Mất hơn nửa ngày, cuối cùng thì Lăng Thiên cũng xử lý xong việc với Arina.
Mang theo nàng trở lại lâu đài, chứng kiến đám nữ nhân gương mặt không cảm xúc, ánh mắt cá chết nhìn về phía hắn.
Hắn biết, các nàng đây là đang bực bội.
“Thế nào, ta cũng đâu có lâu lắm chứ?” Lăng Thiên đưa tay ra sau gáy cười trừ.
“Hừ!”
Kikyo hừ lạnh, sau đó liếc về phía Arian đang trong ngực của Lăng Thiên.
Tốn nửa ngày thởi gian, mặt mũi đỏ ửng, chân tay bủn rủn cộng thêm hành vi tình tứ... Quá dễ để đoán chuyện gì vừa xảy ra!
“Chú- Chúng ta thật quen nhau sao?” Thấy Lăng Thiên mang theo Arina trở lại, Izayoi cũng bạo lá gan vội vàng bước xuống hỏi.
“Kỹ nữ, ngươi-” Arina chứng kiến Izayoi dám chủ động nói chuyện với mình liền cau mày, theo bản năng nàng định buông lời sỉ vả...
“Bốp”
“Ahhhh~”
Cảm nhận thấy bờ mông liền bị đánh một cái khiến toàn thân run rẩy, suýt chút nữa là đống “kho báu” tích tụ phía dưới trước đó chảy ra khiến Arina vội vàng thay đổi sắc mặt, nàng miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn Izaoi nói ra:“Là- Là ta nhầm người, xin đừng để bụng!!!”
“Ra là vậy!” Izayoi cũng có chút ngốc, thấy Arina phủ nhận liền tươi cười rồi thở phào một hơi.
Cứ tưởng bản thân trong quá khứ từng làm gì có lỗi đối với vị tỷ tỷ yêu quái này chứ...
“Chủ- Chủ nhân, ta làm tốt chứ?” Arina quay mặt sang nũng nịu.
“Ân, nhớ tới lời ta dặn trước đó là được rồi!” Lăng Thiên nhếch môi cười.
Quay trở lại vài giờ trước đó...
“Ọc ọc”
“Sột soạt”
Đưa tay đặt lên đầu Arina, Lăng Thiên thoải mái tận hưởng khả năng thổi kèn của của nàng vô cùng chuyên nghiệp. Nếu không phải nàng thề thốt rằng bản thân đây là lần đầu tiên làm chuyện này, e rằng hắn đã tưởng nàng trước đó từng thực hiện việc này vô số lần với cái tên Inu no Taisho kia rồi!
“Phụt”
“Ahhhhhh”
Giữ chặt đống tinh dịch bên trong miệng, sau đó từ từ nuốt suốt, cảm nhận lấy yêu lực đang tăng trưởng một cách mạnh mẽ khiến Arina vô cùng thích thú. Nàng trườn tấm thân thể vưu vật của mình lên trên người Lăng Thiên, ngón tay chọc chọc vào ngực hắn câu dẫn nói:“Chủ nhân, nô gia hầu hạ ngài thoải mái a?”
“Cũng không tệ!” Lăng Thiên gật đầu, sau đó đùa giỡn nói:“Không biết nếu tên Sesshomaru đó chứng kiến mẫu thân mình bây giờ chả khác gì đám kỹ nữ nhân loại mà hắn ghét nhất thì sẽ có cảm tưởng thế nào nhỉ?”
“Chủ nhân, ngài lại trêu chọc ta!” Arina phồng miệng nũng nịu, sau đó nhoẻn miệng cười nói:“Tên đó dám bán đứng mẫu thân hắn, đúng là đồ bất hiếu mà!”
Làm gì có đứa con nào biết mẫu thân mình sẽ bị người thu phục mà vẫn cam nguyện dâng lên không?
Đẻ ra thật mệt.. Hắn, thật không có cốt khí!
“Bộp!!!”
“Chủ nhân, người lại đánh ta?” Arina đôi mắt giả vờ rưng rưng, sau đó đưa tay xoa lấy bờ mông của mình.
Trước đó, nàng liền bị chủ nhân liên tục đè ra chơi, vừa chơi hắn vừa dùng tay vỗ mông khiến nơi đó giờ vẫn còn đỏ.
