Trong đại điện của Thiên Âm thần tông.
Ngoài Lăng Thiên, Minh Nguyệt Vô Song cùng Nam Cung Tiên Âm, còn có khoảng hơn chục tên mỹ lệ nữ nhân, tất cả đều là vũ tông cảnh và đồng thời cũng là cao tầng của Thiên Âm thần tông.
- “Chủ nhân, thấy họ thế nào? Ngài muốn chứ?” Minh Nguyệt Vô Song cười nói.
Mặc dù tất cả bọn họ đã sống đến vài trăm năm, nhưng cường giả mà, với tu vi cao cường như thế, việc bọn họ giữ gìn vẻ thanh xuân cũng không có gì lạ. Lăng Thiên đảo qua một lượt, nghiêm mặt nói:“Làm chính sự đi!”
Được rồi, không phải Lăng Thiên đổi tính mà là sớm hay muộn toàn bộ Thiên Âm thần tông cũng là vật trong túi của hắn, hắn muốn ai mà chả được...
Minh Nguyệt Vô Song gật đầu, sau đó quay sang nhìn đám cao tầng Thiên Âm thần tông rồi nói:“Đây chính là chủ nhân của ta và cũng sẽ là chủ nhân của các ngươi, từ nay về sau ngài ấy sẽ dẫn dắt toàn bộ Thiên Âm thần tông đi đến nơi huy hoàng!”
Có Nam Cung Tiên Âm ủng hộ cùng với các nàng hầu như đều bị Minh Nguyệt Vô Song không chế, nên ai ai cũng nghiêm túc gật đầu đồng ý. Thế nên, kế hoạch thu toàn bộ Thiên Âm thần tông đưa vào không gian giới chỉ cũng bớt đi phiền phức.
Bên ngoài, đám nữ đệ tử vô cùng nghi hoặc khi tông môn các nàng thông báo sẽ di dời địa điểm tông môn, ai ai cũng tỏ ra vô cùng u sầu, không biết tại sao lại như thế.
Nhưng khi các nàng tất cả được chuyển không gian giới chỉ, nơi đây có vô tận lực lượng thiên đạo tràn ngập trong không khí, các nàng ai nấy đều vô cùng vui mừng, bởi vì lúc trước các nàng còn phải đau khổ làm nhiệm vụ thu nhập linh thạch mới có tài nguyên tu luyện thì giờ đây, mọi người đều bình đẳng về tài nguyền. Ai có thể vượt lên trước người khác tất cả đều dựa vào tự thân thiên phú cùng nỗ lực của bản thân.
Nhìn đám thiếu nữ oanh oanh yến yến, Lăng Thiên cũng hài lòng gật đầu, thế giới của hắn phải vui nhộn thế này chứ.
Toàn bộ lãnh địa của Thiên Âm thần tông được di dời vào trong không gian giới chỉ nhưng cũng chỉ chiếm tí tẹo không gian, hoàn toàn không đáng kể. Hơn hết, tuy Lăng Thiên là người đưa các nàng vào bên trong, nhưng việc quản lý tông môn vẫn giao hết cho đám cao tầng của Thiên Âm thần tông, hắn chỉ muốn yên ổn làm vung tay chưởng quỹ mà thôi...
Vài ngày sau.
Ngay khi Thiên Âm thần tông di chuyển lãnh địa, toàn bộ Long Khư Giới Vực đều dấy lên một sự kinh ngạc vô cùng lớn.
“Thiên Âm thần tông là làm sao? Bọn họ tự dưng biến mất!?”
“Nếu như tam đại tà tông tấn công thì chúng ta cũng phải biết chút ít gì đó chứ?”
“Kỳ lạ thật!”
Từng tiếng nghị luận sôi nổi, nhưng hiển nhiên đầu mối vẫn chẳng đi đâu vào đâu. Nhiều người quy kết cho Yêu Thần tông gây ra nhưng lại nhanh chóng phủ nhận, bởi lẽ hiện tại, Yêu Thần tông đang cùng Hỏa Thần tông bước vào giai đoạn quan trọng nhất của đại chiến, bọn hắn hơi đâu mà đi xâm lăng tông môn khác nữa.
Khu vực đóng quân của Yêu Thần tông.
- “Nhị trưởng lão, cuộc chiến này chúng ta định đánh tới bao giờ?” Một tên lão giả khom người dò hỏi.
Trong cuộc đại chiến lần này, dẫn dắt bên phía Yêu Thần tông gồm có 3 người, 2 tên lão già mang hiệu là Thập Lục trưởng lão cùng Thập Thất trưởng lão, gọi là Từ Long cùng Từ Hổ, tu vi đại khái khoảng Vũ Tông cảnh sơ kỳ. Người còn lại chính là nhị trưởng lão tên gọi Phượng Vũ, là một cái thiếu phụ xinh đẹp đầy đặn. Nàng mặc một thân váy tơ bằng lụa mỏng, dáng người có lồi có lõm, toát lên một vẻ vô cùng yêu mị, trên thân da thịt tuyết trắng như ẩn như hiện, khiến cho người khác nhìn vào không tự chủ khom người như muốn che dấu vật gì đó.
