Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 3: Chương 3: Lần đầu gặp mặt




Về đến nơi, Lăng Thiên ngồi lên giường rồi bắt đầu nghĩ về bộ công pháp mà Charmander khi đút vào đan điền cấp cho, sau đó hỏi hệ thống:

“Này hệ thống, vậy giờ ta tu luyện như bình thường là được à?”

【 Bình thường nếu là người khác thì cứ tu luyện thôi, còn kí chủ là kí chủ lên tu luyện hay không không quan trọng, kiểu gì cũng sẽ tăng tiến tu vi vèo vèo mà 】 Hệ thống đáp.

Vậy được rồi, để ta thử. Nói xong, hắn cởi phăng chiếc áo, mặc mỗi quần đùi ra cho mát rồi bắt đầu tu luyện, nhẩm khẩu quyết rồi vận hành. 1 giây, 2 giây... 5 giây... Sau đó:

“Bùm”

【Ting... ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành thành tích “Lần đầu tu luyện”, thưởng Pokemon “Vulpix” x1, nhẫn pháp “Ảnh phân thân” x1, trái ác quỷ “Mera mera nomi” x1 】

【 Ting... ting, chúc mừng kí chủ lên cấp “Thanh đồng yêu linh sư nhất tinh 】

【 Ting... ting chúc mừng ký chủ lên một đại cảnh giới, thưởng cho 10 vạn yêu linh tệ 】

*Yêu linh tệ là đơn bị tiền tài được thành Quang Huy cung cấp

- “Hố hố hố!” Hắn cười sặc sụa 1 mình như bị điên, bởi vì quà hệ thống cho thật sự quá ư là ngon, nhưng rồi chợt nhận ra.

“Ủa, mà sao ta lên Thanh đồng yêu linh sư nhất tinh có yếu quá không hệ thống, ta tưởng mang phần mềm hack thì phải tu luyện giây lát lên Truyền ký chứ, với cả sao quà lên cấp ít quá vậy hệ thống?”

【 Thứ nhất là ký chủ có rất phiều thứ phụ kèm khác như Sharingan, Pokemon làm yêu linh hơn hẳn người thường nên việc vượt cấp chiến đấu đối với ký chủ quá dễ dàng rồi, thử nghĩ xem dùng Sharingan ở dị giới đưa đối phương cấp bậc Hắc Kim, Truyền kỳ vào ảo ảnh cũng không phải việc khó nếu đối phương tâm linh yếu 】

【 Thứ hai là lên cấp nhanh đối với ký chủ sẽ rất nhàm chán, cứ từ từ đi hành gà từ dưới đến lão tổ tông nào đó phải sướng hơn không 】

【 Thứ ba là lên cấp đối với ký chủ có hay không không quan trọng, quan trọng là hoàn thành thành tích cũng như nhiệm vụ ẩn của hệ thống mới được quà ngon nhé, còn quà lên cấp thì cho làm quà an ủi thôi 】

Nghe hệ thống nói xong, hắn gật gù như tỏ vẻ đồng ý, rồi lại thắc mắc: 'Mà nhiệm vụ ẩn là cái gì, có nhiệm vụ nữa à, đừng nói là không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị mạt sát hay gì đó nhé'

【 ĐÚNG 】 - Hệ thống dõng dạc trả lời

“Fuck, fuck, fuck, Are u fucking kidding me??” Hắn kêu gào trong đau đớn, nhưng lời tiếp theo của hệ thống làm hắn vui mừng trở lại.

【 Ký chủ yên tâm, nhiệm vụ hệ thống cho toàn đơn giản mà lại rất phù hợp với tính cách dâm đãng của ký chủ, kiểu như xyz ai đó chả hạn 】 Hệ thống trả lời một cách bí điển.

“Aahhh, thôi được rồi, giờ ngủ thôi, mới xuyên qua mà ta đã gặp mấy chuyện thế này chắc đau não quá” Nói xong, hắn ngủ một cách ngon lành mặc dù mới buổi chiều, chắc do mới xuyên qua nên trong đầu khá mệt mỏi.

Đến tối, Lăng Thiên tỉnh dậy, lắc lắc đầu cho tỉnh táo rồi làm vài bài thể dục như một thói quen hồi còn ở Địa cầu mặc dù cơ thể hắn sau khi sử dụng Thanh Long tẩy tủy đan đã hoàn toàn không có sự tì vết và mệt mỏi. Sau đó, hắn lẩm nhẩm: “học nhẫn pháp “Ảnh phân thân“.

Một tia sáng lóe lên trong đầu, sau đó trong đầu hắn là kí ức liên quan tới 2 thứ kia, nhẫn pháp “Ảnh phân thân” là từ thế giới Naruto, một skill mang đậm tính chất hack là chính nên hắn cũng không bất ngờ lắm. Sau đó là sử dụng trái ác quỷ “Mera mera nomi“.

Sau khi sử dụng, toàn thân hắn bốc lửa nhưng hoàn toàn không cảm thấy nóng, hắn cảm giác như ở bất cứ đâu, bất cứ nơi nào đều là một phần thân thể hắn vậy...

- “Như vậy, ta đã có thể miễn nhiễm sát thương vật lí rồi, đúng là hack mà”

Sau đó hắn nhìn tiếp vào kho đồ hệ thống, nơi đặt Pokemon “Vulpix”, rồi lẩm nhẩm:“Theo như lời hệ thống thì ta có thể thu nhập bao nhiêu loại Pokemon vào cũng được, vậy ta nên cho “Vulpix” vào trong không?”

Tự hỏi mình, sau đó Lăng Thiên lắc đầu, hắn nghĩ “Charmander” đã là pokemon hệ lửa rồi, mà tính hắn cũng khá là khắt khe, không thích những thứ trùng lặp và quan trọng là theo như hắn nhớ thì Pokemon hệ lửa thì”Vulpix” yếu hơn rất nhiều cho với “Charmander“.

“Thôi không nghĩ nữa, đi dạo một vòng xem thế giới này có gì không” Hắn thầm nghĩ. Sau đó bước chân trên từng con đường, nơi tiếng hò reo của những thương nhân, tiếng vui đùa của lũ trẻ, nhưng tiếng hắn nghe rõ nhất chắc là tiếng mấy cô phò đang quyến rũ mời khách với những âm thanh dâm đãng. Đi dạo gần 2 canh giờ, hắn cũng cảm thấy chán chợt muốn đi về, bất chợt ngẩng đầu lên rồi thấy một cánh cửa to đùng nhưng bị khóa, hắn muốn biết bên trong là cái gì nên đã chuyển hóa cơ thể thành ngọn lửa rồi đi qua cánh cửa một cách dễ dàng.

Vào bên trong, một khu rừng rậm đập vào mắt, có những con thú như những con lợn rừng, không biết có phải yêu linh không, dù vậy hắn cũng chả quan tâm, đi dạo xung quanh khu rừng, hắn chợt thấy ánh sáng, lần theo ánh sáng, hắn thấy một người con gái, ngưng mắt nhìn, rồi hắn chợt hét to:

- “Tiếu Ngưng Nhi”

Đang tu luyện, Ngưng Nhi mở mắt rồi giật mình cảnh giác, trong tay lóe lên một con dao sau đó nhìn về phía người vừa nói chuyện

- “Bình tĩnh, đừng nóng vội, là bạn học mà” Lăng Thiên cười chân thành đáp lại.

Tiếu Ngưng Nhi nhìn chăm chú, sau đó nói một câu làm Lăng Thiên tí lộn đầu xuống đất: “Chúng ta có học cùng à!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.