Khoảnh khắc Lăng Thiên mang Vũ Diễm ra khỏi hắc hồ thì tàn hồn cũng tiêu tan, trí nhớ trước đó đều được đưa lại vào trong cơ thể mini.
Lăng Thiên đưa Vũ Diễm lên bờ, hắn vẫn chưa vội mặc quần áo mà nhìn chằm chằm cơ thể đầy đặn của Vũ Diễm.
Nói là đầy đặn nhưng hiện tại nàng đâu khác gì búp bê đồ chơi...
Vũ Diễm từ lúc Lăng Thiên chạm vào nàng cho đến lúc hắn đưa nàng lên bờ vẫn ở trong tình trạng không thể nào tin được, nàng lúc này mới mở to mắt, nhìn Lăng Thiên nghi hoặc.
- “Ngư-ngươi có phải là tồn tại trên thần linh?”
- “Tại sao nàng lại hỏi vậy?” Lăng Thiên bất ngờ.
- “Ta cảm giác trong cơ thể ngươi có một nguồn năng lượng vượt qua vô số lần so với pháp tắc ta tu luyện” Vũ Diễm chém đinh chặt sắt.
Lăng Thiên nghe thế thì càng tỏ ra khó hiểu, trong cơ thể hắn thì làm gì... À có rồi.
Nghĩ tới điều gì đó, Lăng Thiên thử đưa một luồng khí được tạo ra từ công pháp của Charmeleon lên đầu ngón tay rồi cho Vũ Diễm xem.
- “Đúng, đúng là nó rồi” Vũ Diễm mắt tỏa sáng, định bước tới chạm vào nó. Khổ nỗi nàng quên mất giờ mình đang trong quá trình hồi phục cơ thể nên cố vươn mình để chạm vào khiến cho tí ngã ngửa.
“Thật mất mặt mà” Vũ Diễm đỏ mặt nghĩ.
Lăng Thiên thấy Vũ Diễm khẳng định, hắn trầm ngâm, sau đó thay vì luồng khí của Charmeleon, hắn lại tạo ra một luồng khí khác từ Marshtomp.
- “Cái này thì sao?” Lăng Thiên hỏi.
- “Đây-đây cũng là một luồng sức mạnh vượt qua pháp tắc, nhưng đáng tiếc dường như nó không hợp với ta” Vũ Diễm nói.
“Thì ra là vậy, đối với người bình thường nếu bị khí tạo ra từ Pokemon đưa vào cơ thể chắc chắn không chịu nổi, dày vò chết đi sống lại như cách mà mình lúc đưa vào cơ thể Tiêu Phong hồi tán Tiêu Tuyết, nhưng đối với Linh thần như Vũ Diễm thì thứ này hoàn toàn là vật đại bổ, miễn là đúng hệ là được rồi” Lăng Thiên suy nghĩ.
Marshtomp mang trong mình song hệ là Thủy và Thổ, khiến cho luồng khí Lăng Thiên tạo ra khiến cho Vũ Diễm không thích lắm, ngược lại trước đó hắn đưa ra là khí từ Charmeleon mang trong mình hệ hỏa nên đối với Vũ Diễm - Hỏa linh thần thì nó không khác gì bảo dược.
- “Khoan đã, hình như ta quên mất thứ gì... Đúng rồi, đánh cược xong, ta mang nàng ra rồi, giờ nàng làm lão bà ta được chứ?” Lăng Thiên nhìn Vũ Diễm chằm chằm.
Vũ Diễm cười khổ, tên thanh niên này đúng là chỉ nhớ mỗi chuyện đó thôi mà, nàng đạo:“Ta là nói ra hẳn hang động này cơ, bởi một khi ta rời khỏi, đám yêu thú cấp truyền kỳ đỉnh phong phía dưới sẽ phát hiện, bọn chúng chắc chắn sẽ không để ta rời đi, bởi từ xưa đến nay Yêu Thú và Nhân loại luôn luôn không nhau!”
Vũ Diễm không hề biết thực lực của Lăng Thiên, nàng nhìn hắn phải chăng chỉ tầm 15-16 tuổi nên nghĩ tu vi cũng chỉ đạt tới Bạch ngân, Hoàng kim cấp là cùng nên tiếp tục nói:“Nếu như ta có thể toàn diện khôi phục lại thần cách thì tốt rồi...”
