Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 261: Chương 261: Tắc kè hoa




Vừa đạp chân vào Vân Lam tông thì nhận được thông báo có nhiệm vụ mới.

Người là đang đùa ta??

【Ting, ký chủ tiếp đón nhiệm vụ lựa chọn!】

【 Lựa chọn 1: Hủy diệt Vân Lam tông, đồ sát toàn bộ không chừa một ai cả】

【 Khen thưởng: Zanpakuto: Minazuki (Bleach)】

【Lựa chọn 2: Thu phục Vân Lam tông】

【 Khen thưởng: Thánh y vàng: chòm sao Nhân mã (Saint Seiya)】

【Lựa chọn 3: Rời xa Vân Lam tông và khu vực Gia Mã đế quốc】

【 Khen thưởng: Huyết kế giới hạn: Byakugan (Naruto)】

Nhìn thấy nhiệm vụ yêu cầu, Lăng Thiên thực sự bó tay rồi.

Ai chả biết, hắn tới Vân Lam tông không gì khác ngoài việc thu lấy Vân Vận vào hậu cung của mình. Thế nên, việc hệ thống đưa ra lựa chọn 1 và lựa chọn 3 với hắn hoàn toàn vô nghĩa.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, phần thưởng của 2 lựa chọn đó thực sự rất hất dẫn.

“Thôi thì áo giáp vàng cũng được” Lăng Thiên thở dài nghĩ, sau đó thì thầm:“Ta lựa chọn số 2!”

【Ting, ký chủ lựa chọn số 2: Thu phục Vân Lam tông】

【Nhiệm vụ mô tả: Vân Lam tông hiện tại tuy là có thể xưng hùng xưng bá nhưng chỉ giới hạn ở địa phận Gia Mã đế quốc. Mời ký chủ biến Vân Lam tông trở thành một thế lực cường đại, vượt ra khỏi địa phận của Gia Mã đế quốc】

【Nhiệm vụ giới hạn: Không được cưỡng ép sử dụng đan dược cũng như các chất kích thích tiềm năng khác】

【Nhiệm vụ thất bại:“ Xóa bỏ một loại sức mạnh hiện đang sở hữu】

Lăng Thiên ánh mắt cá chết nhìn dòng thông báo, đây rõ ràng là đang ép hắn phải lao động mà.

Nếu như câu truyện của đời hắn trở thành cái gọi là tông môn lưu thì chắc chắn hắn phải trở thành bảo mẫu, vú em các loại, chuyên đi chùi đít cho đám đệ tử.

Giả dụ ngay từ đầu đã xác định xây dựng tông môn thì cũng thôi, sau đó chỉ tập trung mời chào đám nữ đệ tử phong hoa tuyết nguyệt là được. Đằng này lại cho hắn một tông môn có sẵn, đệ tử thì bại hoại thuần phong mỹ tục, dương khí nặng hơn âm khí...

Với cái tông môn như thế này, Lăng Thiên hắn chưa một chưởng đập chết là may, còn bắt hắn hóa thân thành núi để bọn hắn dựa dẫm.

“Nếu không phải Vân Vận nơi này thì ta đã lựa chọn số 1 và 3 rồi” Lăng Thiên bực tức nghĩ.

Hiện tại, hắn hoàn toàn có thể lấy thân phận một tên cường giả đại năng phủ xuống Vân Lam tông, sau đó vứt ra vài món công pháp tùy tiện nào đó cho đám đệ tử phế vật tu luyện. Nhưng như thế cuối cùng hắn vẫn chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống mà không thể hoàn thành nhiệm vụ của bản thân mình.

Nhiệm vụ của hắn mang tên: chinh phục Vân Vận!

Hắn có thể dự đoán, nếu như hắn cưỡng ép bắt lấy Vân Vận, lấy tính cách của nàng chắc chắn sẽ cắn lưỡi tự vẫn, thà chết còn hơn khuất nhục.

Rồi sau đó, nàng sẽ nói đại loại vài câu như thế này: Ngươi tưởng ngươi là cường giả đấu tông, đấu tôn, tùy tiện bố thí cho Vân Lam tông chúng ta vài ba món công pháp thì ngươi được quyền sỉ nhục ta ư? Phì, ta khinh...

Hoặc là thế này: Ta thà chết còn hơn phải cùng với ngươi, đồ kinh tởm...

Nữ cường liệt a...

Nghĩ tới điều đó, Lăng Thiên rùng mình một lát, hắn cần phải nghĩ ra kế sách vẹn cả đôi đường.

