“Mama, người-”
Nhìn thấy Natsumi không còn tự nhốt mình trong phòng mà đã bước ra ngoài, trong lòng Akiho vừa kinh ngạc vừa kinh hỉ.
Không nghĩ tới sếp vào một lúc liền thuyết phục được, không biết hắn đã làm cách gì nhỉ?
“Akiho, đã làm con phải lo lắng rồi!” Natsumi nở nụ cười nói.
“Không sao đâu, giờ nhà ta còn ba người, miễn là mẹ mỗi ngày luôn vui vẻ là được rồi!” Akiho xúc động nói, sau đó bỗng nhiên có chút nghi hoặc, nhìn Natsumi tò mò hỏi:“Ủa mà sao tóc mẹ chảy nhiều mồ hôi thế, ở trong phòng mẹ không bật điều hòa sao?”
Ah?
Nghe được Akiho nhắc nhở, Natsumi ngay lập tức có tật giật mình. Nàng vội vàng xua tay, cố lảng tránh câu hỏi của Akiho mà nói:“Akiho, con mau ra ngoài trước đi, mẹ có chút chuyện cần làm trước đã!”
“Vâng~” Akiho nhún vai rồi đi ra ngoài, nhưng nàng không biết rằng, ngay khi nàng vừa rời đi, Natsumi đã ngay lập tức ngã bệt xuống đất.
“Bịch”
“Nào, chỉ còn nốt buổi chiều nay nữa thôi là em được thoải mái rồi!” Lăng Thiên ân cần kéo Natsumi đứng dậy, còn tiện thể luồn tay vào vạt áo của nàng mà bóp nhẹ bầu vú một cái.
Bị Lăng Thiên kích thích, Akiho gương mặt đỏ bừng như trái ớt, đồng thời giả vờ như đang cằn nhằn nói ra:“Tại anh đấy, ai bảo anh bắn vô bên trong em làm chi, giờ làm em đi lại thật khó khăn này!”
Số lượng thật là quá nhiều mà!
“Haha, có trách thì trách ai bảo em quyến rũ quá, anh không kìm được!” Lăng Thiên cười ha hả, sau đó nhân lúc không có ai, lại lần nữa đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi của Natsumi.
Lần này, Natsumi không có kháng cự, nàng điềm nhiên nghênh đón nụ hôn của người đàn ông khác ngoài chồng mình ra mà không chút do dự.
Quả nhiên, gánh nặng bên trong nàng đã được giải khai, nó khiến cho tâm lý của Natsumi không còn do dự nữa.
Tạm thời tự biệt Natsumi, lúc này Lăng Thiên chỉ còn một mình ở hành lang trong. Chỉ thấy hắn lúc này gương mặt từ tươi cười hiền hòa dần trở lên cười lạnh, sau đó thì thào nói:“Gengar, ngon miệng nhé!”
“Giru!”
Như để đáp lại lời của chủ nhân, Gengar kêu lên một tiếng, sau đó từ từ nuốt gọn cái linh hồn của tên chồng bất lực quá cố.
Lúc này, dù rằng biết linh hồn bản thân sắp tan biến, tên chồng bất lực kia giờ phút này giống như đã chấp thuận sự thật, đôi mắt hắn đã như người mất hồn mặc cho Gengar bài bố.
Nhớ tới lúc đó, nhìn thấy một mặt dâm đãng của vợ mình, hắn cảm thấy... Mình quả thực nên tan biến đi thì tốt hơn!
Trước mặt hắn, hắn quả thực không nhận ra một người vợ hiện thục nết na, một người mẹ dịu dàng với con cái nữa, mà khi đó chỉ còn là một nữ nhân xa lạ, đang lắc mông một cách điên cuồng, miệng rên rỉ vài câu tục tĩu khẩn cẩu người ta bắn vào bên trong mình.
Bị vợ mình cắm sừng ngay trong đám tang của mình, sau đó ôm cảm giác này tan biến, thật là khó chịu mà...
“Ah... Cuối cùng cũng kết thúc!”
Cái đầu dần bị đưa vào bụng, bóng tối vĩnh hằng cũng chính thức xuất hiện. Chỉ là, nếu như Lăng Thiên có biết hắn đang trăn chối điều gì, chắc hẳn cũng chả thèm quan tâm.
Chơi vợ hắn ngay trước mặt hắn, ngay trước linh vị của hắn, ngay trong phòng ngủ của hắn... Thì sao chứ?
Miễn là Lăng Thiên muốn, vậy là đủ rồi!!!
“...”
Sau khi Natsumi hồi phục và chủ trì tang lên, cuối cùng nó cũng kết thúc một cách trọn vẹn.
