Lăng Thiên là cô nhi nên việc được nghỉ về thăm gia tộc đối văn hắn cũng không có ý nghĩa cho lắm, hắn chỉ lặng lẽ đi về biệt viện của chính mình.
Ngày qua ngày, hắn cùng với Thẩm Tú và Hô Duyên Lan Nhược mây mưa, đâu đâu trong biệt viện cũng có vết tích của hắn...
Vào một ngày đẹp trời, khi hắn đang cùng Thẩm Tú đánh dã chiến ngoài vườn thì được gia nhân thông báo là có Dương Hân tới gặp. Hắn chợt nhớ ra hôm nay cũng chính là ngày hằng tháng Dương Hân tới cấp cho tiền lợi nhuận từ việc bán đan dược. Tuy tiền đối với hắn cũng không có ý nghĩa gì cho lắm nhưng trong nhà còn gia nhân cần trả lương, ăn uống, mua sắm và hơn cả là Lan Nhược rất thích tiền...
Mau mau bảo Thẩm Tú thu dọn, sau đó kéo Lan Nhược đi chỗ khác để hắn tiếp khách. Lăng Thiên đi ra gặp Dương Hân, hôm nay nàng vẫn phong tình vạn chủng như vậy. Bộực căng phồng, dáng người cao ráo, khuôn mặt vũ mị với mái tóc che nhẹ một bên càng thêm phần quyến rũ mà quyễn rũ nhất chắc là cặp mông căng mọng của mình rồi.
Lăng Thiên vừa đi vừa tưởng tưởng nếu như rủ Dương Hân chơi trò cưỡi ngựa sau đó để nàng lắc lắc cặp mông đó thì sẽ sướng thế nào nhỉ... Dương Hân thấy Lăng Thiên đi ra, vội chào hỏi. Không giống như mọi khi nàng đưa cho tiền lời sẽ đi ngay mà lại nán lại một chút, nhẹ tựa vào gần Lăng Thiên và nói.
- “Đại sư, ngài xem tình hình luyện đan sư công hội đang có dấu hiệu trững lại, có cần thêm vài loại đan dược mới không?”
Nói xong, nàng nhẹ cởi áo ngoài ra, để lộ bờ vai trắng tinh, nửa kín nửa hở sát gần tới Lăng Thiên. Dương Hân vẫn nghĩằng Lăng Thiên vẫn chỉ là một tên thiếu niên 14 tuổi chưa hiểu sự đời nên nàng đang gắng quyến rũ hắn, để moi ra thêm vài loại đan phương cống hiến cho hiệp hội luyện đan sư.
Chỉ tiếc Dương Hân đã phạm sai lầm, lần này Lăng Thiên không còn đùa giỡn như lần trước, hắn nâng nhẹ cằm Dương Hân lên và nói:“Đây là ý của Hân Hân hay của hội trưởng Cổ Viêm?”
Dương Hân vẫn nghĩ Lăng Thiên đã bị mình quyến rũ, vội nũng nị”Là ý của Hân Hân mà, đại sư ngài xem”
- “Nếu như Hân Hân muốn thì phải bỏ ra vài thứ để đổi lại đan phương chứ nhỉ”
- “Vậy, ngài muốn gì ta đều có thể...” Nói xong, Dương Hân ưỡn ngực xuống, cố tình cho Lăng Thiên trông thấy khe vú của nàng. Lăng Thiên không khách khí, đưa nhẹ tay xoa nắn cặp vú bự đó.
Thấy chàng thiếu niên này phối hợp như thế, Dương Hân cũng hơi đỏ mặt, nhưng vẫn tiếp tục:“Đại sư, ngài có quên gì không?”
Lăng Thiên bỉ ổi tiếp tục xoa nắn bộ ngựa sữa của Dương Hân, sau đó kéo nàng ngồi vào trong lòng mình, vừa xoa vừa nói:“Thế này... chưa đủ”
Dương Hân thấy tình hình có vẻ hơi căng thẳng, nhưng vì để có được đan phương mới, nàng cắn răng nhẹ đưa gương mặt mình gần về phía Lăng Thiên nói:“Vậy, thế này thì sao?”
Nói rồi nàng hôn nhẹ lên bờ môi của Lăng Thiên. Lăng Thiên thấy thế, thì thầm vào tai nàng:“Một cái thì chưa đủ đâu”
Không để cho Dương Hân kịp phản ứng, hắn hôn ngay vào môi nàng như lời đáp trả, lần này không nhanh như Dương Hân dùng với hắn mà kéo dài, hắn hết đá lưỡi rồi cắn môi... Những động tác mà Dương Hân chưa từng gặp bao giờ, bên dưới thì đôi bàn tay hắn vấn tiếp tục xoa nắn cặp vú. Những tưởng mọi chuyện sẽ tiếp tục tốt đẹp nên Lăng Thiên dần đưa tay hắn xuống dưới bụng của nàng.
