Sau khi tẩy rửa sạch sẽ, Lăng Thiên nằm trên giường ôm chầm lấy Tiết Âm.
Hắn vừa ôm vừa bú vú nàng, không biết hắn có mút được giọt sữa nào không nhưng hắn cũng bú mãi thôi.
Tiết Âm nằm đó, mặc cho thân thể trần chuồng của mình để một người thanh niên ôm, nàng nhắm mắt nghỉ ngơi, chưa bao giờ nàng cảm thấy dễ chịu như thế này...
“Hóa ra đây là cảm giác được dựa dẫm vào ai đó” Tiết Âm mỉm cười dễ chịu.
Bản thân Lăng Thiên cũng cực độ thương tiếc Tiết Âm. Ở dị giới này, sức mạnh quyết định tất cả. Nếu như không được mẫu thân quá cố của Tử Vân chọn làm thiếp thân nha hoàn, không được chọn làm người bên cạnh chăm sóc cho Tử Vân, không được phủ thành chủ cưu mang thì nàng chắc bây giờ đang có cuộc sống cực kỳ vất vả để kiếm sống qua ngày, đen đủi hơn còn phải làm việc trong kĩ viện, lầu xanh nữa...
- “Âm nhi, mở mắt ra, ta có món quà cho nàng đây” Lăng Thiên gọi nàng dậy.
Nghe một thiếu niên 14-15 tuổi gọi mình là Âm nhi khiến Tiết Âm có chút đỏ mặt, mở mắt ra là gương mặt tươi cười có chút tà tà.
- “Công tử, có chuyện gì sao?”
- “Nàng hình như quên điều gì thì phải” Lăng Thiên cau mày.
- “Phu-phu quân” Tiết Âm e thẹn đáp.
Lăng Thiên cười hà hà, tát bốp vào mông nàng khiến nàng run rẩy, sau đó nói:“Không được, ta phải phạt nàng, mau quay mông ra đây”
Tiết Âm thấy có cái thứ gì đó chọc chọc vào bụng dưới mình, nàng biết đây chính là khúc thịt đã hành hạ mình cả đêm qua.
- “Phu quân, có thể cho thiếp nghỉ ngơi được không? Thiếp bị chàng làm cả đêm qua mệt lắm rồi” Tiết Âm nũng nịu.
Chắc do là một nữ nhân thành thục nên rất có sức cuốn hút với Lăng Thiên, nàng nũng nịu như thế Lăng Thiên cũng đánh thôi.
- “Chàng nói tặng thiếp món quà gì cơ? Đâu đưa thiếp xem đi” Tiết Âm đánh trống lảng.
Lăng Thiên mở ra cửa hàng, hắn muốn tìm xem Pokemon nào phù hợp với Tiết Âm hay không.
...
Nhận lấy món quà từ phu quân, trên tay Tiết Âm bây giờ là một yêu linh hình con bướm, rất đẹp, sặc sỡ màu.
- “Phu quân, đây là yêu linh gì vậy, thật đẹp quá, ta thích lắm” Tiết Âm vui sướng
- “Nó gọi là Beautifly, nàng hãy dung hợp với nó đi, sẽ có điều thú vị xảy ra đấy” Lăng Thiên bí ẩn nói.
Tiết Âm thấy phu quân trẻ của mình thần bí, cũng vội dung hợp thử. Một lúc sau, nàng mở to mắt, tròn xoe nhìn Lăng Thiên sau đó hôn lên đôi má chàng rồi nói:“Thiếp rất thích, yêu chàng lắm”
Tiết Âm sau khi dung hợp cũng đã đột phá từ Bạch ngân nhất tinh lên Bạch ngân tam tinh, tương lai nàng sẽ còn tiến xa hơn nữa. Lăng Thiên thấy Tiết Âm vui như thế khiến hắn cũng mừng. Hắn ôm lấy Tiết Âm, hôn liên tục vào khuôn mặt nàng làm Tiết Âm thấy hơi nhột nhột, nói:“Cảm ơn ta bằng một nụ hôn vào má, liệu có đủ hay không?”
