Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 372: Chương 372: Món quà!




“Tạ- Tại sao lại nói chuyện đó vào lúc này?” Kikyo có chút khó hiểu hỏi.

Cảnh vật trữ tình, chỉ có hai người... Thế nào lại đi nhắc tới cái tên bán yêu đáng ghét đó?

Nghe được Kikyo hỏi câu đó, bản thân Lăng Thiên cũng có chút ngại ngùng. Nhưng là, nếu như hắn muốn tiếp tục làm chuyện đó thì khúc mắc trong lòng Kikyo phải sáng tỏ trước cái đã.

“Kikyo, thật ra thì...”

Lăng Thiên nuốt một ngụm nước bọt, sau đó rốt cuộc hắn cũng nói toàn bộ sự thật về quá khứ trước đó.

Hắn nói về sự tồn tại của nhện quỷ, sự ra đời của Naraku hay cũng như khả năng biến hình thành người khác của tên đó. Trong suốt quá trình này, Kikyo chỉ biết trầm mặc một chỗ, không nói câu gì.

“Ngươi... Biết chuyện đó từ khi nào?” Mất một lúc, Kikyo rốt cuộc cũng mở miệng.

“Chắc là... Ngay từ lần đầu chúng ta gặp mặt đi?” Lăng Thiên trả lời thật lòng.

“Vậy ra... Ngay từ đầu ngươi đã biết chuyện đó... Nhưng không có nói cho ta ngay sao?” Kikyo nở nụ cười nhẹ. Chỉ là, Lăng Thiên cảm giác được, nụ cười của nàng có chút thê lương.

Hắn tôn trọng Kikyo, tôn trọng ước nguyện của nàng. Nếu như sau khi biết sự thật, nàng muốn rời khỏi hắn mà đi, hắn chắc chắn cũng sẽ không ngăn cản.

Dù sao thì, có được thân xác người phụ nữ không khó, nhưng muốn có được tâm nàng một cách tự nhiên, đó mới là điều khó khăn nhất.

Kikyo trầm ngâm, đôi mắt nàng chợt nhắm lại suy nghĩ.

Mãi cho đến khi, Lăng Thiên nhanh sốt ruột, Kikyo mới từ từ mở mắt ra, sau đó...

“Xoạt”

“Kikyo, nàng-” Lăng Thiên có chút ngạc nhiên.

Trước mặt hắn lúc này, Kikyo từ từ cởi bỏ bộ đạo bào trên người nàng ra, để lộ tấm thân thể trắng nõn nà, bầu vú to tròn căng mịn, bờ mông vểnh cao cùng nhúm lông đen nhánh ngày nào.

Tấm thân thể của Kikyo, nếu không phải có những vết hằn do di chứng của cấm thuật uế thổ chuyển sinh, chắc chắn so với tấm thân thể dâm đãng bẩm sinh của Tsubaki, Kikyo còn hơn một bậc.

“Suỵt!”

Kikyo đưa nhẹ ngón tay lên môi Lăng Thiên, sau đó nở nụ cười thánh khiết nói:“Quá khứ là quá khứ, cố gắng lục lại chẳng phải là mất thời gian sao?”

Hơn nữa, chúng ta của hiện tại... không phải là uống trà xanh!

Rõ ràng đang rất lãng mạn thế này, tự dưng nói về chuyện người yêu cũ... Quả thật có chút hơi vô duyên!

Đã ngươi từ đầu nói rằng hồi sinh ta vì muốn có thân thể ta... Lời nói đó, là sự thật là đủ rồi!

“Kikyo...” Lăng Thiên biết tâm nàng đã hoàn toàn giải thoát liền mỉm cười, sau đó nắm lấy đôi tay mềm mại của nàng mà kéo vào trong lòng.

“Tenryu, thân thể ta chỉ sợ không được... Chi bằng-” Kikyo gò má ửng đỏ, sau đó đưa tay xoa nhẹ về phía đũng quần của Lăng Thiên.

Cảm nhận thấy hơi ấm phát ra phía trên tiểu đệ đệ, Lăng Thiên có chút giật mình nhìn Kikyo nói ra:“Nàng... Biết làm trò này?”

Không ngờ người thánh thiện như Kikyo lại biết, thật kỳ lạ!

“Ta... Là ta trông thấy Tsubaki hôm nọ cùng với ngươi a...” Kikyo đỏ mặt giải thích, sau đó nàng không tự chủ được hồi tưởng lại viễn cảnh kia.

Khi đó, Lăng Thiên ngồi trên giường, còn Tsubaki thì quỳ ở dưới, vừa dùng tay vừa dùng miệng...

