Vài ngày sau, tại một tòa thành nọ!
Nhìn từ ngoài vào có thể thấy đây là một tòa thành kiên cố, nhưng nếu đi vào bên trong chắc chắn sẽ ngửi thấy vô số mùi hắc hắc...
Mùi của máu tươi!
Bên trong thành thi cốt trải rộng, không chỉ có nhân loại, gia súc cũng không ngoại lệ.
Bọn chúng... bị đồ diệt!
Nhưng đó chưa phải điều kinh khủng nhất, điều kinh khủng nhất ở đây là tại chính giữa núi thi cốt đó, một thứ hình thù quái dị giống như cục thịt đang cử động. Nếu như không nghe thấy tiếng tim đập hay hoặc là không chứng kiến một gương mặt mỹ nam đính trên khối thịt đó, chắc chắn ai cũng sẽ không nghĩ đây là thứ vừa gây ra đống hỗn loạn này!
Naraku!!
Sau khi tàn sát cả một tòa thành trì, cộng với việc trước đó hắn đã hấp thu vài loại yêu quái có khả năng đặc biệt. Thế nên, không khó để hiểu khi hắn hiện tại chuẩn bị tiến hóa thêm lần nữa.
Bán yêu mà...!
“Chết tiệt, tại sao Kagura vẫn chưa có tin tức gì? Chả nhẽ ả ta đã bị tên đó giết?” Naraku mặt mũi nheo lại, sau đó một trong vô số cánh tay của hắn trên đống thịt kia bỗng hư không xuất hiện một trái tim đang đập.
Trái tim của Kagura!
“Vẫn còn đập, vậy ra vẫn chưa chết sao?” Naraku trầm mặc một lúc, sau đó một ý nghĩ khác thường nổi lên trong đầu hắn!
Kagura quên nhiệm vụ?... Hay hoặc là ta bị phản bội!
“Không thể nào, dù sao ta vẫn còn đang nắm trong tay trái tim của ả, ả tất sẽ không dám nghĩ đến điều đó!” Lắc lắc đầu, Naraku định tiếp tục hoàn tất tiến hóa thì bất chợt, hắn giống như phát hiện điều gì đó liền mỉm cười sảng khoái.
“Hahaha, quả nhiên Kanna không bao giờ dự đoán sai, Kagura đã quay trở lại... cùng với ngọc tứ hồn!”
“Vù vù”
Vừa dứt lời, một cơn gió liền xuất hiện. Theo sau đó, Kagura cưỡi trên một chiếc lông vũ lớn đáp xuống ngay trước mặt Naraku.
“Kagura yêu quý, ngươi làm rất tốt!” Naraku nhếch miệng, sau đó định vươn dài cánh tay tóm lấy nửa viên ngọc tứ hồn trên người Kagura...
“BÙM!!!”
“Cái gì!!!??”
Naraku gương mặt đột nhiên phẫn nộ, sau đó liền gầm thét, nhìn chằm chằm vào Kagura nói ra:“Kagura, ngươi dám phản bội ta???”
Bàn tay của hắn... Vừa chạm vào người Kagura liền lập tức bị thanh tẩy. Nếu không phải hắn mau chóng cắt đứt phần thịt nối liền với bản thể, e rằng...
Kagura gương mặt bình tĩnh nhìn Naraku bất chấp việc hắn đang nắm trong tay trái tim của nàng mà đe dọa, nàng nhẹ mỉm cười, từ trong ngực lôi ra một vật hình thù kỳ quái đặt trước người mình.
“Trước khi nhận lấy nửa viên ngọc tứ hồn, xin mời ngươi hãy trước tiên xem nó đã!” Kagura mỉm cười, sau đó từ từ chạm nhẹ vào nó.
“Rẹt rẹt”
“Vù!”
Trong đôi mắt tràn đầy ngạc nhiên của Naraku, vật thể kỳ quái kia bỗng dưng vang lên chút tiếng động như lôi điện. Sau đó, một hình ảnh được tạo lên từ ánh sáng xuất hiện từ bên trong thứ kỳ quái kia.
“Ngươi- Ngươi là-” Naraku nhìn thấy hình ảnh trước mặt liền run sợ không nói lên lời!
Tenryu, tên bán yêu chết tiệt đó, hắn xuất hiện!
“Yo, Naraku, nếu ngươi đang thấy hình ảnh này thì có lẽ ngươi đã gặp Kagura rồi phải không?” Hư ảnh Lăng Thiên nở nụ cười thản nhiên nói ra.
“Ngươi... Khốn kiếp Kagura, ngươi dám dẫn hắn tới đây gặp ta?” Naraku điên cuồng hét lên, sau đó định cá chết lưới rách, bóp nát trái tim của Kagura.