Thật... Thật là... Kích thích quá à...
“Nếu không có hắn đẩy thuyền, liệu nàng có gặp được ta hay không?” Lăng Thiên nhoẻn miệng cười, sau đó tiếp tục bế Arina vào lòng tiếp tục chinh phạt.
“Chủ- Chủ nhân~” Arina đôi mắt lóe sáng, sau đó vừa chỉnh lại tư thế, vừa gật đầu lia lịa nói ra:“Đúng đúng, nếu không có hắn, nô gia còn không có gặp được chủ nhân đây này!”
Nàng... Thân là công chúa của tộc khuyển yêu, sự kiêu ngạo và niềm tự tôn luôn luôn là thứ quan trọng nhất. Khi gặp mặt Lăng Thiên và biết hắn là long tộc, trong đầu nàng lúc đó chỉ có một thứ duy nhất là:“Vắt lấy nòi giống của hắn, mang thai con của hắn... Sau đó, đứa bé sẽ dẫn dắt khuyển yêu tộc, đi về phía vinh quang.
Nhưng là, sự thực luôn luôn không như những gì mình mong muốn. Tuy nói bản thân nàng thành công khi câu dẫn Lăng Thiên đè lên người mình, nhưng là, bản thân nàng cũng bị sự “hung bạo” của hắn dạy dỗ một lần, khiến cho cái gì mà kiêu ngạo, cái gì mà tự tôn... Tất cả đều biến mất!
Nàng... Giờ không khác gì một con mẫu cẩu bị chủ nhân huấn luyện, học cách ngoan ngoãn và nghe lời vậy.
“Ahhh”
“Sướ- Sướng quá!”
Ngồi trong lòng Lăng Thiên, Arina đưa tay vòng ra sau cổ hắn mà rên rỉ. Sau đó, giống như nghĩ tới điều gì, nàng liền mở miệng quyến rũ nói ra:“Chủ nhân, thân thể ta khiến ngài sướng chứ?”
Thấy Lăng Thiên gật đầu, nàng tiếp tục được đà lấn tới, vội vã nói:“Nếu vậy, đám nữ nhân đi theo ngài lúc trước, ngài đem đuổi hết bọn chúng đi, chỉ để lại mình ta-”
Nhưng là, khi nàng chưa kịp nói hết câu, cơ thể liền bị đè xuống dưới mặt đất, hạ thân bị trùng kích một cách vô cùng mạnh bạo.
“Ahhhhhhhhhhhhh”
“Đau- Đau quá”
“Chủ- Chủ nhân, chậm...!!!!”
Bị Lăng Thiên liên tục dã c-c vào l-n một cách mạnh bạo khiến Arina ngay lập tức hiểu ra điều gì, vội vàng mở miệng xin tha:“Chủ- Chủ nhân, nô gia biết sai rồi!”
“Biết sai ở đâu?” Thấy Arina cầu khẩn, lúc này Lăng Thiên mới dừng lại, vội vàng nheo mắt hỏi.
“Ực”
Nuốt nước bọt một cái, Arina đầu nhễ nhại mồ hôi, sau đó dùng giọng nói vô cùng cẩn trọng mở miệng:“Là- Là lỗi của nô gia, nô gia không nên có ý định độc quyền chủ nhân...”
“Còn nữa!”
“Còn- Còn nữa sao?” Arina căng thẳng, nàng nghĩ một lúc sau đó e dè nói:“Tiện- Tiện nhân kia, à không, cô gái tên Izayoi kia... Nô gia, không quen biết nàn-”
“Ưm?”
Cũng là chưa kịp dứt lời, đôi môi nàng liền bị khóa lại, đồng thời, phía dưới hạ thân lại được con c-c của chủ nhân âu yếm.
Vừa rên rỉ, Arina trong lòng liền mừng rỡ. Nàng biết, bản thân là đáp đúng rồi!
“...”
“Rốt cuộc thì nửa viên ngọc tứ hồn còn lại ở đâu? ngươi mau mang ra đây!” Kagome chứng kiến Arina vẫn còn tiếp tục ôm lấy nam nhân của mình, nàng vội vã chia cắt hai người bọn họ ra rồi hỏi.
“Nửa viên ngọc tứ hồn?” Arina nghi hoặc, sau đó vội vàng lắc đầu nói:“Chỗ ta... không có ngọc tứ hồn!”