Tiết Âm mặt đỏ ửng, sau đó định quay mông về phía hắn thì-
- “Thiên ca, trời đã sáng rồi, huynh định ngủ đến khi nào nữa”
- “Lăng Thiên, huynh mau dậy đi, ta cùng Ngưng Nhi nấu nhiều món ngon lắm rồi này”
Tiếng đẩy cửa, 2 cô nàng Ngưng Nhi cùng Tử Vân đều bước vào hớn hở gọi hắn ra ăn sáng và...
Cảnh tượng trên giường bây giờ là Lăng Thiên đang tròn xoe mắt nhìn 2 nàng, còn Tiết Âm do thấy có người xông tới theo bản năng lấy chăn che đi cơ thể mình. Người không biết chắc chắc sẽ hô lên:“Bắt gian tại trận bà con ơi...”
- “Tiết di... Sao dì lại...?” Diệp Tử Vân sững sờ.
- “Không- không phải đâu, tiểu thư hãy nghe ta giải thích” Tiết Âm hoảng hốt
Nàng không nghĩ có người lại đẩy cửa vào bất ngờ như thế, ai ngờ lại là Diệp Tử Vân, lại còn chứng kiến cảnh tượng này nữa chứ, theo nàng chắc chắn Diệp Tử Vân sẽ tưởng nàng đang câu dẫn lấy phu quân tương lai của mình.
Lăng Thiên bắt lấy tay Tiết Âm, kéo nàng vào trong ngực mình, sau đó hồn nhiên giơ tay chào nói:“Zô, Ngưng Nhi, Tử Vân, chào buổi sáng”
Ngưng Nhi sau khi trợn tròn mắt, cũng chợt bình tĩnh lại. Trước đó nàng biết Lăng Thiên đã có người phụ nữ khác nên cũng chỉ coi Tiết Âm là một trong số đó. Nàng tươi cười nói:“Thiên ca, vị tỉ tỉ này, 2 người mau ra ăn sáng đi, thức ăn nguội hết rồi đó”
Đúng là Ngưng Nhi nữ thần, thật là hiểu chuyện mà...
Diệp Tử Vân thấy Ngưng Nhi phản ứng thế vô cùng bất ngờ, quay sang hỏi:“Ngưng Nhi, ngươi thấy tình lang mình trên giường với người khác không thấy có cảm giác gì ư?”
Ngưng Nhi quay sang nhìn Tử Vân, nhìn nàng bằng ánh mắt khó hiểu nói:“Ta biết Thiên ca cũng có nhiều nữ nhân bên cạnh trước ta rồi, việc gì ta phải bất ngờ... Hơn nữa, tương lai ngươi chắc chắn cũng nằm trong số đó, sao còn hỏi ta câu này nữa”
Nghe Ngưng Nhi phản bác, Diệp Tử Vân đỏ bừng mặt, sau đó cúi xuống, giọng lí nha lí nhí:“Thật xin lôi Lăng Thiên, Tiết Di, bọn ta làm phiền 2 người rồi, 2 người mau ra ăn cơm đi”
Tiết Âm sững sờ, nàng tưởng nàng sẽ bị Diệp Tử Vân mắng té tát chứ. Nàng quay sang nhìn Lăng Thiên, thấy hắn cũng đang mỉm cười.
- “Tiểu thư, ta-” Tiết Âm vui sướng bật khóc.
Diệp Tử Vân thấy Tiết Âm khóc, vội lao tới ôm chầm lấy nàng, nói ra:“Tiết di à, đừng gọi muội là tiểu thư nữa, gọi ta là Tử Vân đi. Với cả từ giờ muội sẽ gọi tỉ là Tiết Âm tỉ. 2 ta về sau giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn nhé”
Lăng Thiên ngồi bên cạnh, mặc cho 2 người phụ nữ tâm sự, hắn mặc quần áo rồi bước ra ngoài chờ cùng Ngưng Nhi...
Một lúc sau trên bàn ăn
3 người phụ nữ nói chuyện một cách rôm rả, mặc cho Lăng Thiên ngồi một bên, hoàn toàn không quan tâm hắn, đúng là 3 cái miệng gộp lại thành một tòa thành mà.
