Thiên Đạo xuất hiện, đây chính là vấn đề đã xảy ra từ rất lâu mà hầu như ít ai còn nhớ.
Nếu như lật lại lịch sử của Đấu khí đại lục, lần gần nhất thiên đạo xuất hiện chính là khoảng hơn vạn năm trước. Khí đó, một tên ác ma tu luyện huyết công, thôn phệ hàng trăm hàng vạn bách tính khiến cho nhân thần công phẫn.
Hành tung của kẻ này vô cùng bí ẩn khiến cho vô số cường giả trên đại lục hợp sức truy lùng nhưng vẫn không tài nào tìm thấy.
Khi đó, tưởng chừng như mọi chuyện sẽ đi vào ngõ cụt, vô số sinh linh tiếp tục lầm than thì thiên đạo xuất hiện, một đòn diệt sát tên ác ma kia. Và cho đến tận bây giờ, khu vực mà hắn bị thiên đạo diệt sát không thể mọc lên dù chỉ một cọng cỏ, nó được liệt vào hàng cấm địa.
Giờ phút này, Thiên Đạo lại một lần nữa xuất hiện, nhưng chẳng có ác ma nào hiện thế cả, mà đơn giả là vì... Lăng Thiên xuất thủ!
Không sai, trong một phút chốc, khi chứng kiến Mỹ Đỗ Toa khả năng gặp nguy hiểm, Lăng Thiên không ngần ngại sử xuất thực lực chân chính của mình khiến cho Thiên Đạo bắt được một tia khí tức kỳ lạ từ hắn, khí tức không thuộc về thế giới này...
Lăng Thiên biết, việc hắn xuất thủ đã hoàn toàn làm hỏng kế hoạch dự trù suốt mấy ngày nay.
- “Có chuyện gì ngoài đó vậy?” Nguyệt Mị nghi hoặc hỏi.
Lăng Thiên không trả lời nàng, hắn chỉ nhẹ nhàng đặt nàng xuống rồi tự mình bước ra ngoài đại điện. Phía xa, Mỹ Đỗ Toa chứng kiến Lăng Thiên làm hành động như thế cũng có chút nghi hoặc, định cùng hắn ra ngoài xem tình huống ra sao.
- “Đừng tới đây!” Lăng Thiên nhìn Mỹ Đỗ Toa, nói bằng ngữ khí không thể nghi ngờ.
Mỹ Đỗ Toa kinh ngạc, sao một tên nhân tộc nhỏ bé lại dám nói giọng điệu như thế với nàng? Nhưng là, chẳng hiệu tại sao, lời nói của Lăng Thiên tựa như mệnh lệnh không thể ngỗ nghịch, khiến cho Mỹ Đỗ Toa cứ thế mà bất động nguyên chỗ, chỉ gương ánh mắt nhìn về phía thân ảnh kia.
Bên cạnh Mỹ Đỗ Toa, Shinny Arbok cũng hiểu tình hình đang có chút nguy hiểm, nhanh chóng hóa thành một sợi khí tức mỏng manh chui vào người Lăng Thiên...
Lăng Thiên bước ra ngoài tòa hành cung, hắn ngẩng đầu lên trời, nơi mà có một con mắt to lớn mà khủng bố đang nhìn chằm chằm chính mình.
“Haizz, vốn dĩ ta định chơi trò chơi giả heo ăn thịt hổ, cuối cùng chỉ vì một con yêu thú vớ vẩn là lại xảy ra sai xót này” Lăng Thiên lẩm bẩm, tự nói với chính mình.
Hắn cứ đứng đó, chờ đợi mây đen ùn ùn mà kéo tới. Càng lúc trên thiên không, lôi điện ngày càng dày đặc, báo hiệu một đợt sóng gió không mấy vui vẻ.
Thở dài một hơi, Lăng Thiên nhẹ giọng nói:“Charizard, tới lúc ngươi được thể hiện bản thân rồi!”
Nghe được những lời đó, từ bên trong người Lăng Thiên hư không bay ra một thanh hắc kiếm, thứ pháp bảo do Charizard biến thành.
Đây là lần đầu tiên, Lăng Thiên sử dụng một pháp bảo do Pokemon biến thành để chiến đấu, hắn muốn xem xem, sức mạnh của thiên phạt chuẩn bị giáng xuống người hắn sẽ tới đâu?
Phía xa, cảm nhận thấy khí tức kinh khủng phát ra từ thanh hắc kiếm trên tay Lăng Thiên, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa co rút lại, không dám tin nói:“Khô-Không có khả năng!”