“Cái gì???” Kagome trừng mắt, sau đó liếc xéo sang Lăng Thiên.
Nhìn không có vẻ nói dối, nàng ta nói ở đây không có ngọc tứ hồn, vậy có nghĩa là mục đích đến nơi này của Lăng Thiên là...
“È hèm!” Ho khan một tiếng, Lăng Thiên đưa mắt sang nhìn Arina, sau đó mở miệng hỏi:“Ta nhớ không nhầm nàng có giữ một thứ gọi là Minh Đạo thạch có đúng không?”
“Minh Đạo thạch?”
Arina suy nghĩ một lúc, sau đó bừng tỉnh nói ra:“Là thứ này sao?”
Đưa tay vào trong ngực, Arina lôi ra một viên ngọc màu đen làm bằng phỉ thúy.
Sợ Lăng Thiên không biết, Arina vội vã định mở miệng giải thích:“Thứ này là tên Inu no Taisho kia, hắn để ta-”
“Ta biết thứ này làm gì rồi!” Lăng Thiên đưa tay ngăn lại, sau đó lôi ra toàn bộ ba thanh kiếm.
“Thiết Toái Nha, Thiên Sinh Nha... Ngay cả Tùng Vân Nha cũng có?” Chứng kiến ba thanh kiếm bên người Lăng Thiên, Arina liền hít vào một ngụm khí lạnh.
Ba thanh kiếm kia, nàng đâu có xa lạ gì, đó đều là những thanh kiếm mà tên Inu no Taisho quá cố mang theo bên người. Thiết Toái Nha và Thiên Sinh Nha thì không nói bởi nó được làm từ răng nanh của hắn, nhưng Tùng Vân Nha chính là thanh bảo kiếm chấn phái của khuyển yêu tộc, nàng đôi khi còn rõ ràng năng lực của nó hơn cả Inu no Taisho.
“Quả nhiên là chủ nhân, ta hoàn toàn không còn cảm nhận thấy chút linh hồn tà ác nào trong đó nữa!” Arina kiêu ngạo nghĩ.
“Để viên đá đó xuống!” Lăng Thiên ra lệnh, sau đó liền rút ra Thiết Toái Nha.
Nhìn Lăng Thiên chuẩn bị giống như muốn một kiếm chặt đứt Minh Đạo thạch, Arina trong lòng đã hiểu rõ chủ nhân nàng là muốn làm gì.
Vốn dĩ trong nguyên tác, Minh Đạo thạch chính là thứ mà tên Inu no Taisho để lại cho nàng, dặn dò nàng đưa nó cho Sesshomaru khi hắn tới, bởi thứ này có khả năng giúp ích cho Sesshomaru mở rộng “Minh đạo” trên Thiên Sinh Nha của hắn.
Nhưng là, đã Thiết Toái Nha xuất hiện, mọi thứ đã không còn quan trọng nữa rồi!
“Cheng”
Lăng Thiên vung kiếm, ngay khi lưỡi kiếm của hắn chạm vào viên đá, cảnh tượng quỷ dị liền xảy ra.
Trong không gian, một vết nứt dần dần xuất hiện. Nó lớn dần, mãi cho tới khi trở thành một hình bán nguyệt mới dừng lại.
“Vù vù vù!”
“Minh đạo” xuất hiện, từ bên ngoài nhìn vào bên trong trông như một vũ trụ thu nhỏ. Nhưng là, nếu như ai đó bị vẻ đẹp của nó thu hút mà tới gần, chắc chắn kẻ đó sẽ chết bởi lực hút mà nó phát ra.
Minh Đạo, tên như ý nghĩa... Là cánh cổng dẫn đến địa ngục!
“Tenryu ca ca, cứu ta...”
Đang trong lúc Lăng Thiên để Thiết Toái Nha hấp thu năng lực từ Minh Đạo thạch, bỗng vào lúc này tiếng Rin liền kêu lên.
Mọi người xung quanh hoảng hốt, chỉ thấy lúc này, từ bên trong Minh Đạo lao ra một con khuyển yêu toàn thân đen tuyền, nó miễn nhiễm với mọi đòn công kích mà các nàng tạo rồi rồi cứ thế mang theo Rin chui trở lại bên trong...