Hình ảnh cùng tiếng động khi đó, quả thực không thể nào quên được!

“Đượ- Được rồi!” Lăng Thiên nhe răng, sau đó thoải mái nằm ngửa ra để cho Kikyo thực nghiệm.

“Phù!”

Thở phào một hơi, Kikyo gương mặt dần trở lên nghiêm túc. Nàng đưa bàn tay mềm mại của nàng chui vào trong quần Lăng Thiên, sau đó từ từ lôi tiểu đệ đệ của hắn ra ngoài.

Chỉ là, ngay khi Kikyo vừa để cho thứ đó của Lăng Thiên hít thở không khí, nó ngay lập tức trưởng thành, từ một cây xúc xích nhãn hiệu CP biến thành đại cự mãng.

“To- Nó to quá!” Kikyo ngẩn người, sau đó nàng lại ngửi thấy một mùi kỳ lạ phát ra từ đó.

Mùi đó... quả thực khiến người ta có chút muốn trầm luân!

Y theo trí nhớ của mình, Kikyo đưa tay chạm vào thân con c-c của Lăng Thiên, sau đó vọc nhẹ từ từ, cuối cùng mới dần tăng tốc.

Nhìn Kikyo làm chuyện đó với gương mặt nghiêm túc khiến Lăng Thiên có chút phì cười. Không rõ, khi nàng biết chuyện hắn có thể chân chính tái sinh thân thể của nàng, nàng sẽ có cảm tưởng gì...

Làm chuyện đó mà dùng bộ mặt cứ như đang chiến đấu, thật là...

Vọc được một lúc, cảm thấy thời gian đã đủ, Kikyo vô cùng bài bản từ từ há miệng, sau đó cố gắng nuốt lấy con c-c của Lăng Thiên.

“Đừng, nàng chỉ cần dùng lưỡi liếm xung quanh thôi, không nhất thiết phải làm như thế đâu!” Lăng Thiên mau mau ngăn lại nói.

“Nhưng mà... Tại sao Tsubaki, nàng ta có thể...” Kikyo gương mặt hờn dỗi nói.

“Tsubaki sao...” Lăng Thiên hồi tưởng, ngay sau đó liền hiểu ra vấn đề.

Tsubaki... cổ họng nàng ta dài hơn Kikyo một chút... Và hơn hết, nàng ta há miệng cũng rộng hơn Kikyo.

“Đừng miễn cưỡng, nghe theo lời ta dặn đi!” Lăng Thiên nghiêm mặt nói, hắn còn không muốn Kikyo vì cố quá thành quá cố đây này.

Cũng may, được Lăng Thiên thuyết phục, Kikyo mới từ bỏ ý định đó, sau đó nàng lại nghiêm túc dùng đầu lưỡi mình liếm quanh toàn thân thân thể tiểu đệ đệ của Lăng Thiên.

Thỉnh thoảng, vẫn là cố thử mút mút một chút!

“Ahhhh, ta ra!!” Lăng Thiên gồng mình lên rồi nói.

“Ưm!!!”

Ngay lập tức, giống như bản năng, Kikyo vội vã há miệng, bịt chặt đầu khấc từ con c-c Lăng Thiên lại. Khoảnh khắc đó, toàn bộ tinh dịch của hắn vừa mới bắn ra liền chui thẳng vào miệng của nàng... Một bộ phận được Kikyo miễn cưỡng nuốt suống, một bộ phận thì chui cả lên mũi... Còn phần còn lại thì rơi hết ra ngoài.

“Ài, làm gì mà miễn cưỡng thế?” Lăng Thiên lắc đầu cười khổ.

“Ta cũng muốn nếm thử vị đạo của nó... Nhưng xem ra, vẫn là không cảm nhận được!” Kikyo đỏ bừng mặt giải thích.

Thấy Lăng Thiên đã ra lần một, nhưng hiển nhiên là con c-c của hắn giống như còn chưa nóng máy. Đắn đo một lúc, cuối cùng Kikyo bèn nghĩ ra một cách:“Để- Để ta vào gọi tỉnh Kagome các nàng dậ-”

“Không cần đâu!” Lăng Thiên vội vã chặn họng nàng, sau đó liền đè Kikyo xuống dưới đất.

Hai tấm thân thể trồng lên nhau, hai đôi mắt cũng vì thế mà đối mặt. Dù rất ngượng ngùng, nhưng Kikyo vẫn cố gắng đối mặt lấy nó.

Nàng muốn, ghi nhớ khuôn mặt này... vĩnh viễn!