“Hệ thống, mở bảng thông tin của ta lên” Lăng Thiên không có việc gì làm nên kiểm tra chút thông tin cá nhân của mình.
[Ký chủ: Lăng Thiên
Tuổi 14
Tu vi: Hoàng kim ngũ tinh (Map: Yêu Thần Ký)
Vàng: 70.499
Sức mạnh: Mera mera nomi, Ope ope nomi.
Yêu Linh: Charmeleon Shiny (Hỏa Long bá thiên kinh), Marshtomp Shiny (Thủy lôi tản nhiệt kinh), Grovyle Shiny (Tật phong phi diệp kinh), Flaaffy Shiny (Lôi Thiên Nguyên kinh).
Nhãn đồng: Mangekyou Sharingan (Trái: Amaterasu, Phải: Kotoamatsukami + Susanoo).
Kỹ năng đặc biệt: Ảnh phân thân, Nô lệ ấn ký, Thuật tàng hình, Tam thân thuật (Biến thân thuật, thế thân thuật, phân thân thuật).
Vật phẩm trong người: Nhẫn trữ vật nâng cấp, Tensaiga, Thiên Vẫn Thần Lôi kiếm, Mộng yểm yêu hồ, Thuốc kích dục x97, Bánh mỳ phiên dịch x98.
Yêu linh dự trữ: Pokemon Clefair x1, Pokemon Caterpie x30, Pokemon Weedle x10.
Nữ nhân đã quan hệ: Ngưng Nhi, Dương Hân, Hô Duyên Lan Nhược, Thẩm Tú, Tiêu Tuyết, Tiết Âm.
(Đã lược bỏ trang sức, tiền tệ cùng với nhiều thứ không quan trọng)]
“Vẫn còn khá nhiều vàng, hy vọng sắp tới sẽ có chuyện gì đó thú vị xảy ra đi” Lăng Thiên vui vẻ nghĩ
Xa xa, Diệp Tông ở đó, bên cạnh hắn là Diệp Tu. Hắn nhìn vào khung cảnh bình yên này cảm thấy thật nhẹ người nhưng bất chợt một nỗi buồn vô cớ dâng lên.
“Hàn nhi, ta xin lỗi, ta biết con có tình ý với Vân nhi nhưng thật sự Lăng Thiên qua ưu tú rồi” Diệp Tông buồn rầu nghĩ.
Hàn nhi theo lời Diệp Tông nói tới là Diệp Hàn, con nuôi của hắn. Có được linh hồn hải màu xanh, 2 năm trước đã đạt tới Hoàng kim nhất tinh. Thiên phú trác tuyệt, rất được Diệp Tông coi trọng, mong muốn bồi dưỡng hắn kế nhiệm chức vụ thành chủ của mình.
“Hàn nhi đi lịch luyện cùng thái thượng trưởng lão chắc cũng sắp về rồi đi”
Nếu như bình thường, Diệp Tông ắt hẳn sẽ vui mừng khi đứa con trai nuôi hắn lấy làm kiêu ngạo trở về sau khi chuyến lịch luyện, nhưng hiện tại thiên phú của Tử Vân đã quá xuất sắc, hắn còn cần phải cân nhắc lại xem nên truyền chức vị thành chủ cho ai nhất là khi bên cạnh Tử Vân còn có Lăng Thiên.
- “Thôi chuyện lũ trẻ cứ để chúng tự giải quyết đi” Thì thầm, Diệp Tông quay người đi tiếp tục công việc...
Diệp Tu như đoán được ý nghĩ của Diệp Tông nhưng cũng chỉ biết im lặng. Với bản thân hắn thì Diệp Hàn chỉ là một đứa con nuôi của Diệp Tông, không có máu mủ gì lên hắn hoàn toàn không có cảm tình.
Tối đến...
Lúc này, Phủ thành chủ nơi hẻo lánh, nguyên một đám thân ảnh đột nhiên xuất hiện, bọn hắn từng cái đều mặc lấy màu đen y phục, hoàn toàn biến mất tại trong bóng tối.
