Hôm nay, thành Quang Huy đặc biệt nhộn nhịp
Lăng Thiên đang nằm trên giường ngủ ngon lành thì được Thẩm Tú đánh thức.
- “Thiếu gia, hôm nay Thần Thánh thế gia tổ chức thiên tài chiến, ngài có định đi không ạ?”
Lăng Thiên mơ mơ màng màng, ngái ngủ. Giờ hắn mới nhớ ra là hôm nay chính là lúc cái tên Thẩm Phi đầu óc có vấn đề kia khiêu chiến mình. Ban đầu Lăng Thiên đối với loại tôm tép này cũng lười đi quản, nhưng ở nhà nhiều cũng chán, hắn quyết định đi một lần coi như là du ngoạn luôn.
Lúc này, tại học viện Thánh Lan.
- “Tiếu Ngưng Nhi, ngươi xác định muốn đi vào Thiên Huyễn thánh cảnh sao?” Diệp Thắng nhín mày nói tiếp:“Đi vào trong đó đều có xác xuất nguy hiểm, rất nhiều thiên tài sau khi đi ra trên phương diện linh hồn đều có tổn thương”
- “Viện trưởng, ta có tư cách tiến vào không?” Ngưng Nhi nhìn Diệp Thắng bằng ánh mắt kiên định.
- “Đương nhiên có thể, ngươi mới tí tuổi đã vượt qua thanh đồng ngũ tinh, tương lai chắc chắn có thành tựu rất lớn” Diệp Thắng hài lòng nói.
- “Vậy được rồi” Ngưng Nhi trả lời.
Diệp Thắng bất đắc dĩ. Phải biết Thiên Huyễn thánh cảnh là một nơi rất kỳ bí, chỉ có thiên tài mới tư cách tiến vào, tuy nhiên đa số khi đi ra trong linh hồn đều bị tổn thương. Mặc dù vậy, nếu như có thể thông qua khảo nghiệm, sẽ được thành chủ bảo hộ, không lo lắng về vấn đề an toàn mà tự do phát triển.
Thành Quang Huy có thể sừng sững tại vô số lần yêu thú vây công không ngã, một phần chính là thiên tài lớp lớp xuất hiện...
'Chờ muội, muội sẽ cố gắng hết sức để có thể một ngày đứng bên cạnh huynh, giúp huynh chống đỡ một phần sức lực mà không phải chỉ là đứng nhìn bóng lưng huynh từ phía xa' Ngưng Ngi nhớ tới Lăng Thiên, trong lòng quyết tâm.
Đấu trường Bắc Võ.
Dân chúng đổ xô ra xem náo nhiệt, bởi hôm nay chính là ngày Thần Thánh thế gia tổ chức thiên tài chiến. Những lần trước không có đông như thế này, bởi lần nào Thần Thánh thế gia tổ chức đều là những trận đấu nhàm chán, phần thắng luôn nghiên về bọn hắn.
Lần này thực sự khác biệt, có Lăng Thiên tham dự. Nếu như trước đó nhiều người không biết Lăng Thiên là ai thì bây giờ trên phố ngập tràn nhưng lời đồn thổi về hắn. Nào là quái vật đấm vỡ máy đo lực quyền, kẻ cắp trái tim của nữ thần Ngưng Nhi... bla... bla
Hôm nay Lăng Thiên đi tới, hắn đặc biệt gây ra sự chú ý, bởi hắn tới tham dự không phải cùng nữ thần Ngưng Nhi nữa mà là Dương Hân - chấp sự của luyện đan sư hiệp hội. Dương Hân không được người ta nhắc nhiều so với Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân không phải nàng không đẹp bằng, mà đơn giản độ tuổi người thích nàng so với 2 người kia khác biệt. Những người thích nàng bây giờ đều là những thiếu niên dương cương, những tên trung niên bỉ ổi nhìn bằng ánh mắt dâm tà...
Hai người sóng vai nhau mà đi, Dương Hân còn chủ động ôm tay Lăng Thiên trông không khác gì một đôi tình lữ khiến bao tên đàn ông ghen tức, thầm rủa cho Lăng Thiên bị Thần Thánh thế gia chà đạp.
Thẩm Phi đi tới, nhìn thấy Lăng Thiên đứng bên cạnh Dương Hân, ánh mắt tràn ngập sự ghen ghét và đố kị, hắn hừ lạnh nói:“Ngươi đã tới, vậy sẵn sàng rửa cổ chờ chết đi”
Lăng Thiên thờ ơ khiến Thẩm Phi ngày càng tức giận, hừ lạnh quay đi chỗ khác. Đứng bên canh là Thẩm Minh - chấp sự của Thần Thánh thế gia bèn ho khan, nói.
- “Dương chấp sự, ngọn gió nào đưa cô tới đây vậy?”