- “Thế nào Lăng Thiên, huynh không định đi vào à?” Một bên, Nạp Lan Yên Nhiên liền bất chợt nói.

Thấy Lăng Thiên vẫn còn đang cau mày suy tư, Nạp Lan Yên Nhiên tưởng hắn đang lo lắng nên cười tươi nói:“Lăng Thiên, huynh đừng quá lo, tông chủ Vân Lam tông hiện tại chính là sư phụ của muội, người rất tốt. Ngoài ra, nếu như huynh thật là một tên đan hoàng thì chắc chắn sẽ được lão tông chủ trọng dụng nữa, nghe nói hắn đang bế quan trùng kích đấu tông. Nếu có đan dược của huynh thì chắc chắn hắn sẽ vui mừng lắm!”

Những lời nói của Nạp Lan Yên Nhiên như đánh thức tư duy của Lăng Thiên, hắn vội vàng quay người sang bên cạnh, nhìn nàng hỏi:“Muội vừa nói... Vân Sơn?”

- “Đúng a, đó chính là sư phụ của sư phụ muội, là lão tông chủ của Vân Lam tông. Nếu xét về thân phận, muội còn phải gọi hắn một tiếng sư tổ nữa!” Nạp Lan Yên Nhiên giải thích.

Nghe thấy điều đó, trong mắt Lăng Thiên liền lóe lên tinh quang. Hắn quên mất ngoài Vân Vận ra thì còn một nhân vật nữa có quyền hành tuyệt đối của Vân Lam tông, chính là Vân Sơn - sư phụ của nàng.

“Hề hề, dù sao ngươi trong nguyên tác cũng phải chết. Thế nên lần này ra đi sớm một chút thì đừng có trách ta!” Lăng Thiên cười lạnh nghĩ, sau đó nhìn Nạp Lan Yên Nhiên âu yếm nói: Yên Nhiên, muội cứ vào tiến nhập tông môn trước đi, ta có chút chuyện cần làm trước!”

- “Lăng Thiên, huynh định đi-” Nạp Lan Yên Nhiên chưa kịp nói hết, đã thấy thân ảnh Lăng Thiên hóa thành một cơn gió biến mất ngay bên cạnh nàng.

“Chán ghét, người ta còn đang định giới thiệu ngươi với sư phụ nữa mà!” Nạp Lan Yên Nhiên bực tức nói, sau đó vùng vằng tiến về phía trước, nơi bậc thang dẫn thẳng lên địa phận của Vân Lam tông.

Hiện tại, nàng tu vi còn chưa có đột phá Đấu vương thế nên không thể sử dụng đấu khí hóa dực để phi hành được. Tưởng như sắp được nam nhân của mình bế lên rồi bay thẳng vào bên trong, ai ngờ...

Vân Lam Tông, bế quan tháp.

Đây là khu vực được bảo vệ sâm nghiêm nhất bởi đơn giản là hiện tại bên trong đang có thủ hộ thần của Vân Lam tông - lão tông chủ và đồng thời cũng là người có tu vi mạnh nhất, Vân Sơn bế quan.

Hắn trước khi đi vào, tu vi chính là Đấu Hoàng đỉnh phong. Thế nên, dù không biết khi nào hắn xuất quan, nhưng nếu như thành công thì Vân Lam tông sẽ lần đầu tiên nghênh đón một vị Đấu tông cường giả.

Lúc này, bên trong bế quan tháp, một thân ảnh lão già đang ngồi xếp bằng ở đó.

Gương mặt cau mày, mồ hôi toát ra như mưa, tuy nhìn có chút vất vả nhưng dễ thấy được, từ ánh mắt hắn lóe lên một sự nhàn hạ lớn.

Vốn dĩ, với thiên phú hiện tại của hắn, trùng kích đấu tông là một điều quá khó khăn. Nhưng hắn dám làm điều đó là bởi vì, trước khi tiến nhập nơi đây, hắn từng được một tên cường giả thần thần bí bí trao cho tài nguyên tu luyện.

Công pháp người đó đưa ra vô cùng kì dị, mặc dù không biết đẳng cấp công pháp là gì nhưng khi hắn đưa cho đám đệ tử tông môn thử tu luyện, cả đám đều tiến bộ một cách không ngờ.

Điều này làm hắn vô cùng vui mừng liền ngay lập tức mang lên công pháp kì bí đó tiến nhập bế quan tháp tu luyện.

Nếu như cứ dựa theo tiến độ này, chắc chỉ khoảng 3 năm nữa thôi là hắn có thể xuất quan mà ra. Khi đó, Vân Lam tông chắc chắn sẽ nghênh đón thời kỳ hưng thịnh nhất.

