Sáng hôm sau!
Ánh sáng mặt trời xuyên qua khe cửa chiếu vào gian phòng làm thiếu nữ trong mộng bừng tỉnh.
Nàng nhè nhẹ mở mi mắt, cảm giác hạ thể đau nhức cùng liền cau mày một cái.
Nghĩ tới một đêm hoang đường hôm qua, Kagome gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng.
“Ta- Ta thật sự dâm đãng như vậy sao?” Kagome không dám tin nghĩ.
Nhớ tới đêm qua, chính mình cùng hắn tiêu xài hết đống bao cao su mà bản thân mang từ hiện đại theo, sau đó còn cầu hắn để hắn đút vào mà không đeo...
“Kagome, ngươi thật ngốc, nhỡ dính bầu thì sao?” Kagome có chút đắn đo, nhưng rất nhanh nàng liền tự mình an ủi:“Chắc không dễ dính như vậy đâu...”
Lắc lắc người, Kagome rất nhanh liền cảm thấy cơ thể phát lạnh. Thì ra, nàng lúc này đang tuy ở trong chăn, nhưng tuyệt nhiên vẫn chưa mặc quần áo.
Biết rằng bản thân còn đang nằm trong vòng tay của Lăng Thiên khiến Kagome ngại ngùng đến cực điểm, nàng phải mau chóng rời giường để tránh cho Kikyo hiểu lầm.
Ai chả biết, Kikyo rất đặc biệt với Lăng Thiên.
Nhưng là, khi nàng xoay đầu nhìn lại, Kagome cũng liền chứng kiến một cặp mắt đang tròn xoe nhìn mình.
Sango đã tỉnh...
Hai thiếu nữ ngơ ngác nhìn nhau, sau đó gương mặt cả hai liền đỏ bừng, không dám đối mặt với đối phương.
Về phần Sango, nàng cũng chỉ mới vừa tỉnh lại, cũng nhớ tới đêm qua bản thân bạo dạn khi cố gắng chuốc rượu thuốc cho Lăng Thiên khiến nàng từ thiếu nữ trở thành nữ nhân chân chính.
Đã ngại ngùng đến như vậy, khi mở mắt, nàng còn chứng kiến Kagome ở phía đối diện càng khiến Sango lâm vào một trạng thái kì cục.
Kagome... Nàng ta đến đây từ lúc nào?
Chả nhẽ... Cũng là cùng với hắn-?
Nghĩ tới đây, Sango trong lòng liền trở lên hơi buồn một chút. Quả nhiên, hai nữ nhân đi bên người hắn đối với hắn có quan hệ không hề tầm thường nha.
“Thôi dù sao hắn cũng cứu mạng cha cùng đệ đệ, ta làm tiểu thiếp cho hắn thì có làm sao?” Tự động viên mình, Sango miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn Kagome thì thào nói ra:“Chúng- Chúng ta rời giường chứ nhỉ?”
“...”
“Được!” Kagome đỏ mặt đồng ý, sau đó cả hai nhè nhẹ nhấc hai cánh tay của Lăng Thiên ra khỏi người mình.
Tay phải Lăng Thiên phía bên Kagome còn đỡ khi hắn chỉ ôm eo nàng mà ngủ. Về phần tay trái phía Sango, hắn lúc này đang... sờ vào cặp mông vểnh trắng nõn nà của nàng...
“...”
“Cha, Kohaku, hai người-” Sango trừng mắt kinh hãi.
Thu thập xong một buổi sáng, đang định thăm hỏi cha cùng đệ đệ một chút, lại biết rằng hai người bọn hắn chuẩn bị rời đi làng khiến Sango kinh hãi.
“Sango, dù sao làng Taijiya của chúng ta cũng đã hủy diệt, ta nghĩ nên đi tới nơi nào đó kiến tạo lại một chút!” Cha của Sango dùng ánh mắt hiền từ nhìn Sango, sau đó liếc xuống phía dưới chân nàng.
Chân không vững, có chút run rẩy,... Đích thị là sự việc đã thành!
“Kohaku, cả đệ cũng muốn theo cha sao?” Sango gương mặt không nỡ hỏi.
“Tỉ tỉ, ta cũng là nam nhân, ta cũng muốn trở lên cường đại như tỉ phu!” Kohaku ánh mắt rực sáng, nhìn Lăng Thiên nói ra.
Bị Kohaku đâm chọc, Sango gương mặt vô cùng ngại ngùng liếc nhìn Lăng Thiên. Thấy hắn không có phản bác gì khiến nàng trong lòng cảm thấy mừng thầm.
“Vậy- Vậy hai người có thể đi theo... đi theo con cũng được mà?” Sango nay đã là người của Lăng Thiên, việc nàng theo hắn là điều hiển nhiên, nhưng dĩ nhiên cha và đệ đệ vừa mới sống lại, nàng cũng không muốn rời xa bọn họ!