Từ trên thân thanh kiếm kia phát lại, Mỹ Đỗ Toa cảm nhận thấy một luồng khí tức nguy hiểm... . Đọc truyện tại # TRUM truyen.co m #
Ngay khoảnh khắc Mỹ Đỗ Toa vừa dứt lời, đôi mắt đại diện cho thiên đạo cũng liền lúc này mở lớn hết cỡ. Cùng lúc đó, hàng ngàn tia thiên lôi bắt đầu giáng xuống, đích đến là duy nhất... Lăng Thiên!
- “Hừ, muốn trảm sát ta? Ngươi còn chưa có tư cách!” Lăng Thiên cười một cách kiêu ngạo, sau đó hơi cúi người, làm động tác chuẩn bị rút kiếm.
“Phần Thiên Liệt Diễm Trảm!” Lăng Thiên hét lớn, sau đó vung hắc kiếm.
Lập tức, một đạo kiếm khí từ thanh kiếm bắn ra ngoài. Kiếm khí đỏ rực giống ngọn lửa, thẳng tắp đối đầu về phía ngàn tia lôi điện kia.
“BÙM!”
Kiếm khí của Lăng Thiên va chạm với thiên phạt tạo thành uy chấn không lồ, chấn vỡ không khí xung quanh nơi hắn đứng. Điều đáng tiếc nhất là tòa hành cung Lăng Thiên cùng đám Pokemon vất vả xây dựng trong một đêm giờ phút này cũng không chịu đựng được, hơi có chút đổ vỡ.
Ánh sáng chói lóa lóe lên khiến cho không chỉ Mỹ Đỗ Toa, Nguyệt Mị đứng gần đó mà phạm vi xung quanh vài trăm dặm, toàn bộ người hay yêu thú cũng đều bị lóa mắt, không tự chủ được mà nhắm mắt lại.
Một lúc sau, ánh sáng biến mất, Thiên đạo nhìn xuống, thấy tên nhân loại kia vẫn đứng nơi đó, cầm lấy thanh hắc kiếm mà nhìn chằm chằm về phía nó, khiến nó hơi có chút cảm giác e sợ.
Nó biết, tên nhân loại kia bản thân cũng không phải là ác ma, phá hư quy tắc của đại lục này mà có lẽ đơn giản chỉ là một tên ngoại lai tới nơi này bất hợp pháp.
“Hi vọng ngươi sẽ không tiếp tục sử xuất thứ đó nữa, nếu không ta buộc phải trục xuất ngươi ra khỏi phương thiên địa này...” Một khí tức hư vô phiêu miểu truyền vào tai Lăng Thiên, sau đó đôi mắt trên bầu trời cũng liền lúc này biến mất!
Thiên đạo biến mất, mây đen cũng tan, vô số người trong lòng kinh hô, nghĩ thầm:“Chắc lại có tên đần độn nào đó chọc tức thiên đạo, cuối cùng cũng đã bị diệt sát rồi...”
Dĩ nhiên, đây không phải là suy nghĩ vô căn cứ, hầu như mọi người đều có cùng quan điểm như thế. Bởi lẽ, với dân bản địa, thiên đạo chính là mạnh nhất, nó đã ra tay thì chắc chắn không lưu sự sống.
Sau đó, hàng trăm ngàn người đổ sô đi tìm nguyên do khiến cho Thiên Đạo xuất hiện, đây có lẽ sẽ là thứ mà được ghi vào trang sử sách của đấu khí đại lục. Nhưng dĩ nhiên, đây là chuyện của vài ngày sau.
Giờ phút này, nơi tòa hành cung, Lăng Thiên cứ đứng đó ngẩng đầu lên trời không biết suy nghĩ gì. Hắn chắc chắn một điều rằng, những lời mà hắn nghe được trước đó chắc chắn là của Thiên Đạo, đây có lẽ chỉ là một lời cảnh cáo đối với hắn, nếu như có lần sau thì...
Trong khi hắn còn đang mải mê suy nghĩ thì lúc này, Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị cũng đã hồi phục suy nghĩ, nhìn Lăng Thiên bằng ánh mắt mê mang.
- “Nữ vương đại nhân, tên nhân loại kia... Hắn-?” Nguyệt Mị mặt mũi run sợ, nhìn Mỹ Đỗ Toa dò hỏi.
Giờ phút này, gương mặt của Mỹ Đỗ Toa cũng không khá hơn là bao, từ trong ánh mắt nàng có thể thấy rõ một sự e ngại cùng phức tạp. Tên nhân loại kia chỉ một ngày trước đó còn bị nàng đe dọa, mà giờ thì...
Mỹ Đỗ Toa chầm chậm bò tới, cúi đầu xuống, vô cùng hạ thấp tư thế nói:“Vị - vị đại nhân này, xà nhân tộc chúng ta không biết, đã đắc tội ngài, mong ngài tha thứ!”