“Đừng, thân thể ta không ổn, sẽ làm ảnh hưởng cảm xúc của ngươi!” Cảm nhận phía dưới khe l-n đang bị con đại xà kia chĩa thẳng vào, biết rằng Lăng Thiên muốn làm gì, Kikyo vội vã ngăn lại.

Nàng không muốn Lăng Thiên trải nghiệm tình dục một cách vô vị như thế.

“Yên tâm, xem ta!” Lăng Thiên cười một cách bí hiểm, sau đó liền hô biến ra Thiên Sinh Nha trong tay.

“Thiê- Thiên Sinh Nha?” Kikyo thấy thanh kiếm trên tay Lăng Thiên, sau đó liền cười đùa nói:“Đừng an ủi ta, nó không có tác dụng đâu!”

Đúng vậy, theo nàng nhớ là nó hoàn toàn không có tác dụng, bởi trước đó khi thấy Lăng Thiên cứu người, nàng từng muốn để hắn dùng nó lên người của nàng và Izayoi... Nhưng hiển nhiên là vô tác dụng!

Mặc kệ Kikyo khuyên can, Lăng Thiên chỉ bình tĩnh nắm lấy Thiên Sinh Nha, sau đó nhắm mắt lại.

Khác với Thiên Sinh Nha bản fake khi chứng kiến sứ giả địa ngục là những con tiểu quỷ bên cạnh xác chết. Cầm trên tay Thiên Sinh Nha hàng real, thứ Lăng Thiên thấy chỉ đơn giản là một chữ cái lớn!

“TỬ!”

Không nói không rằng, Lăng Thiên dùng Thiên Sinh Nha liền một hơi chém thẳng vào chữ “Tử” đó. Ngay khi chữ “Tử” (Chỉ có Lăng Thiên nhìn thấy) vỡ tan, thân thể Kikyo liền vào lúc này bốc ra ánh sáng.

Từng đường gân mạch sáng rực, từng giọt máu đào hiện ra, từng vết hằn của Uế Thổ Chuyển Sinh biến mất...

Thân thể của nàng... không còn là bất tử, nhưng nàng hiện tại liền chân chính hồi sinh!

“Nặng... Nặng quá, còn nóng nữa!” Kikyo cau mày, sau đó liền đột nhiên kinh hãi.

Ta... Giống như cảm nhận thấy sức nặng cơ thể khi Tenryu đè lên người mình... Và cả nhiệt độ cơ thể của hắn nữa?

“Món quà của ta... Nàng cảm nhận được chứ?” Lăng Thiên cười hiền lành, sau đó không chờ cho Kikyo kịp phản ứng, đôi môi đỏ mọng của nàng liền lần nữa bị hắn khóa lại.

“Ưm?”

Ướt át, ngọt ngào... Những gia vị cảm xúc mà Kikyo đã từ rất lâu không cảm nhận qua, nay một lần nữa được tái diễn.

Hôn Kikyo, Lăng Thiên cũng liền không có dừng lại, hắn đưa tay sờ mó tấm thân thể vưu vật của nàng, để cho nàng chân chính cảm giác được, nó nhột đến ra sao...

“Ten- Tenryu... Dừng- Ahh... Ta không chịu nổi!” Bị Lăng Thiên kích tình như thế, thân là tấm chiếu mới, Kikyo nào có chịu đựng được lâu.

Chẳng mấy chốc, từ bên dưới l-n mình, giọt d*m thủy đầu tiên trong đời nàng vào lúc này liền chảy ra.

“Ahhhhh... Đừng nhìn mà!” Tưởng rằng bản thân vừa đi tiểu, Kikyo vội vã ôm mặt mình, không muốn cho Lăng Thiên nhìn thấy cảnh nàng xấu hổ như vậy.

“Ngốc, đó không phải là nước tiểu!” Lăng Thiên cố gắng gạt tay Kikyo ra, nhưng nàng vẫn cố gắng che lại.

Ài, tiểu nữu ngốc nghếch này!

Cuối cùng, vì muốn Kikyo quên đi nó, Lăng Thiên không còn cách nào khác, chỉ đành... Rướn hông về phía trước.

“Phạch!!!”

“Ahhhhhhhhhhhhhhh”

Màng trinh bị rách, trong l-n lại bị con c-c của Lăng Thiên di chuyển bên trong, Kikyo ngay lập tức hét lên.

Đau, đau quá!

Tại sao? Tại sao đau như thế này mà đám tỉ muội kia suốt ngay rên rỉ ôi sướng quá?

Thật là nói xạo mà!