- “Các ngươi đã dò xét xong những cột trụ lớn kia dùng làm gì hay chưa?” Một tên trong đó nói
- “Ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết lũ người trong phủ thành chủ đều do một tên thiếu niên chỉ huy xây dựng”
- “Dùng chúng ta Hắc Ám Công Hội thực lực, cùng với nắm giữ một ít thủ đoạn phi phàm, hủy diệt thành Quang Huy cũng không phải việc khó, vì cái gì Yêu Chủ chậm chạp không muốn động thủ.”
- “Hủy diệt thành Quang Huy không phải việc khó? Các ngươi cũng quá xem thường thành Quang Huy rồi! Những thế gia ở đây này dù sao truyền thừa nhiều năm như vậy, như thế nào không có một ít thủ đoạn? Tam đại đỉnh phong thế gia, bảy đại hào môn thế gia, còn có một chút xuống dốc thế gia, thật muốn tới lúc diệt tộc, bọn hắn bạo phát đi ra lực lượng, hay vẫn là không thể khinh thường! Lần này chúng ta bảy cái dẫn người tập kích Phủ thành chủ, các ngươi cũng phải muôn phần cẩn thận, tuyệt đối không thể khinh thường!” Đầu lĩnh Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, “Ngoại trừ phá hư cái gì kia trận pháp, nhất định phải bắt sống tiểu tử kia, từ trong miệng hắn điều tra xem những cột trụ kia dùng để làm gì!”
“Đại ca nhìn tốt là được, chỉ bằng chúng ta bảy người thực lực, trong phủ thành chủ mấy cái Hắc kim cấp Yêu Linh Sư, mơ tưởng ngăn cản được chúng ta.”
Bảy cái Hắc y nhân thân thể không ngừng mà biến hóa, Hắc Hồ, Viêm Hổ, Miêu Dứu, Xích Luyện Hồng Xà, Yêu Mị, Tuyết Hùng, Băng Phong Thi Trùng, trên người của bọn hắn xuất hiện những Yêu thú này đặc thù về sau, nhao nhao biến mất tại trong bóng tối.
Lúc này, Phủ thành chủ phía Nam, trên một mảnh đất trống, nơi này là Phủ thành chủ khu vực phòng ngự yếu kém nhất, là Phủ thành chủ Diễn Võ Trường, bình thường lúc ban ngày có rất nhiều Võ giả ở chỗ này tu luyện, nhưng đến buổi tối, nơi đây không có một bóng người, tăng thêm không có kiến trúc gì, nên căn bản không cần phòng thủ.
Giờ này khắc này, mười sáu cái mặc áo choàng màu đen đang vây tại một chỗ, chính giữa phạm vi khu vực hơn mười mét, đang khắc họa lấy từng đạo Minh Văn phức tạp.
Những Minh văn này lóng lánh một loại quỷ dị ánh sáng màu lam, trong đêm tối vẫn như cũ lộ ra cực kỳ bắt mắt.
Mười sáu cá nhân lầm bầm ngâm xướng chú ngữ phức tạp nào đó, trên mặt đất Minh văn từng đạo bị điểm sáng, càng ngày càng nhiều.
Đúng lúc này, có ba cái vệ binh tuần tra đã đi tới, bọn hắn trải qua hành lang gấp khúc, phát hiện nơi đây ánh sáng, liền tới đây hỏi thăm.
“Các ngươi là người nào, ở chỗ này làm gì?” Ba cái vệ binh chịu trách nhiệm tuần tra cảnh giác chẳng nhiều lắm, bọn hắn xem ra, Phủ thành chủ là địa phương tuyệt đối an toàn, có ai dám tại trong phủ thành chủ quấy rối?
Bỗng chốc, ba cái thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở phía sau bọn họ.
“Phốc phốc phốc” Máu tươi vẩy ra.
