Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 178: Chương 178: Phân cấp!




Nghe được Phượng Vũ kinh hô, Lăng Thiên cũng vô cùng ngạc nhiên.

Lão tổ? Đáng lẽ ra theo kịch bản phải là Phượng Vũ bị uy áp bởi thái cổ huyết mạch yêu thú như Moltres đè ép không thể phản kháng, sau đó bị Moltres đánh trọng thương, và tiếp theo... không có tiếp theo, kết cục nàng sẽ phải thần phục dưới dâm uy của hắn mới đúng chứ.

- “Lão tổ? Ý ngươi là sao?” Lăng Thiên tò mò hỏi.

Dù không muốn, nhưng bị huyết mạch kìm nén thế nên Phượng Vũ cũng chỉ đành trừng mắt nhìn Lăng Thiên rồi trả lời:“Yêu tộc có vô số tộc quần khác nhau và ta thuộc tộc hỏa phượng hoàng. Nói tới đây ngươi đã hiểu chưa?”

Được rồi, tuy nó không có theo sáo lộ cũ cho lắm nhưng ít nhất cũng chế phục được nàng. Cơ mà, Moltres hình như là Hỏa Điểu mà...?

Nhìn mỹ phụ nhân phủ thục dưới đất quỳ lạy Moltres, Lăng Thiên bèn thử ngầm ra lệnh cho nó khiến cho Phượng Vũ thần phục với hắn.

Chỉ thấy lúc này, Moltres kêu lên một tiếng lớn. Ngay lập tức, Phượng Vũ tỏ ra kinh hãi, nàng run sợ không dám phản bác.

- “Lão tổ... Ngài nói ta... với một tên nhân loại như hắn ư?” Phượng Vũ liếc nhìn sang Lăng Thiên nghi hoặc.

- “Ngươi có thể hiểu ý nó?” Lăng Thiên bất ngờ.

- “Đây chính là thượng cổ thú ngữ, ngươi thì hiểu cái gì?” Phượng Vũ bực bội trả lời.

Lăng Thiên bất ngờ cũng phải thôi, bình thường nhờ có hệ thống hắn mới có thể đối thoại được với đám Pokemon, còn Ngưng Nhi, Tử Vân các nàng cũng chỉ có thể hiểu thông qua khế ước trong linh hồn hải mà các nàng dung hợp yêu linh, còn đối thoại trực tiếp thì hoàn toàn không thể.

Việc Phượng Vũ - một kẻ không có hệ thống cũng không dung hợp yêu linh với Moltres có thể đối thoại trực tiếp làm hắn bất ngờ là phải.

“Sao giống con mèo của đội hỏa tiễn vậy nhỉ?” Lăng Thiên trầm tư

Nhìn Moltres thỉnh thoảng kêu lên vài tiếng, trong khi đó Phượng Vũ hết nhìn Lăng Thiên rồi nhìn sang “lão tổ” của nàng. Không biết vì lí do gì, thỉnh thoảng nàng còn hơi đỏ mặt.

- “Hoàn toàn do lão tổ quyết định!” Được một lát, Phượng Vũ lúc này đã thoát khỏi uy áp huyết mạch, nàng đứng lên, hơi hơi khom người bái lạy Moltres.

Sau đó, Phượng Vũ quay mặt về phía Lăng Thiên rồi đi tới trước mặt hắn. Quỳ một chân xuống rồi nghiêm túc nói:“Ta, Phượng Vũ, tộc nhân của Hỏa phượng nhất tộc đời thứ hai trăm lẻ ba cam nguyện bái người làm chủ nhân, thề sống chết nghe theo!”

Dứt lời, một giọt máu từ trên mi tâm của nàng bay vào trong thức hải của Lăng Thiên. Ngay lập tức hắn liền cảm nhận thấy một mối liên hệ giữa nàng cùng hắn. Dường như chỉ cần một ý niệm, hắn có thể giết nàng từ xa.

“Cái này... đây không phải thệ ước bằng máu sao? Nhưng đâu có khác gì nô lệ ấn ký chứ nhỉ?” Lăng Thiên hơi suy nghĩ, nhờ có Phượng Vũ mà hắn nhớ lại một cái tuyệt kỹ từ lâu hắn đã không sử dụng.

- “Tướng công, mọi chuyện đã xong, chúng ta tiếp tục đi chứ?” Long Vũ Âm bên cạnh hơi bĩu môi, không ngoài dự đoán thì nàng chuẩn bị lại có thêm một tỉ muội nữa rồi.

Lăng Thiên cười khan, sau đó kéo Phượng Vũ vào lòng.