“Sango, hai người bọn họ đã quyết thì cứ mặc họ đi!” Một bên, Kikyo thấy vậy lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng rút ra một tờ giấy nhỏ đưa cho hai cha con rồi nói ra:“Nếu muốn kiến tạo lại làng Taijiya, thì tốt nhất nên xây dựng ở nơi này, ở đó yêu quái không thường xuyên xuất hiện, là nơi tuyệt hảo để xây dựng căn cứ!”
Nhận lấy tờ giấy của Kikyo, bên trong là bản đồ dẫn tới nơi nào đó làm cha của Sango sững sờ, không nhịn được tò mò nói ra:“Nữ pháp sư, đây là?”
“Là làng của ta!” Kikyo chỉ nhẹ nhàng trả lời.
“Hiểu rồi, vậy xin đa tạ!” Cha của Sango gật đầu, sau đó quay sang nhìn Lăng Thiên nói ra:“Ân công, đời này chúng ta thiếu nợ ngài. Nếu như ngài cần, chúng ta nguyện ý xông pha biển lửa!”
Lăng Thiên nhẹ gật đầu, sau đó từ trong nhẫn trữ vật lôi ra hai món vũ khí, phân biệt là một cái kích và một cái lưỡi liềm!
“Thứ này cho các ngươi, cầm nó đối đầu với yêu quái sẽ có tác dụng lớn!” Lăng Thiên nói ra.
Hai món vũ khí này, ở Đấu Phá thế giới thật ra chỉ là hai món huyền giai pháp bảo. Nhưng phải biết rằng, tại thế giới này, dù là vũ khí hay sức mạnh, thứ gì càng lớn, bị neft càng nhiều. Chính vì lẽ đó, hai thứ này dù cho không phải đỉnh cấp pháp bảo hay do Pokemon biến thành, nó vẫn sẽ đem lại cho người sử dụng sức sát thương cực lớn!
Vốn dĩ, cứu hai người này một mạng đã là làm phước lắm rồi, nhưng nghĩ tới hắn cũng vừa lấy đi Sango bên cạnh bọn họ, đưa tặng thứ gì đó cũng là phải phép.
Dù sao thì, đây cũng là chiến lợi phẩm hắn diệt mấy tông môn bên đó... Có thể nói là RÁC!
“Ah?”
Chứng kiến Lăng Thiên đưa cho cha và đệ đệ mình vũ khí, trong lòng Sango liền ẩn ẩn có chút ngọt ngào.
“Đây- Đây chẳng phải là quà cưới sao?” Sango đỏ mặt nghĩ, sau đó nhìn sang Lăng Thiên, nhẹ nhàng thủ thỉ:“Đạ- Đại nhân~”
“Ân công, thứ này quá quí giá, chúng ta không thể nhận được!” Cha của Sango rất nhanh nghiêm mặt từ chối.
Hồi sinh bọn họ có lẽ đã là món quà quý giá nhất rồi. Huống chi, thân là diệt yêu sư lâu năm, hắn có thể cảm nhận được hai món vũ khí này bất phàm.
Phải biết rằng, Phi Lai cốt của Sango trên người chính là vũ khí tuyệt hảo nhất khi đánh giết yêu quái bởi nó làm bằng chính bộ xương của bọn chúng. Nhưng là, nếu so với hai món vũ khí này, Phi Lai Cốt quả thực chính là rác rưởi!
Phi Lai Cốt phải tốn vô cùng nhiều công sức, tài nguyên và tiền bạc. Nếu như vậy, thứ này đáng giá...
“Ta đưa thì cứ nhận, lòng vòng cái gì?” Lăng Thiên nghiêm mặt nói.
Thấy Lăng Thiên ẩn ẩn có chút tức giận, Cha của Sango cũng không còn cách nào khác đành đưa tay nhận lấy.
Lại một phen cảm ơn rối rít nữa, cuối cùng hắn cũng mang theo con trai rời đi!
Nhìn bóng lưng của hai cha con họ, Sango đôi mắt rất nhanh liền từ từ chảy nước.
Li biệt, tái hợp, rồi lại li biệt. Tuy lần này cũng không phải như lần trước âm dương cách biệt, nhưng có lẽ sẽ giống nhau một vài thứ.
Nàng... Danh hoa có chủ, về nhà ngoại chắc chắn sẽ rất ít cơ hội!
“Kikyo, tại sao lại là nơi đó?” Lăng Thiên tò mò hỏi.
“Hừ!” Kikyo quay người rời đi, không có trả lời Lăng Thiên.
Ah?
Ta tưởng mấy ngày gần đây quân tâm ta lắm mà, hôm nọ còn lau mồ hôi cho ta nữa, thế mà nay...
