Tại một sơn mạch nằm sâu tại phía Nam đại thế giới, xung quanh mọc lên từng lớp từng lớp cây rừng rậm.
Yêu Thần Tông, cùng với Ngũ Lôi ma tông và Xích Nguyệt ma tông tục xưng là tam đại tà tông, chỉ khác là Yêu Thần tông lấy Yêu tộc làm chủ yếu.
Lúc này, Lăng Thiên đang cùng với Phượng Vũ dần xâm nhập sâu vào trong Yêu Thần tông.
- “Phượng Vũ, nói ta nghe xem Mộ Nguyệt người nữ nhân kia tính cách như thế nào?” Lăng Thiên cười hỏi.
Phượng Vũ trầm tư một lúc, sau đó trả lời:“Chủ nhân, tông chủ nếu nói về ngoại hình thì thực sự vô cùng xinh đẹp, thực lực mạnh mẽ, huyết mạch cũng là thái cổ cấp, còn về tính cách thì nàng có chút hơi lạnh lùng”
Nghe được Phượng Vũ nói, Lăng Thiên trầm tư một lúc, hắn cần nghĩ ra đối sách thu phục Mộ Nguyệt một cách hoàn mỹ nhất.
Bay được một đoạn, Lăng Thiên chợt nhớ ra chuyện gì đó liền quay sang nhìn Phượng Vũ nói:“Nàng có chắc là không cần yêu linh bên cạnh chứ?”
- “Chủ nhân yên tâm, yêu tộc bọn thiếp không cần yêu linh bên cạnh, bọn thiếp tu luyện hầu như chỉ dựa vào huyết mạch mà thôi!” Phượng Vũ lắc đầu trả lời.
Trước đó, Lăng Thiên muốn vì Phượng Vũ mua một con Pokemon tặng, nhưng nàng đã từ chối vì không cần thiết.
Nhắc tới huyết mạch, Lăng Thiên chợt nhớ tới Pokemon Ho-oh. Nếu nói hỏa phượng hoàng thì Ho-oh mới chính xác là, trong khi đó Moltres giống Hỏa Điểu hơn.
Cũng vì chuyện này, hắn đặc biệt muốn thử xem giá tiền mua Ho-oh là bao nhiêu nhưng chỉ nhận được câu trả lời như thế này của hệ thống.
【 Ting, Pokemon Ho-oh cùng với các pokemon mang cấp bậc thần thú khác không được bán trong cửa hàng! 】
Lăng Thiên khi nghe được điều đó có hơi thất vọng, nhưng ngẫm lại cũng đúng, quyền năng của một thần thú Pokemon quá mạnh, chỉ nghĩ tới Dialga và Palkia thôi đã làm Lăng Thiên sởn gai ốc rồi, chứ nói chi là các con thần thú khác như Rayquaza,...
Lăng Thiên được Phượng Vũ dẫn vào sâu thẳng bên trong Yêu Thần tông. Các nơi hắn đi qua, có vô số yêu tộc nhân nhìn thấy một nhân loại cũng khá bất ngờ, nhưng khi thấy phượng vũ trưởng lão đi theo thì cũng thấy bình thường trở lại, làm Lăng Thiên đỡ phải một phen mất thời gian.
Hai người một đường bay tới tòa tháp cao nhất, nhìn bề ngoài tòa tháp trông vô cùng đồ sộ, toát lên yêu khí kinh khủng.
- “Phượng Vũ trưởng lão, ngài đã trở về?” Tới trước cửa, có 2 tên nô tì canh giữ, nhìn thấy Phượng Vũ bay tới liền khom người chào.
Phượng Vũ gật đầu, định mang theo Lăng Thiên đi vào thì một thị nữ liền ngăn lại nói:“Trưởng lão, tên nhân loại này là?” hỏi xong câu đó, nàng mơ hồ phát ra chút địch ý.
- “Đây là khách nhân của tông chủ, ngươi dám ngăn cản?” Phượng Vũ trừng mắt.
Thấy đây là khách nhân của tông chủ, thị nữ kia cũng hơi run rẩy, sau đó vội cho Lăng Thiên cùng Phượng Vũ đi vào trong.
- “Hóa ra nàng ngoài giỏi việc trên giường thì cũng giỏi việc nói dối đấy chứ nhỉ?” Lăng Thiên đi đằng sau, lén bóp cặp mông bự của Phượng Vũ đùa giỡn nói.