Bất chợt Dương Hân tỉnh táo lại, nàng giật mình đứng lên, đỏ hết cả mặt, nàng muốn chạy nhanh nhưng vẫn chưa hoàn thành mục đích nên vẫn phải nói tiếp:“Đại sư, ngài xem... thế đã đủ chưa”
Lăng Thiên thấy vậy mỉm cười nói:“Đủ rồi“. Nói xong, hắn lấy ra tờ giấy ghi 3 loại đan phương mới, bao gồm: Ninh Thần đan, Linh Nguyên giải độc đan và đối kháng phong tuyết hệ yêu thú Tửu Hỏa Kháng Hàn đan. Những loại này đều làn đan phương đã thất truyền nên hiệp hội luyện đan sư đã biết tác dụng của chúng.
Nhận lấy Đan Phương, Dương Hân vội vã đi ngay, không không thể mọc thêm 1 cái chân nữa. Lăng Thiên nhìn bóng người của Dương Hân đi xa, chợt ánh mắt nhéo lại, tà mị mỉm cười. Làm gì có chuyện hắn để con mồi vụt qua một cách dễ dàng như thế.
Dương Hân trở về nhà, nàng định sáng mai mới giao nộp đan phương cho Cổ Viêm. Thấy cơ thể mình nhễ nhại mồ hôi do nãy bị Lăng Thiên kích thích. Nàng đành pha nước tắm. Ngồi vào trong thùng nước, nàng nhớ tới chuyện lúc nãy cùng với Lăng Thiên. Lúc đó nàng giãy dụa không phải do nàng không thích, mà nàng sợ nàng không chịu được cán dỗ, làm vài chuyện gây tổn hại đến hắn. Nàng nghĩ Lăng Thiên vẫn đang tuổi phát triển, nếu như thất thân bây giờ sẽ ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này.
Tuy vậy, Dương Hân bây giờ lại thấy hụt hẫng, nàng 1 tay véo nhẹ núm vú của mình, 1 tay cho xuống dưới l-n mình. Nàng thủ dâm, tưởng tượng mình đang được Lăng Thiên tưởng thưởng. Nhưng tất cả hành động của nàng đã bị một ánh mắt theo dõi, chính là Lăng Thiên. Hắn sử dụng thuật tàng hình để tiến nhập nhà của Dương Hân, sau đó trông thấy tất cả mọi việc. Lăng Thiên đã lập ra một kế hoạch hoàn mỹ.
Đầu tiên, hắn sử dụng ảnh phân thân, sau đó để phân thân mặc toàn đồ đen, che kín mặt rồi sử dụng tàng hình tiếp cận Dương Hân đánh ngất xỉu nàng. Dương Hân lúc này còn đang tắm, cùng với ở trong nhà có hộ vệ nên cũng buông lỏng nên dễ dàng bị Lăng Thiên đánh ngất, sau đó nàng bị Lăng Thiên thu vào nhẫn trữ vật nâng cấp rồi biến mất. Chờ đi xa khỏi căn nhà của nàng, hắn đưa nàng ra rồi đưa một luồng khí nóng từ công pháp của “Charmander” vào người nàng. Một phần để cho nàng tình lại và một phần để phong ấn đan điền và linh hồn hải của nàng, không cho nàng có cơ hội vận dụng tu vi.
Lúc này Dương Hân đã tỉnh lại, chợt thấy cơ thể trần chuồng của mình đang bị một tên người áo đen bế đi đâu đó, nàng định sử dụng tu vi để thoát thân ra nhưng chợt nhận ra bản thân không còn tí sức lực nào. Bây giờ nàng mới thực sự hoảng hốt.
Phân thân Lăng Thiên bế nàng tới một căn nhà lá không người, xung quanh chỉ có cây cối. Hắn đặt nàng xuống giường rồi giả vờ cười lạnh, nói bằng giọng cồm cồm.
- “Không nghĩ tới hái hoa đạo tặc ta lại có thể cướp được một con hàng cực phẩm, đường đường là Dương Hân - chấp sự của luyện đan sư công hội lại rơi vào tình trạng như thế này, thật là bi ai...”