Lúc này Phượng Vũ không hề phản kháng, nàng biết trong thâm tâm nàng, người nam nhân này từ bây giờ chính là chủ nhân của nàng, được hắn sủng ái chính là sự ban phước tốt nhất dành cho nàng.

- “Nói cho ta nghe xem làm thế nào để gặp được Thánh Đế?” Lăng Thiên nhìn Phượng Vũ cười hỏi.

Nghe được câu hỏi của Lăng Thiên, Phượng Vũ cũng bất ngờ, sau đó lắc đầu nói:“Thiếp thân không biết!”

Lăng Thiên có hơi chút chán nản, nhưng câu tiếp theo của nàng lại khiến hắn dấy lên một hi vọng khác.

- “Nhưng mà, hình như thiếp thân có nghe nói tông chủ của Yêu Thần tông chúng ta có nhắc qua!” Phượng Vũ nũng nịu nói.

“CHỤT!”

Lăng Thiên hôn chụt một tiếng vào má Phượng Vũ làm nàng đỏ mặt, sau đó nói:“Vậy nàng làm gì mà không mau mau dẫn đường cho ta!”

Phượng Vũ đứng dậy, thấy nàng không di chuyển mà dường như có điều gì muốn nói, Lăng Thiên nghiêm túc hỏi:“Phượng Vũ, có chuyện gì khó nói sao?”

Trầm tư một lúc, Phượng Vũ lúc này mới trả lời:“Chủ nhân, thật ra tông chủ của Yêu Thần tông tên gọi là Mộ Nguyệt, nàng là nữ nhân và đồng thời cũng là tỉ muội tốt của ta!”

Nghe Phượng Vũ nói, ánh mắt Lăng Thiên sáng lên. Là tỉ muội với Phượng Vũ thì chắc hẳn nữ nhân tên Mộ Nguyệt đó cũng là một mỹ phụ nhân tuyệt sắc a.

- “Vậy... thì sao?” Lăng Thiên cố nén súc động dò hỏi.

Phượng Vũ bèn quỳ rạp xuống dưới người Lăng Thiên nói:“Chủ nhân, dù sao nàng cũng là người vô cùng thân thiết với ta. Cầu xin chủ nhân không có làm hại tính mạng của nàng!”

Nàng biết nàng hiện tại đã là người của Lăng Thiên, nhưng dù sao tình nghĩa của nàng vẫn còn. Nàng sợ rằng khi mình dẫn Lăng Thiên tới gặp Mộ Nguyệt, với sức mạnh của chủ nhân thì e sợ rằng sẽ là một trận hạo kiếp không chỉ đối với Mộ Nguyệt mà Yêu Tộc cũng phải chịu ảnh hưởng nặng nề.

Lăng Thiên bế Phượng Vũ lên, phủi phủi bụi bẩn trên đầu gối nàng sau đó hiền hòa cười nói:“Nàng yên tâm, ta hứa sẽ không làm hại đến tính mạng của tỉ muội nàng đâu!”

Nhưng ta chỉ biến nàng ta thành nữ nhân của ta thôi... Dĩ nhiên câu này Lăng Thiên tạm thời chưa nhắc tới, còn phải chờ xem mặt cái đã.

- “Tạ ơn chủ nhân, ngoại trừ việc làm hại đến tộc nhân của mình, ngài muốn thiếp thân làm gì cũng được!” Phượng Vũ khom nhẹ người xuống, cố tình làm cho ngực của nàng lộ ra trước mặt Lăng Thiên.

Nhìn núm vú hồng hào trước mặt, tiểu đệ của Lăng Thiên biểu tình ngày càng dữ dội, hắn không nhịn được mà quay sang nhìn Long Vũ Âm như muốn nói điều gì đó.

- “Được rồi, thiếp vào trong không gian giới chỉ trò chuyện cùng đám tỉ muội khác đây!” Long Vũ Âm hơi hơi lườm Lăng Thiên, sau đó liền biến mất.

Thấy Long Vũ Âm biến mất, Lăng Thiên liền cấp tốc ôm lấy Phượng Vũ, vô cùng nhanh chóng bay tới một nơi vắng vẻ mà yên tĩnh.

- “Chủ nhân, mong ngài nhẹ nhàng với thiếp thân...” Phượng Vũ đưa tay sờ lên tấm ngực trần mạnh mẽ của chủ nhân nàng nũng nịu nói.

- “Tiểu Hỏa Điểu, không làm ta sướng là ta trách phạt đấy nhé!” Lăng Thiên cười dâm đãng, sau đó nhanh chóng cởi sạch toàn bộ quần áo của cả hai người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.