Ba cái vệ binh cũng chỉ là Bạch ngân cấp mà thôi, mà ám sát bọn hắn, ít nhất đều là Hoàng Kim cấp, bọn hắn bất ngờ không đề phòng, chưa kịp phát ra tiếng, liền ngã xuống trong vũng máu.
Mười sáu cá nhân dường như sự tình gì đều không có phát sinh, vẫn như cũ tại đó lầm bầm ngâm xướng chú ngữ.
“Oanh long long“.
Mặt đất không ngừng mà rạn nứt.
- “Xuất hiện đi, Thâm Uyên Cự Ma!” Một cái đầu lĩnh trong đó thanh âm gần như điên cuồng mà hô lớn, cái kia ánh sáng màu lam chiếu rọi tại trên mặt của hắn, làm trên mặt hắn biểu lộ ra đặc biệt dữ tợn.
Mười sáu cái Hắc y nhân trên người trường bào màu xám không gió mà bay, toàn thân chậm rãi lăng không hiện lên.
“Oanh oanh oanh!”
Diễn Võ Trường không ngừng mà rạn nứt, bên trong lòng đất tựa hồ toát ra nham thạch nóng chảy, một cái cực lớn đầu lâu, từ nham thạch nóng chảy bên trong không ngừng mà bay lên, nham thạch nóng chảy lăn lộn, rất nhiều Tiểu Nham tương rơi xuống mặt đất, sau khi rơi xuống lập tức biến thành một đám Tiểu Viêm Ma, những Tiểu Viêm Ma này điên cuồng la, hướng bốn phương tám hướng trùng kích, bọn hắn đông đến mức mặt đất hừng hực thiêu đốt.
Một cái thân cao mấy chục thước Ma vật cực lớn từ bên trong nham thạch nóng chảy bay lên, hắn như là một cái Cự Nhân từ trong dung nham thức tỉnh, trên lưng mọc ra cánh lớn, cầm trong tay Cự Kiếm hỏa diễm.
- “Hặc hặc ha ha, tàn sát bừa bãi đi, Thâm Uyên Cự Ma!” Hắc y nhân đầu lĩnh càn rỡ mà cười lớn.
Chỉ thấy lúc này, Thâm Uyên Cự Ma đột nhiên mở ra con mắt hình chuông đồng, trong tay Cự Kiếm hỏa diễm hướng về phía trước trảm một cái, tên Hắc y nhân đầu lĩnh kia lập tức biến mất tại trong ngọn lửa, liền tiếng kêu thảm thiết đều không có phát ra.
Còn lại mười lăm cái Hắc y nhân thấy một màn như vậy, lập tức sợ tới mức hồn phi phách tán, tranh thủ thời gian hướng ra phía ngoài chạy chốn.
Cái này Thâm Uyên Cự Ma bị triệu hoán đi ra về sau, căn bản không có địch ta phân chia, chỉ cần là đồ vật trước mắt nó, nó đều không chút do dự tiêu diệt!
“Oanh oanh oanh!”
Ánh lửa ngút trời, Phủ thành chủ phía Nam hoàn toàn rơi vào hỗn loạn.
Lúc này trên giường, 2 bên là Tiếu Ngưng Nhi và Tiết Âm đang ngủ say, dường như cảm nhận được cái gì đó, Lăng Thiên nhoẻn miệng cười.
- “Dương đông kích tây? Lũ kiến hôi này không nhịn được ra tay rồi à?”
Lăng Thiên biết theo kịch tính đây là thời điểm lũ Hắc Ám công hội tới quấy phá phủ thành chủ rồi.
Thấy tình lang tỉnh dậy, Ngưng Nhi và Tiết Âm vội sửng sốt hỏi:“Chuyện gì vậy, Thiên ca, Phu quân?”
- “Chỉ là lũ kiến hôi tới phủ thành chủ nhảy múa thôi, không cần quan tâm”
- “Muội muốn đi xem một chút, có được không” Ngưng Nhi nháy mắt nói.
Lăng Thiên nhìn Ngưng Nhi một lúc, hắn biết Ngưng Nhi cũng muốn chiến đấu, không muốn làm bình hoa mãi bên cạnh hắn. Nàng đã đạt tới Hoàng kim tam tinh cộng với dung hợp yêu linh mạnh mẽ, gặp hắc kim tam tinh cũng hoàn toàn không có vấn đề.