Đám học sinh ôm nhau chào từ biệt, nhiều người còn đứng ra khích lệ tinh thần của Haruna và cầu mong nàng sớm trở lại trường học.
Về phần Lăng Thiên, hắn giờ phút này liền bận bịu sắp xếp đồ đạc cho ba mẹ con Haruna, để cho các nàng có thể chuyển đến nơi ở khác.
Ngôi nhà này có chút nhỏ, lại không ở gần hắn nên cũng khá bất tiện.
“Sếp, cảm ơn anh đã giúp đỡ ba mẹ con em, nhưng mà liệu chuyển đến nhà anh có bất tiện không, em sợ chị nhà cảm thấy không vui cho lắm...” AKiho có chút lo lắng hỏi.
Theo nàng nghĩ, người như Lăng Thiên hẳn là đã có vợ, việc hắn đùa giỡn với nàng liền cũng giống như tìm hoa thơm cỏ lạ mà thôi.
“Akiho, ta tin tưởng Tenryu-sensei, đã hắn muốn giúp đỡ chúng ta như vậy thì tội gì không chấp thuận đây?” Natsumi nhẹ nhàng nói.
“Nhưng mà...” Akiho muốn nói gì đó, nhưng không hiểu sao lời nói lại không thoát ra được.
Mama, đáng nhẽ khi ba mẹ con chúng ta tới sống với một người đàn ông khác, người đứng ra phản đối đầu tiên phải là mẹ mới phải chứ?
Mà nghĩ lại thì, ở cạnh Lăng Thiên thì vui đấy, nhưng nếu như cả hai sống cùng một nhà, có trời mới biết chuyện gì sẽ phát sinh tiếp theo.
“Haruna, ý em-”
“Em cũng giống mama thôi!” Haruna kiên định đáp.
Nàng vẫn chưa biết việc mẹ mình và Lăng Thiên có một chân, lại còn việc chị nàng cũng đang cùng Lăng Thiên mập mờ, Giờ phút này nàng chỉ biết rằng, trái tim nàng đang rất yếu đuối và cần một ai đó che chở mà thôi.
“Vậy được rồi, đã hai người nói vậy, con đâu còn gì mà phản đối nữa!” Akiho đầu hàng nói, sau đó nhẹ cúi đầu xuống nhìn Lăng Thiên nói ra:“Từ nay hi vọng anh giúp đỡ, Sếp à~”
“Yên tâm, ta đảm bảo sẽ “giúp đỡ” ba mẹ con tận tình!” Lăng Thiên nở nụ cười tươi, chỉ có điều nụ cười của hắn trông thật bí hiểm và dâm đãng...
“...”
Vài ngày sau, vào một buổi sáng nọ.
“Dậy đi mèo lười, đến giờ đi làm rồi!”
“Bốp!”
“Ui da, anh yêu, em còn muốn ngủ nữa mà!” Akiho bị Lăng Thiên vỗ “đét” một tiếng vào mông nhưng vẫn không chịu dậy, lại còn tiếp tục xoay người, gác chân lên người hắn mà tiếp tục ngủ.
Cơ thể hai người trần chuồng, nhìn là biết đã xảy ra quan hệ rồi, hơn nữa là vô cùng “thân mật”
“Haruna, em cũng mau dậy đi chứ, cẩn thận muộn giờ học!” Xoay người sang bên cạnh, Lăng Thiên nhìn một bên Haruna cuộn tròn cơ thể trong chăn nói ra.
“Ứ ừ, không dậy đâu, người ta muốn ngủ tiếp cơ!” Haruna cũng không ngoại lệ, lại tiếp tục vùi đầu mà say giấc nồng.
Nhìn hai nữ giống như không muốn rời xa hắn hơn là tiếp tục ngủ, Lăng Thiên lắc đầu cười, sau đó liền mở ra bảng hệ thống kiểm tra.
【 Ký chủ 】: Lăng Thiên
【 Tu vi 】: Thần ma đạo cảnh (Map: Yêu Thần Ký) ; Đấu thánh cửu tinh (Map: Đấu Phá Thương Khung)
【 Vàng 】: 142000
【 Sức mạnh 】: Pokemon, Mera Mera no mi, Eternal Mangekyou Sharingan, Hỏa Long Igneel, Ope Ope no mi
【 Nhẫn thuật 】: Uế Thổ Chuyển Sinh (Edo Tensei)
【 Vật phẩm 】: Desert Eagle, Thiết Toái Nha, Thiên Sinh nha, Tùng Vân Nha
【 Danh hiệu 】: Kẻ dẫn đạo, Sát Long nhân
【 Nghề nghiệp phụ trợ 】: Thần cấp luyện đan sư, thần cấp y sư, thần cấp họa sư,...