- “Chủ nhân, nơi này không được, chúng ta sắp gặp được tông chủ rồi!” Phượng Vũ đỏ mặt nũng nịu nói.
Hai người tiến vào đại điện, nơi đây được được bảo vệ vô cùng sâm nghiêm. Đứng xung quanh có 4 người, hay nói chính xác hơn là 4 tên yêu tộc nhân, từ khí tức có thể đoán ra, bọn hắn đều đã là Vũ tông cảnh đỉnh phong.
“Chiến lực này đúng là vượt trội hơn nhiều so với các đại thần tông khác a” Lăng Thiên chậc lưỡi, hắn nhớ tới khí tức mà hắn còn cảm nhận được ở Vũ Thần tông cùng Thiên Âm thần tông, chiến lực cao nhất chỉ có Vũ Tông cảnh 6,7 trọng mà thôi.
- “Phượng Vũ, ngươi tới làm gì? Tên nhân loại này là ai?” Một tên Vũ tông cảnh trong đó nghiêm mặt hỏi.
Hắn cùng với 3 tên khác được xưng làm tứ trụ thiên tôn, bọn hắn chính là chiến lực cao nhất chỉ sau tông chủ của Yêu thần tông này!
- “Khởi bẩm thiên tôn, ta dẫn người này tới có việc cần thương lượng với tông chủ?” Phượng Vũ hơi khom người nói.
Nghe được Phượng Vũ báo cáo, 4 tên thiên tôn kia trong lòng hơi nghi ngờ một chút, nhưng theo như hắn cảm nhận thì tên nhân loại này cũng chỉ có Vũ Tông cảnh nhất trọng nên cũng không lo lắng nhiều lắm.
Bốn tên thiên tôn nhìn nhau rồi gật đầu, tuy vậy, sau khi ra ngoài, bọn hắn liền đứng sau cánh cửa trông chừng, đủ để thấy vẫn vô cùng cảnh giác.
Lăng Thiên nhìn Phượng Vũ mỉm cười, sau đó cả 2 tiến vào sâu bên trong đại điện.
Ở tận cùng, có một căn phòng nhỏ, nơi đây không được trang trí nhiều vật chất nhưng lại toát lên một vẻ đẹp đơn giản đến huyền bí.
Bên trong căn phòng, có một người phụ nữ đang u tĩnh mà đứng đó, dù nàng chỉ quay lưng về phía Lăng Thiên, nhưng từ khí chất hắn dễ dàng có thể đoán được, đây hẳn là một người nữ nhân xinh đẹp.
- “Tông chủ, ta trở lại!” Phượng Vũ gần tới nơi, hơi hơi cúi người thông báo.
Nàng mặc dù là tỉ muội thân thiết với Mộ Nguyệt, nhưng lễ nghi vẫn là phải có.
Nghe được âm thanh của Phượng Vũ, nữ nhân kia quay người lại. Lúc này, Lăng Thiên mới có thể đánh giá hoàn toàn nữ nhân trước mặt.
Một thân hình vô cùng hoàn mỹ, nàng mặc một bộ đồ tuy rất kín đáo nhưng lại dễ dàng có thể thấy được thân hình dâm đãng lồi lõm ra ngoài ẩn sau lớp vải đó. Mái tóc đen dài, một phần mái che mất một bên mắt toát lên một sức hút quyến rũ chưa từng có. Làn da hơi ngăm giống Phượng Vũ, khuôn mặt xinh đẹp trái ngược với ánh mắt băng lãnh mà nàng toát ra.
Nếu so với về tuổi tác, nàng chắc chắn thua Phượng Vũ. Trông nàng giống Dương Hân, một nữ nhân toát lên vẻ thành thục đáng ngưỡng mộ...
Nhìn thấy Phượng Vũ xuất hiện, đôi mắt Mộ Nguyệt toát lên một chút vui mừng, nhưng khi nhìn thấy Lăng Thiên bên cạnh, đôi mắt nàng nhanh chóng trầm xuống.
- “Phượng Vũ, tại sao nhân loại lại xuất hiện ở đây?” Mộ Nguyệt nheo mắt hỏi, sau đó xung quanh nàng bốc lên từng tia sát khí, nhìn xu thế có thể bất cứ lúc nào lấy mạng Lăng Thiên...