Dương Hân không phản bác, nàng biết cho dù nàng phản bác nàng cũng sẽ bị tên khốn kiếp này vấy bẩn, nên chỉ dùng ánh mắt đầy lạnh lùng nhìn kẻ phía trước. Phân thân Lăng Thiên tiếp tục diễn, hắn đi nhẹ về phía Dương Hân nói bằng giọng đầy khiêu khích
- “Dương Hân, cớ gì phải tự xử ở trong bồn tắm cơ chứ, sao không gọi bổn đại gia tới thỏa mãn ngươi”
Nói xong, hắn bóp nhẹ bầu vú mọng nước của Dương Hân, sau đó giựt nhẹ túm lông từ l-n nàng khiến nàng kêu lên. Dương Hân bây giờ hận chết lũ hộ vệ ở nhà, làm cái gì để nàng dễ dàng bị tên hái hoa đạo tặc này bắt lại như vậy. Nhưng mà, lời tiếp theo của tên áo đen mới thực sự làm Dương Hân cảm thấy đáng sợ
- “Tính ta vốn không thích cưỡng ép, thế nên là ngươi chịu khó sử dụng thứ này nhé“.
Nàng thấy hắn lôi ra một gói thuốc, quanh năm làm luyện đan sư nàng biết hắn lôi ra ra cái gì. Đó là thuốc kích dục. Lúc này nàng đã tưởng tượng hình ảnh nàng tự nhảy lên người hắn, sau đó tự bản thân đánh mất trinh tiết trong khi nàng mới là người bị hại.
Dương Hân thực sự khóc, nàng là một người con gái kiên cường, đi lên bằng chính thực lực của mình để làm chấp sự của Luyện đan sư hiệp hội không ngờ lại rơi vào tình cảnh thế này. Phân thân Lăng Thiên thấy vậy, sau đó tiến tới dốc toàn bộ gói thuốc vào mồm Dương Hân.
Dương Hân cảm thấy cơ thể nóng lên, nàng biết nàng sắp phải đối mặt với địa ngục rồi.
Đúng lúc này, một tiếng kêu bên ngoài vang lên
- “Gian tặc phương nào?”
Một bóng người xuất hiện, là hắn!!
Dương Hân trông thấy người xuất hiện là Lăng Thiên, sau đó thấy hắn yêu linh phụ thể...
Lăng Thiên lần đầu sử dụng yêu linh phụ thể với “Charmander“. Chỉ thấy hắn mọc đuôi, bên trên thắp một đốm lửa, 2 tay có móng vuốt sắc nhọn...
'Haizz, “Charmander” vẫn còn xấu quá, giá mà là “Charizard” thì đảm bảo bây giờ mình cực kỳ ngầu' Nghĩ là thế, nhưng Lăng Thiên vẫn tiếp tục diễn. Hắn dung nhập yêu linh xong sau đó lao vào chiến đấu với tên phân thân, một lúc sau tên phân thân thua cuộc định bỏ chạy. Lăng Thiên há mồm, sử dụng tuyệt chiêu phun lửa.
Dương Hân thấy tên người áo đen kia dính ngọn lửa của Lăng Thiên, cháy thành cho bụi. Nhưng nàng không biết đó là phân thân của Lăng Thiên, hắn cho phân thân tự hủy rồi biến mất.
Lăng Thiên bước đến, tỏ ra kinh ngạc nói
- “Là Hân Hân ư, nãy ta đi dạo có thấy một tên áo đen bế theo một người, ta lần theo đến đây không nghĩ là ngươi”
Dương Hân lúc này cơ thể đang trần chuồng, nhưng nàng đã không đủ tỉnh táo để che lại do đã bị dính thuốc kích dục. Nàng trông thấy Lăng Thiên, vội nhào tới đè Lăng Thiên ra.
'Hà hà hà, cuối cùng kế hoạch cũng hoàn thành' Lăng Thiên cười tà, vui vẻ nghĩ.
Dương Hân trúng thuốc kích dục, vội xé tân quần áo của Lăng Thiên ra. Nàng trông thấy con c-c của Lăng Thiên, trong mắt nàng đó giống như món mồi béo bở vậy. Nàng cúi người xuống, bú mút con c-c của Lăng Thiên để cho nó mau cứng lên, thỉnh thoảng còn nhè một ít nước bọt để cho nó trơn tuột.
Sau khi con c-c của Lăng Thiên đã cương cứng, Dương Hân không chịu được nữa, nàng ngồi lên từ từ, đưa con c-c của hắn vào bên trong l-n mình...
“Phạch”
Tiếng màng trinh rách ra... Dương Hân đau đơn một chút nhưng bị thuốc kích dục nên nàng đã bị dục vọng chi phối. Nàng nhanh chóng rên rỉ một cách vui sướng. Bờ mông nàng nhấp lên rồi nhấp xuống trông rất bắt mắt. Lần đầu tiên Lăng Thiên không phải làm gì mà vẫn sướng, hắn gối lên tay, ngắm nhìn khủng cảnh trước mặt một cách thư giãn.