Hai tay Lăng Thiên đan vào hai tay Kikyo, hắn chờ nàng quen dần với sự đau đớn, sau đó mới từ từ nhấp hông.

“Phạch Phạch”

“Ưm...”

Kikyo toàn bộ quá trình đều không hề mở mắt, nhưng cảm giác cơ thể nàng thì lại liên tục thay đổi.

Bất tri bất giác, từ những tiếng “Ahh Ahhh” đau đớn, nó đã được thay thế bằng những tiếng rên rỉ nhẹ từ lúc nào không hay.

“Ưmm... Ah?”

Đang tận hưởng cái cảm giác nhột nhột đó một cách nhẹ nhàng. Bỗng nhiên, toàn bộ cơ thể nàng được Lăng Thiên bế bổng lên.

“Ten-Tenryu, ngươi định làm gì?” Kikyo gương mặt đỏ ửng vì hoảng hốt, nàng lúc này thấy Lăng Thiên đang giữ cái tư thế khiếm nhã đó mà bế nàng, đi thẳng về phía nội phòng - nơi các tỷ muội đang nghỉ ngơi sau một hồi đại chiến trước đó.

“Ta thấy nàng cứ nhắm mắt lại, thế nên ta muốn để Kagome, Kagura, Sango, Tsubaki và Arina ra đây xem, Kikyo tỷ tỷ mọi ngày băng lãnh giờ là như thế nào!” Lăng Thiên đùa giỡn, sau đó hắn vừa đi, vừa liên tục nhấp hông.

“Đừng- Ahhh... Đừng mà... Ưmm... Ahhhh... Ta... Không chịu được!” Kikyo rên rỉ liên tục, cuối cùng nàng không chịu được nữa, vội vã van xin và thỏa hiệp.

Ấn Kikyo vào tưởng, Lăng Thiên như một con trâu điên cuồng húc mả mà nhấp hông khiến Kikyo rên la to lớn. Nếu không phải vì đám Kagome vì mệt quá ngủ say, chắc chắn các nàng đã tỉnh dậy bởi tiếng rung lắc điên cuồng của bức tường rồi.

“Tenryu... Ta... Ưm... Không được nữa...” Kikyo thở hổn hển, nàng đã ra tới 7-8 lần, nếu như không phải hai tay đang quàng lấy cổ Lăng Thiên, chắc chắn nàng đã xụi lơ vì kiệt sức rồi.

“Được rồi, vậy ta cũng ra đây!” Lăng Thiên cười một tiếng, hắn cũng không muốn hành hạ Kikyo thêm nữa, liền gồng mình.

“Nó- Nó đang đến!” Dù kiệt sức, nhưng Kikyo vẫn cảm giác được, con c-c của Lăng Thiên bên trong l-n mình vào lúc này đang nóng dần lên và phình lớn.

“Phụt!!!”

“Ahhhhhhhhhhhhhhhh”

Trước đó dùng tay, lại chưa lấy lại được cảm giác, Kikyo cũng không rõ cảm giác tinh dịch là như thế nào. Lần này, nàng mới hiểu vì sao, đám người Kagome sau mỗi lần Lăng Thiên ra lại ngất lịm đi như vậy.

Nóng... Nóng quá... Nóng đến nỗi bản thân như bị thiêu đốt vậy!

“Ahh... Ahhh!”

Rút ra con c-c từ trong l-n Kikyo, sau đó hắn ôm nàng nằm ngửa xuống ngực mình mới khiến Kikyo có chút thoải mái. Nếu như hắn còn giữ tư thế đó thêm một chút nữa, e rằng nàng cũng giống như các tỷ muội, ngất lịm đi trên vòng tay của hắn rồi!

“Phụt... Phụt...”

Khe l-n Kikyo co giật một thoáng, từng giọt tinh dịch nhẹ chảy ra ngoài. Nàng đưa tay tới, vét một chút từ bên dưới sau đó đưa vào miệng nếm thử, cuối cùng nhìn Lăng Thiên cười hiền lành nói ra:“Tenryu, cảm giác này... có tồn tại vĩnh viễn không?!”

“Ngốc, nàng đã chân chính sống lại rồi. Hơn nữa, giờ gọi ta là tướng công!” Lăng Thiên đưa tay xoa đầu.

“Ưm, tướng công!” Kikyo nhắm mặt, dụi dụi vào ngực hắn mà ngoan ngoãn gật đầu nói ra.

Quả nhiên, dù nữ nhân có băng lãnh đến đâu, nhưng khi bản thân các nàng có một chỗ dựa của đời mình, ai rồi cũng sẽ hóa thành những con cún con đáng yêu mà thôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.