Chả nhẽ, Kikyo... Đến tháng?
“Cơ thể uế thổ chuyển sinh mà cũng đến tháng nữa sao?” Lăng Thiên nghi hoặc nghĩ.
“Tenryu ngốc!” Kagome bên cạnh chứng kiến Lăng Thiên trì độn khiến nàng cũng phát bực mà nổi nóng, sau đó rất nhanh liền chạy theo Kikyo, giống như muốn giải thích điều gì đó.
Sango đứng bên cạnh, chứng kiến “đại tỷ” giận dỗi, nghĩ rằng có thể Kikyo đã biết chuyện bản thân câu dẫn phu quân nàng liền trong lòng phát sợ. Lo lắng mối quan hệ của ba người sẽ trở lên xích mích, Sango cũng vội vàng mau chóng đuổi theo Kikyo.
Lăng Thiên nhìn bóng dáng ba nữ nhân rời đi, bên cạnh chỉ còn lại con yêu thú của Sango hay cưỡi làm hắn có chút cười khổ.
“Kirara phải không. Cuối cùng thì... Vẫn chỉ có ngươi ở bên cạnh ta sao?” Đặt nó lên vai mình, Lăng Thiên cũng thở dài theo sau!
Lúc này, tại một nơi xa xa gần đó.
Chứng kiến 4 người tiếp tục lên đường, một tên có gương mặt lạnh lùng, ánh mắt hắn tràn đầy sát khí nói ra:“Chết tiệt, lại thất bại!”
Đằng sau hắn, một nữ nhân có mái tóc màu đen búi cao, mặc một bộ kimono mỏng, trên tay còn cầm lấy một cái quạt.
Thoạt nhìn, nếu từ mô tả hình dạng xem ra, nàng có phần nào giống Sango một chút. Nhưng nếu chứng kiến đôi mắt đỏ cùng với đôi tai giống yêu tinh, chắc chắn mọi người phải thốt lên một điều rằng.
“YÊU QUÁI!”
“Hahaha, Naraku, hắn rốt cuộc là ai mà ngươi phải trăm phương ngàn cách đối phó vậy?” Nữ nhân kia cười lạnh một tiếng.
Naraku không có quay đầu, chỉ lạnh lùng mở miệng nói:“Kagura, chú ý thái độ của ngươi, nên nhớ ai là người đã cho ngươi sự sống!”
“Không thú vị!” Kagura nhún vai, cũng không tiếp tục tranh cãi nữa.
Đúng như những gì Lăng Thiên đã nghĩ, tên Naraku này chính là kẻ đã mạo danh hắn, tới ngôi làng của Sango diệt sát đám người diệt yêu sư nhằm đổ tội cho Lăng Thiên.
Vốn dĩ tưởng kế hoạch thành công. Nhưng ai ngờ rằng, Lăng Thiên cường đại hơn hắn nghĩ, lĩnh trọn một đòn từ Phi Lai cốt của Sango mà vẫn sống, lại phản công biến nàng thành người của mình!
“Chết tiệt, tên này điểm yếu là gì đây?” Naraku cắn răng nghĩ, hắn bắt buộc phải có được nửa viên ngọc tứ hồn còn lại.
“Ta nhìn tên đó giống như khá quan tâm tới nữ nhân đấy, hay ngươi thử giả dạng thành nữ nhân câu dẫn hắn xem?” Kagura đằng sau cười khẩy nói.
Tia sáng lóe lên trong mắt Naraku, nhưng rất nhanh hắn liền lắc đầu nói:“Tên này ta nhìn không ngốc lắm. Với lại, hắn rất cường đại, nếu như ta bất cẩn một chút, có khi gà không bắt được lại mất nắm thóc!”
Hắn cũng là bán yêu, nhưng khá tạp nham, hắn cần phải hấp thu những yêu quái mạnh mẽ hơn để gia tăng yêu lực mới trở lên cường đại được.
Điển hình tướng về late, không farm Q chỉ có chết...
“Được rồi, ngươi giờ phụ trách giám thị hắn, ta cần phải tiến hóa thêm vài lần nữa đã!” Nói xong, không chờ Kagura kịp phản ứng, Naraku đã liền biến mất.
Chỉ là, khi hắn rời đi rồi, xung quanh còn văng vẳng âm thành còn đọng lại:“Đừng có phản bội ta, nên nhớ trái tim ngươi vẫn còn nằm trong tay ta đấy...!”
“Chết tiệt”! Kagura cắn răng một cái, sau đó đưa tay sờ nhẹ vào lồng ngực mình.
Không có tiếng đập...
“Chả nhẽ, ta không thể tự quyết định số mệnh của mình sao?” Thở dài, Kagura liền bình tĩnh nhìn về phía Lăng Thiên tít nơi xa.
Tên đó... Hắn liệu có thể giúp ta không?