Đúng lúc này, nàng chợt nhớ tới Lăng Thiên vừa đưa ra luồng khí từ Charmeleon, nàng hớn hở nói:“Khoan đã, nếu ngươi có thể đưa cho ta luồng khí vượt trội kia, biết đâu ta có thể khôi phục lại thần cách nhanh hơn, lúc đó giết đám yêu thú kia như giết gà”
Lăng Thiên thấy Vũ Diễm đưa ra phương pháp đó, chợt sững sờ, sau đó trong đầu hắn nổi lên một kế hoạch dâm đãng, hắn cười đồng ý:“Được rồi, vậy tới đây đi” Nói xong, Lăng Thiên lại tạo ra luồng khí từ Charmeleon rồi đưa ra trước mặt của Vũ Diễm.
Vũ Diễm thấy nó, mắt sáng lên, nàng lao tới chạm vào thứ đó. Nhưng tiếc rằng, cho dù nàng cố làm cách nào đi chăng nữa cũng không thể hấp thu một phần mảy may.
- “Tại sao có thể như vậy được, ta không hấp thu được nó a” Vũ Diễm sốt sắng kêu lên.
Lăng Thiên đắc ý, đây là khí từ cơ thể hắn tạo ra, hắn muốn khống chế thế nào chả được, trừ phi nàng có thể giết hắn nếu không đừng hòng thu nạp một phần mảy may.
- “Ta biết một phương pháp có thể hấp thu nó một cách hoàn mỹ nhất, chứ nàng làm cách này cho dù cả năm cũng không được đâu” Lăng Thiên mỉm cười.
- “Cách gì?” Vũ Diễm bất ngờ.
Lăng Thiên cầm lấy cơ thể nàng, cúi xuống chỉ vào con c-c đang cương cứng của mình:“Ta có thể truyền thứ đó thông qua đường này a...”
Vũ Diễm sững sờ, nàng đỏ bừng mặt. Đây không phải là lần đầu Lăng Thiên khiến một vị thần cao quý như nàng phải thất thố như vậy rồi.
- “Ý-ý ngươi nói là... song tu?” Vũ Diễm muốn xác định lại.
- “Đúng vậy!” Lăng Thiên gật đầu chắc nịch.
- “Như-nhưng cơ thể ta mới bé tí như thế này... sa- sao có thể chứ?” Vũ Diễm lắp ba lắp bắp nói.
- “Trước tiên nàng thử dùng miệng xem, biết đâu nó vẫn có thể truyền được sang cơ thể nàng”
Vũ Diễm chần chờ một lúc, việc Lăng Thiên xuất hiện ở đây rồi cho tới lúc làm nên những điều kỳ diệu khiến nàng có vô hạn lòng tin có thể rời khỏi nơi này, chỉ là nàng không nhịn được, nếu như vì có thể rời khỏi nơi này mà đánh đổi trinh tiết giữ hàng vạn năm thì có đáng...?
“Dù- dù sao chỉ cần dùng miệng thôi mà” Vũ Diễm tự chấn an mình, sau đó nhảy từ tay Lăng Thiên xuống bám vào con c-c hắn.
Lăng Thiên ngồi xuống dưới đất, khoanh chân lại cho Vũ Diễm dễ cử động, hắn chỉ ngồi cười cười coi kịch vui.
Vũ Diễm bám vào con c-c của Lăng Thiên, ngay lập tức nàng cảm nhận được luồng khí nóng đập vào cơ thể nàng.
“Chả nhẽ đây chính là nơi tinh hoa hội tụ?” Vũ Diễm trong lòng ám đạo.
Nàng bắt đầu dùng lưỡi liếm láp toàn bộ thân con c-c Lăng Thiên, nhưng buồn cười là do nàng quá nhỏ nên để có thể làm nó ướt hết cũng tốn một chút thời gian.
Sau khi liếm quanh thân xong, nàng bay lên nhìn chằm chằm vào đầu khấc con c-c, nàng do dự một chút sau đó bay tới, dùng đầu lưỡi chạm từ từ vào đầu c-c.
Cơ thể nhỏ nên hiện tại nàng không thể blowjob được như đám Thẩm Tú rồi, nàng chỉ có thể coi đầu c-c của Lăng Thiên như đôi môi của một người có kích thước giống nàng, sau đó hôn chùn chụt vào nó...
Lăng Thiên lần đầu nếm thử sự mới mẻ, hắn rên to nói:“Ta... ta sắp ra... mau mau chuẩn bị!”
- “Chuẩ-chuẩn bị gì? Vũ Diễm lúng túng, nàng đã bao giờ biết chuyện tình dục làm như thế nào đâu.
Lăng Thiên không nói hai lời, tinh dịch của hắn bắn ra, dù chỉ là một số lượng nhỏ nhưng với kích thước của Vũ Diễm, nó cũng đủ để nàng tắm trong t*ng trùng rồi...