Với việc Akiho gia nhập dàn Harem hùng hậu, số tiền của hắn vào lúc này đã gia tăng một cách đáng kể. Tính ra với cái đà này, thêm sáu người phụ nữ nữa liền sẽ đạt tới hai mươi vạn vàng, lúc đó...
“Có hai mươi vạn vàng, ta có thể nâng cấp Eternal Mangekyou Sharingan lên hình thái Rinnegan rồi. Khi đó, nếu như mang vào thế giới huyền huyễn quẩy, không biết sức mạnh sẽ biến chuyển như thế nào nhỉ?” Lăng Thiên trong lòng đấy kích thích nghĩ.
Đến Pokemon ở Anime thế giới bình thường, sang huyền huyễn thế giới liền làm trùm kia mà...
Tính ra thì, sáu người phụ nữ... Golden Darkness theo dự kiến đã là một người, còn lại 5 người thì...
“Haruna, Akiho, mau mau dậy đi, mọi người đang chờ ăn sáng kìa!” Lúc này, từ phía ngoài đẩy cửa bước vào, Natsumi chống nạnh nói ra.
“Vâng~” Nghe được lời mẹ nói, hai nữ cũng không định giả bộ thêm nữa, hoàn toàn hồn nhiên mà ngồi dậy, sau đó bước ra ngoài trong tư thế trần chuồng.
Nhìn hai nữ nhi mình thả rông một cách tự nhiên như thế, Natsumi có chút ghen tị liền lườm Lăng Thiên một cái khiến hắn cười ha hả.
Không nghĩ tới, không chỉ nàng mà hai đứa con gái của mình liền đã thờ cùng một phu. Hơn nữa điều không ngờ tới là, bên cạnh hắn còn có hơn chục người xinh như tiên tử nữa chứ.
Mà đặc biệt nhất là, không một ai trong số họ cảm thấy khó chịu khi cùng nhau chung sống trong một mái nhà cả, thật kỳ lạ!!!
“Natsumi!” Lăng Thiên nhìn thấy Natsumi đang bần thần liền kéo nàng vào lòng, nhẹ đưa tay xuống định kéo quần lót nàng ra.
“Đừng, mọi người đang chờ ăn sáng mà~” Dù nói như vậy, Natsumi cũng không có ngăn cản Lăng Thiên, lại còn hơi hơi khép cửa lại tránh người khác nhìn vào rồi ngại ngùng.
Vào ở cùng hắn, nàng cùng hai đứa con gái cũng quen thuộc rất nhiều người, nào là Lala, Risa, Mio,... Nhưng nếu nói người mà nàng cảm thấy đồng cảm nhất, có lẽ liền chính là Yuuki Ringo.
Không nghĩ tới, ngoài mình ra vẫn còn một “bà mẹ đơn thân” ở đây nữa...
“Yên tâm, mọi người sẽ chờ mà!” Lăng Thiên cười dâm đãng, nhưng khi hắn đang định rướn người đút vào, bỗng nhiên sàn nhà liền chấn động.
“Ruỳnh Ruỳnh”
Dù đang ở tầng rất cao, nhưng Lăng Thiên vẫn có thể cảm nhận được rõ sự rung lắc, qua đó khẳng định rằng, trận động đất này không hề nhẹ.
Bị một phen hoảng sợ, Natsumi nào còn tâm tình vui thú nữa, nàng nhanh chóng mặc vội quần lót lên người, sau đó ôm lấy người Lăng Thiên tìm kiếm sự che chở.
Cùng lúc đó, Haruna, Akiho cùng chúng nữ cũng chạy tới bên cạnh Lăng Thiên, một mặt cũng lo lắng không kém hỏi:“Anh yêu/Chủ nhân/ Sensei, là động đất sao?”
“Không phải!” Lăng Thiên đặt Natsumi xuống an ủi nàng, sau đó đôi mắt hắn lóe lên tinh quang rồi ngẩng đầu thì thào:“Lala, xem ra có người thân đến thăm em này!”
“Người thân?” Lala nghi hoặc, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, vội vàng kinh hô:“Không lẽ là... Papa?”
“Hừm, vừa tới trái đất đã dùng cách này để gọi ta ra, hắn định thị uy với “con rể” tương lai của mình hay sao?” Lăng Thiên nhếch môi cười lạnh, sau đó thoắt một cái liền biến mất.
Gid Lucione Deviluke - phụ thân của Lala, đồng thời là chúa tể vũ trụ tại thế giới này.
Đã hắn muốn gặp ta đến thế, vậy thì để xem hắn có gây ra sự hứng thú nào không đây...?