Câu nói của Mỹ Đỗ Toa khiến cho mạch suy nghĩ của Lăng Thiên bị cắt đứt, hắn quay sang nhìn nàng, 2 người cứ thế mà nhìn nhau, không nói câu gì.
Giờ phút này, trong lòng Lăng Thiên cười khổ, hắn không muốn đối mặt với Mỹ Đỗ Toa thời điểm hiện tại như thế, nhưng có lẽ tất cả cũng đã muộn, trong lòng Mỹ Đỗ Toa cũng như Nguyệt Mị đã tồn tại hình bóng của Lăng Thiên, một hình bóng không phải ở vị trí người các nàng yêu mà là ở vị trí của một tồn tại các nàng tạm thời không thể chạm tới.
- “Nữ vương à, ta-” Lăng Thiên mở miệng định giải thích, nhưng ngay sau đó Mỹ Đỗ Toa liền cắt đứt nói:“Xin đại nhân này cứ gọi thẳng tên ta là được rồi, không cần gọi ta là nữ vương đâu, ta... dù sao thì cũng không đủ tư cách để ngài gọi như thế!”
Trong lòng Mỹ Đỗ Toa lúc này tràn ngập sự phức tạp, nàng không biết nên đối mặt với Lăng Thiên như thế nào. Hắn là nhân tộc, trong khi nàng lại là xà nhân tộc, 2 chủng tộc đã đối đầu với nhau hàng ngàn năm qua.
- “Vậy được rồi...” Lăng Thiên thở dài một hơi, đã đến nước này hắn đã không còn cách nào khác để thay đổi nữa, đành phải để thời gian làm điều đó vậy.
- “Ta biết trong khoảng thời gian này ta đã đắc tội ngài rất nhiều, ta cam nguyện làm nô tì cho ngài mặc ngài sai bảo, chỉ hi vọng ngài không vì thế mà giận chó đánh mèo, diệt sát tộc nhân của ta, bởi bọn họ không có lỗi” Mỹ Đỗ Toa giọng nói đã không còn sự kiêu ngạo của một nữ vương, thay vào đó nàng lại đứng trên phương diện của một người thủ lĩnh, làm mọi cách vì tộc nhân của mình. Theo Mỹ Đỗ Toa nghĩ, vị cường giả nhân tộc này nếu có thể đánh đuổi thiên đạo thì chắc chắn tu vi cũng đã đạt tới đỉnh của đấu khí đại lục. Một người như thế, nàng hay bất cứ ai trong xà nhân tộc cũng không thể đắc tội nổi.
Đấu Thánh đỉnh phong? Có lẽ là thế đi...
- “Ta-Ta cũng nguyệt ý làm nô tì của ngài, mong ngài không có xử phạt xà nhân tộc!” Nguyệt Mị bất chấp thương thế, bò tới bên cạnh Mỹ Đỗ Toa, giọng nói run sợ.
Lăng Thiên lắc đầu, hắn không nói câu gì mà chỉ bước chậm vào bên trong, nơi xác con Long Phượng thú còn nằm đó...
【 Ting, ký chủ thu nhập thành công dị hỏa: Long Phượng diễm, chi nhánh nhiệm vụ hoàn thành tiến độ 4/10】
【Ting, tu vi ký chủ tấn cấp Đấu vương thất tinh, vàng + 10.000 】
【Tổng số vàng hiện tại là: 157198 】
Thu thập thêm một đóa dị hỏa, tu vi tấn giai một cảnh giới nhỏ, vàng đã đủ để mua Eternal Mangekyou Sharingan nhưng không biết tại sao trong lòng Lăng Thiên lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Hắn biết, nếu như khi đó hắn không ra tay thì cục diện sẽ không rắc rối như thế này, nhưng dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi và Lăng Thiên hắn cũng không hối hận về điều đó. Nếu như chậm một bước, để cho Mỹ Đỗ Toa có mệnh hệ gì thì Lăng Thiên chắc phải hối hận gấp nhiều hơn hiện tại...
Nhìn lấy Lăng Thiên thu lấy dị hỏa vào người, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa không có sự tham lam. Nàng biết, nếu khi đó Lăng Thiên không ra tay cứu mình thì nàng cũng đã trọng thương, thậm chí là chết. Thế nên, việc đóa dị hỏa này thuộc về người đó là hoàn toàn hợp lý, dù sao thì người ta cũng đã dẫn nàng tới nơi này mà.
“Nhưng tại sao vị kia lại khiến cho thiên đạo xuất hiện?” Mỹ Đỗ Toa nghi hoặc, nhưng nàng không dám hỏi, hiện tại nàng còn nghĩ xem phải làm như thế nào để Lăng Thiên không có xử phạt xà nhân tộc của mình.
- “Được rồi, chúng ta về thôI!” Lăng Thiên phất tay, mang lấy 2 người trở về hội họp cùng đám Nhã Phi...