“Uy bình tĩnh, ta biết chắc khi ngươi thấy ta sẽ hoảng sợ lắm. Yên tâm, đây chỉ là hình ảnh thu lại trước đó thôi... À quên, nói chắc ngươi cũng không có hiểu, tóm lại là, đây không phải chân thân của ta xuất hiện, ngươi cứ yên tâm!” Hư ảnh Lăng Thiên cười sảng khoái.
“Thật?” Naraku mặt mũi nheo lại nhìn Kagura, sau đó vô cùng cẩn thận đưa một sợi xúc tu chạm vào người Lăng Thiên.
Xuyê- Xuyên qua?
“Phù, thật sự là thế!” Naraku thở phào một hơi, sau đó nhìn Kagura cười lạnh nói:“Thế nào, ngươi muốn mang tới tin tức gì của hắn cho ta sao?”
“Naraku, ngươi muốn thứ này chứ?” Kagura lần đầu thấy gương mặt hoảng sợ của Naraku trong phút chốc liền vô cùng sảng khoái, sau đó từ trong ngực mình lôi ra nửa viên ngọc tứ hồn!
Nhìn thấy nửa viên ngọc tứ hồn còn lại trước mặt, Naraku cố nén xúc động tóm lấy, nhưng cũng may lí trí chiến thắng, hắn không muốn tình cảnh của mình lặp lại như lần trước.
Linh lực có thể thanh tẩy yêu khí của hắn... Tồn tại trên nửa viên ngọc kia!
“Naraku, ngươi muốn- Kagura, mau mau khép cái chân lại” Lúc này, hư ảnh Lăng Thiên liền cười lớn nói, nhưng giống như lúc hắn thu lại hình ảnh này, hắn đang làm việc gì đó với Kagura nên hình ảnh liền bị gián đoạn trong phút chốc.
“Xẹt xẹt”
“Phù, xin lỗi, có chút chuyện!” Hư ảnh Lăng Thiên bị đứng hình “vài phút” sau đó liền xuất hiện trở lại, nhưng khác là, trước đó hắn giống như đang đứng thu hình còn giờ thì lại ngồi xuống... À quên, trước người hắn có thứ gì đó đang nhấp nhô!
Cái đầu với chỏm tóc buộc cao của ai đó nhìn quen quen...
Kagura gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng, nhưng cũng may vì không muốn Naraku nhìn ra điều gì, nàng lại tiếp tục cố tỏ ra là mình ổn, an tĩnh đứng tại đó!
“... Tóm lại là, ngươi muốn nửa viên ngọc này? Có thể, giao ra trái tim của Kagura cộng với Kanna, ngươi sẽ có nó!” Sau vài phút câu giờ, Lăng Thiên liền đi thẳng vào vấn đề chính.
Mở vài... không có thân bài... liền kết bài!
Hư ảnh biến mất, Kagura liền nhanh chóng thu lại vật thể kỳ quái kia lên người, sau đó bình tĩnh nhìn về phía Naraku.
Thành hay bại, tất cả đều phụ thuộc vào quyết định của hắn!
“Hahaha, Kagura, ngươi quả nhiên không có phụ lòng tin của ta!” Naraku cười lớn, tiếng cười của hắn vang vọng khắp tòa thành đầy rẫy thi cốt này.
Naraku cười vô cùng sảng khoái, sau đó nghiêm mặt nhìn Kagura trêu tức nói ra:“Ngươi có vẻ như đã câu dẫn được hắn, nhưng là, ngươi không sợ hiện tại ta liền giết ngươi, sau đó từ từ mài chết linh lực trên nửa viên ngọc tứ hồn này ư?”
“Không, ngươi không thể, hoặc đơn giản là ngươi không dám!” Kagura lắc đầu, sau đó đưa tay lên đặt trước ngực mình rồi mỉm cười nỏi ra:“Trong cơ thể ta có tinh- có linh lực của ngài ấy. Nếu như tính mạng ta biến mất, ngài ấy chắc chắn sẽ cảm nhận thấy và bằng tốc độ nhanh nhất khóa định nơi này. Đến lúc đó, dù cho ngươi mọc cánh cũng không thoát nổi!”
“Ngươi là... Đe dọa ta?” Naraku nheo mắt, hắn không nghĩ tới phân thân của mình có một ngày liền phản bội mình!
“Kanna!!!” Hắn hét lớn một tiéng, ngay sau đó, Kanna với gương mặt vô cảm cầm trên tay chiếc gương trắng từ trong bóng tối bước ra.
“Nói cho ta nghe xem, nếu như ta giết Kagura thì điều gì sẽ xảy ra?” Naraku nheo mắt hỏi.