“Hahaha, không cần biết ngươi là ai? Nhưng ngươi đã giúp ta thì ta không ngần ngại mà chấp nhận thôi!” Lão già cười lớn.

Không ai khác, lão già này chính là Vân Sơn. Và chắc có lẽ, tên cường giả kì bí đưa cho hắn món công pháp kia cũng chính là người mà chỉ mới đây thôi vừa chết trên tay Lăng Thiên, hồn tộc Vụ hộ pháp!

Vân Sơn vô cùng đắc ý, hắn lúc này đã nghĩ tới cảnh gặp lại đám lão bằng hữu cũ, một tay giơ ra liền là có thể chấn áp...

Đang trong lúc Vân Sơn cười một mình thì bất chợt, một âm thanh kì dị liền vang lên:“Đần độn, bị người ta lừa một vố mà không biết!”

- “Ai! Ai đang ở đó!?” Vân Sơn kinh hãi, vội vàng đứng dậy nhìn quanh bốn phía.

Trong phút chốc, từng ngọn lửa từ bốn phương tám hướng liền tập trung lại, hóa thành một hình người. Người này phong thần tuấn lãng, có thể nói là vô cùng soái.

Còn ai ngoài Lăng Thiên đây?

- “Ngươi-Ngươi là ai? Tại sao có thể xuất hiện tại nơi này?” Vân Sơn kinh ngạc, chỉ một tay vào Lăng Thiên la hét.

Lăng Thiên nhìn Vân Sơn, một bộ túi da già nua, khác hắn với trong nguyên tác là một tên công tử trẻ tuổi khiến hắn vô cùng bất ngờ.

Chắc có lẽ, bởi hiện tại hắn chưa đột phá Đấu Tông nên tuổi thọ chưa được tăng lên đi?

- “Ngươi không cần biết ta là ai, bởi chẳng mấy chốc ngươi cũng sẽ gặp lại tên thần bí giúp ngươi đột phá đấu tông thôi!” Lăng Thiên lắc đầu thở dài nói.

Nghe Lăng Thiên nói xong càng khiến Vân Sơn chẳng hiểu gì, hắn đang định thắc mắc hỏi Lăng Thiên có phải đồng bạn của tên đó không thì bất chợt, một thanh kiếm làm từ đấu khí từ trên tay Lăng Thiên xuất hiện, xuyên thấu lồng ngực hắn.

Trái tim bị xoắn nát, Vân Sơn ánh mắt chết lặng nhìn Lăng Thiên, hắn không dám tin mình sẽ chết như thế này?

“Tên công tử này là ai, tại sao hắn phải giết ta? Thực lực của hắn...” Một vài suy nghĩ còn đọng lại trong tiềm thức của Vân Sơn rồi từ từ biến mất...

Giết Vân Sơn như giết một con gà, Lăng Thiên liền mau chóng xuất ra một đoàn hỏa diễm, nhanh chóng hủy thi.

Không gian vắng lặng, trong bế quan tháp nhiều một người rồi lại ít đi một người, cho tới lúc Lăng Thiên xuất hiện rồi khi Vân Sơn chết đi cũng chẳng có một ai có thể biết tới.

Lăng Thiên nở nụ cười, chỉnh chu lại một chút đầu tóc, quần áo rồi từ từ bước ra khỏi luyện khí tháp...

Thủ hộ là vài tên trưởng lão cao cấp của Vân Lam tông thấy bước ra ngoài là một tên thanh niên liền có chút bất ngờ. Bọn hắn cúi đầu, nhưng đồng thời giọng nói có chút nghi hoặc hỏi:“Vâ-Vân Sơn tông chủ?!”

- “Ngươi gọi gì ta?” Lăng Thiên rất điềm nhiên quay người lại cười nói.

Thấy “lão tông chủ” không có gì bất ổn, lão giả thủ hộ liền tươi cười nói:“Vân Sơn tông chủ, ngươi xuất quan có nghĩa là...?”

Lăng Thiên mỉm cười không nói, sau đó thong thả mà bước về đại điện, hắn còn muốn gặp mặt Vân Vận đây!

Nhìn bóng lưng Lăng Thiên tiêu sái rời đi, tên lão giả im lặng một chút, sau đó quay sang nhìn đồng bạn, cả đám từ trong mắt đối phương đều nhìn thấy một tia mừng rỡ, sau đó chạy đi hét to:“Mau mau thông báo toàn tông, Vân Sơn tông chủ thành công đột phá Đấu tông, cả tông mở tiệc ăn mừng 3 ngày!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.