- “Hừ, Bọn hắn dám can đảm chém giết thiên tài với huyết mạch xuất chúng nhất của chúng ta là Ly Hỏa thánh tử, thù này không chết không thôi!” Phượng Vũ khoanh tay lại trước ngực yêu kiều nói.
Mặc dù nói vậy, nội tâm nàng lúc này vô cùng phiền muộn, bởi vốn dĩ nàng cùng tông chủ chỉ đơn giản nghĩ, với nội tình của Yêu Thần tông hiện tại, đánh chém Hỏa Thần tông cũng vô cùng đơn giản. Ai ngờ đâu tên Viêm Dương thánh tử đó hoành không xuất thế, lấy tu vi Long Đạo ngũ trọng cảnh trảm sát Vũ Tông cảnh nhất trọng trưởng lão của các nàng khiến cuộc chiến dần dần càng ngày càng căng thẳng. Nếu cứ với đà này, Vũ tông không gia, Long đạo cảnh bên dưới, Viêm Dương hắn là vô địch.
Ly Hỏa thánh tử - Yêu tộc duy nhất hiện tại mang trong mình một tia huyết mạch thái cổ, không thể cứ như vậy mà chết được!
“Haizz, thôi thì đến đâu thì đến vậy!” Phượng Vũ suy nghĩ.
Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh vang lên.
“Nhân tộc? các ngươi dám một thân một mình tới nơi này?” Sau đó, tiếng binh khí vang lên.
Nương theo tiếng quát, Phượng Vũ nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có 2 tên nhân tộc một nam một nữ đang vô cùng ung dung xông vào doanh trại. Nam anh tuấn tiêu sái, nữ nhân tựa vưu vật trời sinh khiến cho ngay cả Phượng Vũ nàng luôn tự tin về sắc đẹp của mình cũng có chút cảm giác thua kém.
Lăng Thiên cùng Long Vũ Âm!
Quay trở lại vài ngày trước, sau khi thu phục Thiên Âm thần tông, đột phá Vũ Tông cùng chỉnh sửa pháp tắc thời gian cho mấy tòa Thần trì, giờ đây Lăng Thiên chỉ còn đúng một việc duy nhất ở thế giới này là đi tìm Thánh Đế, kết thúc sinh mạng của hắn. Chính vì thế, hắn mỗi ngày bồi một vị nữ nhân cùng nhau du ngoạn, tiện thể tìm lấy phương pháp tiếp cận Thánh Đế.
Tuy là hắn hiện tại chỉ là Vũ Tông cảnh nhất trọng, nhưng Lăng Thiên hắn tự tin với vô số các quân bài trong tay cùng với hệ thống, chém giết Thánh Đế chỉ còn là vấn đề thời gian. Nhưng mặc dù vậy...
“Tên Thánh Đế chết bầm đó ở nơi nào?” Lăng Thiên cau mày suy nghĩ.
Hôm nay đến lượt Long Vũ Âm, cả 2 đi tới khu vực giao chiến của Hỏa Thần tông cùng Yêu Thần tông, nhìn đám người đánh giết, Lăng Thiên liền nhớ ra một chuyện quan trọng.
“Chẳng phải Yêu Thần tông cũng là tay sai của Thánh Đế sao? Tìm được tông chủ của bọn hắn ắt tìm được Thánh Đế!”
Mang theo hứng khởi suy nghĩ, Lăng Thiên liền kéo theo Long Vũ Âm xâm nhập sâu vào trong lãnh địa đóng quân của Yêu Thần tông, chính vì lẽ đó có như vậy một màn...
Hiển nhiên, một nhân loại đi tới lãnh địa của Yêu Thần tông cũng không có gì tốt đẹp, mỗi bước đi của hắn đều có vô vàn những tên không sợ chết lao ra chém giết. Tuy vậy, vì không muốn tốn nhiều thời gian, Lăng Thiên chỉ sử dụng Haoshoku Haki đánh ngất bọn hắn.
Nhìn đám đệ tử liên tiếp bại trận trước một tên nhân loại, Phượng Vụ vẻ mặt nghiêm túc, nàng trầm giọng nhìn về phía Lăng Thiên dò hỏi:“Nhân loại, ngươi là ai? Tới nơi này làm gì?”
Lăng Thiên ngước nhìn lên, thấy một vị mỹ phụ nhân xinh đẹp trước mặt, miệng hắn nhếch lên đầy khiêu khích nói:“Thần phục! hoặc là chết!”