Kanna được lệnh, vội mau chóng nhìn vào hư không một lúc. Sau một khắc, nảng ngẩng đầu nhìn Naraku nhẹ giọng nói ra:“Ngươi... không giết được Kagura, ngược lại, ngay khi ngươi chạm vào người Kagura, ngươi chết trước!!!”
“...”
Kanna chưa bao giờ sai, điều này Naraku biết. Chính vì lẽ đó, hắn lại phải lần nữa suy xét hành động kế tiếp của mình.
Nói là suy nghĩ, nhưng thực chất ngay khi Kanna đưa ra kết luận, Naraku liền sảng khoái thay đôi gương mặt, nhìn Kagura mỉm cười nói ra:“Thôi được, dù sao hai người các ngươi ở bên cạnh ta cũng không có tác dụng mấy. Có nửa viên ngọc tứ hồn còn lại này, không nói tới ước nguyện của ta sẽ thành hiện thực. Hơn hết là, tạo ra vô số phân thân mạnh mẽ hơn các ngươi là điều quá là đơn giản!”
Thế là, trong sự mong đợi của Kagura, trái tim của nàng được Naraku vứt đi như ném một thứ rác rưởi, nó mau chóng tiến nhập vào người nàng, sau đó liền biến mất!
“Thình thịnh, thình thịch...”
Đưa tay lên trước ngực mình, cảm nhận thấy tiếng trái tim đập cùng với vết sẹo hình con nhện sau lưng đã biến mất, Kagura không dấu được niềm vui liền nở nụ cười hạnh phúc.
Tất cả... Tất cả những điều này đều là do ngài ấy đem lại cho nàng. Cho dù nàng từ nay không còn khả năng bất tử nữa, nhưng miễn là được ở bên ngài ấy, nàng sẽ hạnh phúc!
Giống như Kagura, Kanna cũng được Naraku trả lại trái tim của mình. Nhưng khác với Kagura thản nhiên bộc lộ cảm xúc, Kanna ở trong đôi mắt chỉ lóe lên một vệt tinh quang...
“Rồi, hai người các ngươi cút đi, đừng làm phiền ta!” Naraku vội vã thúc dục, hắn cần phải mau chóng mang đi nửa viên ngọc kia tìm chỗ trốn!
Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn... Ai biết được nếu hắn không ẩn nấp rồi từ từ dung hợp toàn bộ viên ngọc tứ hồn này, tên bán yêu đáng chết kia liền xuất hiện một trảm chém chết hắn?
“Hừ, ngươi nghĩ ta thèm ở lại?” Kagura cười lạnh, sau đó liền bay vọt tới, tóm lấy Kanna rồi rời đi!
Naraku nheo đôi mắt, nhìn mãi tới khi bản thân không còn cảm nhận được khí tức của Kagura nữa, lúc này hắn mới đưa ánh mắt nhìn về phía nửa viên ngọc tứ hồn còn lại trên mặt đất.
“Vù vù”
Quả nhiên, đúng như lời hư ảnh Lăng Thiên từng nói, chỉ khi Kagura cùng Kanna an toàn rời khỏi, linh lực hộ thể trên nửa viên ngọc mới hoàn toàn biến mất!
“Hahaha, tên ngu xuẩn, chỉ vì sắc đẹp mà cam nguyện nôn ra nửa viên ngọc tứ hồn!” Không còn linh lực của Lăng Thiên tồn tại, nửa viên ngọc tứ hồn kia khi chạm tới yêu khí của Naraku liền nhanh chóng trở thành màu đen, chỉ kém chút nữa liền dung nhập với trong cơ thể hắn, cùng với nửa viên trước hòa thành một.
Cầm lên nửa viên ngọc, Naraku thoắt cái liền biến mất.
Hắn cần phải nhanh chóng hấp thụ cùng tiến hóa... Nếu như thành công, việc đòi lại sự nhục nhã hôm nay liền hoàn toàn có thể!
Tenryu, đám nữ nhân của hắn cùng với kẻ phản bội Kagura,... Các ngươi chờ đó cho ta!!!
Nhưng là, Naraku hoàn toàn không biết, ngọc tứ hồn đối với Lăng Thiên, nếu như hắn muốn hoàn toàn có thể lôi ra một đống, tất cả cam đoan đều là hàng thật giá thật. Chưa hết, việc đưa nửa viên ngọc lại cho Naraku luyện hóa mà không phải cùng với Kagura tiến tới nơi này trực tiếp chém giết hắn chính là có mục đích cả.
Nên nhớ rằng, ngọc tứ hồn được tạo lên không phải chỉ bởi linh hồn của vô số yêu quái tà ác, một nửa còn lại chính là linh hồn vô cùng thuần khiết của một nữ pháp sư...