Từ một kẻ được vạn người chú ý, bỗng chốc nghịch chuyển khiến Diệp Hàn mặt rất đen.
Rõ ràng hắn mới mấy phút trước thôi là đối tượng của bao thanh niên thiếu nữ, những gia tộc đại lão nịnh bợ, đùng một cái giờ lại quay sang tên Lăng thiên đó.
Diệp Hàn nhìn Lăng Thiên bằng ánh mặt khác thường, pha lẫn cừu hận.
Lúc này Lăng Thiên đang chém gió với Tiếu Vân Phong chợt nghe thấy tiếng hệ thống.
[ Ting, hệ thống ban bố nhiệm vụ ]
[ Nhiệm vụ mô tả: Diệp Hàn người này đang có thành kiến với ký chủ, ký chủ cần phải cho hắn biết ai mới là nhân vật chính ]
[ Nhiệm vụ yêu cầu: Trước mặt bao nhiêu người cho Diệp Hàn một ký ức không thể nào quên ]
[ Nhiệm vụ phần thưởng:??? ]
“Hả? Có nhiệm vụ” Lăng Thiên bất ngờ, không ngờ hệ thống lại đưa ra nhiệm vụ giờ này.
- “Cũng tốt thôi, đằng nào ta nhìn tên kia cũng hơi ngứa mắt rồi” Lăng Thiên lẩm nhẩm, xong đó tiến tới bên Diệp Tử Vân nói:“Tử Vân, nghe nói ca ca muội trở về, muốn giới thiệu cho huynh một tí không?”
Diệp Tử Vân thấy Lăng Thiên chủ động đi làm quen với Diệp Hàn cũng bất ngờ, nhưng không có suy nghĩ gì nhiều chỉ đưa hắn đi theo.
2 người đi tới trước mặt Diệp Hàn, Tử Vân lễ phép chào hỏi:“Diệp Hàn ca, đã lâu không gặp” Sau đó quay qua người Lăng Thiên nói:“Lăng Thiên, đây là ca ca của ta”
Lăng Thiên cười giả tạo nói:“Đã nghe Tử Vân nhắc tới huynh nhiều, nay mới được gặp mặt, hữu lễ”
Diệp Hàn ban đầu thấy Diệp Tử Vân tiến đến, chợt mỉm cười, nhưng thấy nàng dắt theo tên khốn kiếp Lăng Thiên nữa khiến hắn có chút gượng gạo, nói:“Tử Vân muội muội, đã lâu không gặp, lần này đi xa ta có chút lễ mọn hi vọng muội nhận lấy”
Diệp Hàn hoàn toàn không nhìn Lăng Thiên khiến Diệp Tử Vân có chút bực bội, nhưng vì lễ nghi nên nàng vẫn bình tĩnh.
Hắn lôi ra một vòng tay màu xanh thẳm, phía trên tỏa ra hàn ý sâu sắc, đúng là một món lễ vật rất phù hợp với Tử Vân.
Mọi người ánh mắt dừng ở trên mai vòng tay này, hít một ngụm khí lạnh.
- “Dĩ nhiên là Băng Ngọc trạc!”
- “Thứ tốt a!”
Băng Ngọc trạc, là do ngàn năm hàn ngọc tạo ra mà thành, bất quá tạo ra công nghệ tại thời đại hắc ám nay sớm đã thất truyền, lưu truyền tới nay Băng Ngọc trạc ít ỏi không có mấy. Băng Ngọc trạc đối tu luyện, có phi thường lớn công hiệu, có thể thật lớn tránh cho tu luyện thời điểm phát sinh lệch lạc, có thể hữu hiệu ôn nhuận linh hồn hải.
Diệp Tử Vân nhìn vòng tay, nàng cũng muốn đeo nhưng hiện tại Lăng Thiên còn bên cạnh, nàng chỉ nhã nhặn nói:“Diệp Hàn ca, món quà quá quý giá, ta không thể nhận được”
Diệp Hàn mặt mũi nghiêm túc lại:“Chả nhẽ Tử Vân muội muội chê món quà của ta?”
Diệp Tử Vân đắn đo, không biết nên làm thế nào, một bên Lăng Thiên nãy giờ đứng bên cạnh cười cười.
Với nhiệm vụ ban bố, Lăng Thiên có 1000 cách để cho tên Diệp Hàn này biết lễ độ, nhưng hắn là người lịch sự, thế nên là...
Lúc này, Lăng Thiên mới chú ý tới Thẩm Phi còn bên cạnh Diệp Hàn, Lăng thiên liền nảy ra một ý tưởng...
“Kotoamatsukami” (Biệt Thiên Thần) Lăng Thiên thoáng chốc mở ra Mangekyou Sharingan rồi dùng nó lên Thẩm Phi, sau đó chờ đợi kết quả.
Diệp Hàn vẫn đang dùng lời lẽ hùng hồn buộc Tử Vân phải nhận món quà của hắn, hắn đắc ý nghĩ:“Quà tốt thế này còn không mau nhận lấy, hahaha”
Hắn không hề chú ý, từ đằng sau Thẩm Phi từ từ bước tới, dùng tay chụm lại 1 chỗ, 2 ngón tay giơ lên, nhắm ngay vào lỗ ass của Diệp Hàn rồi kêu to:“Thiên Niên sát”
Biến cố bất ngờ làm cho mọi người trong yến tiệc hoảng hốt, nhưng muốn ngăn lại đã muộn rồi.
