sờ. Ủa? Tại sao không hợp thói thường vậy?
Đáng nhẽ sau khi nghe mình nói bản thân không phải trinh nữ, hắn phải điên tiết lên rồi rút dương v*t của hắn ra khỏi âm đ*o của mình, sau đó đánh cho bản thân một trận, thậm chí là rút đao kết liễu tính mạng mình vì âm đ*o mình làm bẩn dương v*t của hắn chứ?
Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Huyền Y miên man suy nghĩ, nhưng mặc kệ nàng, Lăng Thiên liền vào lúc này điên cuồng nhấp hông.
“Phạch Phạch Phạch”
“Bốp Bốp”
“Ahh... Ahhh”
Vừa đ-t nàng một cách mạnh bạo, vừa liên tục dùng tay tát bốp bốp liên tục vào mông nàng từng tiếng kêu đen đét.
Huyền Y bị Lăng Thiên “hành hạ”, dù cho kiên trì đến đâu đi chăng nữa, nhưng bị con c-c đại tướng của hắn thúc vào cái l-n đã qua vô số năm chưa được ai sờ tới khiến cho Huyền Y không nhịn nổi nữa, đành phải rên rỉ theo bản năng.
“Ưm... Ahhhh”
“Phạch Phạch”
“Ahhh... Nhận lấy này!”
Lăng Thiên đ-t Huyền Y liền tục không biết qua bao lâu, nhưng cứ mỗi lần cảm giác nàng chuẩn bị ra là hắn lại ngừng lại một lúc, sau đó mới đ-t nàng tiếp.
Lúc này, nàng lại chuẩn bị ra thêm lần nữa, ngay lâp tức hắn tiên hạ thủ vi cường, trước tiên liền bắn tinh dịch xối xả vào bên trong.
“Ahhhhhhhhhh”
Huyền Y lè lưỡi rên rỉ, đôi mắt trợn ngược suýt chút nữa ngất đi.
Lăng Thiên vẫn giữ nguyên tư thế la hán đẩy xe bò với Huyền Y, con c-c hắn cũng chưa vội rút ra từ trong l-n nàng.
Vào lúc này, hắn nhìn Huyền Y mở miệng, dù cho bất kể nàng còn đủ sức nghe hay không:“Ta nói nghe này, ngươi đừng nghĩ như thế này đã là kết thúc, giờ mới chỉ là bắt đầu thôi!”
Huyền Y mơ màng, nàng vẫn trong cơn phê pha tình dục nhưng vẫn kịp nghe rõ từng lời Lăng Thiên nói.
Vốn dĩ, nàng đang định tiếp tục mở miệng phản bác, sau đó khinh bỉ hắn một phen nhưng bất chợt, nàng liền cảm thấy, miệng mình giống như bị cái gì đó phong bế.
“Ưm ưm ưm ưm ưm?” Huyền Y muốn nói gì đó, nhưng thứ chắn trước miệng nàng không để nàng làm điều này.
Ân, thứ gì đó tròn tròn!
Miệng bị phong bế thì cũng thôi đi, sau đó hai bầu vú nàng cũng bị thứ gì đó giống cái giác mút cắm vào, nó liên tục hút lên hút xuống khiến cho nàng cảm giác giống như ai đó đang bú sữa mình vậy.
- “Cái này là cái cuối cùng!” Lăng Thiên cười lạnh, sau đó rút ra một cái dương v*t giả, ngay lập tức đút vào trong cái l-n đầy ắp tinh dịch mà hắn vừa mới bắn vào.
Bật chế độ rung, nó sẽ rung tốc độ cao, chỉ dừng lại khi có ai đó tắt!
Huyền Y lúc này kinh hãi, nàng hiểu Lăng Thiên đang làm gì nàng, hắn đây là muốn dùng đồ chơi tình dục mà nàng chưa thấy bao giờ để khuất phục bản tâm a.
- “Hahaha, cứ tận hưởng đi nhé!” Lăng Thiên nheo mắt, sao đó lấy ra một cái khen đen rồi chính tay hắn che mắt Huyền Y lại liền rời đi.
“...”
Vẫn là tiểu thế giới nhỏ đó, vẫn là nữ nhân bị xiềng xích đó, chỉ có điều nàng trên thân giờ đã không mảnh vải che thân.
Trong mắt Huyền Y chỉ còn lại bóng tối, nàng cố dãy dụa, cố gắng dùng sức mạnh ít ỏi để đánh rơi những món đồ kia, nhưng tất cả chỉ là công cốc...
L-n nàng... L-n nàng bị thứ đó cắm vào, nó không cho tinh dịch của Lăng Thiên chảy ra, lại cộng với bản thân cũng chẳng thể phát tiết khiến cho l-n của Huyền Y như được thiêu đốt liên tục, nó nóng ran một cách sung sướng tột đỉnh.
Nàng sướng... Sướng liên tục không ngừng nghỉ!
“Ưm... Ưm... Ưm”
Huyền Y rên rỉ, cơ thể thì liên tục cựa quẩy, nhưng giờ không ai biết nàng đang cố vùng vẫy thoát ra hay chỉ là đang phối hợp với những món đồ kia để làm gia tăng khoái cảm của bản thân nữa?