2 canh giờ trôi qua, Dương Hân đã mệt mỏi cùng lúc là do thuốc kích dục đã tiêu tan hết. Nàng khôi phục thần trí, nhớ tới việc mình vừa làm nên vô cùng hối hận. Nàng nghĩ thầm
'Hắn là một thiên tài, lại còn là một tên siêu đẳng luyện đan đại sư, ta làm trễ nải bước tiến của hắn làm sao bây giờ'
Dương Hân không dám đối mặt nhìn với Lăng Thiên, hắn tới cứu nàng nhưng nàng lại đối xử như vậy với hắn, nàng cảm thấy thật sự có lỗi và không biết phải làm gì.
Lúc này, Dương Hân thấy một cánh tay vỗ lên vài mình, ngoái đầu lại thì thấy Lăng Thiên đang nhìn nàng. Hắn nói
- “Từ bây giờ, nàng là nữ nhân của ta”
- “Tại sao, ta đã vong ân phụ nghĩa, ngài tới cứu ta nhưng ta lại đối xử với ngài như vậy”
Lăng Thiên sửng sốt, chợt nghĩ ra là nàng sợ ta thất thân sớm làm trễ nải tu vi. Hắn vui vẻ cười nói:“Nàng yên tâm, dù sao đây không phải là lần đầu của ta, nàng không phải lo về việc đó đâu. Với cả có được một người phụ nữ xinh đẹp như nàng ta vui chưa hết sao có thể nổi giận”
Dương Hân sửng sốt nói:“Thật chứ?”
- “Đương nhiên!“. Nói xong, Lăng Thiên vô sỉ đặt nàng xuống dưới thân, rướn người lên lưng nàng rồi thì thầm nhỏ:“Để ta chứng mình nhé”
Không chờ Dương Hân kịp nói gì, Lăng Thiên liền đút con c-c đang cương cứng của hắn tiếp vào trong l-n nàng.
Lần này Dương Hân rất tỉnh táo, nàng nhận thấy con c-c của hắn ở đã ở trong l-n mình. Từng tiếng “Phạch” “Phạch” vang lên hòa lẫn cùng tiếng rên rỉ đầy dâm đãng của Dương Hân. Nàng có một bờ mông cực kỳ căng mọng làm Lăng Thiên “Doggy” rất là sướng. Hiện tại hắn là 14 tuổi, dưới háng của hắn là một phụ nữ 25 khiến hắn càng thêm kích thích như một thành tựu chinh phục nên càng đ-t một cách dữ dội.
Dương Hân tuy vừa thất thân, nhưng do cơ thể nàng dâm đãng bẩm sinh nên rất nhanh nàng đã thấy sướng run người, lúc này nàng không nghĩ ngợi gì khác ngoài hình dáng của chiếc c-c Lăng Thiên trong l-n của mình. Kết thúc, Lăng Thiên xả một lượng lớn tinh vào trong l-n nàng, Dương Hân cũng đã kiệt sức từ lâu, nàng không còn quỳ gối được nữa, nên đành nằm hẳn úp mặt xuống giường.
Nghỉ ngơi một lúc, trời dần sáng. Lúc này Lăng Thiên vừa ngủ dậy, thấy Dương Hân vẫn đang như con chim nhỏ khép nhẹ vào bên cạnh mình. Hắn biết nàng đã tỉnh nhưng giả vờ nhắm mắt vì ngại ngùng nên vừa bóp nhẹ vào mông nàng, vừa nói nhỏ:“Tỉnh dậy nhanh bảo bối của ta, nếu không ta cho nàng nếm thử sức mạnh của tiểu đệ của ta lần nữa đấy”
Dương Hân nào dám giả vờ nữa, vội mở mắt, chu môi lên sau đó véo nhẹ vào hông Lăng Thiên:“Chàng thật xấu tính, chỉ biết khi dễ người ta”
Thấy Dương Hân dễ thương như vậy, Lăng Thiên không nhịn được muốn đè nàng ra đ-t một lần nữa, nhưng nghĩ lại hắn vừa hành hạ nàng cả đêm nên chỉ hôn nhẹ vào cánh môi nàng.
Dương Hân thấy tình lang thật quyến rũ, nói:“Lăng Thiê-”
- “Gọi ta là phu quân”
Dương Hân đỏ mặt, nhẹ giọng nói:“Phu quân, hảo”
Lăng Thiên cười to, hắn thật sự vui vẻ và hạnh phúc.