Diệp Hàn đang tươi cười, chợt nghe thấy ai đó nói cái gì đằng sau hắn, định quay lại thì chợt một cảm giác đau nhói hiện ra, từ một tên thanh niên mặt mũi sáng sủa, bỗng chốc co quắp lại, nước mắt úa ra, mũi thò lò, co rúm chân lại...
Dù cho là Yêu Linh sư cường đại, nhưng lỗ đít vẫn là một yếu điểm không thể nào xóa đi được...
- “Thẩm Phi, ngươi làm gì” Thẩm Hồng ngồi trên cao, gầm thét lên.
Ngồi bên cạnh hắn Diệp Tông mặt cũng đen lại, quay sang gằn giọng nói:“Thẩm Hồng đạo hữu, con của ngươi định làm gì?”
Cảm thấy Diệp Tông có chút cáu giận, Diệp Hồng vội giải thích:“Chắc hắn chỉ vô ý thôi, thành chủ cứ yên tâm”
Diệp Tông cáu giận làm Thẩm Hồng cũng toát mồ hôi, không nói ở đây là phủ thành chủ, nếu chỉ tính thực lực cá nhân thì cả 2 người đều là Hắc Kim đỉnh phong, chỉ tiếc Diệp Tông dung hợp Yêu Linh mạnh hơn hắn nên chịu khó mà đứng sau đối phương đi.
Lúc này Thẩm Phi mới tỉnh táo lại, hắn vẫn nhớ việc mình đã làm nhưng lúc đó hắn cũng chẳng hiểu tại sao mình lại làm như vậy nữa.
- “Diệp thiếu gia, để ta giúp ngài” Thẩm Phi định đỡ lấy Diệp Hàn.
Nhưng rồi “vô tình”, Thẩm Phi đúng lúc lại ngã một cái, đè lên người Diệp Hàn, không biết “trùng hợp” thế nào đầu của hắn lại ngã vào đũng quần của Diệp Hàn.
Tràng cảnh này thưc sự quá kì bí, nếu có hủ nữ ở đây chắc chắn sẽ rú lên ing ỏi rồi lôi điện thoại ra chụp hình rồi.
Diệp Hàn hết bị Thẩm Phi thông đít rồi lại bị xô ngã xuống khiến món quà của hắn bị văng xuống nền đất, vỡ tan tành...
Lăng Thiên lúc này mới ra lệnh cho Thẩm Phi dừng lại, hắn đứng cười cười nói:“Không ngờ Diệp Hàn và Thẩm Phi lại có sở thích như thế này, khâm phục khâm phục”
Cái đáng sợ nhất của Kotoamatsukami chính là điều khiển người khác mà người ta không hề hay biết, Thẩm Phi lúc này chẳng khác gì con rối của Lăng Thiên cả.
Diệp Tử Vân thấy món quà đã vỡ tan tành, có chút tiếc nuối nhưng vẫn lịch sự nói nhẹ:“Có vẻ như Diệp Hàn ca ca có chút việc bận với Thẩm thiếu, muội xin không làm phiền 2 người nữa” nói xong nàng cùng Lăng Thiên đi ra chỗ khác.
[ Ting, chúc mừng ký chú hoàn thành nhiệm vụ, nhận được tuyệt kỹ:“Thiên niên sát”]
“Cái gì? Có nhầm không hệ thống, sao lại là món quà đó” Lăng Thiên sửng sốt . Truyện Cổ Đại
[ Phần quà sẽ tùy theo cách mà ký chủ thực hiện để hoàn thành nhiệm vụ ]
“Ta lấy cái này làm gì cơ chứ, ta không có sở thích biến thái đó”
[ Phần quà đã trao, ký chủ có dùng hay không là quyền của ký chủ ]
[Còn nữa, skill này không nhìn đẳng cấp, tạo thành sát thương chuẩn nên ký chủ hoàn toàn không lo lắng, dù cho có sử dụng lên một vị thần thì người ta cũng sẽ bị dính đòn mà nằm lăn ra đất ]
Nói xong, hệ thống tắt cụp một cái trong sự tức giận của Lăng Thiên.
“ Chung quy ta cũng đầy cách để có thể khuất phục một vị thần, sao ta phải dùng thứ bỉ ổi này chứ” Lăng Thiên nhăn mặt.
Nếu như hệ thống nhân tính hóa, chắc chắn sẽ khinh bỉ hắn. Cái gì mà bỉ ổi với không bỉ ổi chứ, ngươi vừa điều khiển tên kia dùng thứ đó đâm người khác xong giờ lại kêu đây là skill bỉ ổi. Thật đúng là ngụy quân tử.
- “Lăng Thiên, huynh sao vậy?” Diệp Tử Vân bên cạnh thấy Lăng Thiên nhăn mặt kỳ quái hỏi
- “Không có gì đâu, ta chỉ hơi tiếc cho món quà của muội thôi, để khi nào ta tặng muội thứ khác nhé”
Diệp Tử Vân mừng rỡ, cảm ơn Lăng Thiên...