- “Ta tới chỉ để cổ vũ cho tình lang của ta thôi” Dương Hân cười đầy quyến rũ.
Ánh mắt Thẩm Minh co rụt lại, hắn muốn xác định xem phía sau Lăng Thiên là ai, không ngờ lại có hình bóng của Luyện đan sư công hội, phen này kế hoạch đối phó với Lăng Thiên phải thay đổi một chút...
Các lần Thiên tài chiến khác đều không thể thiếu phần đặt cược, lần này vì muốn làm bẽ mặt Lăng Thiên nên tỉ lệ đặt hắn chiến thắng thật sự rất là thấp. Tuy rằng mới đây tại kỳ thi cuối năm Lăng Thiên thể hiện thật sự yêu nghiệt, nhưng Thẩm Phi đã là thiên tài lâu lắm, nên tỉ lệ Lăng Thiên dành chiến thắng là 1 bổi 9, 1 chiêu nốc ao Thẩm Phi là 1 bồi 20...
Thấy tỉ lệ bồi thực sự quá thấp, đa số những tên đó đều bồi Thẩm Phi chiến thắng, 1 phần cũng là do ghen tức với Lăng Thiên cùng Dương Hân cùng nhau...
Lúc chiến đấu, không thể mang chiến giáp hay vũ khí, nhưng được phép sử dụng Yêu Linh cường hóa đan - là một loại đan dược do luyện đan sư công hội cung cấp có thể diện rông tăng cường uy lực của Yêu Linh, bất quá có tác dụng phụ đó là làm tổn thương mang tính vĩnh cửu đối với yêu linh, tu luyện giả thì không có gì...
Thẩm Minh đưa cho Thẩm Phi đan dược, dặn dò:“Tuyệt đối phải trong vòng 20 chiêu đánh bại hắn, có như thế thì Thần Thánh thế gia mới kiếm được tiền”
- “Hừ, trong vòng 20 chiêu đánh bại hắn? Thật là tiện nghi...” Thẩm Phi khinh bỉ nói.
- “Thẩm Phi, đánh bại hắn”
- “Thẩm Phi thiếu gia, chiến thắng...”
- “Thẩm Phi vô địch...”
Từng tiếng reo hò của những con bạc, bọn chúng muốn kiếm được tiền nên hết mình cổ vũ cho Thẩm Phi. Dương Hân ngồi một chỗ, nhếch miệng khinh bỉ nghĩ:'Lũ đần độn không có đầu óc'
Bước ra sân, 2 người nhìn nhau, Lăng Thiên dường như vẫn trong tình trạng ngái ngủ, còn Thẩm Phi thì hung hăng, cao giọng nói:“Lăng Thiên, giờ tử của ngươi tới rồi”
Vốn hắn ban đầu cùng muốn thực hiện sinh tử chiến giống trong ngoan thoại, nhưng đẩy chỉ là một cuộc tỉ thí, và phía sau Lăng Thiên cũng là Dương Hân nên mọi chuyện phải bị thay đổi.
- “Trận đấu bắt đầu!”
Tiếng trọng tài hô vang, Thẩm Phi điên cuồng dung hợp yêu linh Xích Viêm Hắc Hổ -là một mãnh thú cực kỳ khủng bố đạt tới hắc kim nhất tinh.
Lăng Thiên không có thời gian chơi đùa với hắn, hắn còn bận đi về vui đùa với đám nữ nhân và thực hiện kế hoạch sinh nở có kế hoạch của mình nên không có thời gian nghe ngoan thoại và chờ Thẩm Phi dung hợp yêu linh. Lăng Thiên ngay sau khi nghe trọng tài hô bắt đầu đã lao tới, một quyền đánh bay Thẩm Phi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người...
- “Một quyền?”
- “Quá vô sỉ, tinh thần võ đạo ở đâu?”
- “Đáng nhẽ phải chờ hắn dung hợp yêu linh xong chứ...”
Những tên thua cược đang điên cuồng kháng nghị, nhằm không muốn mất trắng số tiền mình bỏ ra. Nhưng theo luật thì sau khi trọng tài hô thì trận đấu đã bắt đầu rồi, tên Thẩm Phi ngu ngốc không chịu dung hợp Yêu Linh từ sớm.
Dương Hân quay qua nói với Thẩm Minh:“Thần Thánh thế gia chơi thua không chịu nhận?”
Thẩm Minh toát mồ hôi, thầm mắng Thẩm Phi quá ngu xuẩn. Hắn nhìn sang Lăng Thiên âm trầm, bởi vì hắn mà Thần Thánh thế gia mất trắng một khoản tiền, lần tới phải kiếm bằng được lại...
Xin lỗi các bạn hôm qua tác bị cúm nhẹ, nên không viết được. Nay đỡ đỡ chút sẽ cố gắng tiếp tục, mong mọi người tiếp tục ủng hộ.