- “Được rồi, muội sang phòng Tử Vân gọi nàng ta dậy cùng đi đi, Tử Vân cũng đã đạt tới Hoàng Kim nhất tinh nên cũng có thể chiến đấu rồi”
Ngưng Nhi nghe lời, mặc quần áo rồi chạy sang phòng Diệp Tử Vân.
- “Thế-thế còn thiếp” Tiết Âm lúc này hỏi.
- “Nàng dĩ nhiên ở lại với ta rồi” Lăng Thiên cười hèn mọn, sau đó đặt Tiết Âm dưới háng mình
- “Ah... xấu xa!” Tiết Âm rên rỉ.
Do Tiết Âm mới tu luyện nên tu vi chưa cao lắm, hắn vẫn chưa muốn nàng đi ra chiến đấu nhiều. Với lại lúc nãy, hắn đã âm thầm thả ra 2 cái ảnh phân thân hòa lẫn trong bóng tối bảo vệ Ngưng Nhi và Tử Vân, dù biết các nàng hiện tại rất mạnh nhưng không thể đề phòng vạn nhất...
Lúc này phía nam Phủ thành chủ, nơi đây nhanh chóng tập kết rất nhiều vệ binh, bọn hắn vung vẩy lấy binh khí, xông về những Tiểu Viêm Ma kia, rất nhanh đất sụt vào bên trong hỗn chiến. Những vệ binh này tuyệt đại bộ phận đều là Võ giả, Yêu Linh Sư chỉ chiếm trong đó một phần mười, nhưng đám Yêu Linh sư nhanh chóng dung hợp Yêu Linh, mới trở thành chiến lực chính.
“Bành bành bành!”
Liệt diễm bay múa, binh khí vang lên.
Đáng sợ nhất, tự nhiên là cái kia cường đại nhất Thâm Uyên Cự Ma! Thâm Uyên Cự Ma hoàn toàn chẳng phân biệt được địch ta, huy động hỏa diễm Cự Kiếm, chém xuống một kiếm, một tòa lầu cao ngất ầm ầm sụp đổ, bên trong lầu có mấy cái cầm lấy cung nỏ vệ binh xạ kích kêu thảm từ lầu bên trên rơi xuống.
“Sưu sưu sưu!”
Dày đặc mũi tên từ bốn phương tám hướng hướng xạ kích lấy Thâm Uyên Cự Ma.
Toàn bộ tình cảnh hỗn loạn tới cực điểm.
Diệp Tu... ba cái Hắc kim cấp Yêu Linh Sư đã chạy tới hiện trường, bọn hắn dung hợp Yêu Linh, tùy thời chuẩn bị tham chiến.
- “Diệp Tu, chúng ta làm như thế nào?” Một cái trong đó Hắc kim cấp Yêu Linh Sư nhìn về phía Diệp Tu hỏi, cái này Thâm Uyên Cự Ma thế cũng là một tồn tại hoàn toàn không kém Truyền Kỳ cấp Yêu Linh Sư, nếu không phải Thâm Uyên Cự Ma hành động chậm chạp, chỉ sợ toàn bộ Phủ thành chủ cũng phải bị san thành bình địa!
- “Dẫn nó về phía tây, dùng Thần Lôi sát trận diệt nó!” Diệp Tu trầm mặc một lát rồi nói ra. Hắn nghe Lăng Thiên nói rằng Vạn Ma Yêu Linh đại trận được chia thành 8 trận nhỏ, Thần Lôi sát trận là một trong số đó, từng cái uy lực rất không tệ, gộp lại mới thành Vạn Ma Yêu Linh đại trận khủng bố, tuy không rõ ràng lắm uy lực của một phần tám Vạn Ma Yêu Linh đại trận nhưng đây là biện pháp duy nhất rồi, nếu không Thâm Uyên Cự Ma tuyệt đối sẽ hủy diệt cả tòa Phủ thành chủ!